[Ân Trí đồng Nhân] Lần đầu Tiên | MODC: Make Our Days Count

Tống Vĩ Ân từng nói, Hoàng Tuấn Trí là người con trai đầu tiên anh hôn.

Nhưng lần đầu hai người hôn môi vốn không phải là ở phim trường, mà là ở trường đại học.

Nội quy trường học cấm hút thuốc, Tuấn Trí mỗi ngày không hút sẽ không chịu được, thế nên cậu chỉ có thể lén lút trong nhà vệ sinh ở dãy phòng học phía sau. Nơi này tương đối vắng vẻ, bình thường hiếm khi có sinh viên đi qua.

Không ngờ hôm đó khoa kịch trường tố chức party tới muộn, thế nên cậu hút chưa tàn điếu thuốc trong nhà vệ sinh, liền chạm mặt một nam sinh tiến vào.

Dáng người cao lớn, kính cận đen, sơ mi trắng dài tay, cà vạt đen chỉnh tề; người này, là học trưởng Tống khoa kịch trường?

Hoàng Tuấn Trí hơi nheo mắt nhớ lại, trong lớp dạy về dự án phát triển ý tưởng mới anh ta hình như có nhắc tới, bộ phim anh ta đóng sắp sửa ra mắt, mong mọi người có thể dành chút thời gian quan tâm.

Phòng vệ sinh có chút nhỏ, mùi thuốc bay lơ lửng trong không khí, Vĩ Ân ngửi thấy liền hơi nhăn mặt.

Tuấn Trí nhếch môi, nghệ sĩ đã xuất đạo có khác, hình tượng đứng đắn gìn giữ không tồi.

Thật là không nhịn được muốn trêu một chút.

“ Này, anh muốn hút không? “ Tuấn Trí tiến lại gần một bước, cất giọng.

“ Không cần, tôi không hút thuốc.” Vĩ Ân lách người muốn tránh đi, nhưng cà vạt trên cổ đã bị người kia giữ lấy.

“ Không bằng để tôi giúp anh thử một lần. “ Tuấn Trí hơi dùng lực, gương mặt người kia trong chốc lát phóng lớn trước mặt cậu, kính cận đeo trên mắt anh hơi trễ xuống mũi, để lộ hàng mi dài; cậu chớp mắt một cái, phả nhẹ hơi khói lên mặt đối phương.

“ Cút. “ Vĩ Ân hơi gằn giọng, xoay người đẩy Tuấn Trí ra xa.

“ Không thích thật à? “ Tuấn Trí nhoẻn miệng cười, dáng vẻ thắng lợi vì đã trêu người thành công.

“ Đừng đụng vào tôi. “ Vĩ Ân đến liếc nhìn cũng lười, chỉ ném ra một câu cảnh cáo.

“ Anh có thể làm gì cơ? Đánh tôi à? “ Người kia trái lại không xem lời nói của anh ra gì, vẫn tiếp tục lởn vởn xung quanh, “ Anh không hút thuốc, vậy bình thường có biết tự giải tỏa không?

Nam nhân huyết khí phương cương, dĩ nhiên nghe ra ý tứ đằng sau câu nói.

“ Liên quan gì đến cậu. “

“ Nếu anh không biết thì để tôi giúp cho. “ Tuấn Trí nói dứt lời liền sáp lại, một tay giữ lấy vai, một tay lanh lẹ tháo tung thắt lưng lẫn khuy quần, với vào bên trong, nắm lấy phân thân.

“ Đừng lộn xộn nữa! “ Cảm giác bộ vị trọng yếu bị người khác nắm trong tay quả thực không dễ chịu, Vĩ Ân máu huyết cả người đều nóng lên.

Tay Hoàng Tuấn Trí chậm rãi vuốt từ đỉnh xuống gốc, dựa vào xúc cảm trong tay đại khái ước lượng, trong lòng không nhịn được nảy sinh một chút kính nể. Người cao chuối tốt thế này, không được chăm sóc tử tế thật là lãng phí tài nguyên. Nghĩ vậy, động tác trong tay dần dần tăng nhanh tốc độ, ngón tay trêu chọc miết nhẹ qua quy đầu, không quên tận tình chăm sóc hai quả cầu bên dưới.

“ Ummm……Ahhh….” Khoái cảm đến như thủy triều trong phút chốc đánh gãy mọi suy nghĩ trong đầu Vĩ Ân, anh nhắm hờ hai mắt, hông dần dần đưa đẩy xuôi theo chuyển động lên xuống trong tay đối phương.

Tuấn Trí nhận thấy biểu cảm thay đổi trên mặt con mồi, liền quyết đoán hạ người xuống, một hơi ngậm vào phân thân, đầu lưỡi liếm láp lướt qua phân thân như chuồn chuồn nước, kĩ xảo vô cùng tinh tế. Cảm giác được bao bọc bên trong khoang miệng ấm nóng khiến Vĩ Ân không nhịn được thở ra một hơi, thế nhưng trước sau vẫn cách cao trào một chút.

Vĩ Ân cúi đầu nhìn xuống, đúng lúc chạm phải đôi mắt to tròn của người kia nhìn lên, trong miệng vẫn đang mút mát dục vọng của anh.

Trong đầu anh nổ lên một tiếng, tất cả tinh hoa liền giao ra trong miệng cậu.

Tống Vĩ Ân thấp mắt nhìn tinh dịch trắng đục còn dính bên miệng Hoàng Tuấn Trí, trong đầu lóe lên suy nghĩ, hôm nay không thể để yên cho tiểu yêu tinh này.

Anh đưa tay tháo tung cà vạt, ném kính xuống bên thành bồn, mở tung áo sơ mi, một tay đưa xuống giữ chặt cằm kéo người kia đứng thẳng lên, hai tay tiếp đó giữ lấy hông, xoay người một cái, trực tiếp đặt cậu ngồi lên thành bồn rửa mặt, hai chân tách ngang.

“ Cậu giúp tôi, vậy tôi cũng giúp cậu. “

Tống Vĩ Ân áp sát trán mình vào trán người kia, giọng nói từ tính mang theo ý uy hiếp, động tác trong tay linh hoạt tháo mở quần ngoài lẫn quần trong, bàn tay to lớn với vào xoa nắn phân thân.

“ Ahhh……Khoan đã….Ahhh…” Thế trận thay đổi quá bất ngờ khiến Hoàng Tuấn Trí không kịp trở tay, cậu vừa muốn mở miệng xin đầu hàng, cánh môi đã bị người kia hôn lên. Môi Vĩ Ân tương đối dày, vừa hôn liền khiến cậu có cảm giác bị nuốt chửng, thân thể hai người thân mật tiếp xúc, không chút kẽ hở. Niên thiếu khinh cuồng, những trò dùng tay trêu chọc lẫn nhau vốn không ít, nhưng hôn môi, động tác mang theo tình ý thế này, cậu quả thực chưa từng trải qua.

“ Ahh….Ahhh…” Tống Vĩ Ân khẽ nhếch môi, chậm rãi nhìn ngắm biến hóa trên gương mặt Hoàng Tuấn Trí, biết cậu sắp đến cao trào liền một ngón tay giữ lấy trên đỉnh, ngăn không cho cậu bắn ra.

“ Ahhh…Anh buông ra…Ahhh!” Hoàng Tuấn Trí vừa mở miệng phản kháng, liền bị người kia từ trên bồn rửa mặt bế xuống xoay lưng lại, phân thân to lớn không báo trước tiến vào lút cán.

“ Ahhh…..” Ở bên trong Hoàng Tuấn Trí quả thực thoải mái, Tống Vĩ Ân không nhịn được thở hắt ra. Người trong lòng anh trái lại có vẻ không ổn lắm, đầu mày hơi nhíu lại vì đau, phân thân bên dưới cũng mềm đi mấy phần.

Vĩ Ân chậm rãi đưa đẩy, một tay ân cần nắm lấy tay người kia cùng đưa về phía trước an ủi phân thân của cậu; trước sau luận động, dáng vẻ hưởng thụ của Tuấn Trí liền dần dần hiện ra trước gương.

“ Ahh…Thật thoải mái….”

Tuấn Trí hé mắt nhìn, phát hiện trong gương là hình ảnh bản thân đang bị người kia ôm trong lòng, áo trên vẫn còn mặc, dưới thân đã trống trơn, bộ vị trọng yếu hoàn toàn phơi bày mặc người khiêu khích.

“ Ahhh….Ahhh! “ Một tia ý thức xuất hiện trong đầu khiến cậu vô cùng xấu hổ, bên trong nội bích liền co lại, Vĩ Ân theo đó bắn ra bên trong cậu, đồng thời cũng khiến cậu đạt tới cao trào.

Tình sự qua đi, trong không khí tràn ngập mùi vị không đứng đắn, hai má Tuấn Trí đỏ đến tận mang tai, một phút vô tình trêu chọc, không ngờ lại biến thành lần đầu tiên nếm trải mùi vị tình dục, lại còn là bị làm đến quên trời quên đất.

“ Cậu là Hoàng Tuấn Trí khoa thiết kế phải không? Tôi đã chú ý tới cậu từ hôm báo cáo, giọng nói rất hay… “ Tống Vĩ Ân rút khăn giấy lau sạch hiện trường, đeo lên kính và cà vạt, giọng nói bình tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra. “….khiến tôi vừa nghe đã cứng. “

Share this:

  • X
  • Facebook
Like Loading...

Từ khóa » Tống Vĩ ân & Hoàng Tuyển Trí