“Bác Thành ơi, Bác Xem Con Ngựa Của Cháu Vẽ Có đẹp Không?” Trên ...
Có thể bạn quan tâm
Tìm kiếm với hình ảnh
Vui lòng chỉ chọn một câu hỏi
Tìm đáp án- Đăng nhập
- |
- Đăng ký
Hoidap247.com Nhanh chóng, chính xác
Hãy đăng nhập hoặc tạo tài khoản miễn phí!
Đăng nhậpĐăng kýLưu vào
+
Danh mục mới
- phuongthuy09
- Chưa có nhóm
- Trả lời
15
- Điểm
-14
- Cảm ơn
12
- Ngữ văn
- Lớp 6
- 20 điểm
- phuongthuy09 - 16:58:29 04/03/2020
- Hỏi chi tiết
- Báo vi phạm
Hãy luôn nhớ cảm ơn và vote 5* nếu câu trả lời hữu ích nhé!
TRẢ LỜI
- linhlinh6796
- Chưa có nhóm
- Trả lời
4900
- Điểm
71085
- Cảm ơn
5110
- linhlinh6796 Đây là một chuyên gia, câu trả lời của người này mang tính chính xác và tin cậy cao
- 13/10/2020
Đây là câu trả lời đã được xác thực
Câu trả lời được xác thực chứa thông tin chính xác và đáng tin cậy, được xác nhận hoặc trả lời bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.
Tôi là bức tường mới được xây trong một trường THCS. Năm học mới bắt đầu, nhà trường sơn sửa lại cảnh quan để đón trào một năm học mới, chính vì vậy tôi mới được xây dựng lên.
Tôi đứng đây với nhiệm vụ góp phần tạo nên cảnh đẹp cho ngôi trường. Dù chỉ mới ở đây chưa bao lâu nhưng tôi lại cực yêu thích nơi đây. Ở trường này không khí trong lành, mát mẻ. Tôi luôn có thể làm bạn với tất cả những cây cối, hoa lá xung quanh. Bọn tôi gắn bó, trò chuyện với nhau suốt ngày không thôi. và đặc biệt là tôi rất yêu thích tiếng cười của các cô cậu học sinh. Những nụ cười tươi trên đôi môi trẻ thơ khiến tôi thấy xao xuyến, yêu thích. . Vậy mà trái ngược với sự yêu thương của tôi, thì các bạn học sinh lại dường như không thích tôi. Các bạn hay vẽ bậy lên người của tôi. Nỗi đau về thể xác chỉ là một phần. Nhưng hơn cả là nỗi đau về tinh thần và tâm hồn. Từ một bức tường vốn mới, đẹp, rất yêu trẻ con, tôi bỗng thấy mình trở nên thật lạc lõng và xấu xí. Tôi chỉ muốn kêu chúng hãy dừng lại đi, nhưng đành lực bất tòng tâm. Tôi đã dành cho bọn trẻ là tình yeu thương, quý mến, vậy mà chúng lại đối xử với tôi như vậy. tôi cảm thấy rất buồn và tuyệt vọng.
Cuối cùng tôi chỉ muốn gửi một lời nhắn nhủ đến tất cả các bạn học sinh khác, rằng hãy yêu thươngm bảo vệ những vật ở xung quanh mình, vì chúng tôi góp phần quan trọng trong cuộc sống con người.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar3.3starstarstarstarstar3 voteGửiHủy- Cảm ơn 2
- thanhnhung
- Team happy family
- Trả lời
911
- Điểm
1565
- Cảm ơn
1342
- thanhnhung
- 05/03/2020
Tôi là bức tường của một trường tiểu học. Đối với tôi việc ngắm các bạn học sinh đi học hằng ngày đã trở nên quá quen thuộc. Tôi còn thuộc cả giờ giấc sinh hoạt ở đây nữa, mấy giờ là vào lớp, giờ nào là ra chơi . Nhiệm vụ của tôi tại ngôi trường này là bảo vệ và làm đẹp cho ngôi trường, tôi vô cùng hãnh diện với nhiệm vụ đó. Và cứ thế ngày ngày, tôi vẫn đứng nguyên một chỗ, ngắm các bạn học sinh tung tăn đến trường. Tôi góp công vào việc làm đẹp cho ngôi trường, thế mà có lần các bạn học sinh nghịch ngợm đã dùng mấy cây bút đủ màu quạch lên mặt tôi những hình vẽ nhăng nhít, làm tôi không còn nhận ra mặt mình nữa.
Khi hồi trống trường vang lên ba tiếng báo hiệu giờ ra về, tôi thấy từ trong trường các bạn học sinh đang ùa ra cổng như những con ong bị vỡ tổ. Trong chốc lát, trước cổng đã tấp nập người. Bên cạnh, khuất sau bức tường của tôi có một chiếc xe bán cá viên chiên. Tôi để ý rằng mỗi giờ ra về là chiếc xe đó bị bủa quanh bởi các bạn sinh từ lớp một đến lớp năm, những cánh tay với những tờ năm, mười nghìn đưa qua, đưa lại. Tôi nhìn và cảm thấy mình cũng muốn được như thế. Tôi biết phận làm tường như tôi, sau được hưởng hạnh phúc đó chứ, rồi bẽn lẽn quay đi. Lúc mặt trời đứng bóng, học sinh đã ra về . Không khí ồn ào bấy giờ được thay bằng một bức màng tĩnh lặng chợp chờn, những chiếc đèn dọc các dãy phố lần lượt sáng lên. Tôi đang lim dim đôi mắt mệt mỏi vì cả ngày bơn đùa với gió và nắng, thì bỗng nhiên trước mặt tôi đám nhóc trạc sáu bảy tuổi hình như là học sinh trường này, một đứa đứng giữa tay cầm hộp màu còn mới. Nó nhìn tôi với vẻ mặt hớn hở:
_ Mẹ tớ mới mua cho tớ một hộp màu mới nè! Các cậu có muốn tô thử không?
_ Nhưng giấy đâu mà tô?- Thằng nhóc đứng bên cạnh nó hỏi.
Nói rồi, thằng đứng giữa hấp hấp đôi mắt nhìn tôi. Như hiểu đươc thông điệp không lời của bạn. Thằng bên phải cười khì khì. Tôi thấy lòng bất an, xong cố gắng nhấc lên đặt xuống các vấn đề có thể xảy ra. Ôi thôi! Đã quá muộn, chúng cầm bút màu và ra cuộc thi " Ai vẽ đẹp nhất?". Rồi thi nhau quạch lên mặt tôi những nét bút nghuệch ngoạc. Vừa tô chúng vừa cười ha hả, còn tôi vẫn trơ ra trong sự bất lực . Từ một bức tường vốn rất yêu trẻ con, tôi bỗng thấy nếu có ai hỏi trên đời cái gì đáng ghét và ranh mãnh nhất thì tôi sẽ trả lời... bọn con nít. Thằng ở giữa là tồi nhất, nó không chỉ là đứa đầu têu ra vụ này, mà còn là đứa làm mặt tôi tan nát nhất. Mấy nhóc khác thì cũng có lúc ngừng vẽ vì mỏi tay, còn riêng nó thì khác. Tay không lúc nào ngơi. Tuy tôi thích những đứa trẻ sáng tạo thật nhưng mấy nhóc nghịch ngợm, vẽ không đúng nơi, đúng chỗ thì tôi chúa ghét. Tôi muốn kêu chúng hãy dừng lại đi, nhưng lại không làm được vì tôi không thể nói mà cho dù có nói được tôi cũng chả ngăn được mấy nhóc phá phách.
Chúng hành hạ tôi lâu thật là lâu. Đôi lúc, chúng ngưng tay tôi thấy thời gian sao mà chậm thế nhỉ. Đúng là câu:" Thời gian trôi nhanh như ngựa phi qua cửa sổ", sai hoàn toàn. Tôi không biết mình sẽ bị lũ nhóc "tra tấn" đến bao giờ nếu không có vị cứu tinh xuất hiện. Đó là bác bảo vệ.Vừa thấy bác chúng đã chạy toáng loạn cả lên. Nhưng đáng tiếc bác bảo vệ đã cao tay hơn chúng một bước, bác nhớ rõ mặt từng đứa nhóc. Ngay hôm sau, chúng bị kiểm điểm, điều đó khiến lòng tôi nhẹ đi phần nào. Dưới cái nắng oi bức của buổi chiều đứng gió, tôi hồi tưởng lại kí ức kinh hoàng hôm qua mà thấy xót cái thân mình. Khi ba hồi trống trường lại vang lên báo hiệu giờ ra về như mọi hôm. Chợt tôi nghe thấy tiếng bước chân, tôi quay qua nhìn thì thấy bọn nhóc hôm qua tay cầm thùng sơn đi cùng bác bảo vệ. Chúng không nghịch tay nghịch chân nữa mà nhẹ nhàng quét lớp sơn mịn màng lên người tôi. Chưa bao giờ tôi thấy sung sướng như lúc đó. Bao nhiêu nỗi ám ảnh hôm qua tan biến dần. Tôi thư giãn và từ từ cảm nhận. Lúc mặt trời đứng bóng cũng là lúc bộ đồ mới của tôi hoàn thành. Tôi sung sướng vô cùng trong lớp sơn mịn. Sau khi bọn nhóc ra về tôi dần dần chìm vào bóng tối và ngủ lúc nào không hay, hôm đó tôi đã có một giấc mơ tuyệt vời.
Qua câu chuyện của mình, tôi muốn khuyên các bạn học sinh không nên nghịch ngợm. Tôi biết tuổi học trò thì ai chả có lúc vui quá đà nhưng đừng vì tính hiếu kì mà làm đau những thứ có ích quanh mình? Khi làm sai điều gì, chúng ta phải biết sửa chữa lỗi lầm và cố gắng không lặp lại lần sau nữa.
Chúc bạn học tốt!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar4.8starstarstarstarstar5 voteGửiHủy
- Cảm ơn 4
- Báo vi phạm
- phuongthuy09
- Chưa có nhóm
- Trả lời
15
- Điểm
-14
- Cảm ơn
12
uh bye bạn
- thanhnhung
- Team happy family
- Trả lời
911
- Điểm
1565
- Cảm ơn
1342
bye
- phuongthuy09
- Chưa có nhóm
- Trả lời
15
- Điểm
-14
- Cảm ơn
12
bạn ơi bạn giúp mình bài này đc ko
- phuongthuy09
- Chưa có nhóm
- Trả lời
15
- Điểm
-14
- Cảm ơn
12
bạn vô trang của mình trả lời giúp mình với
- thanhnhung
- Team happy family
- Trả lời
911
- Điểm
1565
- Cảm ơn
1342
xin lỗi bạn nha, bài này hơi khó đối với mình
- phamlinhdung
- Chưa có nhóm
- Trả lời
0
- Điểm
50
- Cảm ơn
0
bài của bạn dễ đó
- nthuyen24217
- Chưa có nhóm
- Trả lời
0
- Điểm
50
- Cảm ơn
0
Hay lắm ạ
- thanhnhung
- Team happy family
- Trả lời
911
- Điểm
1565
- Cảm ơn
1342
Cảm ơn bạn nha! :3
Bạn muốn hỏi điều gì?
Đặt câu hỏiTham Gia Group Dành Cho 2K13 Chia Sẻ, Trao Đổi Tài Liệu Miễn Phí
Bảng tin
Bạn muốn hỏi điều gì?
Đặt câu hỏiLý do báo cáo vi phạm?
Gửi yêu cầu Hủy
Cơ quan chủ quản: Công ty Cổ phần Công nghệ Giáo dục Thành Phát
Tải ứng dụng
- Hướng dẫn sử dụng
- Điều khoản sử dụng
- Nội quy hoidap247
- Góp ý
- Inbox: m.me/hoidap247online
- Trụ sở: Tầng 7, Tòa Intracom, số 82 Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội.
Từ khóa » đẹp Mà Ko đẹp Lớp 2
-
Bài Tập đọc Đẹp Mà Không đẹp | Ký ức Tuổi Thơ
-
ĐẸP MÀ KHÔNG ĐẸP|Những Trang Sách Sống Cùng Tuổi Học Trò
-
Đẹp Mà Không đẹp
-
ĐẸP MÀ KHÔNG ĐẸP - Nhenxinh
-
Trạm Sách - Đẹp Mà Không đẹp Thấy Bác Thành đi Qua, Hùng...
-
Top 13 đẹp Mà Ko đẹp Lớp 2
-
Đẹp Mà Không đẹp - Trường THCS Hoàng Diệu
-
Đọc Văn Bản "Đẹp Mà Không đẹp", Từ Việc Hiểu Nội Dung Của Văn ...
-
Đẹp Mà... Không đẹp - Báo Thanh Niên
-
“Đẹp Mà Không đẹp“ - Báo Gia Lai điện Tử - Tin Nhanh - Chính Xác
-
Đẹp Mà Không đẹp! - Tuổi Trẻ Online
-
[Sách Giải] Đọc Mở Rộng Trang 62
-
Lập Dàn ý Chi Tiết,hoàn Chỉnh
-
Đọc Mở Rộng Trang 62 Tiếng Việt Lớp 2 Tập 1 | Kết Nối Tri Thức
-
Tiếng Việt Lớp 2 Trang 62 Đọc Mở Rộng | Kết Nối Tri Thức
-
Những Trang Sách 'vỡ Lòng' Không Thể Nào Quên (Kỳ 2) - PLO
-
Học Sinh Lớp 2 Tả Bà 'đẹp Như Thiếu Nữ', Sốc Nhất Là Câu Bà Nói Với ông