1.000 Ngày "trăng Mật" ở Viện Máu
Có thể bạn quan tâm
Nằm trên giường bệnh tại Viện Huyết học – Truyền máu Trung ương, ánh mắt mệt mỏi của anh Nguyễn Trọng Hùng (Hùng Rộ, SN 1986, quê huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) sau khi vừa truyền hóa chất vẫn không rời người vợ là chị Thiên Thiên (Nguyễn Thị Thiên, SN 1987) như để nói lời cảm ơn, thương xót dành cho chị sau đêm dài thức trắng chăm sóc anh.
Hơn một nghìn ngày có lẻ đằng đẵng đã qua, trên hành trình cơ cực đối diện giữa ranh giới sinh tử mong manh, nếu không có người vợ thủy chung luôn cạnh bên sát cánh kề vai, anh Hùng chẳng dám chắc mình đủ sức mạnh bước qua.
Đôi khi con người ta sống cả tuổi trẻ chỉ để tìm “một người yêu mình” nhưng lại mất cả đời mình để trải nghiệm và đánh giá sự lựa chọn ấy. Câu chuyện tình yêu đẹp của cặp đôi Hùng Rộ – Thiên Thiên chính là một minh chứng cho điều đó.
Lắng nghe trải lòng, nhìn nụ cười lạc quan của đôi vợ chồng đang “nổi như cồn” trong cộng đồng bởi lối sống tích cực vượt lên số phận, chẳng ai nghĩ họ đã từng cùng nhau trải qua biết bao đêm trường gồng mình chống chọi những đớn đau về thể xác, tinh thần bởi căn bệnh ung thư hiểm ác gây ra.
Kể lại chuyện tình của mình, chị Thiên gọi đó là “cái duyên trời se” khi hai người có tình cảm với nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên. Năm 2013, họ nên duyên chồng vợ. Đám cưới đôi trẻ diễn ra đơn sơ nhưng ấm áp. Cậu con trai kháu khỉnh chào đời trong niềm hạnh phúc vô bờ. Mái nhà nhỏ bình dị chẳng bao giờ thiếu vắng những tiếng cười vui.
Anh Hùng từng làm phóng viên thường trú cho một vài tờ báo. Thương Thiên Thiên thiệt thòi, chịu cảnh mồ côi cha từ nhỏ, anh chưa lúc nào to tiếng mà luôn dành tất cả tình cảm cho vợ. Đáp lại tình cảm đó chị Thiên với chồng cũng một lòng một dạ, khuya sớm tảo tần vun vén tổ ấm nhỏ bình yên.
Vợ chồng Hùng Rộ – Thiên Thiên hạnh phúc với cậu con trai kháu khỉnh, đầy tỉnh cảm
Giông tố
Nhưng rồi tháng ngày hạnh phúc trôi đi yên ả. “Ngày vui ngắn chẳng tày gang”, đùng cái, sóng gió mang theo mây đen từ đâu bỗng đổ ập xuống ngôi nhà nhỏ.
Tháng 10/2019, anh Hùng thấy người mệt mỏi, chán ăn, sốt nhẹ, đau họng kèm nổi hạch dưới cằm. Kết quả, Bệnh viện Đa khoa Nghệ An thông báo tin “sét đánh ngang tai”. Anh bị ung thư máu cấp tính, tiên lượng hết sức căng thẳng.
Cầm tờ giấy xét nghiệm của chồng trên tay, chị Thiên cảm giác đất trời như sụp đổ nhưng kiềm lòng không được khóc. Hai vợ chồng ngồi nhìn nhau mà không thể nói với nhau được lời nào.
Chị bảo anh, hai vợ chồng hãy đi đâu đó một lát, khóc cho vơi bớt rồi hãy về nhà với con trai. Và sau đó, nhất định không được rơi một giọt nước mắt nào nữa.
“Thế là Rộ lái xe, đi xa cách bệnh viện khoảng hơn 1km rồi dừng bên đường. Rộ khóc. Thiên khóc. Hai vợ chồng ôm nhau, khóc như chưa bao giờ được khóc. Nước mắt giàn giụa ướt hết cả vai áo”.
Trời đất ngày hôm ấy vì thế mà chứng kiến đôi vợ chồng khốn khổ ôm nhau nức nở, xót xa cho phận mình.
Biết bao dự định, ấp ủ tương lai trong phút giây bất chợt vỡ tan. Từ ngày chồng lâm bạo bệnh, chị Thiên đành ngậm ngùi gác lại công việc, gửi con cho bà ngoại trông giúp để dành toàn bộ thời gian chăm sóc chồng.
May mắn khi Tin, cậu con trai dù chỉ mới 8 tuổi đã hiểu chuyện và trưởng thành hơn so với bè bạn cùng trang lứa. Biết mẹ đưa bố đi chữa bệnh, bé ở nhà ngoan ngoãn, thường xuyên hỏi thăm, động viên bố mẹ cố gắng chữa bệnh để sớm trở về.
“Ngày nào Tin gọi điện cũng nói Ba mau khỏe để về với con nhé. Nhìn Ba lạc quan vậy, con vui lắm”, anh Hùng mỉm cười kể lại về cậu con trai giàu tình cảm của mình.
Nhưng với tấm lòng của người làm cha làm mẹ, anh chị không giấu nổi những cảm xúc quặn lòng nhớ nhung, thương con.
“Con ở nhà không có bố mẹ bên cạnh, thui thủi, tội nó, nghĩ thương lắm. Nhiều lúc cũng đuối, thôi thì đến đâu thì đến, cho kết thúc đi để con mình được sống cuộc sống bình thường. Nhưng nghĩ lại, mình mà như vậy thì vợ con mình sẽ thế nào.
Mình mà buồn, mà chán nản, mọi người cũng sẽ đau lòng hơn. Từ đó, anh luôn dặn bản thân phải mạnh mẽ, nghĩ rằng những người thân yêu đang trông chờ vào mình”, anh Hùng nói trong hơi thở yếu ớt sau đêm dài truyền hóa chất.
“Em sẽ không bỏ cuộc, chỉ cần anh không gục ngã”
Bao đêm trường bên gối chăn, chứng kiến thân thể ngày càng héo hắt, gầy rộc của chồng, chị Thiên như đứt từng khúc ruột. Gần 3 năm nay, anh Hùng trải qua nhiều đợt điều trị với hóa chất và những cơn đau dai dẳng hành hạ. Tiền bạc, tài sản trong nhà cũng theo những đơn thuốc, những chuyến nhập viện dài ngày lũ lượt “đội nón ra đi”!
Giữa những thời khắc sinh tử đối diện với việc có thể mất chồng mãi mãi, chị Thiên chưa bao giờ cho phép bản thân mình bỏ cuộc dù chỉ trong suy nghĩ. Bờ vai nhỏ bé mang theo tình yêu lớn, giờ đây hơn lúc nào hết phải là chỗ dựa kiên cường cho người chồng bệnh tật đáng thương.
Từ ngày chồng mắc bệnh, chị túc trực 24/24, không rời anh nửa bước. Tuy nhiên, đó cũng là điều khiến anh Hùng chạnh lòng.
Dù đã cố tỏ ra là mình mạnh mẽ nhưng khi nhắc đến vợ con, lý trí của anh đã không thắng nổi trái tim, không ngăn cản nổi những giọt nước mắt tuôn rơi.
“Vợ anh đã rất vất vả, chịu thiệt thòi vì anh. Ngay cả những thứ nhu cầu tầm thường nhất của người phụ nữ, Thiên cũng không có. Vì anh mà chị phải vạ vật ở viện, nằm dưới sàn nhà, ăn uống không đầy đủ để phục vụ chồng, phải từ bỏ công việc, từ bỏ đam mê của mình”, anh Hùng nói với đôi mắt đỏ hoe và giọt nước mắt chảy dài trên má.
Thế nhưng, tình yêu, tình nghĩa vợ chồng đã tiếp lửa chị và anh Hùng bước qua những thời điểm ngặt nghèo tưởng chừng gục ngã.
“Chứng kiến nhiều bệnh nhân chung phòng lần lượt “rơi rụng”, thú thực có những phút giây chị đã hết sức sợ hãi. Nhưng chị luôn nói với anh Hùng, bản thân sẽ không bao giờ từ bỏ, dù còn lại chỉ là một tia hy vọng. Chỉ cần anh ấy không mất niềm tin, chung chiến tuyến chiến đấu cùng chị”, chị Thiên tâm sự.
Những tháng ngày dài tưởng như vô tận gồng mình giành giật sự sống đưa người chồng, người bố của đứa con thơ trở về tổ ấm, chị Thiên không nghĩ bản thân mình có thể mạnh mẽ và kiên cường nhường vậy. Những cái ôm họ dành cho nhau luôn nghẹt thở với những cái siết tay thật chặt.
“Trăng mật ở viện” – Hành trình của yêu thương
Hơn 300 trang sách trong “cuốn tiểu thuyết ngôn tình” ghi dấu lại mọi khoảnh khắc của cặp vợ chồng trong những ngày chiến đấu với bệnh tật
“Anh sẽ luôn lạc quan chiến đấu và không bao giờ bỏ cuộc” – anh Hùng nói với tôi lúc sắp chia tay, nụ cười tươi vẫn thường trực trên môi dù biết rằng cơ thể anh đang rất mệt mỏi, khó chịu khi vừa trải qua đợt truyền hóa chất cơ cực.
Ngày mai, anh sẽ bước vào đợt điều trị dài ngày mới với hóa chất và những nỗi đau thể xác đang đón đợi. Nhưng anh Hùng không đơn độc. Người vợ thủy chung son sắt vẫn luôn bên cạnh, đợi sẵn một bờ vai tin cậy, bình yên.
Hơn một nghìn ngày có lẻ đã qua, trên hành trình chiến đấu giành giật sự sống từ căn bệnh ung thư máu quái ác, anh Hùng tự thấy bản thân thật may mắn khi luôn có người bạn đời đồng hành.
Ai đó từng nói: “Điều đáng sợ không phải là khi bạn một mình, mà là lúc bạn không có ai để chia sẻ”. Đúng vậy, theo anh Hùng, với người bình thường đó là sự cô đơn nhưng riêng đối với bệnh nhân ung thư, đó còn là cảm giác chơi vơi, mất đi điểm tựa và niềm tin trong cuộc sống.
Thấu hiểu điều đó, những ngày ở viện Hùng Rộ và Thiên Thiên đã dành thời gian ghi lại những câu chuyện truyền cảm hứng của chính họ để cho ra đời cuốn sách “Trăng mật ở viện”. Với họ, 3 năm qua chính là thời gian cơ cực, khốn khổ và đau đớn nhất cuộc đời nhưng cũng chính là kỳ “trăng mật” khi luôn được ở bên cạnh nhau trong từng cơn đau đớn.
Với thông điệp đó, cuốn sách dù mới chỉ ra mắt vài ngày nhưng đã đón nhận rất nhiều những phản hồi tích cực từ độc giả, truyền cảm hứng cho bệnh nhân và cộng đồng.
“Chỉ đến lúc là người trong cuộc, mang trên mình căn bệnh ung thư quái ác, chúng ta mới nhận ra được nhiều giá trị cuộc sống, quý trọng sức khỏe và sống ý nghĩa hơn. Trong những thời khắc ngặt nghèo, tình yêu, tình nghĩa vợ chồng thực sự là một cứu cánh. Hy vọng mọi người luôn giữ thái độ tích cực, lạc quan với cuộc sống”, anh Hùng trải lòng.
Đó là thông điệp của chính Hùng và cũng chính là những gì Hùng Rộ và Thiên Thiên muốn gửi gắm qua món quà tinh thần to lớn của họ.
Chia tay đôi vợ chồng đầy nghị lực Hùng Rộ – Thiên Thiên trong chiều muộn. Ngó lại, vẫn thấy họ dành cho nhau nụ cười và cái siết tay thật chặt. Nhìn họ mới thấy hạnh phúc đã thực sự nảy mầm trong tận cùng nước mắt và khổ đau.
Trân trọng kính mời quý độc giả đặt mua cuốn sách đầy ý nghĩa “Trăng mật ở Viện” theo đường link dưới đây: https://forms.gle/cvDiKJVDsxikW4ARA |
Theo giadinhonline.vn
Từ khóa » Trong Anh Những Giọt Nước Mắt Cũng đã Cạn Rồi
-
Người Từng Thương - Chu Bin - Zing MP3
-
Người Từng Thương - Chu Bin - NhacCuaTui
-
Người Từng Thương - Chu Bin
-
Lời Bài Hát Người Từng Thương (Beat) - TimMaSoKaraoke.Com
-
Lời Bài Hát Người Từng Thương Chu Bin - Thủ Thuật
-
Lyrics "Người Từng Thương - Chu Bin" - Carrot Store
-
Nước Mắt được Làm Bằng Gì Và Tại Sao Chúng Ta Lại Có ... - Vinmec
-
Nhật Kim Anh - Giọt Nước Mắt Lấp Lánh
-
Lyrics: Crying Over You JustaTee Ft Binz - Smule
-
Lời Bài Hát Người Từng Thương- Lyric - Cài Nhạc Chờ
-
Mashup Người Từng Thương, Bắt Đầu Là Điểm Dừng
-
Trịnh Công Sơn - Vietnamese Typography
-
Người Từng Thương (Nhạc Chuông) - Chu Bin | Nghe Tải Lời Bài Hát