Âm Vang - S Táp Qin Zồ (Chương 37 - Wattpad.VN

doc truyendoc truyen
  • Danh sách
    • Đam Mỹ Hài
    • Đam Mỹ Hay
    • Đam Mỹ H Văn
    • Kiếm Hiệp Hay
    • Ngôn Tình Hài
    • Ngôn Tình Hay
    • Ngôn Tình Ngược
    • Ngôn Tình Sắc
    • Tiên Hiệp Hay
    • Truyện Full
    • Truyện Hot
    • Truyện mới cập nhật
    • Truyện Teen Hay
  • Thể loại
    • Bách Hợp
    • Cổ Đại
    • Convert
    • Đam Mỹ
    • Điền Văn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Đoản Văn
    • Đông Phương
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Huyễn
    • Khoa Huyễn
    • Kiếm Hiệp
    • Lịch Sử
    • Light Novel
    • Linh Dị
    • Mạt Thế
    • Ngôn Tình
    • Nữ Phụ
    • Phương Tây
    • Quân Sự
    • Quan Trường
    • Thám Hiểm
    • Tiên Hiệp
    • Trinh Thám
    • Trọng Sinh
    • Truyện Cung Đấu
    • Truyện Gia Đấu
    • Truyện Khác
    • Truyện Ngược
    • Truyện Nữ Cường
    • Truyện Sắc
    • Truyện Sủng
    • Truyện Teen
    • Việt Nam
    • Võng Du
    • Xuyên Không
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Xám nhạtXám ĐậmXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmXanh tốiVàng đậmVàng ốMàu trắngHạt sạnSách cũMàu tối

      Màu chữ

      ĐenBenlyRavenAsherTrắngWattpad

      Font chữ

      Palatino LinotypeBookerlyMinionSegoe UIRobotoRoboto CondensedPatrick HandNoticia TextTimes New RomanVerdanaTahomaArial

      Size chữ

      16182022242628303234363840

      Chiều cao dòng

      1.01.21.41.61.82.02.22.5
Lọc Truyệndoc truyendoc truyenTùy chỉnh

    Màu nền

    Xám nhạtXám ĐậmXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmXanh tốiVàng đậmVàng ốMàu trắngHạt sạnSách cũMàu tối

    Màu chữ

    ĐenBenlyRavenAsherTrắngWattpad

    Font chữ

    Palatino LinotypeBookerlyMinionSegoe UIRobotoRoboto CondensedPatrick HandNoticia TextTimes New RomanVerdanaTahomaArial

    Size chữ

    16182022242628303234363840

    Chiều cao dòng

    1.01.21.41.61.82.02.22.5
Gợi ýDanh sách
  • Đam Mỹ Hài
  • Đam Mỹ Hay
  • Đam Mỹ H Văn
  • Kiếm Hiệp Hay
  • Ngôn Tình Hài
  • Ngôn Tình Hay
  • Ngôn Tình Ngược
  • Ngôn Tình Sắc
  • Tiên Hiệp Hay
  • Truyện Full
  • Truyện Hot
  • Truyện mới cập nhật
  • Truyện Teen Hay
Thể loại
  • Bách Hợp
  • Cổ Đại
  • Convert
  • Đam Mỹ
  • Điền Văn
  • Dị Giới
  • Dị Năng
  • Đoản Văn
  • Đông Phương
  • Đô Thị
  • Hài Hước
  • Huyền Huyễn
  • Khoa Huyễn
  • Kiếm Hiệp
  • Lịch Sử
  • Light Novel
  • Linh Dị
  • Mạt Thế
  • Ngôn Tình
  • Nữ Phụ
  • Phương Tây
  • Quân Sự
  • Quan Trường
  • Thám Hiểm
  • Tiên Hiệp
  • Trinh Thám
  • Trọng Sinh
  • Truyện Cung Đấu
  • Truyện Gia Đấu
  • Truyện Khác
  • Truyện Ngược
  • Truyện Nữ Cường
  • Truyện Sắc
  • Truyện Sủng
  • Truyện Teen
  • Việt Nam
  • Võng Du
  • Xuyên Không
  • Truyện
  • Âm Vang - S Táp Qin Zồ
  • Chương 37
Âm Vang - S Táp Qin Zồ

Chương 37: Mất Tìm Về Được, Vừa Được Vừa Mất

1.Trình Hi mặc đồ ngủ đứng dưới lầu, ngẩng đầu nhìn cửa sổ tầng 5. Nắng gắt buổi sáng chiếu lên cánh tay trần của cô, tiếng ve râm ran không ngơi, tiếng cãi nhau khiến đầu cô thêm đau.Cô không tài nào nhớ nổi đây là nơi nào, chỉ dựa vào trực giác, cảm thấy mình đã từng tới đây.Không chỉ đơn giản là ngôi nhà sau thay đổi.Ký ức cũ cùng những hình ảnh mới đan xen chồng chéo, trong thoáng chốc khó có thể phân rõ. Đương lúc ngơ ngác thì sau lưng bị đẩy nhẹ.“Làm gì mà đứng sững ra ở đây thế?”Bố mẹ Trình xách giỏ thức ăn, có vẻ vừa đi chợ về.“Con bé này mặc cả đồ ngủ đứng ngớ ra dưới lầu, hoặc là ra ngoài, hoặc là vào nhà ngủ chứ ai lại thế.” Mẹ Trình vỗ vào vai cô, giả như không để ý, “Đón bố mẹ hả?”“A.” Trình Hi cười, bịa lời, “Sợ bố mẹ mua đồ nhiều quá, xách nặng tay.”“Có phải ông bà già bảy tám mươi tuổi đâu.” Ngoài mặt bà cười chê nhưng lại lén nháy mắt với bố Trình, con gái biết thương bố mẹ nó kìa.Ba người đi lên lầu, mẹ Trình làm bữa sáng trong bếp, Trình Hi đứng cạnh nhìn quanh nhà một vòng, góp nhắt ký ức từng chút một. Cô từng ngồi trong phòng khách xem phim, từng trồng hoa ngoài ban công, từng dựa vào tường đo chiều cao…Có hai nấc đo.Trình Hi đi tới so, một nấc trong đó ứng với mình. Cô nhẹ nhàng vuốt ve nấc khắc cao hơn bên kia, hỏi: “Nấc đo này của ai thế mẹ?”Mẹ Trình lơ đãng ngoái đầu nhìn, đáp: “Chắc là con trai của nhà hiệu trưởng Quý.”“Hiệu trưởng Quý?!”“Là hiệu trưởng trường mầm non của con, đây là nhà cũ của bà ấy, con không nhớ à?”Trình Hi cảm thấy hoảng hốt, đó là nấc đo chiều cao của Tưởng Kim Minh. Từ nhỏ đến lớn, dần dần cao lên, sau đó dừng lại ở tuổi 23. Cô lắp bắp hỏi: “Sao, sao lại mua nhà của anh ta?”“Ôi trời, chuyện mấy chục năm trước rồi. Hình như là hồi con còn học tiểu học, bất động sản mới đi lên, có rất nhiều người muốn mua nhà ở khu phát triển Giang Nam. Nhà mình cũng từng đến xem, đúng là rất được, có điều cách xa chỗ làm quá.”Mẹ Trình bưng khay đi ra, gọi bố con lại ăn cơm. Ba người ngồi xuống, bà lại nói tiếp: “Sau đó có chuyện xảy ra, hiệu trưởng Quý ở trường con muốn mua nhà ở khu phát triển, nhưng đang thiếu tiền nên mới bán rẻ nhà này đi. Mẹ với bố con bàn nhau, nhà cũ của chúng ta là của đơn vị, nếu không muốn thì có thể được bồi thường. Cứ thế một mua một bán, coi như đổi nhà.”Bà vừa giải thích vừa xác nhận với bố Trình, hai người lại lan man sang chuyện giá nhà, nói là nếu năm đó không nhìn xa, nếu biết thế thì dù có phải vay tiền cũng mua thêm hai căn nhà.Trình Hi nghe lơ mơ, đại khái hiểu được sự rắc rối do kế hoạch diễn ra. Giá tiền năm đó rất có giá trị, một bên thiếu 53 nghìn, một bên vừa khéo chờ bồi thường 53 nghìn, hai nhà chọn phương án trung hòa, cứ thế trời xui đất khiến để cô chuyển tới nhà của Tưởng Kim Minh.Trình Hi không khỏi thở dài, tựa vào thành ghế che trán, bỗng nhớ ra một chuyện quan trọng.“Vậy con học trường cấp hai nào?”“Hả?” Bố mẹ nhìn nhau, mẹ Trình nói, “Con giỡn bố mẹ đấy à?”“Là trường cấp hai nào ạ?” Cô sốt ruột.“Trường 16 thôi, nằm sát bên còn gì, con đi học toàn đi bộ.”Đũa Trình Hi rơi cạch xuống bàn, sửng sốt nửa phút, cảm giác sức lực như bị rút sạch, không cách nào động đậy.Vẫn không đổi. Căn nhà ngày trước và xã khu Phục Viên nằm hai hướng một đông một tây so với số 76 đường Đàn Viên, ở cùng khu phố, nên cũng cùng trường cấp hai.Phí công đến mức buồn cười!Cô rất muốn tự giễu, muốn hét lên, muốn phát tiết, nhưng chỉ có thể im lặng há miệng. Đầu đau như cắt, bụng sôi trào, tứ chi nặng trịch, mắt tối sầm, người nghiêng hẳn sang bên rồi ngất xỉu.2.Mấy giờ sau, Trình Hi tỉnh dậy.Vẫn là căn phòng đó. Cô mở mắt, cảm thấy miệng lưỡi rất khô, cổ họng khó chịu, nhìn lên đầu giường, vừa hay có một cốc nước.Trình Hi gượng người ngồi dậy, đưa tay với lấy cốc nước kia, phát hiện ly thủy tinh có tác dụng thấu kính lồi, phóng đại ký hiệu gì đó…Lẽ nào trên bức tường ở phía sau có gì?!Cô không màng uống nước mà tiến tới nhìn kỹ, quả thật có chữ. Dù màu sắc đã phai phần nào, nét chữ cũng khá ẩu nhưng vẫn có thể nhận ra, đó là:“Tôi vẫn sẽ đi.”Trình Hi biết đây là chữ của Tưởng Kim Minh, là lời nhắn anh để lại. Có nghĩa gì? Để lại nó vào lúc nào?Cô nghĩ mãi không ra, trí nhớ lại được bao trùm lần nữa, rơi vào hỗn loạn. Lúc này cửa phòng đẩy ra, mẹ Trình ló đầu vào, ôm ngực nói: “Con dọa chết mẹ rồi.”“Gần đây mệt quá, lại còn nóng.” Trình Hi nằm xuống giường, bịa đại lý do, “Chắc là cảm nắng.”“Mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng có làm việc điên cuồng nữa. Thanh niên mà không ra dáng thanh niên tí nào, cơ thể còn không bằng mẹ.”Cô im lặng, cầm nước lên uống. Cụp mắt, nhưng khi nhìn xuống chân mình thì bỗng nhớ ra – ít nhất chuyện bị thương cũng đã thay đổi phải không?Ban nãy mọi tâm tư chỉ dồn vào căn nhà này, lại nghe được mình vẫn học chung trường cấp hai với Bạch Tịnh, tương đương với toàn bộ kế hoạch coi như đi tong, nên không để ý đến sự thay đổi trực tiếp nhất.“Mẹ, Bạch Tịnh cậu ấy…”“Bạch Tịnh nào?” Mẹ Trình trả lời, vẻ mặt rất tự nhiên, đối lập hẳn với vẻ ấp úng khi ở bệnh viện.Trình Hi ngẩn người, bên tai vọng lại tiếng tim đập, hấp tấp nói: “Là bạn cấp hai của con.”“Chưa nghe con nhắc đến người này bao giờ.”Tim đập dồn dập như trống chầu, cô lấy ảnh tốt nghiệp cấp hai ra, quả thật bên cạnh mình không phải là Bạch Tịnh. Lại tìm ảnh tập thể khóa, dò từng gương mặt một, cuối cùng cũng tìm được nụ cười của cô ấy.Hai người họ không học chung lớp.Một lần nữa, chuyện chia lớp nhập học đã có thay đổi, cô và Bạch Tịnh trở thành người lạ trong bức ảnh tập thể.Trình Hi ngã vật xuống giường, tâm trạng dần hồi phục, đau đớn đan xen mừng rỡ, cuối cùng cũng bật cười.Cười chảy nước mắt, rồi lại biến thành khóc.3.Cuốn sổ của cô vẫn còn nằm trong ngăn bàn, không bị ảnh hưởng bởi sự thay đổi lần này.Trình Hi mở sổ, đã biết tại sao mình lại có cảm giác quen thuộc với nơi này, thậm chí cũng thấy dì nhà đối diện quen mắt.Là vì cô đã từng gặp rồi.Cô đã từng đến xã khu Phục Viên hai lần.Lần đầu là thăm nhà hiệu trưởng Quý, trong nhà có di ảnh của bố Tưởng; lần thứ hai tìm đến, từ hàng xóm biết được cả nhà hiệu trưởng Quý đã dọn đi.Lần thứ ba, cô sửa lại số mệnh của bố Tưởng, những chuyện kể trên đều đã bị xóa, vì thế bản thân bắt gặp vợ chồng hiệu trưởng Quý trước cổng trường mầm non.Mà hôm nay mình lại chuyển vào đây, là lần sửa đổi thứ tư có liên quan đến xã khu Phục Viên, trí nhớ về cảnh bắt gặp vợ chồng hiệu trưởng Quý lần trước bắt đầu mờ dần.Bóng dáng hai người tập tễnh bước đi, hình như đã biến về chỉ còn một người…Trình Hi hít sâu một hơi, bấm số điện thoại của Trình Thời.4.Buổi sáng Trình Thời thức giấc, đầu óc đờ đẫn.Anh biết có gì đó đã thay đổi nhưng không tài nào phân biệt, ngồi dậy đối mặt với thời gian biểu khổng lồ, rơi vào trầm ngâm.Sau đó điện thoại đổ chuông.Trình Thời bắt máy, câu đầu tiên nghe được là: “Tôi đã chuyển vào nhà anh.”“Cái gì?”“Bố mẹ tôi đã mua nhà anh, tầng 5 tòa 3 xã khu Phục Viên.”Trình Thời nhíu mày, hình như đã tìm được mảnh ký ức tương ứng trong đầu. Anh day ấn đường, nói: “Ừ, cậu ta vẫn nghe theo lời cô, chuyện xem nhà… Nhưng sau đó biến thành mua căn nhà cũ kia, tôi cũng không thể ngăn cản được.”Chỉ hai câu ngắn ngủi, lúc thì “cậu ta” lúc thì “tôi”, nhưng thật ra đều là Tưởng Kim Minh, đều là bản thân Trình Thời.Trình Hi biết anh vẫn còn rối, nhưng không để ý mà hỏi thẳng: “Bên anh có thay đổi gì không?”“Tôi vẫn chưa biết.”“Ừm… Hiệu trưởng Quý có khỏe không?”“Mẹ tôi làm sao?”“Trình Thời, có phải lúc trước chính anh và Sử Sùng cố ý dụ tôi đến xã khu Phục Viên không, là để cứu bố anh.”Lòng anh giật thót, một nỗi bất an ập đến, đáp: “Phải.”“Tôi đã đến nhà anh, biết ông ấy qua đời vì xuất huyết não, nên mới nghĩ đến chuyện này, khuyên anh sắp xếp cho bố anh kiểm tra sức khỏe, sau đó thay đổi ông ấy… Là thế phải không?”Trình Thời vẫn nhớ ngày hôm đó tỉnh giấc, phát hiện bố đã về. Mọi người vẫn tự nhiên như thường, bận rộn như thường, lại một ngày bình thường trôi qua.Chỉ có anh không cách nào nói ra, nhìn người đã sớm rời đi lại lần nữa xuất hiện trong đời, đắm chìm trong niềm vui tìm về sau khi đánh mất.“Đúng thế.”“Hình như thay đổi rồi.” Trình Hi cắn môi, lặp lại lần nữa, “Hình như đã thay đổi rồi.”Nếu vốn dĩ cô đã ở xã khu Phục Viên, vậy thì mọi sắp xếp liên quan đến nơi này đều thành công cốc. Cô không cách nào biết được chuyện của bố Tưởng, không thể nhắc nhở Tưởng Kim Minh, cũng không thể cứu mạng bố anh ta. Trình Hi không biết phải nói gì nữa, trầm giọng nói: “Xin lỗi anh.”5.Trình Thời chạy về nhà, thở hổn hển đập cửa liên tục.“Mẹ nó, gấp cái gì vậy?” Sử Sùng mở cửa, trong tay còn cầm đồ.Anh không màng trả lời mà đi cả giày chạy vào trong. Nhưng chỉ mới hai bước đã khựng lại.Di ảnh đen trắng nằm trên bàn thờ giữa phòng khách.Sử Sùng không hiểu, ném dép lại dưới chân anh: “Thay giày đi, cẩn thận dì Quý mắng mày.”Trình Thời ngoái đầu, ngơ ngác nhìn anh ta.“Tới sớm thế, tao chỉ mới đổi bình rượu.” Anh ta mở chiếc túi trong tay, thở dài nói, “Đổi khẩu vị cho hai ông già đi, mấy giờ xuất phát?”“Xuất phát?”“Không phải nói hôm nay đi thăm mộ à?” Sử Sùng liếc anh, “Ngày giỗ của chú Tưởng mà mày cũng không nhớ.”Đối với Trình Thời, mới hôm qua thôi còn đang nói chuyện với bố, ngày hôm trước còn về nhà ăn cơm. Anh chỉ vừa quen với thời gian mỹ mãn bên người nhà bỗng nhiên có được, vậy mà nay lại lần nữa biến mất.“Là mày không biết thôi.”6.Trình Hi tới công ty của Bạch Tịnh, đứng dưới lầu chờ cô ấy xuất hiện.Thay đổi lần nữa, liệu quỹ tích cuộc sống của cô ấy còn như trước không?Thực tế đã cho cô câu trả lời, không lâu sau, Bạch Tịnh đẩy cửa công ty, cùng một người đàn ông bước ra.Nhìn bóng dáng đó, vẫn là Hứa An Hoài.Trình Hi bất giác đến gần, nhìn bọn họ chuyện trò vài câu rồi bắt tay tạm biệt.Không giống người yêu, giống đối tác hơn. Cô bỗng nhớ lại lời Bạch Tịnh từng nói, tuyệt đối không hẹn hò với khách hàng.Cô đứng dưới bóng cây mỉm cười, tới khi nhìn lên thì thấy Bạch Tịnh cũng đang nhìn mình, sau đó cất bước đi tới.“Là cậu thật hả? Trình Hi?”“…” Lại lần nữa nghe được giọng của Bạch Tịnh, khiến Trình Hi cảm giác một đời đã trôi qua.“Lâu rồi không gặp.”“Ừ…” Cô lúng túng chớp mắt, cố kìm nén nỗi chua xót dâng trào, “Đã lâu không gặp.”“Từ khi tốt nghiệp đại học chưa gặp lại cậu lần nào, cậu cũng ở lại đây hả?”Cả hai vẫn học cùng trường đại học, chỉ là từ bạn thân biến thành sơ giao cực kỳ bình thường.“Ừ.”“Khéo quá, mình đi làm ở đây. À, hay là đi ăn chung đi?” Bạch Tịnh hỏi, lúc này đang là giữa trưa.Cô ấy vẫn nhiệt tình thích cười như thế. Tại sao hồi đại học lại không thể trở thành bạn? Trình Hi nhìn cô ấy một lúc, nói, “Không được, mình có chuyện rồi, để lần sau đi.”“Được.” Bạch Tịnh đáp, chỉ vào tòa nhà phía sau, “Vậy mình đi trước nhé.”“Ừ, tạm biệt.”“Bai bai.”Cô ấy xoay người đi vào công ty, chẳng mấy chốc đã khuất bóng.Trình Hi nghĩ, nếu như có ngày vòng tuần hoàn này chịu dừng lại, nhất định cô sẽ đến tìm Bạch Tịnh, dù có mặt dày tới đâu cũng phải đòi lại bữa ăn này.Và cũng phải làm bạn với cô ấy một lần nữa.****Qin: Chương này có quá nhiều cảm xúc mà không biết diễn tả thế nào, chỉ biết thở dài.

Nhấn để mở bình luận

Âm Vang - S Táp Qin Zồ

  • đọc truyện
  • Về đầu trang

Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. (Wattpad Vietnam) tập hợp những truyện tiếng việt hay, truyện ngôn tình, truyện convert mới nhất và hot nhất từ Wattpad.

Liên hệ: [email protected] | ToS | CMP

  • Lọc truyện
  • Giúp nhau tìm truyện
  • Truyện Convert
  • Vô Thượng Sát Thần
  • Một thai ba bảo: papa tổng tài siêu mạnh mẽ
  • Cẩm Y Vệ
  • Đấu La Đại Lục 2
  • Sau Khi Thỏa Thuận Kết Hôn Cùng Ảnh Đế FULL
  • Nan Từ
  • 9 tiểu bảo bảo siêu quậy của tổng tài
  • Dục Uyển
  • Ái Hậu Dư Sinh
  • Vạn Tộc Chi Kiếp
  • Cha Nuôi Biến Thái
  • Facebook
  • Đọc Truyện Online
  • SSTruyen
  • Tìm Truyện
  • Good88
  • Ok365

Từ khóa » Nhà Của Qin Zồ