Ác ý | Trang Trinh Thám

Ác ý

ÁC Ý – Higashino Keigo

Người dịch: An Nhiên

Thể loại: trinh thám suy luận – tâm lý

Quốc gia: Nhật

Về tác giả Higashino Keigo có lẽ không cần phải đề cập nhiều vì đây hẳn là cái tên đã quá đỗi quen thuộc với độc giả trinh thám Việt Nam.

Bằng lối viết đặc trưng đi sâu vào tâm lý của thủ phạm với văn phong giản dị, mộc mạc nhưng ẩn chứa tầng lớp ý nghĩa, Keigo đã cho ra đời không ít tuyệt phẩm độc nhất vô nhị chỉ tính riêng ở mảng văn học trinh thám.

Và “Ác ý” chắc chắn là một trong số đó.

Hidaka Kunihiko – một nhà văn nổi tiếng bị sát hại ngay tại nhà riêng, thi thể nhanh chóng được phát hiện bởi vợ và người bạn thân của anh, tác giả truyện thiếu nhi Nonoguchi Osamu. Không lâu sau, hung thủ bị bắt, nhưng câu chuyện chưa dừng lại ở đó, ẩn đằng sau tội ác tưởng chừng như bình thường ấy là một âm mưu hiểm độc, một “ác ý” đáng sợ đến ghê người.

Mình xin không nhận xét gì thêm về tác phẩm này, vì sẽ tốt hơn nếu người đọc được tự mình trải nghiệm một cách trọn vẹn. Tuy nhiên, mình rất muốn chia sẻ một chút suy nghĩ cá nhân về nhan đề câu chuyện: “Ác ý”

Đầu tiên cần hiểu “ác ý” ở đây nghĩa là gì?

Theo cách hiểu của mình, “ác ý” nói đơn giản là ý muốn gây tổn thương cho người khác. “Ác ý” thường bắt đầu từ “ác cảm” (nghĩa là cảm giác ghét một ai đó), qua thời gian, “ác cảm” này vì nhiều nguyên nhân khác nhau, chủ quan có, khách quan có, đơn giản có, phức tạp cũng có, dần phát triển thành “ác ý”.

Như nhận xét của nhà văn Natsuo Kirino, “ác ý” là một dòng chảy ngầm, là thứ mà ta không thể nhìn thấy bằng mắt, mà chỉ có thể cảm nhận khi đã ý thức được sự tồn tại của nó.

Trong câu chuyện này, “ác ý” cũng khéo léo ẩn mình xuyên suốt tác phẩm, người đọc hẳn phải cực kỳ tinh tế mới nhìn thấy được sự hiện diện của nó trong từng câu chữ, từng lời nói. Nhưng không thấy không có nghĩa là không tồn tại.

Keigo có tài đánh lừa độc giả, chơi đùa với tâm lý, cảm xúc và óc phán đoán của họ. Bạn nào đã đọc “Phía sau nghi can X” chắc sẽ không còn mấy xa lạ với trải nghiệm này. Tuy nhiên, sau mỗi lần bị tác giả xỏ mũi, bản thân người đọc có lẽ cũng tự ngộ ra được nhiều điều.

Ví như, qua tác phẩm này, mình hiểu ra sự đáng sợ, sức tàn phá khủng khiếp mà “ác ý” có thể gây ra cho cuộc đời một con người.

Nụ cười thân thiện bị lầm tưởng thành sự khinh miệt, lời nói vô tội vạ trở nên cái cớ để bắt đầu một cuộc cãi vả, sự quan tâm giúp đỡ bị ngộ nhận là thương hại, ban phát. Khi đã mang trong mình ác ý đối với một ai đó, chúng ta không thể đánh giá mọi thứ bằng cái nhìn khách quan nữa, mà qua lăng kính của sự hằn hộc, đố kỵ và thù hận. Một khi ác ý đã được hình thành, nó sẽ tiếp tục lớn dần, lớn dần, để rồi một ngày nào đó, khi thời cơ cho phép, nó trỗi dậy thống trị và xui khiến ta làm những việc tổn hại đến chính bản thân và người khác.

Dĩ nhiên văn học thường mượn chuyện hư cấu để phóng đại một sự kiện, một vấn đề nào đó nhằm làm nổi bật quan điểm, góc nhìn của tác giả và thu hút sự quan tâm từ độc giả. Cá nhân mình vẫn tin rằng ác ý luôn luôn hiện hữu trong cuộc sống, nhưng không phải là vô phương hóa giải. Bởi lẽ, suy cho cùng, ác ý xuất phát từ tâm mỗi người, do đó hoàn toàn có thể nhận biết và khống chế được (tuy không hề dễ dàng). Ngoài ra, tác phẩm còn là một hồi chuông cảnh tỉnh để mỗi người tự nhìn lại bản thân, phải chăng ở một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời, đã từng vô tình gieo rắc ác ý mà không hề hay biết. Đấy có thể là những lời nói xấu, những định kiến vô căn cứ mà ta tự ý áp đặt cho một ai đó. Và tác động của chúng đến cuộc đời người khác, bản thân ta khó bề kiểm soát được.

Steven Nguyễn Ác ý

Ác ý

Thể loại: trinh thám

Tự chấm điểm: 9đ + 0.5đ cho sự độc đáo

Kunihiko Hidaka, một nhà văn nổi tiếng, bị sát hại tại nhà riêng ngay trước khi chuẩn bị chuyển đến sinh sống ở Vancouver. Những người đầu tiên phát hiện ra vụ án là Rie, vợ của nhà văn và Osamu Nonoguchi, bạn thân nhất của Hidaka. Cả hai người này đều có chứng cứ ngoại phạm. Nonoguchi thậm chí còn viết nhật ký về những gì đã diễn ra trước khi phát hiện ra cái chết của bạn mình.

Thám tử Kyoichiro Kaga, người điều tra vụ án này, trùng hợp thay lại là đồng nghiệp cũ của Nonoguchi khi mà hai người trước đây từng cùng là giáo viên. Nhờ nhật ký của Nonoguchi cùng với khả năng điều tra của mình, Kaga đã nhanh chóng phát hiện ra thủ phạm khi cuốn truyện chỉ mới trôi qua một nửa.

Thế nhưng, giống như trong tác phẩm Sự cứu rỗi của thánh nữ, Keigo đã cho thấy sự sáng tạo và tính nguyên gốc (original) của mình khi viết nên một tác phẩm trinh thám mà danh tính hung thủ không phải là bí ẩn lớn nhất. Trong tác phẩm này, thông qua cuộc đấu trí căng thẳng, thám tử Kaga đã giải mã được một kế hoạch cực kì tinh vi và nhờ đó, sự thật của quá khứ và hiện tại mới được làm rõ.

Mặc dù chưa đọc hết tất cả các tác phẩm của Keigo, đặc biệt là Bạch dạ hành nhưng cuốn Ác ý này chắc chắn sẽ là một trong những cuốn mình recommend cho ai muốn đọc truyện của Keigo. Những bí ẩn trong truyện thực sự rất hay và độc đáo, đủ để cho thấy khả năng sáng tạo của Keigo. Tuy chưa thể đem lại cảm giác như sau khi đọc cuốn The Murder of Roger Ackroyd của Agatha Christie nhưng Ác ý cũng xứng đáng để bạn bỏ thời gian nếu muốn đọc một tác phẩm trinh thám có gì đó mới lạ

Quang Huy

Tác giả: Higashino Keigo. Dịch giả: An Nhiên Thể loại: Trinh thám Nhật, tâm lý xã hội. Mức độ ưa thích: 8/10 “… những phiền toái do mèo nhà được nuôi thả gây ra. Buổi sáng, trong vườn thế nào cũng có phân mèo, xe ở ngoài bãi đỗ thì trên mui đầy dấu chân mèo, lá của chậu hoa cảnh bị cắn xé. Tuy biết thủ phạm là con mèo lông trắng điểm nâu nhưng không cách nào đối phó. Đã xếp cả dãy chai nhựa nhưng chẳng ăn thua, mỗi ngày đều bị thử thách giới hạn chịu đựng”. (Trích “Giới hạn của chịu đựng” _ Hidaka Kunihiko)

Ác ý

Nonoguchi Osamu và Hidaka Kunihiko đều là nhà văn và cũng là bạn thân của nhau. Hidaka cùng vợ sắp chuyển đến sống tại Canada. Một buổi tối, Nonoguchi đến thăm trò chuyện thì được Hidaka kể về việc anh ta đã giết con mèo nhà hàng xóm vì nó rất phiền toái. Rời khỏi nhà Hidaka, Nonoguchi có cuộc hẹn gặp nhân viên nhà xuất bản để bàn giao bản thảo. Khi cuộc gặp đang diễn ra thì Nonoguchi nhận được điện thoại của Hidaka, nhưng khi anh ghé nhà Hidaka lúc 6 giờ tối thì thấy cả nhà tắt đèn tối om. Sau quyển “đi trong đêm trắng”, Biển đã hứa với lòng sẽ không mua sách của bác Keigo nữa, nhưng bìa của quyển Ác Ý đẹp quá nên Biển đi mượn về đọc. Không tưởng tượng nổi là Biển đã đọc xong Ác Ý trong vòng một ngày. Cảm giác quen thuộc như lần đọc “Thánh giá rỗng”. Tuy quyển “đi trong đêm trắng” là dấu chấm hết cho mối quan hệ giữa bác Keigo với Biển nhưng vì đã từng rất thích sách của bác Keigo nên khi đọc Ác Ý, Biển như được trò chuyện với người bạn thân lâu ngày gặp lại. Ác Ý là một quyển trinh thám không dày, chỉ 314 trang, tuy có thể đọc nhanh nhưng cốt truyện không đơn giản, đối với những ai chưa quen với thể loại trinh thám tâm lý XH Nhật thì quyển này có thể hơi phức tạp. Lồng trong câu truyện trinh thám là vấn đề phổ biến trong giới viết lách như “nhà văn ma”; là cách cha mẹ gieo niềm yêu thích đọc sách cho con trẻ; là nạn bắt nạt chốn học đường… Đối với Biển, truyện của bác Keigo thuộc loại dễ đọc dễ hiểu, không quá khó tiếp thu như sách của Haruki Murakami. Trong Ác Ý, tuy hung thủ bị vạch mặt khá sớm nhưng không vì vậy mà niềm hứng thú của độc giả bị mất đi. Thay vào đó, người đọc sẽ càng bị thôi thúc đọc nhanh để hiểu được động cơ gây án, để biết được ác ý sâu đậm đã hình thành từ lúc nào, để rồi sau đó càng ngậm ngùi băn khoăn trước những góc khuất tiêu cực của tâm hồn con người. Cốt truyện trong Ác Ý không quá đặc sắc nhưng một số độc giả – nhất là những người làm trong ngành sách – sẽ thấu cảm được những điều bác Keigo muốn truyền đạt. Lần này Biển quyết định đọc cuốn Ác Ý là vì cái bìa (lại chết vì nhan sắc), rất may là không thất vọng. Biển cũng rất thích font chữ tựa sách, tạo cảm giác mạnh mẽ rằng đó là font tiếng Nhật cách điệu nhưng dường như không phải. Dịch giả đã chuyển ngữ thuần Việt, đọc không bị sát nghĩa như một số tác phẩm Nhật khác. Tổng thể trình bày đẹp, sẽ làm thỏa ý vừa lòng các mọt muốn sưu tầm sách giấy. Đọc xong Ác Ý, Biển nghiệm ra hai điều là: 1_ Không nên gây thù chuốc oán với các nhà văn. 2_ Hay là mình tập tành trở thành nhà văn, để không ai gây thù chuốc oán với mình (*_^)

Camellia Phoenix

Ác ý

Ác ý

Tác giả: Keigo Higashino Reviewer: Điền Yên —–

Lời giới thiệu “Ác ý là một tác phẩm đỉnh cao của Keigo Higashino” không phải nói ngoa. Sau những thất vọng “Trước khi nhắm mắt”, “Trứng chim cúc cu này thuộc về ai”, xa hơn nữa là “Hoa mộng ảo”, “Ảo dạ”, thậm chí cả “Ma nữ Laplace” thì “Ác ý” đã hoàn toàn khôi phục niềm tin của tôi vào Keigo. Không thể hiểu nổi tại sao cùng một tác giả mà có cuốn hay cuốn dở tệ như vậy.

Thủ phạm của Ác ý, đoán được vô cùng dễ dàng, gần như bày ra trước mắt người đọc. Nhưng động cơ giết người mới là chi tiết đưa cuốn sách này lên đỉnh cao. Ác ý làm tôi nhớ đến Phía sau nghi can X, khi thủ phạm cố tình bày ra cái bẫy cho cảnh sát theo cách mà chẳng thủ phạm bình thường nào làm. Sự tài tình của thủ phạm khiến tôi thực sự không đoán ra nguyên nhân kinh khủng đến mức nào mới khiến người ta không ngại hủy hoại tất cả để đạt mục đích. Keigo đã không khiến tôi thất vọng. Động cơ giết người khiến tôi chấn động. Hoàn toàn phù hợp với tên truyện. Tại sao trên đời lại tồn tại ác ý đến nhường đó? Tại sao trên thế gian có người tăm tối đến mức đó? Động cơ giết người của thủ phạm khiến tôi cảm thấy tuyệt vọng và bất lực. Mọi vấn đề trên đời đều có thể giải quyết nếu bạn biết nguyên nhân. Nhưng điều tồi tệ nhất là chẳng có nhân mà lại có quả. Bạn vĩnh viễn không thể ngăn chặn tội ác.

Khuôn khổ tác phẩm không dài nhưng nội dung truyền tải lại rất lớn. Các cú twist đủ gay cấn. Tác phẩm đồng thời đề cập đến đạo văn và bắt nạt học đường. Tôi bật cười khi đọc đến đoạn “kẻ đạo văn” tuyên bố mình không đạo mà chỉ vô tình bị ảnh hưởng từ tác phẩm gốc do đọc đi đọc lại nhiều lần, còn dẫn chứng các nhạc sĩ sáng tác cũng có những trường hợp như vậy. Ôi cái lý luận chó má mất dạy này sao nghe quen tai quá, gần đây nhất hình như tôi nghe được là từ vụ “nhà văn trỏe” K.H khi đạo truyện của NNT cũng nói thế )) Bắt nạt học đường lại luôn là vấn nạn khiến tôi vừa đau lòng vừa sợ hãi vừa bất lực. Keigo viết: “bắt nạt không bao giờ kết thúc. Một khi đương sự còn ở trường đó thì nó còn tiếp diễn”, việc bắt nạt chỉ đổi từ hình thức này sang hình thức khác. Bắt nạt học đường trong Ác ý tuy không mô tả nhiều nhưng đa diện và sinh động. Từ nguyên nhân bắt nạt, hành vi bắt nạt đến phản ứng của học sinh, giáo viên với việc bắt nạt.

So với Nghi can X thì cuốn này đúng là một chín một mười.

Dang Thi Quynh Anh

Ác Ý – Keigo Higashino

Một nhà văn ăn khách bị sát hại ngay trước khi ra nước ngoài. Thám từ Kaga nhận điều tra, thủ phạm nhanh chóng bị vạch mặt. Nhưng có một khúc mắc là động cơ không rõ ràng khiến Kaga phải điều tra tiếp …

Keigo vận dụng phong cách ghi chép hồi kí tạo ra sự cuốn hút, dần đưa người đọc vào mê cung của sự dối trá. Hung thủ quả là thông minh quỷ quyệt, sắp xếp mọi thứ rất chu đáo. Phải khen ngợi nhất là một chi tiết đắt giá cài cắm ở đoạn đầu khiến người đọc dễ hiểu sai bản chất vụ án.

Nhờ đọc stt thả thính lẫn lời giới thiệu ở bìa sau khiến mình kịp nhận ra cái bẫy của hung thủ. Nhưng tiếp tục bóc tách động cơ ở cuối mới là điều thú vị nhất của truyện. Thật không ngờ từ những điều nhỏ nhặt lại có thể tích tụ thành “ác ý” và phát tác thành tội ác như vậy. Keigo vẫn lồng vào những vấn đề xã hội và ở cuốn này là một tệ nạn gây nhức nhối trong giới học đường mà ở bất cứ quốc gia nào cũng phải đối mặt.

P.S Chắc vì liên quan đến học đường nhạy cảm nên Ipm mới xin cấp phép ở nxb Hồng Đức.

Chấm 8-8,25/10

Nam Do

Chia sẻ:

  • X
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » đọc Sách ác ý