26 Bài Thơ Về Thầy Cô Hay Và ý Nghĩa

Nhân ngày 20/11, ngày Nhà Giáo Việt Nam, các bạn hãy gửi tặng những bài thơ về thầy cô giáo hay, xúc động và tràn đầy cảm xúc tới thầy cô giáo, những "người lái đò" chỉ đường dẫn lối cho các bạn đến bến bờ tri thức và cũng là người cha, người mẹ thứ hai luôn yêu thương, quan tâm chăm sóc chúng ta. Quantrimang.com đã tổng hợp nhiều bài thơ về thầy cô ý nghĩa, mời các bạn tham khảo để có thể lựa chọn được bài phù hợp nhất nhằm bày tỏ sự tôn trọng, tình cảm của mình đến thầy cô nhân ngày đặc biệt này nhé!

Mục lục bài viết

  • Thơ tặng cô giáo nhân ngày 20/11
  • Thơ về thầy giáo 
  • Thơ về thầy cô ngắn
  • Thơ về cô giáo chủ nhiệm ngắn gây xúc động
  • Thơ 2 câu ý nghĩa về thầy cô
  • Thơ 4 câu về thầy cô
  • Thơ lục bát về thầy cô 
  • Thơ 5 chữ về thầy cô giáo 
  • Thơ 20/11 bằng tiếng Anh: The Teacher

Thơ tặng cô giáo nhân ngày 20/11

tho tang thay co 20-11

Tri ân thầy cô giáo nơi vùng cao

Mùa đông rét buốt mây ngànCô như ngọn nến dịu dàng đêm sâuTừng dòng chữ dạy nhiệm màuĐời thêm rực rỡ nhờ câu ân tình

Ánh nắng chiều rải vàng thungThầy lên lớp nhỏ, vui cùng học sinhĐồng sâu bát ngát yên bìnhChữ yêu thầy viết, lòng mình chẳng quên

Bản xa lấp ló ánh chiềuThầy đi trao chữ bao điều thẳm sâuTrái tim chẳng ngại khổ đauMong cho hạt giống nhiệm màu nở hoa

Lưng đèo dốc đứng cheo leoÁnh trăng khuya rọi theo thầy đến trườngMái tranh nghèo tiếng yêu thươngCông thầy trải rộng, dẫn đường trẻ thơ

Đường mòn lầy lội bùn nhơÁo thầy đẫm ướt, vẫn mơ từng ngàyGió rừng thổi lạnh vai gầyTâm hồn thầy ấm, tỏa đầy nhân văn

Bản xa thấp thoáng mây ngànCô đi gieo chữ, dẫu gian khổ nhiềuCây rừng gió rít tiêu điềuLòng cô vẫn ấm, nỗi yêu học trò

Chiều tà nắng qua lưng đồiÁo thầy sờn rách, vẫn ngồi bên trangBàn tay viết chữ nhẹ nhàngCho bao đứa trẻ mơ màng tương lai

Núi đồi phủ bóng mây vươngLớp học đơn chiếc, mái trường đơn sơThầy gieo yêu mến từng giờGian nan chẳng ngại, mong chờ trò ngoan

Đêm mưa lạnh buốt vai gầyThầy qua con suối lắt lay đường dàiChữ yêu thắp sáng tương laiĐể bao mầm sống vươn đầy niềm tin

Núi rừng ôm lấy bóng thầyNắng mưa chẳng ngại, tháng ngày gian laoHành trang nhỏ gọn xôn xaoLà lòng nhiệt huyết gửi trao bao người

Sớm mai sương phủ trắng ngầnThầy mang tri thức, trao dần trẻ thơNúi rừng lặng gió lững lờChữ nghĩa gieo xuống, ước mơ nở đầy

Đồi cao lúa trổ hương ngànCô mang chữ nghĩa, dịu dàng cõi nhânÁnh trăng lặng lẽ lần thânSoi đường thầy đến, trông mầm ước mơ

Mưa đêm lạnh giá phủ đầyÁnh đèn thầy thấp, dựng xây mái trườngDốc cao sỏi đá đoạn trườngBước chân thầy bước, mở đường ngày mai

Nắng gắt trưa đổ lưng đồiThầy ngồi nơi ấy, dẫn lối trẻ thơMái trường nhỏ, mộng bao giờDệt thành hiện thực, nhờ thầy hy sinh

Cô là mẹ

Cô là mẹ, dịu dàng yêu thươngDạy con biết cách bước qua chặng đườngLời cô ấm áp như sươngTưới mát tâm hồn khi con ngã đau

Cô là ánh sáng trên đầuSoi con từng bước, mong cầu thành nhânChữ cô, con viết ân cầnKhắc ghi công đức muôn phần kính yêu

Ngày này, con chúc cô nhiềuNiềm vui, sức khỏe, những điều tốt tươiƠn cô, đời mãi chẳng vơiNgàn năm lưu giữ, trọn đời tri ân

Thầy là cha

Thầy là cha, dạy con nên ngườiDẫn đường trí thức, trao lời dạy hayPhấn trắng bay giữa bàn tayNhư gieo hạt giống, mai này đơm bông

Ngày 20, con ngóng trôngChúc thầy sức khỏe, lòng con rạng ngờiMai này xa cách muôn nơiCông thầy, con mãi đời đời không quên

Người gieo mầm

Người gieo mầm ước cho đờiLà thầy, là mẹ, sáng ngời tấm gươngThầy dạy con sống yêu thươngDạy con lẽ phải, tấm lòng bao dung

Mai này đi khắp muôn phươngTình thầy con giữ, chẳng hề phôi phaBài giảng tựa ngàn lời caMãi theo con bước, vượt qua tháng ngày

thơ chúc 20-11

Tri ân cô giáo

Cô là nắng, sưởi hồn conGieo từng chữ đẹp, vun tròn tương laiNhững lời cô dạy miệt màiDẫn con vượt khó, chẳng ngại nắng mưa

Ngày 20, con mong ướcCô luôn vui vẻ, mãi là hoa thơmGieo mầm ươm hạt bao nămDưới tay cô giáo, lúa vàng ngát hương

Cánh chim tri thức

Cô như cánh gió ban maiThổi hồn tri thức trải dài trong timTừng lời giảng dạy êm đềmNhư dòng suối mát bên thềm yêu thương

Cô là mẹ giữa đời thườngDẫn đường con bước muôn ngả yêu thươngƠn này con khắc đến đâuCả đời mãi nhớ, khắc sâu ân tình

Chúc cô mãi mãi thanh bìnhNhư trăng soi sáng, lung linh bầu trời

Dòng thời gian

Thời gian lặng lẽ trôi quaMái đầu bạc trắng vẫn là yêu thươngTừng trang sách nhỏ bên trườngGieo mầm tri thức, mở đường tương lai

Thầy là ánh nắng ban maiLà ngọn hải đăng soi đường biển xaChúng con nào dám phôi phaƠn thầy cô giáo tựa là mẹ cha

Hôm nay con kính dâng hoaChúc người sức khỏe, chan hòa niềm vuiDẫu mai xa cách ngàn nơiTình thầy con giữ, sáng ngời tháng năm

Dạy đời, dạy người

Cô dạy con sống thẳng ngayNhư cây đứng vững, gió lay chẳng sờnThầy dạy con chớ giận hờnBao dung tha thứ, giữ tròn chữ nhân

Thầy cô như ánh trăng gầnSoi đường con bước, dạy dần nên khônHôm nay kính gửi lời thơmTri ân người dạy những điều lớn lao

Đạo lý đời thường

Thầy dạy con sống thật thàĐạo làm người tốt, tình là sẻ chiaNhững năm tháng dạy chẳng nềMong trò khôn lớn, dựng nghề mai sau

Lời cô dạy nhẹ như câuNhưng sâu sắc lắm, khắc vào tim conDẫu đi khắp chốn vuông trònCông ơn thầy mãi chẳng mòn tháng năm

Ngày vui con kính dâng trămLời thơ, lời chúc, ngàn năm chẳng quênThầy cô như ánh trăng lênTỏa sáng đạo lý, mãi bên đời này

Thơ dài tặng thầy, cô

Thơ về thầy cô

Mỗi lần nhớ phấn bảng xưaLòng con thổn thức, chứa chan ân tìnhBước chân chập chững bình minhThầy cô dìu dắt, chân tình chẳng phaiCon giờ lớn khôn tháng ngàyTri thức người dạy, tỏa đầy đường xaƠn thầy, nghĩa cô chan hòaNhư dòng sông chảy, bao la cõi lòngNgày Nhà Giáo, phút sáng trongCon xin kính tặng hoa lòng tri ân

Con ngồi bên ngưỡng cửa đờiNhớ về năm tháng thầy cười, cô khuyênGiọng cô êm ái như duyênDẫn đường cho bước con lên vững vàngThầy là ánh lửa rực sángThắp bao khát vọng miên man trong lòngDẫu cho đời lắm bão giôngƠn cô, ơn thầy mãi hồng sắc xuânHai mươi tháng mười một lầnDâng lên thầy cô những vần thơ yêuXin chúc thầy mãi sớm chiềuSức khỏe dồi dào, niềm vui ngập tràn

Nhớ sao lời giảng hôm quaNhẹ như gió thoảng, đậm đà yêu thươngCô thầy là ánh tà dươngChở che con trẻ, dẫn đường mai sauDẫu đời lắm nỗi gian laoCông ơn người dạy, con nào dám quênNgày Nhà Giáo, phút thiêng liêngCon xin cúi đầu, cảm niệm chân tình

Bụi phấn bay nhẹ trong chiềuÁo thầy bạc trắng, bao điều chưa phaiCô là dòng nước trong ngầnTưới xanh tri thức, mộng lành nảy sinhMỗi câu giảng dạy ân tìnhDẫn con đi tới hành trình tương laiNgày qua ký ức còn hoàiBàn tay cô dắt, lời thầy chỉ khuyênDẫu cho năm tháng muộn phiềnLòng con vẫn nhớ ơn hiền hôm naoNgày Nhà Giáo gửi hoa traoTỏ lòng kính trọng, dâng vào thầy cô

Mỗi mùa tháng mười một vềBụi phấn lặng lẽ, vẽ nên bao tìnhDáng thầy hiền hậu lung linhÁnh mắt trìu mến, trọn tình dạy emCông lao thầy như trời xanhĐưa em qua biết bao hành trình xaBàn tay nâng đỡ bao laVẽ ra thế giới rộng rãi đường dàiThầy cô, như mẹ, như chaBao nhiêu gian khó chẳng hề nản tâmMột đời đèn sách âm thầmNhớ công thầy dạy, muôn phần khắc ghi

Ơn thầy như biển mênh mangNâng con qua những gian nan cuộc đờiCô là tia nắng sáng ngờiXua tan bóng tối, rạng ngời niềm tinBảng đen, phấn trắng ân tìnhDệt bao kỷ niệm lung linh tuổi hồngNhớ lời cô dạy bao dungCon đi vững bước giữa dòng đời trôiNgày tri ân, tỏ lòng tôiNgàn hoa kính tặng, một đời nhớ ơn

Trường xưa lặng gió heo mayMái đầu bạc trắng tháng ngày lặng thinhCô thầy như ánh bình minhCho con tỏa sáng, lung linh cuộc đờiNhớ từng nét bút thảnh thơiNắn con chữ nhỏ, thành người thẳng ngayDẫu rằng bụi phấn hao gầyChân in lối cũ vẫn đầy yêu thươngNgười là bóng cả bên đườngChe mưa chắn nắng, mở đường con quaCảm ơn lời dạy thiết thaDệt mơ ước đẹp, trổ hoa tâm hồn

Thầy cô là cánh buồm xaVượt bao con sóng, dẫn ta tới bờTháng ngày khắc ghi từng lờiĐưa đường cho trẻ mộng mơ khắp đờiEm đi qua những chặng đườngBóng hình thầy vẫn vấn vương chân trờiƠn thầy dạy dỗ sáng ngờiLời dạy vang mãi, cho đời em bayNhững trang giấy trắng nơi nàyMỗi dòng em viết, ghi đầy ơn sâuTấm lòng tri ân nguyện cầuNhớ mãi công đức, thầy cô ấm lòng

Bảng đen, phấn trắng, mái trườngNơi thầy dạy dỗ, tình thương dịu dàngLời thầy nhẹ nhõm như vàngGieo từng trang sách, ước mơ ngọt ngàoMệt mỏi không quản ngày nàoMưa dầm nắng đổ, vẫn trao nghĩa tìnhNhư ngàn tia nắng lung linhThầy soi sáng lối, bình minh thêm gầnEm như chim nhỏ xa dầnVẫn mang ơn ấy trọn phần thâm sâuCông lao thầy mãi nhớ lâuNhớ hoài bài học, mái đầu bạc phơ

Đưa đò từ sáng tới chiềuMồ hôi thầy đổ, từng điều lắng sâuMong em trọn vẹn về sauVượt bao sóng gió, gặt màu thành côngLời thầy như giọt mưa trongTưới cây tri thức mênh mông đất trờiNhìn em mỗi bước đi rồiThầy cô thầm chúc một đời vinh quangTháng năm đi mãi dặm trườngNhưng trong tim mãi, nhớ thương thầy tròNgọn nguồn tri thức thầy loBao nhiêu ơn nghĩa, đong đo sao đành

Ngày qua, bụi phấn vương tayVì em, thầy mãi trao từng yêu thươngBảng đen chữ nghĩa đêm trườngĐường đời rộng mở, dặm trường xa xôiCông lao thầy dạy em rồiNhư con thuyền vững, vượt trôi giữa dòngMặc cho năm tháng nao lòngTình thương thầy giữ, cõi lòng lặng yên

Thầy cô như ánh dương soiSáng ngời chỉ lối, để đời em điBảng đen cùng với phấn ghiNhững dòng chữ nghĩa, khắc ghi bao tìnhNgày qua thầy vẫn lặng thinhDìu em từng bước, dạy bảo từng câuNhững đêm đèn sáng canh thâuThầy còn miệt mài bên bao giáo trìnhMái tóc bạc dần theo nămVì đàn con trẻ lớn lên từng ngàyThầy là biển cả rộng dàyLà dòng sông mát tràn đầy yêu thươngCông lao thầy mãi vấn vươngĐời đời tri ân, ngàn phương nhớ hoàiNguyện cầu thầy mãi an vuiGiúp thêm bao lớp tương lai sáng ngời

Thầy cô là ánh trăng ngàSoi đường dẫn lối bao la tâm hồnBảng đen, phấn trắng miệt màiNghe từng lời dạy, yêu thương đong đầyMái tóc thầy bạc màu mâyBàn tay cầm phấn in đầy dấu yêuDẫn dắt em giữa bao chiềuNhững khi vất vả thầy đều âm thầmDòng đời chảy mãi xa xămVẫn in dấu mãi, từng lời thầy traoCông lao thầy, nghĩa lớn laoThầy như ngọn đuốc, soi đường em điNhớ ngày cắp sách bước điƠn thầy dạy dỗ, khắc ghi muôn đờiNgày mai, em đến muôn nơiTrong tim em mãi, sáng ngời bóng thầy

Thơ tự do chúc thầy cô

tho ve thay co

Thầy côNgười gieo mầm hy vọngBằng những trang vở trắngVà những dòng phấn mỏng manhCuộc đờiDẫu qua bao nẻo đường xa lạCon vẫn nhớNhững người đã dạy con bước đầu tiên

Có những lời dạyKhông chỉ ở trong sách vởMà còn in sâu trong trái tim conCó những ánh mắtDõi theo từng bước con trưởng thànhDù thầy cô chẳng nóiHôm nayCon nhìn lại quãng đường đã đi quaVà nhận raMình không thể quên những bài học ấy

Thầy là ngọn nếnCháy hết mình để soi sáng đêm đenCô là cơn gió mátThổi dịu đi những ngày hè nóng bứcNhững bài giảng vẫn ngân vang trong ký ứcNhững lời nhắc nhở như sợi chỉ vàngDẫn lối cho chúng conĐi qua bao ngày bão giông cuộc đờiNgày tri ânXin cúi đầu cảm tạ

Thầy là người thắp lửaTrong trái tim những tâm hồn trẻCô là người dệt mộngBằng những lời giảng dịu dàngCon nhớ những buổi chiềuNắng vàng nhuộm thắm sân trườngTiếng cô giảng như tiếng chimĐưa con về những chân trời ước vọngNgày Nhà GiáoCon dâng lên bó hoa tươi thắmLòng kính yêu trọn vẹnGửi tới thầy cô

Có những ngàyCon lặng nghe từng câu giảngThấy trong từng lờiLà cả một bầu trời tri thứcCó những ngàyBước chân con chậm lạiNhìn bóng thầy cô xa dầnHôm nayNgày tri ânCon xin gửi lòng kính yêu vô tận

Ngày Nhà GiáoLòng con lắng lạiNhớ dáng thầy đứng trên bục giảngVới đôi mắt nghiêm mà ấm ápCô cườiNhư mùa xuân vừa ghéLời giảng cô vangNhư bản nhạc ru đời yên bìnhThầy cô ơiNhững mộng mơ con có hôm nayĐều từ bàn tay người nâng đỡXin gửi ngàn lời tri ân sâu thẳm

Người dạy conNhư ánh đèn giữa đêm khuyaLặng lẽ nhưng không bao giờ tắtNgười dắt conQua những ngày giông bãoMà không một lời than thởHôm nayDẫu con có đi xa ngàn dặmNhững bài học ngày xưaVẫn sáng như những vì saoXin cảm ơn thầy côNhững người vĩ đại thầm lặng

Thơ ngắn tặng thầy, cô

Thầy cô như ngọn hải đăngDẫn đường em bước, bao ngàn phong baMênh mông biển học bao laThầy cô là ánh trăng ngà giữa đêm

Dòng sông tri thức lặng trôiCon đò thầy dạy đưa đời qua sôngDòng đời muôn lối mênh môngƠn thầy nghĩa nặng, luôn ghi trong lòng

Bảng đen phấn trắng ngày đêmThầy cô tận tụy vẽ thềm tương laiCông ơn vời vợi sánh vaiNhớ ơn thầy dạy đường dài em qua

Mai này em sẽ đi xaNhưng lòng mãi nhớ mái nhà thân quenThầy cô dìu dắt, kề bênLời dạy ý nghĩa, khắc sâu trong lòng

Đò ngang năm tháng đong đầyThầy cô đưa lớp người này lớn khônGieo chữ nghĩa, dựng tâm hồnĐời đời nhớ mãi ơn thầy, công cô

Từng câu từng chữ dặn dò,Thầy cô như người đưa đò qua sôngCông lao trời biển rộng xaKhắc ghi mãi mãi, thiết tha một đời

Dòng sông tri thức lặng trôiCon đò thầy dạy đưa đời qua sôngDòng đời muôn lối mênh môngƠn thầy nghĩa nặng, luôn ghi trong lòng

Trời cao biển rộng mênh môngSao bằng ơn dạy vươn trong lòng nàyThầy cô, người dệt mộng bayGiấc mơ em vững nhờ thầy, ơn cô

Lặng thầm mái tóc pha sươngDạy bao thế hệ yêu thương, hiểu đờiTình thầy cô sáng ngời ngờiDắt con qua những chặng đường chông gai

Ngàn năm trăng sáng đêm trườngThầy cô như ánh soi đường hồn thơNgọt ngào vần chữ, lời thơGiúp con nắm giữ giấc mơ cuộc đời

Con thuyền nhỏ giữa dòng đờiVượt qua bão tố nhờ lời thầy côLời văn, phép toán, vần thơChở bao hy vọng, giấc mơ vẹn tròn

Mỗi dòng chữ, mỗi trang thơCông thầy cô vẫn bên bờ tri ânLòng con mãi mãi nhớ gầnCông ơn dạy dỗ muôn phần thiết tha

Thầy cô là ánh mặt trờiRọi vào đêm tối, sáng ngời đời conƠn thầy, con mãi vuông trònĐể lòng con biết, chẳng quên ơn này

Chữ nghĩa vỡ lòng cô traoDạy con lẽ sống ngọt ngào biết baoGiữa đời giông bão ào àoCông thầy cô mãi như sao dẫn đường

Thầy cô như ánh sao trờiDẫn lối bao lớp, sáng ngời tương laiÂn tình gieo mãi, không phaiĐời con mãi nhớ ơn thầy ngày xưa

Mái trường in dấu ngày quaCô thầy soi sáng đời ta hôm nàoNgọt ngào câu nói lao xaoDẫn đường chỉ lối, trao trọn tình thương

Lời thầy như suối ngọt lànhTưới cho mầm nhỏ, ngày xanh muôn đờiCô là ngọn lửa sáng ngờiSưởi ấm tâm hồn, vững bước con đi

Những dòng chữ, ánh mắt hiềnÂm thầm trao gửi, triền miên mến yêu.Dẫu xa, lòng vẫn nhớ nhiều,Ơn dạy dỗ mãi là điều khắc sâu.

Từng đêm thầy/cô thức thâu canhBên trang giáo án vững lòng trao tayTấm lòng bao tháng, bao ngàyNuôi bao ước mơ xây dựng cuộc đời

Từng trang sách mở đời conThầy cô trao chữ, vẹn tròn yêu thươngChẳng màng khó nhọc đêm sươngDẫn lối con đến con đường thành công

Phấn rơi trắng cả bàn tayThầy cô cặm cụi những ngày khó khănƯơm mầm trong trái tim xanhĐể rồi tương lai rạng danh lớp người

Bảng đen, bụi phấn bay bayThầy cô kiên nhẫn từng ngày dạy taBao năm lặng lẽ trôi quaTấm lòng tận tụy vẫn là sáng soi

Những đêm thức trắng bên đènThầy cô soạn sách, rèn chữ nên ngườiTận tâm từ những bước đầuƠn thầy nhớ mãi sâu trong tim mình

Từng lời giảng mãi không phaiThầy cô như ánh sao mai dịu dàngDẫn đường chỉ lối đàng hoàngMở cho bao lớp trẻ ngàn chân mây

Mênh mông là tấm lòng thầyMở ra thế giới từ đây sáng ngờiLời thầy cô dạy muôn nơiChắp cánh cho trẻ đến nơi mơ vàng

Thầy cô dạy dỗ bao nămCho từng con chữ, âm thầm tháng nămBụi phấn rơi nhẹ tay cầmƯơm mầm tri thức, nghĩa thâm trao đờiGiản đơn mà đẹp tuyệt vờiLòng thầy rộng lớn, sáng ngời yêu thương

Thơ dài tặng cô

Thầy cô như những dòng sôngChảy qua năm tháng, tấm lòng không phaiTruyền trao kiến thức miệt màiMở đường sáng tỏ, tương lai rạng ngời

Bao đêm thức trắng chơi vơiSoạn từng trang giấy, từng lời gửi traoLời hay ý đẹp dạt dàoDẫn con thuyền nhỏ qua bao bến bờ

Gian khó vẫn chẳng phai mờVẫn bao dung mãi, chẳng chờ đáp đềnThầy cô, những người bên bềnMài tâm, mài đức để rèn tâm con

Tặng cô

Tặng cô bao đóa hoa hồngTặng cô với cả hương nồng sắc xuânTháng ngày dạy dỗ ân cầnCho bao thế hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng nhớ mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

(Khuyết danh)

Cô giáo của con

Mỗi khi vào lớpCô cười thật tươiSay sưa giảng bàiGiọng cô ấm áp

Bạn nào hay nghịchCô chẳng thích đâuBạn nào chăm ngoanCô yêu lắm đấy

Cần như hạt muốiĐẹp như hoa rừngCô giáo của conAi mà chẳng quý.

Nghĩa cô thầy mãi không quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcSắp qua rồi những tháng ngày thân thươngNhững ngày vui của 1 thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.

Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmCô dạy con từng nét chữ vần thơCô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờiVà duyên dáng của một người con gái.

Tâm hồn con, một nỗi buồn dàiCô ôm ấp, xoa đầu khi con khócVầng trán cô những vần nhăn se sắtÂu yếm nhìn chúng con

Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch gọi cô là "trại chủ"Và chúng con là những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.

Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp quaCon mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏMột tình thương bao la và vô tậnCô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.

Cô ơi

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã...Cô không lời từ giãXa trường tự lúc nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ về...Nay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô?!

Nắng ấm sân trường

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ.

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...

Người lái đò

Một đời người - một dòng sông...Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,"Muốn qua sông phải lụy đò"Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa ...Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.Qua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.Con đò mộc - mái đầu sươngMãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đâyThầy đưa tiếp những đò đầy qua sông...

Nhớ cô giáo trường làng cũBao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ i nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Thơ về thầy giáo

Lời của thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớnSẽ bay xa đến tận cùng trờiCó bao giờ nhớ lại các em ơiMái trường xưa một thời em đã sốngNơi đã đưa em lên tầm cao ước vọngVị ngọt đầu đời bóng mát ca daoThủa học về cái nắng xôn xaoLòng thơm nguyên như mùi mực mớiDẫu biết rằng những tháng ngày sắp tớiThầy trò mình cũng có lúc chia xaSao lòng thầy canh cánh nỗi thiết thaMuốn gửi các em thêm đôi điều nhắn nhủMột lời khuyên biết thế nào cho đủCác em mang theo mỗi bước hành trìnhCác em lúc nào cũng nhớ đừng quên:Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...Rồi các em mỗi người đi mỗi ngãChim tung trời bay bỗng cánh thanh niênỞ nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miềnỞ nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.

Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.Ngày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức bước vào trường trung họcThương cây lúa hóa thân từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa gọi nắng lên caoVai áo bạc như màu trang vở cũCon muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưaNghe trăng thở động tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờiThêm yêu tiếng hát mẹ cườiYêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

(Trần Đăng Khoa)

Cô thầy tôi

Trong trường vất vả dạy đàn conChẳng ngại gian lao quãng thân mònLó sáng bình minh cơm mãi vộiVề đêm lịm tắt bữa chưa ngon.Âm thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớLặng lẽ khuyên rằng nghĩa vẫn trònÁo đẫm mồ hôi toàn bụi phấnCô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

Tri ân người lái đò

Tri thức ngày xưa trở lại đây,Ân tình sâu nặng của cô thầy!Người mang ánh sáng soi đời trẻ,Lái chuyến đò chiều sang bến đây?Đò đến vinh quang nơi đất lạ,Cám ơn người đã lái đò hay!Ơn này trò mãi ghi trong dạ…Người đã giúp con vượt đắng cay!

(Nguyễn Trung Dũng)

Những bài thơ hay dành tặng thầy cô

Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồnCái hoa trong lá, cái mầm trong câyThầy ru hết cả mê sayMong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêmThầy ru khi mặt trời lên mỗi ngàyTrong em hạt chữ xếp dàyĐừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trườngXin lời ru được dẫn đường em đi(Con đường thầy ngỡ đôi khiTuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôiHóa thân vào mỗi cuộc đời các emThì dù phấn trắng bảng đenHành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

Hoa và ngày 20/11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấyCòn rung rinh sắc thắm tươi20-11 ngày năm ấyThầy tôi tuổi vừa đôi mươiCô tôi mặc áo dài trắngTóc xanh cài một nụ hồngNgỡ mùa xuân sang quáHọc trò ngơ ngẩn chờ trông...Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...Xuân sang, thầy đã bốn mươiMái tóc chuyển màu bụi phấnNhành hoa cô có còn cài?Nụ hoa hồng ngày xưa ấy...Tà áo dài trắng nơi nao,Thầy cô - những mùa quả ngọtEm bỗng thành hoa lúc nào.

Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý/Nhàn hạ, thanh cao... em cũng thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ/Mà em có cả thảy cả đàn con
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý/Nhàn hạ, thanh cao... em cũng thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ/Mà em có cả thảy cả đàn con

Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơiNhớ thầy cô nhớ.... đến chơi vơiTrường xưa cánh phượng ngày nao đãDõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổnThầy đến bên tôi vẻ ôn tồnViết lên đôi chữ cười vui vẻBảng cũng như ta cũng có "hồn"...!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầyPhấn chì bụi phủ tóc như mâyRớt bay hồn phấn tan từng mảnhRơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm?Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm!Bụi thời gian cứ bay theo gióNào biết ngày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cànhTrên đường gian khổ hóa mong manhBụt giảng ngày xưa thầy tôi đãGiảng giải từng câu thiếu niên thành...

Có biết ngày mai sẽ ra saoHạt mầm thầy nảy biết là baoBụi trần phấn toả mau phai thắmNào biết ngày sau sẽ thế nào!

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảoTrên mái trường xưa nhạt ngói màuTóc người xưa cũng chen sợi bạcThầy đó trường đây lệ cứ trào...

Con vẫn yêu sao những điểm 10Yêu thầy trách phạt học mà chơiPhút giây ngày ấy như sống lạiNày tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưaCó thể ngoan hơn chẳng nghịch đùaNào ai không nhớ mình "hưởng" phạtQuên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tìnhXưa còn non trẻ đã miệt khinhThầy - Cô nâng sách tay dìu dắtDạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trườngTuổi người đã đủ để vấn vươngCòn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãiThơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

Những bài thơ hay về ngày nhà giáo Việt Nam

Có một nghề như thế

Đinh Văn Nhã – Hà nội 6/1/2017

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tayNgười ta bảo đó là nghề trong sạch nhấtCó một nghề không trồng cây vào đấtMà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

Có một nghề rèn luyện cả đời ngườiĐể mang lại sự tốt tươi cho thiên hạCó một nghề thật đớn đau nghiệt ngãĐể mang tặng cho Đời những Tài tử Giai nhânLặn lội cả đời nhả kén tơ ươmCho loài Người được khoác lụa vàng óng ả!

Có một nghề vượt bao khó khăn cao cảĐể rèn luyện cho Đời những nguồn lực vô biênCó một nghề luôn đào tạo những “Tài, Hiền”Cho đất nước được bình yên thịnh vượng!

Có một nghề luôn tạo niềm vui sướngCho bao người đạt sự nghiệp thăng hoaCó một nghề từ sáng đến chiều tàDạy dỗ học trò miệt mài không ngơi nghỉ

Có một nghề ngay từ trong suy nghĩNhận trách nhiệm với Đời,Làm Thầy của cả những bâc Vĩ nhân!Có một nghề cũng có lúc quên thânMang con chữ gieo vần nơi heo hútCó một nghề bỏ tiền lương mua giấy bútDạy các em thơ xứ Mèo Vạc vùng caoXua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vàoThổi mát rượi những ngày Hè oi bức!Có một nghề cứ mỗi khi thức giấcĐã nghĩ nặng tình về thế hệ mai sau.

Nguyên khí Quốc Gia sẽ lắng đọng về đâu?Khi Hiền Tài không được nuôi trồng chăm bón!Ôi Trời Đất giao cho ngành ta trọng trách lớnNghiệp mênh mang mà chức sắc lại cỏn con!

Ta luôn ước mơ cho Đất nước được vuông trònThoát địch họa và tai ương rình dậpPhải gắng xây một lâu đài vững chắcCho Tổ Quốc được yên vui, Đất nước được thái bình.Cho Quê hương trong đó có mìnhĐược hưởng trọn quang vinh ấm no hạnh phúc!Nghề Nhà Giáo được vinh danh tiến bướcCùng mọi nghề xây mực thước cho đờiCho Thiên hạ mãi mãi xanh tươiCho cuộc sống được đổi đời oanh liệtCho thế gian ai ai cũng nhận biết

Nghề Giáo là Thầy giúp đất nước được thăng hoa!

Những bài thơ hay

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nayCon bỗng thấy tóc thầy bạc trắngCứ tự nhủ rằng đó là bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi ...Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạiMái chèo đó là những viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò cần mẫnCho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy với tất cả tin yêu...

Những bài thơ hay 20/11

Không đề

"Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.Có những lúc thầm lặng con ngắm,Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.Đã qua rồi một thời và con đã lớn.Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.Lời giải đáp cho con không còn là ẩn sốMà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.Ở nơi xa theo hương bay của gió,Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu"

Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngảĐể một lần nhớ lại mái trường xưaLời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưaCó bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắngTrưởng thành này có bóng dáng hôm quaNhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xaÁp dụng - chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏBậc thềm nào dìu dắt những bước điBài học đời đã học đc những gìCó nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủĐể cây đời có tán lá xum xuêBóng mát dừng chân là một chốn quêNơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợtCảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Những bài thơ hay về ngày nhà giáo

Thầy cô

Thầy chính là những vì sao thắp sángLà đèn đường soi rạng lối em điCòn Cô là người mẹ hiền phú quýMà trời dành để dậy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lầnHai mươi, mười một, ngày dành Thầy - CôHọc trò bao nét điểm tôKhăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừngĐứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinhTung tăng biểu lộ ân tìnhBao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manhChúng em họp lại, kính Cô, kính ThầyNgày vui nhà giáo sum vầyMong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau

Mãi trong tôi, ngôi trường ấy

Mỗi khi lá xào xạcNhư những nốt nhạc vuiCùng hoà vào điệu hótCủa lũ chim trên cành.

Đến khi hoa phượng nởĐỏ rực cả sân trườngCũng là khi ve khócCho tình bạn chia ly

Ôi! Mái trường yêu dấuÔi! Thầy cô thân yêuChắp cho tôi đôi cánhBay cao trên đường đời.

Thời gian sao nhanh quáĐã bao năm xa trườngNơi phương xa xứ ngườiNhìn cảnh nhớ trường xưa.

Tôi mong ước một ngàyĐược về lại trường xưaTìm lại chút kỷ niệmCủa một thời mộng mơ.

Đừng nhé thời gian ơi!Đừng phủ mờ kỷ niệmĐừng phủ lớp rong mờĐể còn mãi trong tôi!

Thơ về thầy cô ngắn

Cô Giáo Lớp Em

Cô giáo lớp emXinh đẹp hoành trángLàn da trắng sángĐôi giày bóng loángAi nhìn cũng choángEm nhìn choáng hơn.

Lá nhuộm tóc thầy

Tác giả: Hồ Ngọc Quân

Về trường mừng đón huân chươngGặp thầy gặp bạn tình thương dạt dàoLâng lâng cảm xúc dâng tràoTóc thầy điểm bạc độ nào chẳng haySân trường xanh thắm chồi câyPhải chăng lá nhuộm tóc thầy của tôiRa về lòng những bồi hồiNguyện rằng luôn mãi là người trò ngoan.

Thơ về cô giáo chủ nhiệm ngắn gây xúc động

Cô giáo chủ nhiệm không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là người đảm nhiệm trách nhiệm chăm sóc, dạy dỗ, chỉ bảo giống như người mẹ thứ hai của các cô cậu học sinh. Nhân ngày 20/11, các bạn hãy gửi tặng thầy cô chủ nhiệm của mình những bài thơ ngắn, xúc động thay lời cảm ơn chân thành của mình nhé.

Về thăm cô

Tác giả: Thanh Trưởng Hoài Châu

Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ giấy nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Bàn tay của cô

Tác giả: Thanh Trưởng Hoài Châu

Có một miền đất rất xaNơi bàn tay cô để lạiBàn tay ngọt ngào hoa tráiThành phố trên trang sách em

Cô ngồi soạn bài đêm đêmLung linh ánh đèn tỏa sángMỗi ngày đứng trên bục giảngDắt em từng bước vào đời

Xôn xao âm thanh đất trờiTrên bàn tay cô đã dắtBàn tay lặng thầm dìu dắtCho em cả một bầu trời.

Em yêu cô giáo

Tác giả: QuangPhong Le

Đời em gắn với ngôi trườngEm yêu cô giáo tình thương mặn nồngDạy em gần gũi núi sôngDạy em với cả tấm lòng ước mơDạy em giỏi toán thuộc thơDạy em lễ phép chào cô, chào thầyCô nâng cây bút cầm tayBảo em nắn nót cho ngay thẳng hàngLòng cô như mẹ chứa chanGiúp em chải tóc sửa sang dáng ngồiLòng em yêu mẹ suốt đờiCùng yêu cô giáo rạng ngời tình thương.

Thơ 2 câu ý nghĩa về thầy cô

1. Tạ ơn thầy đã dẫn con vào rừng trí thứcCảm nghĩa cô đã dắt trò đến biển yêu thương

2. Ơn thầy soi lối mở đườngCho con vững bước dặm trường tương lai

3. Gươm vàng rớt xuống Hồ TâyƠn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

4. Mấy ai là kẻ không thầyThế gian thường nói đố mày làm nên.

5. Mười năm rèn luyện sách đènCông danh gặp bước chớ quên ơn thầy.

6. Chữ thầy trong cõi người taDặm dài hoa nắng trời xa biển đầy.

7. Mẹ cha công đức sinh thànhRa trường thầy dạy học hành cho hay.

8. Dạy con từ thuở tiểu sinhGần thầy gần bạn tập tành lễ nghi

9. Chữ đầy sợ nói thêm thừaCông lao dạy dỗ chẳng khua trống kèn…

10. Con hơn cha là nhà có phúcTrò hơn thầy là đất nước yên vui.

11. Thời gian dẫu bạc mái đầuTim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy.

12. Sự đời phải nghĩ mà rănPhải nuốt lời bạn phải ăn lời thầy

13. Bẻ lau làm viết chép vănÂu Dương có mẹ dạy răn như thầy.

14. Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.

15. Cô là kho sách kho vàngCho em kiến thức mở mang từng ngày

16. Nghề thầy thanh nhã đức khiêm nhườngHữu xạ bao giờ cũng ngát hương

Thơ 4 câu về thầy cô

Nghề giáo viên cao quý

Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quýNhàn hạ thanh cao…em cũng thấy tự hàoHai bốn tuổi chưa một lần làm mẹMà em đã có cả thảy đàn con.

Ngày Tết Nhà Giáo

Tác giả: Đặng Ngọc Đào

Ngày vui xin chúc các Cô ThầyMạnh khỏe, bình an, giọng hát hayHọp mặt cùng nhau vui tiệc nhỏHoa tươi, chúc tụng thật đong đầyBao ngày vất vã bên trường lớpDạy dỗ đàn em nhiệt huyết sayĐóng góp cho đời thêm sắc thắmVinh danh rạng rỡ, cảm ơn dày...

Thơ lục bát về thầy cô

Tri ân

Tác giả: Thái Tài

Thu tàn trời đã sang đôngBồi hồi tấc dạ nhớ mong cô thầyNgười trao khát vọng hôm nayChắp cho đôi cánh em bay vào đờiBao chuyến đò lặng không lờiƯơm mầm xanh tốt rạng ngời tương laiBên trang giáo án miệt màiHao gầy tâm huyết năm dài tháng quaTừng câu từng chữ ê aBao lời dạy dỗ thiết tha nồng nànMỏi mòn khuya sớm gian nanNhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòngBao thế hệ đã sang sôngThầy cô luôn mãi vọng trông theo cùngMặc cho mưa gió bão bùngVẫn âm thầm thắp sáng vùng trời mơHôm nay kính dệt vần thơTri ân hai tiếng vô bờ khắc ghiNẻo đời dẫu có thịnh suyDù bao gian khó mãi ghi ơn dầyMừng ngày nhà giáo hôm nayKính dâng lời chúc cô thầy muôn nơiAn khang hạnh phúc rạng ngờiGia can êm ấm trọn đời yêu thươngDẫu cho cách trở ngàn phươngLòng hoài khắc khoải vấn vương cô thầy

Chuyến đò tri thức

Tác giả: Bằng Lăng Tím

Tôi về thăm mái trường xưaBao nhiêu kỷ niệm như vừa mới đâyPha sương mái tóc cô thầyBảng đen phấn trắng còn đây căn phòngCon đò neo đậu bến sôngĐưa đàn em nhỏ ấm nồng yêu thươngBằng lăng tím rụng cuối đườngPhượng buồn nỗi nhớ vấn vương níu hèRíu ran chim hót cành meCánh diều mơ ước ta về tuổi thơBên trang giáo án từng giờLặng thầm thầy vẫn đưa đò qua sôngNgoài sân vương sợi nắng hồngChuyến đò tri thức mênh mông tình thầy

Thơ 5 chữ về thầy cô giáo

1. Bao mùa thu đi quaGói hành trang thêm nặngMái đầu thầy bạc trắngHòa trong nắng thời gianNhững vất vả gian nanƠn thầy, sao đếm được?Mênh mông như biển nướcCao lớn tựa núi non

2. Viên phấn trắng trên tayNhững dòng chữ nắn nótBụi phấn nào bay bayVướng trên mái tóc côNhững ngày tháng trôi quaĐể lại bao kỉ niệmEm mỗi ngày một lớnKhông bao giờ quên côThời gian trôi nhanh quáBao kỉ niêm vui đùaDưới mái trường thân yêuEm yêu cô rất nhiều

Thơ 20/11 bằng tiếng Anh: The Teacher

(Tác giả: Amlia Jane)

Remember when we met?

When I was just a kid.

And you said to me,

"It's okay, we're all friends here."

And treated me like a normal kid?

Well even if you don't,

Thank you, as you now mean the world to me.

Remember when I first cried in front of you?

When times were tough for me.

And you said to me,

"It's okay, I'm here."

And it all seemed a little better?

Well even if it's slipped your mind,

It made me who I am today.

Remember when you fell apart?

You couldn't cope without your Dad.

And I said to you,

"It's okay, I'm here for you."

And you put back up your mask?

Because it had slipped that day and I saw,

The real you, scared and hiding.

Remember when I left you?

To move on to my next stage.

And you said to me,

'I'll always be here for you.'

And we hugged and talked for hours?

You wanted me to chase my dreams,

And helped me through my fear.

Remember when I became you?

And you took to the sidelines.

And I said to you,

'I'm here to carry on.'

And you watched like a proud parent,

As I took my first steps?

Now it's me remembering you,

As you lie in the ground.

I'll always remember your calming voice,

And be grateful for what I found.

Nào cùng nhớ lần đầu tiên gặp gỡ

Em - một đứa trẻ đầy bỡ ngỡ

Mỉm môi cười thầy nhẹ nhàng nói khẽ

"Nào cô bé, chúng ta làm bạn nhé"

Và cứ thế, như bao học trò khác

Thầy chỉ em từng phút từng ngày

Thầy đã trở thành cả thế giới, cảm ơn!

Nhớ lần đầu tiên em khóc nhè

Vấp ngã đầu đời làm em gục ngã

Mỉm môi cười thầy nhẹ nhàng nói khẽ

"Nào cô bé, thầy bên cạnh rồi nhé"

Rồi cứ thế, mọi khó khăn tan biến,

Em bước tiếp dù đời còn giông tố

Sóng gió đã qua tạo nên em của ngày hôm nay.

Thầy còn nhớ ngày tim thầy tan vỡ?

Khúc mắc chuyện đời với người cha thân yêu

Vẫn mỉm cười em nhẹ nhàng nói khẽ

"Nào đừng lo, em bên thầy rồi nhé"

Thầy nhìn em với với ánh mắt ngày xưa

Và ngày đó, em biết thầy cũng thế

Cũng sợ hãi và lẩn trốn như ai.

Thầy còn nhớ, ngày em rời xa mái trường?

Để bước tiếp con đường phía trước

Vẫn mỉm cười, thầy nhẹ nhàng nói khẽ

Thầy ở đây, vẫn trong tim em

Ấm áp những cái ôm, nhẹ nhàng từng lời nói

Thầy khuyên em gạt mọi sự sợ hãi

Để theo đuổi ước mơ hằng ôm ấp

Thầy nhớ chứ, ngày em trở thành cô giáo,

Thầy nhẹ nhàng dựa ghế đá bên em

Vẫn nụ vười và giọng nói ân cần

"Thầy ở đây, để nhìn em tiếp bước"

Thầy nhìn em với anh mắt tự hào

Như cha mẹ nhìn con mình chập chững

Và bây giờ đến phiên em tưởng nhớ

Ngày thầy kính yêu yên nghỉ dưới đất sâu

Lòng đất sau sao chôn được lời ân cần thầy căn dặn

Ơn thầy em xin mãi khắc ghi.

Ngoài những lời chúc, bài thơ về thầy cô, các bạn có thể đọc thêm các câu đối về thầy cô, bài văn về thầy cô...

Các bạn cũng có thể chọn những bài thơ hay về thầy cô giáo ở trên để làm nội dung báo tường cho tập thể lớp mình nhé.

Từ khóa » Câu Thơ Nói Về Ngày 20/11