Ba Mẹ Chỉ Nghĩ đến Tiền Của Tôi - VnExpress

Nhà tôi không đến mức đói ăn nhưng xưa luôn mắc nợ nần. Chúng tôi sống trong căn nhà gỗ nền đất do ba dựng, trời mưa dột chỗ này ngập nước chỗ kia, mẹ vừa đội nón vừa nấu ăn. Ba mẹ chăm chỉ làm việc nhưng do không biết tính toán nên kinh tế luôn thiếu hụt.

Ba mẹ yêu thương chúng tôi nhưng do hoàn cảnh kinh tế nên chỉ lo các con ăn, mặc, đi học, rồi mặc chúng tôi lớn lên. Nhà tôi lúc vui vẻ ngập tiếng cười, lúc lại cãi nhau đánh nhau. Khi ba nhậu xỉn là chửi mắng, đánh mấy mẹ con, đập đồ, phá nhà. Khi tỉnh rượu ông lại kiếm tiền nuôi mẹ con tôi, yêu thương chúng tôi.

Anh cả tôi học xong cao đẳng cưới vợ, cuộc sống tạm ổn, thu nhập trung bình chỉ đủ lo cho gia đình. Chị hai tôi học cao đẳng nhưng chỉ ở nhà làm nội trợ, có chồng giỏi kiếm tiền, gia đình sung túc nhưng anh rể tôi có tật ngoại tình và khá keo kiệt. Chị kế tôi chỉ học xong trung cấp, xinh xắn và chịu khó, lấy được chồng người nước ngoài hiền lành, tốt bụng. Anh chị sống ở nước ngoài, cuộc sống tạm ổn, vì làm nội trợ nên thỉnh thoảng mới gom góp ít tiền gửi cho ba mẹ. Em trai tôi có vợ sớm và hai con nhưng không có việc làm, không có thu nhập, mới đây đã ly dị.

Tôi chăm học và học giỏi nên kiếm được việc làm lương cao, được công ty gửi sang nước ngoài làm việc, gặp chồng là người bản xứ. Gia đình chồng giàu có, học thức. Tôi được chồng và gia đình chồng yêu thương, bao bọc. Con gái tôi xinh xắn đáng yêu, tôi hài lòng với cuộc sống của mình. Tôi thu nhập tốt, đủ lo cho gia đình nhỏ và dư dả gửi về cho ba mẹ ruột, không xin của chồng.

Tôi lập gia đình trễ hơn các anh chị em trong nhà. Trong lúc các anh chị em đều phải lo cho gia đình nhỏ của mình, tôi tự nguyện chu cấp cho ba mẹ toàn bộ chi phí sinh hoạt, chữa bệnh, sắm sửa..., các anh chị thích thì cho thêm, không thì thôi. Mỗi lần về thăm nhà, đi ăn cả gia đình, tôi cũng tự nguyện chi trả. Dần dà đó thành điều hiển nhiên không ai thắc mắc, ý kiến cũng như chia sẻ. Đến khi lấy chồng, tôi vẫn làm như vậy. Mỗi năm tôi gửi cho cha mẹ khoảng 200 triệu. Ba mẹ đã chuyển về thành phố nhỏ ở gần các anh chị tôi, số tiền này đủ để ông bà tiêu xài thoải mái và có tích cóp, nếu có tiền gì phát sinh thêm tôi sẽ gửi thêm. Chị lớn vay tiền của ba mẹ, có lúc còn mượn sổ đỏ đi thế chấp lấy tiền làm ăn, tôi ép mãi chị mới chịu trả lại sổ nên không thích tôi.

Vấn đề phát sinh từ khi tôi sống hẳn ở nước ngoài, gia đình biết nhà chồng tôi giàu có, ba mẹ mang tiếng có hai đứa con Việt kiều nên bắt đầu ra vẻ, đi khoe khắp xóm làng, họ hàng. Ba mẹ tiêu xài phung phí, góp tiền làm gì với họ hàng ba mẹ cũng đều yêu cầu tôi gửi để góp nhiều nhất. Đặc biệt mẹ nghe lời chị lớn tôi, thường xuyên tìm cách xin thêm. Mỗi lần ba mẹ về thăm quê là xin tôi tiền mang về chi trả ăn nhậu cho cả họ hàng. Cậu tôi xây nhà vệ sinh mới, ba mẹ hỏi làm hết bao nhiêu liền móc tiền ra trả cho cậu trước mặt mọi người dù cậu không khó khăn. Ai cũng trầm trồ, ngưỡng mộ ba mẹ. Anh em họ hàng biết thế lại đi mượn tiền tôi, mượn rồi không trả đúng, trả thiếu, có khi tôi cho luôn.

Có lần tôi nói với mẹ: "Tiền con làm ra cũng là mồ hôi nước mắt, mẹ nên xài tiết kiệm". Mẹ tự ái, giận tôi. Trong một lần cãi nhau vì chuyện em trai, chị tôi đã đem hết những điều mẹ nói ra để chửi tôi bằng những từ ngữ rất lỗ mãng. Tôi bị tổn thương vì những lời chị nói, thấy cả nhà khinh thường sự nỗ lực và cố gắng của mình, với lại 10 năm qua tôi lo cho cha mẹ như vậy là xong rồi, từ nay không lo nữa. Tôi cắt mọi liên lạc và không gửi tiền về. Ba mẹ gọi điện mấy lần tôi không nghe máy, nhờ chị kế nói hộ rằng ba mẹ thiếu thốn lắm, tôi cũng mặc kệ.

Gần đây mẹ mổ cột sống, tôi gọi điện cho mẹ trước khi mổ, mẹ vẫn có thái độ giận dỗi, bất cần. Sau khi mổ, tôi vẫn không gửi tiền về vì biết ba mẹ còn tiền tiết kiệm đủ để sống một năm, thêm nữa tôi có mua cho mẹ bộ nữ trang trị giá đến 150 triệu, nếu cần tiền có thể bán.

Tôi không muốn một mình mang trọng trách và bị lạm dụng trong khi các anh chị cũng có khả năng báo hiếu ba mẹ. Nghĩ lại lỗi cũng do tôi quá phóng khoáng với gia đình từ trước đến nay, cũng không hay kể lể hoặc kêu ca gì. Thời gian này ít nói chuyện với gia đình giúp tôi cảm thấy bình yên và thoải mái hơn. Có điều mỗi lần đi ăn uống vui vẻ, tiêu xài cho bản thân, nghĩ đến cha mẹ thiếu thốn ở nhà tôi lại cảm thấy buồn. Tôi làm thế có đúng không?

Bích

Độc giả gọi vào số09 6658 1270để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc

  • Nhà nội chỉ nhận mà không muốn trao gì cho chúng tôi
  • Tôi bất an khi bị bạn của chồng phát hiện bí mật

Từ khóa » Cách Vòi Tiền Bố Mẹ