Ăn Thịt Chi Lữ - Sư Phụ Cấm Dục 7 - TRANG TRUYỆN MẠNG

TRƯỚC            Nghe audio            Dừng                        Tốc độ                            Lướt đoạn                

Phần 1: Tu tiên.

Sư phụ cấm dục 7

Ngoài cửa sổ, chính là một màn đêm đen tối tận cùng.

Trên chiếc giường gỗ rộng lớn, nương theo ánh trăng chiếu qua cửa sổ có thể thấy rõ thiếu nữ kiều diễm rên rỉ bên dưới nam nhân khêu gợi, cả hai đều thở gấp, thân thể nam nhân cường tráng chặt chẽ quấn lấy thân thể trắng nõn diễm lệ. Bàn tay thon dài của Trương Diễn vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của Diệp Huyên, tay kia không an phận di xuống phía dưới, làn da thiếu nữ trơn bóng mềm mịn, cái mông hơi nâng lên. Tay hắn vuốt ve, cảm nhận rõ ràng sự co dãn mềm mại của mông thịt, từ từ vuốt lên vuốt xuống thăm dò vào bên trong một chút…

“Ách ah. . . Ah. . .” Diệp Huyên bị đôi tay hắn “nghiền nát”, thanh âm yêu kiều không rõ: “Sư phụ. . . Ah. . . Ân ah. . . Đau quá. . .”

Do đã kêu khóc quá nhiều nên cổ họng nàng cứ như bị hỏa thiêu, bỏng và rát, Trương Diễn thò người lên, hôn nàng, đem nước bọt của mình thăm nhập cái miệng nhỏ nhắn của ai kia: “Ngoan, đồ nhi yêu dấu, yết hầu còn đau không? Có phải…” Hắn dừng một chút, hung hăng vọt vào hoa tâm của thiếu nữ: “Trong khe lồn đau ư?”

“Ah! — ”

Theo một nhát đỉnh này, âm thanh của thiếu nữ bỗng nhiên hóa thành tiếng thét lớn, tiết tấu tự nhiên dần dần trì hoãn sau đó lập tức nhanh hơn. Trương Diễn áp chế vòng eo thiếu nữ, quy đầu mãnh liệt đụng chạm hoa tâm non mềm, ma sát rất nhanh sau đó co rúm bên trong, đường hành lang bên trong thiếu nữ được che chắn bởi tầng tầng lớp lớp da thịt mềm mại, hắn lại không khoan nhượng lần lượt đè ép khai khẩn, phía sau tiếp sức cho phía trước ôm trọn, côn thịt nóng hổi trực tiếp đâm thẳng, côn thịt rút ra rút vào lần lượt co rút sau đó lại trở lại với chu trình như lúc đầu.

Nơi hai người giao hợp, quấn quýt lấy nhau giờ đã là một mảnh lầy lội, ướt át, hai chân thon dài thẳng tắp của thiếu nữ bị nam nhân bá đạo vác lên bả vai hắn, côn thịt càng thêm cuồng mãnh tiến công, khi thì co rúm trong vách nội, lúc thì rút ra rút vào, dâm dịch sáng trong không ngừng vẩy ra hai bên, cái mông tròn của thiếu nữ chậm rãi nâng lên hạ xuống, dưới sàn ngay bên dưới giường một bãi nước đọng sáng trong.

Mỗi một lần mãnh liệt va chạm lên xuống, hoa huyệt non mềm tựa như co rút từng cơn từng cơn. Trương Diễn mê muội, ánh mắt không thể dời khỏi hoa huyệt sưng đỏ đang cắn nuốt côn thịt cứng rắn như thép của hắn, bên dưới người hắn, thiếu nữ sắc mặt ửng đỏ, thần sắc mê muội hoàn toàn chìm đắm trong sắc dục, nàng mảnh mai, nhưng hắn lại không ngừng thao (xx), đáy lòng hắn âm thầm than nhẹ thành tiếng thở dài, gấp gáp. Ban ngày đã qua, đêm tối đã tới, trận kích tình này đã giằng co hơn mấy canh giờ. Trước ngực Diệp Huyên trải rộng dấu tay dâm mỹ, hai khỏa anh đào hồng nộn non mềm vểnh thẳng, bởi vì chúng bị ai kia vuốt ve, mút máp đến sưng to, không thể chịu nổi, khiến nàng ngưa ngứa khó chịu.

Giữa hai chân, lỗ lồn mới là đáng thương nhất, côn thịt thô to cứng như thép đè bẹt nó cửa huyệt nhỏ hẹp bị nhét đến mức căng cực hạn. Mỗi một lần rút ra, đã đem da thịt tươi non mềm mại bên trong hoa huyệt lôi ra bên ngoài từng chút từng chút một. Mỗi một lần cắm vào, hai cánh hoa sưng đỏ bị thân gậy cuốn động cả lên, cơ hồ cũng bị lôi vào khe lồn rồi bật ra lại.

Trương Diễn ức chế không nổi, âm thanh gầm nhẹ từ cổ họng tràn ra: “Thật chặt. . . Thật nhỏ. . .” Cực đại thô to dội vào tận cùng, ngay chỗ sâu nhất, đánh úp một cái, hoa tâm bị đẩy ra nhuyễn nị, lửa nóng xâm nhập vào vách thành tử cung.

“Ah…hỏng mất…Sư phụ…không được…Ân…ah…” Diệp Huyên bất lực kêu gào, bàn tay nhỏ bé gắt gao túm lấy cánh tay nam nhân, móng tay hãm sâu đâm vào bên trong da thịt Trương Diễn, nhưng lại cổ vũ hắn càng thêm điên cuồng ra vào…

“Chỗ nào hỏng, ân?” âm thanh tà ác vang lên bên tai thiếu nữ, lại như nọc độc của mãng xà khiến nàng toàn thân tê dại: “Nói cho vi sư nghe, là chỗ nào của A Huyên sắp hỏng?”

“Lỗ lồn. . .  lỗ lồn của A Huyên. . .” Diệp Huyên nức nở, nghẹn ngào một tiếng, “A Huyên, lỗ lồn của A Huyên bị sư phụ chọc vào hư mất. . .”

Trương Diễn toàn thân ngập tràn khoái cảm, dùng sức đẩy ra hai cánh mông kiều nộn, càng thêm hung mãnh đâm tận sâu đáy hoa huyệt: “Tiểu yêu tinh, lỗ lồn rõ ràng rất tốt, hư chỗ nào… hư chỗ nào…” Một cái tát rơi xuống tuyết đồn trắng nõn mềm mịn, cặp mông trắng bóc run lên, hoa huyệt càng thêm thít chặt, kẹp chặt côn thịt. Hai khỏa anh đào trước ngực dựng thẳng, săn chắc, hai tay hắn nắm chặt thành quả đấm, “Tiểu yêu tinh, tiểu bại hoại…”

Kích tình kịch liệt khiến cả người Diệp Huyên run rẩy liên tục, toàn thân co rúm, khoái cảm tích lũy nãy giờ ồ ạt trào ra, nàng rốt cuộc bộc phát, Trương Diễn vẫn mặc gió táp mưa rào, không ngừng đâm chọc tận sâu bên trong, Diệp Huyên thét chói tai, tiết ra dâm dịch.

“Tới rồi…” Lỗ lồn xoắn chặt khiến Trương Diễn càng thêm điên cuồng, tinh quan buông lỏng, rốt cuộc gầm nhẹ một tiếng, tinh dịch ồ ạt phun trào, trực tiếp phun ra ngay tại tử cung thiếu nữ.

Ngoại trừ lần thứ nhất là giải độc cho Diệp Huyên, trong mấy canh giờ qua, Trương Diễn cũng không một lần bắn qua. Lúc này xuất tinh đến tận vài phút, tinh dịch nóng hổi tiếp tục phun trào hòa trộn với dâm dịch của hoa huyệt vừa tiết ra khi cao trào, cơ hồ khiến Diệp Huyên ngất đi, đến khi côn thịt mềm nhũn Trương Diễn mới lưu luyến rút nó ra.

Toàn thân Diệp Huyên một tia khí lực cũng không có, hai chân nàng vô lực trương đại, cái miệng nhỏ nhắn còn lưu lại nước bọt, chảy xuống hai bên cằm. Hai mảnh hoa bị chà đạp đến mức không nỡ nhìn bế lũng rụt trở về, cửa huyệt vẫn như trước không ngừng run rẩy, chân trái đầm đìa dâm thủy. Trong khe lồn, dâm dịch không có chỗ chứa tràn ra hai bên cửa huyệt, tinh dịch quá nhiều, tựa như còn có thể thấy rõ một đám bạch trọc chảy xuôi ào ra, theo đó có thể ẩn ẩn thấy rõ phụ hoa dâm mỹ đầm đìa ướt át cỡ nào.

Cảnh tượng hết sức dâm mỹ dụ hoặc chân tâm, Trương Diễn vừa nhìn thấy bên dưới, dương vật vừa nhuyễn xuống đã lập tức vểnh lên thẳng tắp… nhìn là đã muốn… bắt đầu … Chỉ là hắn quá thương tiếc tiểu đồ đệ tuổi còn quá nhỏ, tuy dục vọng vẫn chưa thỏa mãn đủ, nhưng thực sự không đành lòng tiếp tục tra tấn, giày vò tiểu đồ đệ đáng thương. Hắn đưa tay ôm chặt lấy Diệp Huyên vào lồng ngực rộng lớn, thiếu nữ đã sớm mệt mỏi nói không ra lời, mềm mại tựa vào lồng ngực ấm áp: “Sư phụ, A Huyên rất mệt …”

Trương Diễn hôn hôn trán nàng: “Ngủ đi, sư phụ sẽ trông con.” Nghe vậy, cái đầu nhỏ xinh xắn nhẹ nhàng nghiêng qua một bên, lập tức chìm vào giấc ngủ say.

Trương Diễn không khỏi bật cười, đáy lòng âm thầm hối hận, hôm nay hắn đã quá mức thô lỗ và càn quấy, vốn dĩ hắn đã định sẽ thật nhẹ nhàng với nàng, ai ngờ vừa vào trong người tiểu gia hỏa này, muốn ngừng cũng không tài nào ngừng nổi. Lấy tự chủ kiên định của Nguyên Anh Chân Quân, cũng không thể khiến hắn buông tha nàng nổi, nhìn dáng vẻ bị người ta giày vò cắn xé dưới thân của nàng, lại càng khiến hắn dục hỏa đốt người, nàng càng đáng thương, càng kêu gào lại khiến hắn càng không thể buông bỏ…

Bế thân thể kiều diễm đang say giấc lên, thân thể trần trụi bước ra khỏi phòng. Trương Diễn thích yên tĩnh, trong động phủ không hề có bất kì đồng tử nào hầu hạ. Lúc này, cả động phủ to lớn, nguy nga chỉ có một mình hắn và Diệp Huyên. Ôm Diệp Huyên đang say giấc tiến sâu vào nội viện, chỉ nghe thấy tiếng nước róc rách, hơi nước bốc lên nghi ngút, hóa ra trong động phủ cũng có suối nước nóng thiên nhiên.

Nhẹ nhàng bước xuống, nước dâng lên đến eo Trương Diễn, hắn đặt thân thể Diệp Huyên tựa vào thạch bích, bắt đầu vì nàng tinh tế tẩy trừ thân thể. Diệp Huyên mơ mơ màng màng mà tỉnh lại, cảm giác được ngón tay thon dài của sư phụ đang đào khoét hoa huyệt của mình, hai cái chân nhỏ nhắn không khỏi đá đạp lung tung: “Sư phụ … lợi dụng người ta khó khăn … lại ăn hiếp… người ta…” Nói xong, cái đầu nhỏ lại nghiêng sang một bên, hiển nhiên là đã ngủ say.

Trương Diễn nhịn không được gõ gõ cái mũi nhỏ của nàng: “Vi sư nếu là hạng người chỉ biết lợi dụng người khác khó khăn, đã đè ngươi ra làm thêm một hồi nữa rồi, uổng công ta dưỡng dục yêu thương ngươi chừng ấy năm, cái tiểu bại họa này! Thực sự không nói lí mà!”

Tất nhiên Diệp Huyên không thể nghe dược tiếng ai oán kể lể của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, đỏ ửng vẫn còn mang xuân sắc, nàng mềm mại lại yên tĩnh ngủ say trong khuỷu tay của Trương Diễn, bộ đáng thương mặc người trêu chọc. Trong lúc nhất thời, Trương Diễn tâm hỏa bốc lên, đến cùng vẫn không thể khống chế nổi, đem côn thịt đỉnh đỉnh vài cái lên hoa huyệt giữa hai chân thiếu nữ, một tay nâng cao tuyết đồn của thiếu nữ, cặp mông trắng bóc không tì vết, hai mảnh tuyết trắng kẹp chặt thân gậy thô to, hắn thở gấp, mài qua mài lại mấy trăm cái, mới đem tinh dịch bắn thêm một lần nữa.

Trong lúc mê mang, Diệp Huyên tựa hồ cảm thấy chỗ đó… ngay tại hoa huyệt…rất nóng… rất rát…  ngưa ngứa… rất khó chịu … lại khoái cảm… nhưng nàng thực sự đã rất mệt, đáy lòng âm thầm phun ra một câu “Cầm thú”, một lần nữa nặng nề chìm vào mộng cảnh.

<<   >>

Lượt xem: 50

Số người xem: 46

Mã ID của bài viết này là: 7663

TRƯỚC

Từ khóa » Sư đồ Luyến H Nàng Np