13.67 | Trang Trinh Thám

13 67

13 67

Tác giả: Chan Ho Kei. Dịch giả: Minh Thu

Thể loại: Trinh thám Hong Kong

Lần thứ hai đọc và review cuốn 1367 này. Lần thứ nhất đọc là tháng 5-2019, vì truyện quá hấp dẫn nên đọc vội vàng để biết kết cuộc, cảm thấy mình đã bỏ qua nhiều chi tiết ẩn hay ho nên nhân lúc ngày rộng tháng dài đọc lại lần nữa để thấu hiểu hơn nữa những điểm đặc sắc của truyện.

Nội dung của 1367 được chia thành sáu câu truyện – không phải truyện ngắn vì mỗi truyện khoảng hơn 30.000 chữ, trình tự thời gian chạy ngược từ hiện tại đến quá khứ, mở đầu bằng năm Hong Kong được Anh trả cho TQ, kết thúc bằng năm Hong Kong trở thành thuộc địa của Anh. Bối cảnh truyện thể hiện rõ những biến động XH, tư tưởng của người dân, hoạt động của chính quyền Hong Kong và giới cảnh sát trong thời gian vùng đất này trở thành thuộc địa. Mỗi câu truyện vừa có nội dung riêng rẽ vừa liên kết với nhau chặt chẽ bởi hai nhân vật chính là Quan Chấn Đạc và Lạc Tiểu Minh. Ban đầu Lạc là cấp dưới, sau được Quan nhận làm đệ tử, được sự dẫn dắt chỉ dạy của vị sư phụ lỗi lạc này, Lạc đã từ một cảnh sát non trẻ tiến xa trên đường sự nghiệp, trở thành thanh tra của Cục Hình sự và Bảo an của Phòng Tình báo Hình sự CIB thuộc lực lượng Cảnh sát Hong Kong. Bốn truyện đầu có cả Quan và Lạc xuất hiện, hai truyện cuối chỉ có Quan, vì lúc đó chắc Lạc chỉ khoảng mười tuổi.

Sau đây là phần tóm tắt nội dung từng truyện bằng một câu ngắn gọn, yên tâm là mình không spoil đâu.

+ Đen và trắng: Vụ sát hại ông chủ tập đoàn Phong Hải, một trong những người con bị tình nghi ngộ sát trong lúc bất hòa với cha.

+ Đạo nghĩa giang hồ: Cảnh sát muốn lợi dụng sự chia rẽ giữa hai thế hệ xã hội đen cũ – mới để phá đường dây buôn bán ma túy, qua đó triệt hạ các băng nhóm giang hồ đang gây rối loạn trật tự XH.

+ Ngày dài nhất: Cảnh sát đang điều tra những vụ án ném bình acid từ sân thượng xuống khu dân cư đông đúc, trong lúc đó, một tù nhân nguy hiểm lại vượt ngục trót lọt.

+ Cán cân Themis: Truyện bắt đầu với cảnh tổ điều tra bước vào một căn hộ chung cư đầy những tử thi với tử trạng vô cùng thê thảm sau một cuộc đấu súng giữa cảnh sát và tội phạm buôn bán ma túy. Tuy những truyện khác trong 1367 đều hay nhưng mình đặc biệt thích truyện này, bối cảnh căng thẳng, diễn biến quyết liệt, lằn ranh sinh tử, lòng nhân ái và sự dũng cảm của cảnh sát được thể hiện khá rõ trong truyện này.

+ Borrowed Place: Con trai của trưởng ban điều tra thuộc Cục Chống tham nhũng ICAC bị bắt cóc đòi tiền chuộc. Lúc này Quan Chấn Đạc 30 tuổi – đang công tác ở Ban Điều tra Hình sự Sở cảnh sát Cửu Long – tiếp nhận vụ án này. Tuy giữa cục chống tham nhũng và giới cảnh sát luôn tồn tại một vực thẳm bất hòa nhưng trong vụ bắt cóc này thì nhóm của Quan đã đồng tâm hiệp lực với gia đình đứa trẻ bị bắt cóc để có thể nhanh chóng cứu người trở về.

+ Borrowed Time: Bối cảnh truyện diễn ra khi Quan còn rất trẻ (khoảng hai mấy tuổi), đang làm tuần cảnh ở đường Spring Garden quận Loan Tể. Hong Kong đang trong cảnh bạo loạn vì các tổ chức yêu nước tự phát muốn thoát khỏi chế độ thuộc địa của Anh và trở lại với TQ. Phe phản động suốt ngày đặt bom ở những nơi công cộng, chẳng những giết người nước ngoài mà còn không tha cho lực lượng cảnh sát làm việc dưới quyền chính phủ Anh. Nhờ nghĩa khí và sự hợp tác tình cờ của một vị huynh đệ xa lạ, Quan phát hiện một âm mưu đặt bom vừa có khả năng gây thương vong khủng khiếp vừa làm mất danh dự của Cảnh sát Hoàng gia Hong Kong.

Tuy sáu truyện viết theo trình tự thời gian chạy ngược nhưng độc giả vẫn nắm rõ được diễn biến truyện nhờ văn phong gãy gọn minh bạch của tác giả. Lần đầu đọc cuốn 1367, mình cho rằng nhịp truyện hơi chậm như một quyển trinh thám cổ điển; lần hai đọc cuốn này mình không cảm thấy truyện chậm nữa, chỉ thấy diễn tiến khá nhanh chóng hợp lý với tài phá án thần kỳ của Quan Chấn Đạc. Có vài khoảnh khắc mình thầm so sánh Quan Chấn Đạc với Sherlock Holmes, nhưng nhân vật Quan hòa nhã thân thiện với người khác và đỡ lập dị hơn Holmes. Đọc 1367, mình hình dung Quan Chấn Đạc như một cảnh sát vóc người cao ráo (đối với dân Châu Á) với cặp kính cận gọng tối màu, đầu óc nhạy bén linh hoạt, luôn giữ phong thái đứng đắn nghiêm nghị, từ thời trẻ đã có một nhân cách chính trực, đến lúc sắp qua đời vẫn trung kiên với ý nghĩa của công việc cảnh sát.

“Bảo vệ người dân mới là nhiệm vụ thực sự của cảnh sát. Nếu chế độ đẩy người vô tội vào hiểm nguy, chính nghĩa không rõ ràng, bấy giờ chúng ta có lý do chống lại chế độ trì trệ đó”.

“Dù dưới đáy ao có bao nhiêu bùn đất, miễn sao không khuấy nó lên, thì mặt ao vẫn trong suốt như gương. Muốn nạo vét bùn, phải cẩn thận đào từng chút một, manh động chỉ làm nước vẩn đục, càng gây tổn hại tới môi trường sinh thái vốn có trong ao”.

Tuy nói Quan và Lạc là hai nhân vật chính của truyện nhưng họ không độc chiếm đất diễn trong truyện mà chỉ đóng vai trò như những người thừa hành pháp luật mẫn cán, sẵn sàng quên mình để truy bắt tội phạm, trả lại trật tự trị an cho XH. Đọc 1367 có thể thấy được kiến thức rộng rãi trong nhiều lĩnh vực của tác giả Trần Hạo Cơ, từ y học, tâm lý học, kinh doanh, đạo nghĩa giang hồ, cơ cấu tổ chức và cấp bậc của lực lượng cảnh sát Hong Kong… ông đều khéo léo đưa vào quyển sách khá dày và rất hay này. Sách dày như vậy nhưng không hề có phân đoạn tình cảm sướt mướt nào, các mọt yêu thích dòng trinh thám suy luận + tâm lý XH có thể yên tâm thưởng thức.

Cuối truyện có phần Lời Bạt do tác giả viết rất chi tiết; phần “Sức hút riêng của cây bút Hong Kong” và phần Chú thích (chi tiết hơn cả lời bạt). Cả ba phần này đều chỉ giúp độc giả hiểu rõ hơn về bối cảnh truyện và cơ cấu tổ chức cảnh sát Hong Kong chứ không hề spoil truyện. Con số 1367 cũng được giải thích ở cuối sách, nhưng mình cho rằng những ai có chút quan tâm về lịch sử chắc sẽ hiểu ngay về con số này.

Cuốn 1367 to dày này được dịch và trình bày rất cẩn thận, cả truyện không có lỗi chính tả, ngữ pháp hoặc lỗi in ấn nào. Sách sẽ đem đến cho người đọc quãng thời gian đọc đầy hứng khởi và khuyến khích quá trình tư duy động não đầy thú vị. Chưa đầy một năm sau khi đọc lần 1 thì mình đã đọc lần 2, nhưng giờ đã nhớ khá rõ cốt truyện nên chắc vài năm nữa mình mới đọc lại. Đây là một quyển trinh thám giá trị mà mình nghĩ các mọt trinh thám sẽ hối tiếc nếu bỏ qua.

(Sea, 22-4-2020)

Cáo Biển Non Xanh

13.67

13.67

“Chuyện giang hồ cũng như chiến tranh, thứ anh luôn thiếu chính là lý do để xuất quân”

“Dù dưới đáy ao có bao nhiêu bùn đất, miễn sao không khuấy nó lên, thì mặt ao vẫn trong suốt như gương. Muốn nạo vét bùn, phải cẩn thận đào từng chút một, manh động chỉ làm nước vẩn đục, và gây tổn hại tới môi trường sinh thái vốn có trong ao”

Quả thực đọc sách cũng giống yêu đương, đúng người đúng thời điểm mới hạnh phúc, đúng người sai thời điểm thì sẽ thành tiếc nuối. 13.67 với mình cuối cùng vẫn là cảm giác tiếc nuối ấy.

13.67 nằm trên mặt bàn làm việc của mình cũng phải được 1 năm kể từ lúc mình mua. Rất nhiều lần, đặt lên đặt xuống, đọc rất nhiều bài đánh giá và tất cả đều khen, mình vẫn cảm thấy chưa đến lúc để đọc. Đáng ra nên tin vào cái cảm giác ấy thêm chút nữa, nhưng trong những ngày tâm trạng không vui, mình lại lôi 13.67 ra đọc, để rồi giờ ngồi hối hận thì đã muộn.

13.67 không hề dở, phải nói là rất hay. Chan Ho Kei khi viết lời bạt cho cuốn sách cũng ghi “Ý tưởng của tôi là, nếu xét theo góc độ vi mô, tác phẩm này là tiểu thuyết trinh thám suy luận, nhưng xét từ góc độ vĩ mô, lại là tiểu thuyết tả thực theo trường phái xã hội”. Và 6 chương của 13.67 quả thực đúng như thế. Mỗi chương là một tiểu thuyết trinh thám xuất sắc về logic, cách thức phạm tội cũng như hành động, phá án của cảnh sát; không xây dựng một hình tượng quá tài giỏi, sự tiếc nuối để lại ở mỗi chương có khi dành cho cảnh sát, cũng có khi là đại ca giang hồ, có chương lại cho tội phạm tạo nên 6 câu chuyện trinh thám riêng biệt mà đầy đủ gia vị. Mỗi chương giống một vòng tròn, và 6 vòng tròn tiếp giáp lại đủ cho người đọc nhìn toàn cảnh của Hong Kong, biến cố lịch sử cũng như tương lai và hy vọng từ 1967 đến 2013. Vậy, lý do gì mình vẫn cảm giác không thỏa đáng, không cảm giác vui vẻ khi đọc được 13.67?

Đầu tiên, có lẽ vì lời giới thiệu ở bìa 4, nó không sai, nhưng lại không phù hợp với nội dung của toàn cuốn truyện. Cũng không hẳn không phù hợp, mà có lẽ nó khiến chính thành tà, mà tà lại bị cảm giác do hoàn cảnh đưa đẩy nên mới phải lựa chọn con đường đó. Chưa kể còn sai lỗi chính tả. Tại sao chỉ có 7 câu để giới thiệu mà lại còn đánh máy sai? Chỉ vì lỗi sai đó, mình đã để 13.67 nằm trong góc gần 1 năm trời, vì cứ cầm lên là lại khó chịu trong lòng.

Tiếp theo, bìa cuốn truyện. Lại một lần nữa, bìa sách là một trong những yếu tố vô cùng quan trọng để thu hút người đọc. 13.67 là minh chứng rõ nhất cho việc bìa sách giảm lượng lớn độ yêu thích của người đọc (Y như cuốn Ratman). Mình ngồi tìm bìa của cuốn 13.67 của các phiên bản, và công nhận chả có phiên bản nào bìa nó vô cùng…không liên quan như ở phiên bản này.

Đương nhiên, mình không phải người nông nổi đến độ chỉ vì đôi ba cái bề ngoài mà đánh giá cả nội dung bên trong. Và dù biết tốt gỗ tốt cả nước sơn thì vẫn là hoàn hảo nhất, nhưng thôi thì tốt gỗ cũng hơn chỉ tốt nước sơn. 13.67 là cuốn sách “tốt gỗ” như thế đấy. Nhưng mình vẫn không thích. Trong cuốn Cuộc đời của Pi, nhân vật chính đã nói: “Có một thứ trong cái biệt hiệu Pi của tôi mà tôi rất ghét, ấy là con số đó dài vô tận. Cái quan trọng ở đời là phải kết thúc mọi thứ cho chỉn chu”. Ấy thế nhưng, mỗi chương của 13.67 (hoặc ít nhất 5 chương đầu), khi đọc mình cảm thấy bứt rứt vì không có kết thúc…một cách nào đó gọi là chỉn chu. Dễ tính hơn, có thể gọi đó là kết mở. Hoặc nhìn ở hướng vĩ mô theo ý tưởng của tác giả, đấy là “tả thực theo trường phái xã hội”. Nhưng nếu thế, mình thà đọc những cuốn sử khô khan còn hơn. Và cảm giác dài lê thê của chương 3 4 5 giống y xem một series phim mà cái phần đó đổi sang người khác đạo diễn, không đủ thu hút nhưng vì lỡ xem rồi nên không nỡ bỏ không xem nữa. Ơn giời, chương 6, nhất là cái kết cũng như cách viết của chương 6 khiến tất cả sự nhàm chán của chương 3 4 5 được giải thích hoàn hảo.

Đấy là những ý kiến chủ quan mang đầy cảm tính của mình. (Lại nhớ hôm bữa đọc bình luận ở một bài review bị chê là “người viết cảm tính”, ủa chứ đọc sách vốn đã là hành động mang tính cá nhân mà). Còn khách quan, 13.67 đỉnh, đỉnh bởi cách viết theo trình tự đảo ngược; chìa khóa liên kết giữa các chương, giữa Lạc Tiểu Minh và Quan Chấn Đạc, giữa Quan Chấn Đạc và tập đoàn Phong Hải từ chương 1 cho đến tận chương 6; những biến động của Hong Kong qua những năm đặc biệt của từng chương như trang 9 viết về cuộc đời Quan Chấn Đạc “trải qua bạo động thập niên 60, trụ vững trong sóng gió xung đột với ICAC thập niên 70, đối đầu với bọn lưu manh hung hãn thập niên 80, tận mắt chứng kiên quá trình thay đổi chủ quyền thập niên 90 và dõi theo bao chuyển mình của xã hội trong thập niên đầu thế kỉ mới”; câu chuyện về ngành cảnh sát từ thời còn là “loong toong”, đến đội cảnh sát Hoàng gia, đến cảnh sát Hong Kong…đều có rất nhiều đoạn trích mình tâm đắc. Đến với 13.67, qua mỗi chương, mỗi vụ án, mình đúng được quay lại thời gian xem những bộ phim TVB phá án ngày xưa, và hình tương cảnh sát kiên cường, chí cống vô tư, dũng cảm y như những siêu anh hùng thật sự. Ngay cả hình ảnh của đầu gấu cũng khiến mình tấm tắc vì nghĩa khí (nếu từng xem Bão Trắng 2: Trùm Á phiện, bạn sẽ thấy y xì cảm xúc đó khi đọc Chương 2: Đạo nghĩa giang hồ).

13.67 là cuốn truyện nên đọc, và thú vị để đọc. Bạn có thể đọc lần đầu từ chương 1 đến chương 6, rồi đọc lại từ chương 6 lên chương 1 để thấy cả cuốn truyện là một vòng tròn: khởi đầu và kết thúc cũng là kết thúc và khởi đầu. Chan Ho Kei cũng nói rằng, ông “không định giải thích cặn kẽ ý tưởng của từng câu chuyện, ý nghĩa của mỗi nhân vật, hình ảnh ẩn dụ trong từng chi tiết.. Tất cả ông để người đọc tự giải thích. Đúng là khi viết những lời nhận xét này, công tâm mình thấy nhẹ nhõm và bớt “hẫng hụt” nhiều, và chợt nghĩ cảm giác tiếc nuối cũng là một mối duyên cần trân trọng. “Cách thức có thể đen, nhưng mục đích phải trắng. Để giữa lằn ranh đen trắng ấy, chính nghĩa có cơ hội thành hình” P.S: Kể ra mình thích nhất câu ở trang 384 cơ.

Twine Aquarius

Tác phẩm : 13.67

Tác giả: Chan Ho Kei

Thể loại: Trinh thám

Chấm điểm 8/10 (Với số điểm này đồng nghĩa với việc mình sẽ đọc không dứt ra được, kể cả đang đi ăn sữa chua đậu đỏ)

Cuốn này mình đọc xong cũng khoảng 2 tuần rồi, nhưng nay mới có động lực review.

13.67

13.67

Cuốn sách là tổng hợp những câu chuyện ngắn (những vụ án) của nhân vật cảnh sát tên là Quan Chấn Đạc và tiểu Lạc (tại tự nhiên quên tên đầy đủ mất tiêu). Các câu chuyện này không được sắp xếp theo thứ tự thời gian mà khá lộn xộn nhưng có sự liên quan (thực ra mình nghĩ theo thứ tự Hiện tại – Quá khứ), bối cảnh xảy ra tại Hong Kong.

Các câu chuyện không đơn thuần chỉ là phá án mà còn thể hiện tài trí, mưu mẹo của nhân vật chính để đạt được mục đích, dù đôi khi phương tiện có vẻ “không quang minh chính đại” lắm

Bìa sách với mình không hợp nhãn, nếu không được review trước chắc mình sẽ không mua. Cảm giác đọc sách như đang xem một bộ phim hình sự Hong Kong những năm 90s, khá là thích thú

Hơ hơ, review xong thấy mình review chán quá

Thôi thì các bạn cứ đọc sách nhé.

Lun Tyt

13.67

13.67

[Review] 13.67 – Cuốn trinh thám kinh điển mang nhiều giá trị hiện đại

KHÔNG CẦN KINH DỊ, KHÔNG MÁU ME GIẾT NGƯỜI HÀNG LOẠT, KHÔNG CÓ NHỮNG SÁT THỦ BIẾN THÁI ĂN THỊT NGƯỜI, ẤY VẬY MÀ 13.67 VẪN THU HÚT ĐỘC GIẢ KHÔNG THỂ DỪNG MẮT TRƯỚC 500 TRANG GIẤY

Với những câu chuyện nhỏ, ngắn gọn đan xen giữa những vụ án được phá bởi cảnh sát Hồng Kông tài ba, nêu cao chính nghĩa trong một xã hội rối ren đến cùng cực, 13.67 khắc họa được quan điểm sống táo bạo, tàn nhẫn lạnh lùng nhưng đầy nhân văn.

“Hành động có thể đen, nhưng mục đích cuối cùng phải là trắng”

” Nên nhớ, mục đích cuối cùng của cảnh sát Hồng Kông là phục vụ bảo vệ người dân, không phải là bảo vệ giới cầm quyền. Không nhất thiết phải phục tùng mệnh lệnh cấp trên, nhưng luôn phải nhớ và nêu cao ngọn cờ chính nghĩa”

Lạc Tiểu Minh là học trò của một sĩ quan cảnh sát cao cấp, tỷ lệ phá án luôn là 100%. Ông thầy đáng kính ấy là Quan Chấn Đạc, xuất thân chỉ là một cảnh sát tuần tra quèn. Trong một lần được cao nhân chỉ điểm, đã phá được một vụ án khủng bố nguy hiểm, để rồi được cử sang Anh đào tạo về hình sự điều tra, cuối cùng phấn đấu trở thành một người hùng thực sự, trước khi kịp nhắm mắt cũng đã để lại cho đời một “đội trưởng Lạc” bá đạo, tiếp tục thi hành chính nghĩa bảo vệ người dân khỏi những kẻ hung tàn ác quỷ

Vụ án đầu tiên của sếp Lạc dưới cương vị là Boss, đáng nói thay, hung thủ lại là một con ác quỷ vô cùng đáng sợ, tàn nhẫn đến kinh điển. Bật mí về nguồn gốc của hắn, đành để độc giả phải đọc nốt những dòng cuối cùng của chương 6, để tìm ra những bất ngờ thú vị mà tác giả cất công ẩn giấu. Còn ở chương đầu tiên, Đen và trắng, 2 tầng nghĩa, người đọc chỉ có thể dễ dàng hình dung ra được nghĩa thứ nhất, chứ tuyệt nhiên không bao giờ có thể tìm ra nghĩa ẩn thứ hai, nếu không cất công đọc hết chương cuối cùng

MỘT CUỐN TRINH THÁM VỚI ĐẦY NHỮNG SHOW DIỄN SUY LUẬN LOGIC KINH ĐIỂN

Nhiều nhà văn cố ý tạo ra những ác quỷ giết người biến thái, những kẻ không mục đích sống, đa nhân cách hay thậm chí ăn thịt người, chỉ để tăng độ kinh dị và khỏa lấp cái yếu tố logic vụ án, những suy luận thiên tài…Còn với một tác giả yêu thích vẻ đẹp trinh thám cổ điển, coi suy luận logic là kim chỉ nam cho mọi vụ án, hình ảnh phá án dựa vào những tình tiết có sẵn, những chứng cứ thẳng mắn, suy luận từ những động cơ đời thường, thì tạo nên một tác phẩm trinh thám như vậy, mới xứng đáng gọi là trinh thám điểm 10.

Đáng tiếc thay, số phận của những “Sherlock Holmes” của Conan Doyle ngày một hiếm hoi, âu cũng là do gu thưởng thức của người đọc ngày một lập dị. Thế nhưng, trinh thám đích thực kiểu vậy, vẫn luôn có đất để tỏa sáng, ở bất kỳ thời điểm nào. 13.67 vẫn nổi lên như một hình tượng đẹp, là bởi cái yếu tố “đích thực” như thế.

Quan Chấn Đạc không cần xuất hiện ở hiện trường quá nhiều, vẫn đủ tài tình để phá được nhiều vụ án kinh thiên động địa. Tiêu biểu như “Đạo Nghĩa giang hồ” với bí kíp “Song Đề tù nhân” giúp cảnh sát tóm gọn trùm sò của một xã đoàn đang làm mưa làm gió trong giới giang hồ. Hay vụ án “Vượt ngục” vô cùng ấn tượng của tên tù nhân Thiêm ngay trong một bệnh viện đang hỗn loạn vì cấp cứu rất nhiều người dân bị kẻ điên nào đó tạt axit giữa đường. Và tất nhiên không thể không kể đến vụ án giết sạch con tin trong nhà nghỉ của 3 tên tội phạm nguy hiểm, và chỉ một người cảnh sát “anh hùng” xông đến hiện trường. 3 vụ án tiêu biểu trong 3 chương sách ấy, tạo cho người đọc hình dung về một Sherlock Holmes kiểu mới, thiên tài xuất quỷ nhập thần, xâu chuỗi những vụ án lại với nhau bằng một câu chuyện vô cùng hợp lý từ những chi tiết vụn vặt tưởng chừng chả liên quan gì đến nhau

Học trò của Quan, sếp Lạc cũng là một thiên tài thực sự. Xuất thân đã kháng lệnh cấp trên, chấp nhận cứu nguy cho tính mạng của đồng đội dù biết sẽ bị khiển trách. Sau khi được dẫn dắt bởi thầy giỏi, anh cũng xứng với cái thành ngữ “danh sư xuất cao đồ”, để rồi phá được vụ án mạng ở nhà họ Du, một vụ án có thể nói là kinh điển, thể hiện hết tinh túy của tác giả người Hồng Kông cũng như quan điểm sống của chính nhà văn. Đồng thời như một canh bạc của người thám tử, dùng cái “ảo” để che giấu cái “thực”, buộc hung thủ phải lộ mình!

MÔT CUỐN SÁCH VỚI CÁI BÌA QUÁ TỆ, VÀ MỘT NỘI DUNG QUÁ TUYỆT VỜI

Có thể doanh số bán sách của nhà xuất bản sẽ giảm đáng kể chỉ vì cái bìa sách. Không một ai thoáng nhìn lại nghĩ đây là một cuốn truyện chữ xuất sắc. Nhiều người còn nhầm tưởng là cuốn truyện tranh, thậm chí tên tác giả không phiên âm Hán Việt, cũng dễ bị độc giả liên tưởng tới người Hàn Quốc. Tên sách 13.67 cũng không được giải thích minh họa kĩ càng ở ngoài bìa, càng khiến cho người mua ngao ngán lắc đầu, vì chả hiểu mình sắp sửa đọc phải cái gì.

Nhưng bù lại, “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, Chan Ho Kei đã tạo ra một tuyệt phẩm với nội dung thực sự sâu sắc.

Cái tựa đề 13.67 là hành trình đảo ngược từ 1967 tới 2013 của một xã hội Hồng Kông đầy rối ren, nơi mà biểu tượng của người dân một thời là chấp pháp cảnh sát, đã tha hóa từ anh hùng thành tội đồ. Ở trong cái xã hội rối ren ấy, tham nhũng tràn lan, cảnh sát thành hắc cảnh tiếp tay cho tội phạm, vẫn còn đó những người dám đứng lên, thực sự nêu cao ngọn cờ chính nghĩa. Ở trong bùn đen ấy, vẫn còn đó những cánh sen “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Chính vì cái thông điệp truyền tải quá xuất sắc của tác giả ấy, mà 13.67 nhận được vô số lời ngợi khen từ những người khó tính nhất, dù độc giả đọc cuốn sách này có thực sự mê trinh thám hay là không, thì khi đọc xong cuốn sách dày cộm này, thật khó để họ có thể cất một lời chê bai, dù nhỏ nhất.

nguồn https://reviewsach.net/13-67/

Hoang Lao Hac

Review 13.67 – Trần Hạo Cơ (không spoil)

Người dịch: Minh Thu

Sách bao gồm 6 một vụ án khác nhau, được chia đều cho 6 chương. Đọc xong cũng bất ngờ, không ngờ nó lại là một cuốn truyện trinh thám phần lớn thiên về suy luận phá án.

13.67

13.67

Với một cách kể độc đáo , đó là các chương được sắp xếp với trình tự thời gian ngược về quá khứ, với những mốc sự kiện lịch sử đáng nhớ của xã hội Hong Kong của thế kỉ trước. Người đọc sẽ được theo chân hành trình của hai nhân vật chính, Lạc Tiểu Minh từ một cảnh sát tài ba về lại những ngày đầu non nớt chập chững vào nghề. Và người thứ hai là Quan Chấn Đạc, với biệt danh là thiên tài phá án, ở những năm cuối đời trên giường bệnh cho tới những năm tháng huy hoàng trong sự nghiệp với chiến công lừng lẫy.

Truyện tuy thiên về trinh thám suy luận nhưng đọc không hề khô khan mà trái lại là rất cuốn, bởi mỗi vụ án đều là những vụ đại án phức tạp, càng về cuối thì lại càng cuốn không dứt ra được khi đọc những lời suy luận tuyệt vời của Quan Chấn Đạt, và những cuộc đấu trí cân não giữa ông với những hung thủ cực kì thông minh xảo nguyệt. Không thua kém gì truyện hành động giật gân. Còn một điểm đặc biệt nữa là cái kết, tất cả đều không kết thúc trọn vẹn, mà để lại cho người đọc cảm giác canh cánh trong lòng.

Tóm lại đây là một sách trinh thám tuyệt vời không có gì để mà chê được về mặt nội dung. Còn về hình thức thì ngay cả người chưa đọc cũng thấy được đó là bìa quá fail.

Cuối cùng là lời cám ơn đến dịch giả, người không chỉ dịch mượt cuốn sách dày cộm này mà còn chú thích những địa danh, những sự kiện trong sách cực kì có tâm, rất chi tiết, cung cấp nhiều thông tin hay.

Nguồn ảnh: Fb IPM

Đoàn Tiến

13.67 | Chan Ho Kei

Người dịch: Minh Thu Thể loại: Trinh thám

Quan Chấn Đạc nằm trên giường bệnh vì căn bệnh ung thư, gần đất xa trời vẫn cống hiến chút hơi tàn cuối cùng giúp cậu học trò Lạc Tiểu Minh của mình phá được án. Vụ án phức tạp đầu tiên với những suy luận liên tục đảo chiều là cánh cửa mở ra một biên niên kí về những thăng trầm của một xứ sở và sự bấp bênh chìm nổi của những số phận người.

13.67 13.67

Hongkong giai đoạn chuyển giao chủ quyền được tái hiện sinh động theo dòng thời gian từ hiện tại trở ngược về quá khứ thông qua hàng loạt những vụ án hóc búa cũng đậm chất Hongkong. Từ những mâu thuẫn giữa các băng nhóm xã hội đen xưng hùng xưng bá chi phối xã hội lũng đoạn kinh tế, đến những tranh đấu trong nội bộ ngành cảnh sát, giằng xé giữa lằng ranh trắng đen thiện ác, giữa bảo vệ chính nghĩa, bảo vệ người dân với bảo vệ lợi ích bản thân.

“Mặc dù phục tùng mệnh lệnh cấp trên là lẽ đương nhiên, nhưng con phải nhớ, bảo vệ người dân mới là nhiệm vụ thực sự của cảnh sát. Nếu chế độ đẩy người vô tội vào hiểm nguy, chính nghĩa không rõ ràng, bấy giờ chúng ta có lý do chống lại chế độ trì trệ đó.”

Chan Ho Kei không chỉ viết ra một tiểu thuyết trinh thám suy luận đơn thuần, ông còn gửi gắm vào nó những trăn trở của bản thân về tương lai Hongkong, vùng đất xưa nay vẫn được biết đến với danh xưng “thời vay, xứ mượn”. Sự chuyển mình của Hongkong, hay sự chuyển biến trong lý tưởng và mục đích sống của các nhân vật, đã dẫn đến một kết thúc man mác nỗi buồn nhưng lại kiến thiết nên một bắt đầu mới le lói tia sáng.

Những hàm ý được cài cắm trong tên tác phẩm, tên chương và cả bối cảnh câu chuyện đều có chủ ý và mang trong mình những ý nghĩa. Là một người con của Hongkong, tác giả luôn ôm hoài bão sẽ được nhìn thấy mảnh đất quê hương hồi sinh, một lần nữa bước đi trên con đường đúng đắn như nó đã từng, cũng như ấp ủ niềm hy vọng lực lượng cảnh sát một ngày nào đó sẽ gầy dựng lại hình tượng chính nghĩa, chí công vô tư vốn có.

“Trước khi nhớ mình là cảnh sát, nhất định phải nhớ mình cũng là con người.”

Ngòi bút của Chan Ho Kei trong “13.67” không dừng lại ở các vụ án hình cảnh công phu như thường thấy trong những thước phim TVB về một Hương Cảng sầm uất náo nhiệt trước kia, nó còn chất chứa nỗi niềm suy tư về thời cuộc, về sự phát triển tin chắc sẽ thịnh vượng của quê cha đất tổ.

Hài hoà giữa trinh thám suy luận và trinh thám xã hội, “13.67” xứng đáng trở thành cái tên đáng được nhắc đến nhất trong top văn học trinh thám hay nhất năm nay của tôi. Ngoài ra, xin được gửi lời khen vô cùng đến dịch giả và ban biên tập của quyển sách vì đã cho ra đời một phiên bản tiếng Việt mượt mà và đầy kiến thức bổ ích liên quan.

P.S 1: Không thích cái bìa.

P.S 2: Chương cuối là chương hài nhất. Trong một khoảnh khắc nào đó tui đã nhiệt liệt ship nhân vật “tôi” và anh Bảy. 😂

Đánh giá: 🌕🌕🌕🌕🌖

13.67 13.67

Trung Quốc thì các bạn biết rồi, đọc cũng nhiều rồi. Thế còn Hồng Kông? Các bạn đã đọc văn học Hồng Kông hay trinh thám Hồng Kông bao giờ chưa? Hay các bạn biết gì về lực lượng cảnh sát Hồng Kông? Tò mò thì mời đọc 13.67 nhé.

Trước tiên phải nói: Đây là một cuốn trinh thám thể loại cảnh sát phá án cực kì xuất sắc nhé. Đối với mình, 13.67 hay có lẽ chỉ kém “Phía sau nghi can X – Higashino Keigo” và đương nhiên là ngang bằng với một mớ trinh thám xuất sắc khác. Trước tiên, nó không chỉ xuất sắc về mặt nội dung, mà còn về kết cấu truyện, cách tác giả xây dựng cốt truyện. Và một đặc điểm cực kì hấp dẫn mình: toàn bộ những vấn đề xã hội có liên quan đến lực lượng cảnh sát Hoàng Gia Hồng Kông những năm 2013 -1967 phô ra hết. Việt Nam không có chuyện dám viết như thế này đâu, khéo đi tù chính trị chứ đùa. :))

Về nội dung truyện: tác phẩm bao gồm 6 câu chuyện nhỏ, theo thời gian giật lùi, lồng ghép khéo léo các mốc quan trọng trong lịch sử phá án của cảnh sát Hông Kông. Điều đặc biệt là các sự kiện liên quan đều có thật. Chưa kể, tình tiết vụ án rắc rối, nhưng vị thần thám “mắt thần” Quan Chấn Đạc phá án cực kì logic. Và nội dung từng vụ án nhỏ thực sự rất khiến người khác phải lăn đùng ngã ngửa. Tưởng thế, nhưng không phải thế, loanh quanh một lúc, hóa ra chân tướng hoàn toàn không như mình tưởng.

Và tác giả đã chơi độc giả một vố, trong 4 dòng cuối cùng của cuốn sách. Mình không muốn nói nhiều, bạn đọc nào trí nhớ tốt, đọc đến 4 dòng cuối, chắc lăn đùng ra sốc luôn. Và chưa kể, cả kết cấu cuốn sách như thế, thể hiện một ý nghĩa rất lớn mà tác giả muốn truyền đạt. Quãng thời gina 40-50 năm, đủ làm thay đổi cả một con người, cả một thế hệ. Người đàn ông chính nghĩa ngày đó, giờ đã thay đổi thành một con người khác. Vì cái gì? Lợi ích? Tiền bạc? Hay lòng người? Ngược lại, có người vì sự kiện ngày đó, ngộ ra, xấu hổ mà thay đổi. Con người chính tay chỉ mặt giảng giải cho vị mắt thần của chúng ta về đạo nghĩa về lòng người, giờ còn đâu? Thật sự rất nuối tiếc cho cả một thế hệ: thông mình, tinh ý, nhanh trí, xuất sắc…

Và cuối cùng, độc giả hiểu gì về Hồng Kông ngày xưa? 🙂 Những đoạn miêu tả cuộc sống của người dân thật sự rất thú vị, cả những sẳn phẩm, đồ uống, nhà ở, từ thuở xa lắc xa lơ, cảm giác thật xưa cũ, nhưng lại rất gần gũi. Giông giống Việt Nam, vì chũng ta cũng có tiếng lóng gọi như thế. Nhưng có lúc lại mang chất rất Hồng Kông, không có chút liên quan gì đến Trung Quốc đại lục cả. Và cả kết cấu lực lượng cảnh sát Hoàng ra Hồng Kông, ngày đó còn tuyên thệ trung thành với nữ hoàng Anh, sự phân cấp bậc, chia các phòng ban,… Giờ tôi hiểu hệ thống cảnh sát Hồng Kông còn hơn cả hệ thống Công An nhân dân Việt Nam nữa.

Sau đây đến màn chê bôi. IPM, thật sự làm ăn bậy vãi. Đọc xong cả cuốn sách, lật đến bìa cuối đọc lời giới thiệu. Tôi đọc đi đọc lại 3 lần. Không thể hiểu nổi, lời giới thiệu nó liên quan đến nội dung sách như: Họ hàng gần bắn đại bác bảy lần chưa đến. Làm hỏng cả sự hoàn mỹ luôn. Các bác mất công làm một cuốn sách chẳng lẽ không viết được một lời giới thiệu gắn sau sách sao cho nó tử tế? Chán!

P/s: Đọc xong Hồng Kông rồi, nay sẽ đọc một cuốn Đài Loan. Cuối tuần gặm một cuốn Trung Quốc đại lục nữa. :))

Trang Đào

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » đọc Sách 1367