[04.01.15] Fred Weasley – Cái Chết đáng Tiếc Nhất Harry Potter
Có thể bạn quan tâm
Mấy hôm trước tự dưng vào page Harry Potter VN trên facebook, đọc đọc một lúc thấy bồi hồi xúc động ghê 😥 Mình vốn ko phải fan của HP nhưng đọc mấy cái liên quan tới Fred và Geogre thì lại cảm thấy buồn lắm. Anh em sinh đôi nhà Weasley là hai nhân vật mình rất thích trong HP, có thể nói là thích nhất thì cũng không quá. HP là một câu truyện rất thực, nhân vật trong đó trần trụi thực tế với những mảng tối trong nhân cách, thế nhưng hai ‘đứa’ này lại vô cùng trong sáng. Thật ra dùng từ “trong sáng” có vẻ không được đúng lắm, mình cũng không biết diễn tả ra sao, Fred và Geogre giống như mặt trời vậy, rất ấm áp và giàu sức sống, là những người luôn vui vẻ và đầy hy vọng, kiểu thế. Nhiều lúc cũng nghĩ hình như bọn này hoàn hảo quá hay sao mà không thấy mặt tối, nãy vừa nghĩ ra, những người khác là có một mình thôi, còn Fred với Geogre là có nhau rồi nên bộc lộ mặt tối với nhau rồi, chỉ còn mặt sáng biểu hiện ra ngoài thôi. Có rất nhiều chuyện, có người bên cạnh gánh vác cùng là sẽ vượt qua được, và Fred và Geogre thì đã luôn ở bên nhau rồi.
Nhìn xem, tụi nó có bí mật riêng đóoo~ có thế giới riêng đóoo~
Nhớ cái lúc Geogre bị đứt tai trái, không nhớ là đứa nào đã nói đùa là nhờ việc này mà mng sẽ phân biệt được 2 đứa mà buồn. Tụi sinh đôi cùng trứng có ngoại hình rất giống nhau, có cặp muốn khác nhau để ko bị nhầm lẫn, có cặp lại thích thú với việc mng ko phân biệt được, có cặp bình thản sao cũng được. Mình tin là mười mấy năm qua Fred và Geogre đều vui vẻ hài lòng với sự giống nhau của mình, bởi vì muốn không giống nhau thực ra rất đơn giản, cắt tóc khác là ok ngay. Và cái việc đứt tai ấy là một sự ép buộc 2 đứa phải khác nhau. Nếu như là tụi nó tự nguyện để khác nhau thì mình cũng ko thấy buồn như vậy. Cứ có cảm giác trong lòng 2 thằng cũng ko thoải mái gì mà vẫn vui vẻ trêu đùa mng ấy, bởi vì Fred và Geogre đồng nghĩa với vui vẻ, lúc nào cũng phải vui.

Đến lúc Fred chết ở tập 7, mình đương nhiên không tới mức suy sụp nhưng hụt hẫng thật ấy. Fred chết rất nhẹ nhàng, mình nhớ là cái chết nhanh tới mức Fred lúc đó vẫn còn cười vì Percy đến, cũng vì 1 chút sơ sẩy đó mà bỏ mạng. Ngay cái thời điểm Fred chết đau 1 thì nhìn mng phát rồ lên còn đau gấp 10 luôn. Fred vẫn mãi cười như khi còn sống, nhưng người còn sống mãi mãi không thể cười được như cậu ấy. Nhà Weasley vừa mới đoàn tụ với Percy thì lại mất đi Fred, và họ mãi mãi không còn đủ người nữa. Giữa chiến trận máu tanh bụi bẩn, mng cố gắng đưa Fred vào một nơi an toàn để thân xác cậu ấy không phải chịu thêm đau đớn nào nữa. Mình nghĩ cái lúc mng xoay lưng để cậu ấy lại nơi đó để quay lại chiến đấu, lòng nhất định rất đau, rất không lành. Nhưng có thể làm gì khác đâu? Giống như lúc Cedric chết, linh hồn anh ấy chỉ nói với Harry di nguyện lớn nhất: “Hãy đưa thân xác anh về với cha mẹ anh” – bảo vệ thân xác của Fred toàn vẹn là điều cuối cùng mng có thể làm được.

Đây là một trong những tấm hình mình thấy buồn nhất vẽ về cặp sinh đôi nhà Weasley. Trong số các hình vẽ Geogre một mình mà mình save, đây cũng là hình có màu sắc tươi sáng nhất, sáng tới chói mắt, nhưng nó khiến mình cảm thây đau lòng nhất cũng vì thế. Nhìn nó mình lại nghĩ tới Fred và Geogre lúc nào cũng vui vẻ tươi tắn như tấm hình này, và thế là lại thấy đau. Mà nhìn tấm này này, cho dù mình không biết Fred và Geogre là ai thì mình cũng cảm thấy đau lòng, bởi vì trưởng thành là một quá trình chia ly, buồn lắm, từ 2 đứa nhỏ đáng yêu bên nhau đã trở thành một đứa cao lớn mà đơn độc quả thực là không đành mà…

Mình có đọc 1 cái fact trên page Harry Potter VN, nó nói là sau khi Fred chết, Geogre không bao giờ gọi được thần hộ mệnh của mình nữa. Bạn nào đọc HP chắc đều biết, muốn gọi thần hộ mệnh thì cần nhớ đến ký ức tươi đẹp nhất, mà Geogre thì… Mình không dám chắc fact kia là thật hay không, nhưng đọc 1 cái là mình tin ngay, bởi vì Fred chính là ký ức tươi đẹp nhất của Geogre, cuộc sống của Geogre gắn với Fred, vui buồn gì cũng đều có Fred, mà giờ Fred chết rồi… Có lẽ là từ đó trở về sau, Geogre cũng sẽ không còn thấy vui nữa đâu, mình nghĩ thế. Nghe ảm đạm nhỉ :'< ảm đạm tới nỗi đọc cái fact đó xong mình thực sự có cảm giác muốn khóc, giống như bản thân đã đánh mất điều gì đó quý giá lắm vậy. Thậm chí mình đã viết bài này từ lâu lắm rồi, lúc bắt đầu cũng cảm thấy muốn khóc, bây giờ cũng thấy muốn khóc *ôm Geogre vào lòng* 😥 Có thể là cuộc sống sau này của Geogre cũng sẽ không buồn như mình tưởng tượng, bởi vì ai cũng sẽ phải vượt qua nỗi đau, hoặc giả là đã vượt qua được, bởi vì mỗi người đều có trách nhiệm không được làm người thân xung quanh mình đau lòng. Mình có đọc 1 cái, gần như là doujinshi (vì nó ngắn lắm, lại chả có nội dung mấy), kể về hôm sinh nhật Billy, tất cả mng trong gia đình Weasley (bao gồm cả dâu là Hermione và rể là Harry) đều tới tặng quà cho Billy, mỗi người/mỗi gia đình một món quà, riêng Geogre tặng Billy 2 chai rượu và nói là “một là của Fred, một là của em” và vẫn cười, Billy cũng cười cảm ơn. Tự dưng lúc đó thấy câu truyện trầm hẳn xuống, cuộc sống vẫn phải diễn ra như thế, chỉ còn đó 1 chỗ trống, siêu bự với người này và chả là gì với người khác…
Nhắc tới thần hộ mệnh, cũng là fact thôi nhưng có bạn bảo là có những thần hộ mệnh có hình ảnh mô phỏng thứ mà mỗi người cảm thấy mình được bảo vệ hay yêu thương, như thần hộ mệnh của bố mẹ Harry là một cặp nai, thần hộ mệnh của thầy Snape là con nai cái giống của Lily, thần hộ mệnh của Harry là con nai đực giống của bố James,… Mình tự hỏi không biết thần hộ mệnh của Geogre có phải hình Fred không nữa =]] Nghĩ vu vơ vậy thôi, vì mình thực sự không nhớ thần hộ mệnh của 2 anh em là gì, mà cũng chưa thấy trường hợp nào thần hộ mệnh hình người nữa (chỉ có 1 lần đọc fanfic HarryDraco, trong đó thần hộ mệnh của Draco là một thẳng Harry mười mấy tuổi, mình không nhớ fic như nào nhưng thích mãi chi tiết đó).
Thôi càng viết mình càng thấy buồn, chả giải tỏa được chút nào :'< Giới thiệu một cái fic mà bới cả cái tag Harry Potter của vnfiction mới thấy 1 cái viết về Fred và Geogre, của chị Kao Rei, gì chứ fic của chị ấy luôn khiến mình hài lòng về những cảm xúc ‘thu được’ sau khi đọc. Cảm ơn chị Kao Rei, vì fic của chị, dù không khác gì dao đâm vào tim em, nhưng lại khiến em nhẹ nhõm đi phần nào ❤
Author: Kao Rei
Pairing: Fred and George Weasley from Harry Potter and they don’t belong to me.
Genre: Fluff. Romance. Little angst. Non-AU. Non-shounen ai *maybe*:-? Well, I’m not sure about it~ it’s not necessary at all and you can think it’s shounen-ai if you want.
Warning: this fiction’s summary don’t belong to me, i cried when i read it and i just wanna write something for George and Freddie T_T Because today’s their birthday.
Note:
Happy birthday, my boys. Love you guys actually. Fred, you’ll be here in my heart, always 🙂
Link đọc fic: tại đây
P/s: bài mở đầu năm mới mình cũng ngại chết chóc buồn thảm lắm nhưng cái post này viết mãi không xong… với cả theo chủ trương “mỗi mùa xuân sang nghĩa trang gần thêm một đoạn” thì thôi cũng ko sao, nhỉ :))
Share this:
- X
Related
Từ khóa » George Weasley đã Bị Mất Tai Bên Nào
-
George Weasley đã Bị Mất Tai Bên Nào?
-
George Weasley Có Một Bên Tai Không?
-
Cặp Song Sinh Weasley Nào Bị Mất Tai?
-
George Weasley
-
Hồ Sơ Phù Thuỷ: Fred & George Weasley
-
Bạn Am Hiểu Thế Giới Phép Thuật Trong Harry Potter Như Thế Nào?
-
Quân đoàn Dumbledore – Wikipedia Tiếng Việt
-
Ron Weasley – Wikipedia Tiếng Việt
-
Học Viện Pháp Thuật Và Ma Thuật Hogwarts Việt Nam - Facebook
-
Harry Potter Và Bảo Bối Tử Thần - Chương 5: Chiến Binh Rơi Rụng
-
Thành Viên đáng Chú ý Quân_đoàn_Dumbledore - Tieng Wiki
-
George Và Fred Weasley Là Ai? – Cặp Song Sinh Siêu Quậy
-
Tổng Hợp Các Loại đũa Phép Trong Harry Potter
-
CỦA FRED VÀ GEORGE Tiếng Anh Là Gì - Trong Tiếng Anh Dịch - Tr-ex