Aladin Và Cây đèn Thần - Ngụ Ngôn, Truyện Cổ Tích Và Hơn Thế

Ngày xưa, ở một khu chợ của đất nước xa xôi nọ có một chàng trai tên là Aladin. Chàng mồ côi cha, sống cùng với mẹ và hàng ngày phụ mẹ bán hoa quả ở chợ

“hoa quả ngon giá rẻ đây, mua đi mua đi. Hoa quả ngon giá rẻ nhất chợ đây”

Một ngày kia, có một phù thủy đi vào khu chợ để tìm Aladin.

Aladin, ta là bác của cháu đây. Ta đã tìm cháu khắp nơi. Hãy đi với ta, ta có cái này rất hay dành cho cháu.

Aladin đi cùng phù thủy đến tận sa mạc, họ đi mãi, đến khi gặp một cái hang sâu, ngoài cửa hang có một hòn đá to chặn cửa hang lại.

Lão phù thủy dừng lại và đọc câu thần chú.

Úm ba la, hãy mở cửa ra

Hòn đá lăn sang một bên để lộ ra cửa hang.

Lão phù thủy ra lệnh.

Hãy vào trong đó và mang ra cho ta cây đèn vàng. Cháu không được chạm vào bât cứ thứ gì, trừ cây đèn đó. Hãy thề là không sờ vào cái gì.

Aladin rất sợ hãi vì lối vào hang rất tối và nguy hiểm. Lão phù thủy thấy cậu lo lắng liền tháo chiếc nhẫn có một viên ngọc to đang đeo ở tay đưa cho cậu.

Hãy cầm lấy chiếc nhẫn này, nó sẽ bảo vệ cháu khỏi những nguy hiểm.

Trong hang chứa đầy những vàng bạc châu báu nhưng Aladin không động tới cái gì. Ở giữa hang, có một cái cây trên treo toàn ngọc ngà châu báu, ở dưới gốc cây có một cái đèn mầu vàng.

Đó chắc hẳn là thứ lão phù thủy muốn rồi. Sao lão lại muốn lấy một thứ cũ kỹ vô giá trị như vậy, trong khi ở đây toàn là ngọc ngà châu báu?

Mình phải lấy một món về tặng mẹ mới được.

Aladin với tay lấy một món đồ, nhưng ngay khi cậu chạm vào thì cả cái hang rung lắc dữ dội, tiếng nổ ẩm ầm. Aladin sợ hãi vứt nó lại, cậu vội vã chộp lấy cây đèn rồi chạy ra ngoài cửa hang.

Giúp tôi, giúp tôi ra khỏi đây với.

Ném cho ta cây đèn, Aladin. Ném cây đèn lên đây.

Hãy mở cửa hang cho tôi ra đã.

Đồ ngốc, ta không làm được, cửa hang sẽ không được mở ra lần nữa. Hãy ném cây đèn lên đây.

Không, thằng ngốc kia đã phá hỏng kế hoạch của ta rồi.

Cửa hang bị đóng lại. Lão phù thủy bực tức bỏ đi.

Aladin bị bỏ lại trong hang sâu tối đen, cậu vô cùng sợ hãi.

Trong này tối và lạnh quá, tôi muốn về nhà với mẹ.

Aladin van vỉ, tay cậu vô tìm chạm vào viên đá quý trên cái nhẫn lão phù thủy đưa cho cậu trước khi vào hang.

Một ánh sáng lóe lên, ánh sáng chói lòa đem Aladin thoát khỏi hang về nhà.

Aladin ngạc nhiên xem lại chiếc nhẫn, cậu thấy là viên đá đã biến mất.

Mẹ cậu ngạc nhiên hỏi “con đấy à, con đã ở đâu suốt ngày hôm nay vậy? Đồ ăn nguội hết rồi, con ăn đi”.

Aladin kể cho mẹ nghe câu chuyện về lão phù thủy và cái hang kỳ lạ, làm sao cậu thoát ra khỏi hang. Cậu nhớ ra là vẫn để cây đèn cũ kỹ trong túi.

Mẹ ơi, mẹ xem cây đèn đây này. Mẹ lấy mà dùng để thắp sáng.

Ôi, cái đèn cũ kỹ này không biêt có còn dùng được không, để mẹ cọ sạch đã.

Khi bà đang chà xát chiếc đèn, một điều kỳ lạ xảy ra.

Ôi, cái gì vậy?

Xin chào chủ nhân. Hãy cho tôi biết điều ước của chủ nhân, tôi sẽ biến nó thành sự thực. Mong ước của chủ nhân là mệnh lệnh với tôi.

Lúc đầu Aladin sợ hãi khi vị thần đèn xuất hiện, nhưng cậu chuyển sang vui mừng vì thần có thể ban cho cậu các điều ước.

Thật sao, ngươi có thể biến điều ước thành sự thực sao?

Ta muốn ăn một bữa thật ngon, một bữa tiệc như của quốc vương vậy.

Xin chủ nhân chờ một chút, điều ước của ngài sẽ thành sự thực.

Chỉ một chốc, một chiếc bàn để đầy những đặc sản thơm ngon chỉ dành cho vua chúa hiện ra trước mặt Aladin.

Ôi, điều ước của mình đã thành hiện thực rồi.

Cây đèn thần đã đem lại sự giàu có cho gia đình Aladin. Một hôm, cậu mang rất nhiều ngọc ngà châu báu đến gặp quốc vương.

Tâu hoàng thượng, xin ngài gả công chúa cho tôi.

Ôi, ta không biết lại có chàng trai giàu có và đẹp trai đến vậy trong vương quốc của mình.

Quốc vương rất hài lòng với số của cái Aladin mang đến cầu hôn, nhưng công chúa thì không có ấn tượng gì với của cải của chàng cả.

Chàng có gì ngoài của cải để khoe với ta không? Nếu chỉ có thế thì ta không quan tâm.

Trong cung điện của ta có đủ ngọc ngà châu báu rồi.

Aladin rất buồn và chàng không muốn mất công chúa xinh đẹp tí nào cả. Cậu hỏi thần đèn Thần đèn, hãy cho tôi biết công chúa thực sự thích cái gì?

Xin chủ nhân chờ một chút, tôi sẽ làm ngay.

Thần đèn biến ra một chiếc thảm bay thần kỳ cho Aladin mang đến chỗ công chúa, để cả hai có thể đi chu du thiên hạ trên chiếc thảm bay.

Lão phù thủy đang đứng ở bên kia căn phòng, đã nhận ra Aladin dù chàng có ăn vận khác trước, và đoán ra cậu đã có được cây đèn thần.

Lão nói với quốc vương “xin quốc vương hãy yêu cầu chàng trai xây một cung điện thật lộng lẫy cho công chúa”

Quả là ý kiến hay.

Trong khi đó, chiếc thảm bay đưa Aladin và công chúa đi khắp nơi, cùng ngắm những khung cảnh đẹp đẽ từ trên cao.

Công chúa rất vui và hài lòng.

Chàng nhìn này, chúng ta có thể thấy hết cả thành phố từ trên cao.

Ta có thể tặng này bất cứ thứ gì nàng muốn, nàng chỉ cần nói ra thôi.

Công chúa cảm kích trước tấm lòng của Aladin, và xiêu lòng trước vẻ đẹp trai của chàng.

Nàng đồng ý lấy Aladin.

Khi hai người về đến cung vua, nhà vua ra điều kiện là Aladin phải xây một cung điện thật lớn làm chỗ ở cho chàng và công chúa.

Vâng, tôi sẽ xây cho chủ nhân một tòa lâu đài.

Ông xây được thật sao?

Việc đó dễ thôi, thưa chủ nhân Hãy nhìn xem, lâu đài của ngài đã xây xong.

Ôi, thật lộng lẫy Aladin đã đạt được điều kiện của quốc vương, chàng được kết hôn với công chúa.

Nhưng lão phù thủy vẫn rắp tâm lấy lại cây đèn thần mà lão cho là của lão, lão lên kế hoạch lấy lại nó.

Cứ chờ đấy, Aladin, ta sẽ lấy lại cây đèn của ta.

Một ngày nọ, chờ khi Aladin đi săn vắng nhà, lão giả dạng làm người bán hàng đến trước cung điện của chàng.

Lão rao to Đổi đèn cũ lấy đèn mới đi. Có ai đổi đèn cũ lấy đèn mới không?

Công chúa nhớ ra trong cung điện có cây đèn cũ kỹ, nàng bèn mang ra đổi.

Ông có đổi chiếc đèn này không? Tất nhiên rồi, chiếc đèn mới của công chúa đây ôi, chiếc đèn mới đẹp quá.

Kế hoạch chiếm lấy chiếc đèn của lão phù thủy đã thành công, lão muốn biến tòa lâu đài của Aladin và công chúa thành của mình.

Thần đèn, hãy ra đây cho ta sai bảo.

Vâng, thưa chủ nhân, ngài cần gì?

Lão phù thủy ra lệnh cho thần đèn dời cung điện trong có công chúa đến tận nơi xa mạc xa xôi, làm chỗ ở mới cho lão.

Haha, cả tòa lâu đài và công chúa đều thuộc về ta.

Ta có cây đèn thần là có tất cả.

Khi Aladin săn bắn trở về, chàng rất đỗi ngạc nhiên thấy tòa lâu đài biến mất.

Mẹ chàng vừa đi chợ về cũng ngạc nhiên không thấy tòa lâu đài đâu Ôi, sao mọi thứ lại biến mất hết rồi? Cả lâu đài và công chúa, họ đi đâu mất rồi?

Aladin đi tìm công chúa ở khắp nơi, cuối cùng, chàng nghe mọi người nói là lão phù thủy đã mang cả tòa lâu đài và công chúa ra tít tận sa mạc.

Chàng đến tận nơi.

Công chúa… Aladin… Nàng hãy kể cho ta xem chuyện gì đã xảy ra.

Aladin, mọi việc đều là lỗi của em hết.

Aladin và công chúa lên kế hoạch đánh lại lão phù thủy và lấy lại tòa lâu đài.

Công chúa bí mật cho thuốc ngủ vào bình rượu của lão phù thủy, khiến lão ngủ say như chết.

Aladin lấy lại cây đèn thần, chàng chà vào cây đèn Hỡi thần đèn.. Thưa chủ nhân, ngài cần gì Hãy chuyển lâu đài lại chỗ cũ cho ta, và để lão phù thủy lại trong sa mạc.

Cả gia đình Aladin đoàn tụ trong hạnh phúc.

Một ngày nọ, Aladin mang cây đèn thần ra biển, chàng chà xát vào cây đèn.

Chủ nhân, ngài cần gì ạ.

Thần đèn, ông đã cho ta nhiều điều ước rồi, giờ ta sẽ để ông được tự do.

Chủ nhân, xin cảm ơn ngài.

Tôi đã từng có nhiều chủ nhân, nhưng chưa có ai làm điều gì cho tôi cả.

Ngài thật là tốt bụng Đây là điều ta đáng làm để cảm ơn cho những điều ông đã đem đến cho ta và gia đình, hãy đi đi, ông được tự do.

Ôi, xin cảm ơn ngài.

Tạm biệt thần đèn.

Aladin ném cây đèn xuống biển.

Chàng sống cuộc đời hạnh phúc cùng gia đình mãi mãi về sau.

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » đọc Truyện Aladin Và Cây đèn Thần P1