Bài Chia Sẻ Thấm Máu Từ Thất Bại Kinh Doanh Online Và Những Bài Học

Xin gửi lời cám ơn đến Mạnh Dũng Nguyễn đã chia sẻ từ những thất bại rút ra những bài học quý giá cho người mới bắt đầu. Cũng như đang trên tuyến chiến với con đường Kinh doanh online! Dưới đây là tổng hợp 4 bài chia sẻ từ Mạnh Dũng Nguyễn:

Phần 1: 3 lần phá sản, đến giờ vẫn lông bông!

Mình chỉ hay chém gió với mấy ông bạn, vì thực tế có giỏi đâu mà show, chém ẩu với bạn bè cũng không sao. Nhưng chém ẩu với toàn dân dễ ăn gạch và phiền lắm. Thôi thì không share mà kể lại câu chuyện thất bại của mình để các bác biết đường mà né.

Kinh nghiệm của mình là: ông nào chết hay nói thật, còn ông nào sống khoẻ thì nổ tưng bùng nên mình thích những câu chuyện “vì sao con khóc” hơn. Gần đây mình cũng thấy nhiều câu chuyện: Có mấy trăm triệu, kinh doanh gì, đầu tư gì… thật sự quá nhiều người ngô nghê !!!

Mình tốt nghiệp đại học xây dựng, ra trường phát đi làm luôn và kinh doanh thêm với tư tưởng mầu hồng. Hàng sáng ăn bánh VẼ do mình vẽ ra mỗi tối, ăn no rồi bắt đầu làm. KẾT HỢP !!! Ai cũng thích kết hợp với ai đó để cùng làm cái gì đó, đơn giản vì chẳng thằng nào có tiền, và đơn giản vì tao thích thằng này.

ĐM 4 anh em siêu nhân đực rựa triển khai cái kế hoạch order hàng, lấy công làm lãi. Tư duy đơn giản: giá rẻ và ko mất vốn vì tiền khách đặt, mất công làm cái fanpage, lấy ảnh trên mạng, lấy bài trên mạng, cái gì cũng trên mạng… TẠCH là điều tất nhiên, vì 4 thằng huy động các mối quan hệ thân thiết để dụ dỗ, mời chào order, giống 4 thằng ăn xin, mà dân ta thì không thích ăn xin.

BÀI HỌC ĐẦU TIÊN:

– Chả có loại hình kinh doanh nào ra tiền mà ko mất vốn cả, không có vốn đừng kinh doanh. – Không hi vọng người thân bạn bè mua hàng trong giai đoạn đầu tiên. Nhiều người nể, nhiều người không, họ có thể là những khách hàng dễ tính nhưng không bao giờ là khách hàng tạo nhiều lợi nhuận cho mình. Nên ko ưu tiên, phải ưu tiên những khách hàng mới, nhu cầu nhiều.

RỒI, đã học 2 bài đấy, thế nên mấy thằng huy động tiền, order 1 vài sản phẩm về sẵn để làm tư liệu. Chiến lược quả mít, mỗi thứ lấy 1 loại, giày dép, mỹ phẩm… Liên hệ chạy ads fb để kiếm thêm khách hàng mới.

À tiện mình nói luôn, có nhiều kênh mkt nhưng nên chọn facebook đầu tiên vì rẻ, nhiều người dùng. Chứ các kênh khác đắt mà cần đầu tư lâu dài bài bản mới ra tiền đc, mà tiền ở giai đoạn này thì…

Cũng có khách hàng liên hệ, ads fb mà nhưng quá trình xử lý các đơn hàng thì eo ôi. Do mình lại trung gian qua 1 bên nữa nên giá bị đội lên, thời gian thì do ship US nên chậm vãi.

MÀ QUAN TRỌNG hơn, khách hỏi về loại hàng ABC nên mình cũng search thử ABC trên mạng, kết quả là quá nhiều hàng có sẵn, giá còn rẻ hơn cả web (1 cảm giác thật là vcc…).

Cũng chả hiểu vì sao khách lại liên hệ mình, page thì mới tinh, giá thì cao, chờ thì lâu (khách cũng khó hiểu vãi). Xử lý đc 4,5 đơn gì gì đấy thì 4 thằng tan rã, 2 thằng mất niềm tin còn 2 thằng ngu chày cối là mình và 1 thằng nữa.

>>> Các bạn xem thêm các bài viết về kiến thức marketing online tại:        https://cachbanhangonline.com.vn/kien-thuc >>> Xem thêm nhiều bài viết bổ ích khác tại website:        https://cachbanhangonline.com.vn/

BÀI HỌC THỨ HAI: – *éo làm MKT thì không bao giờ có khách, ngừng MKT thì ngừng kinh doanh: như chân cmn lý mà mấy tháng mới nhận ra. – Tìm hiểu kỹ cái mình định kinh doanh, trên thị trường đã có ai làm chưa, họ làm ntn, dịch vụ họ tốt ra sao, mình đi sau có cái gì hơn họ mà tự tin có khách. Thấy mình rẻ hơn, nhanh hơn hẵng làm, đắt hơn lâu hơn thì lượn ngay ko lằng nhằng, vương vấn. – Kết hợp nên với ít người thôi, kiến nghị là 2 còn lại là thuê (thực tế là nhờ, nói cho nó sang mồm). Bởi vì không phải thằng nào cũng chăm và cũng máu kinh doanh đâu, bạn chơi với nhau thì đc nhưng bạn kinh doanh thì khác hoàn toàn. Sau này còn ăn chia nữa, 2 người hoặc tan rã. Cái này trông thế thôi mà quan trọng cực kỳ, hỗ trợ cho nhau hoặc dìm nhau bởi những tư tưởng lệch sóng….

Theo các bác em có nên viết tiếp không? cũng hơi dài rồi, comment góp ý nhé, lần đầu làm chuyện ý nên em ngượng, hị hị Thảo luận tại: https://www.facebook.com/groups/congdongisocial/permalink/575612312594545

Phần 2: Cắm xe vì mở ví không đủ bình xăng !

Sau những lần đầu khôn ra 1 tý những ko còn đồng nào, quẫn trí mà báo đài cứ: 9x với hệ thống cửa hàng, kiếm đc tiền tỷ ở tuổi… Tự ngẫm kinh doanh khó *éo chịu được sao chúng nó vẫn bùng nổ thế nhỉ, chắc toàn thằng chém gió, con ông cháu cha mua bài sống ảo.

Nhưng có 1 trường hợp mà mình tận mắt chứng kiến và tìm hiểu thì đúng là bạn ý tay trắng lập nghiệp thật, nghiệp to là đằng khác. Lại đi vay, cắm mấy thứ và nghiêm túc hơn, nhìn trường hợp trên báo mà có động lực hơn.

Lần này chơi hàng có sẵn, khách máu là múc luôn. Mò được nguồn giày Convers bảo là hàng tuồn từ nhà máy, giá rẻ, dễ bán dễ mua. Phi tất tay phát này, để hàng ở nhà thằng kia ở trong ngõ Trường Chinh, thêm tí ads cho xung, thấy cũng được, test thử mấy cái event share, dự đoán cho giống phong trào.

Rồi thằng kia cũng không ăn giầy sống qua ngày được, nó cũng phải đi làm, nên khách liên hệ mua toàn hẹn ngoài giờ hành chính. Tất yếu khách giảm hẳn, cũng chẳng có tiền, tiền thì vào hàng hết rồi. Lại tắc, mà cái chính là làm mãi không giàu, toàn thấy nợ.

Dừng ads là hết khách, mà thực tế khách họ cũng không hài lòng mấy nên cũng ko quay lại. Nhà thằng kia gần con mương, có khi khách họ bảo cửa hàng mình là CỬA HÀNG GIÀY MƯƠNG THỐI.

Suy nghĩ vật vã mãi nên lại chuyển hướng bán cái gì cho lãi lãi tí mà sang chảnh, tiếp khách sang cho đỡ nói nhiều. Mấy ông mua giày kì kèo vãi, ông đòi giảm 100k bằng gấp đôi tiền lãi mỗi đôi của tôi đấy ông ạ.

Bán tống, bán tán giày để chuyên hướng, bán thanh lý tốc độ kinh dị vãi, đến giờ vẫn còn chục đôi @@, để nhà 3 con chó gặm không hết. Lại hết tiền nhưng chân lý mới lại bùng lên: THƯƠNG HIỆU.

BÀI HỌC THỨ BA: Lần này dù hết tiền, vẫn còn nợ, nhưng đỡ đau hơn lần trc, cái này là mình tự rút ra cho mình, các bạn nhìn ra ý khác thì tuỳ nhé:

– Kéo khách về mà không tiếp được hết khách là lãng phí 1, còn khách mua rồi sau đó không bao giờ quay lại là lãng phí 2. Bởi ng mua rồi mà ấn tượng xấu sẽ là kênh truyền thông trái chiều với những gì bạn đang mất tiền quảng cáo. Truyền thông mồm trong chợ thật là kinh khủng.

– Mặt hàng bạn chọn, giá rẻ sẽ phải ăn lãi ở số lượng sản phẩm. Quy mô bạn ko thể tiếp khách số lượng lớn đừng bán mặt hàng rẻ, vì chả đc bao nhiều đâu. Nếu quy mô nhỏ, muốn bán phát nào thấm phát đấy thì bạn cần bán những mặt hàng xa xỉ.

– Muốn thật sự có lãi và GIÀU thì bạn cần có thương hiệu, và 1 bộ máy in tiền thiện chiến. Manh mún nhỏ lẻ không bao giờ làm được điều này: Một thanh niên nợ đìa, mới cắm xe máy chia sẻ…..

Mình làm nốt mấy việc rồi viết tiếp, hi vọng ko làm ai ngứa mắt Thảo luận tại: https://www.facebook.com/groups/congdongisocial/permalink/575714035917706

Phần 3: Tiếp tục con đường đi vay!

Do ăn theo “3 lần đánh bạch cốt tinh” nên bài 3 lần phá sản của em các bác chú ý vãi. Viết nốt để tránh làm mất hứng của mấy bác tuốt từ trưa đến giờ.

Cái lợi lớn nhất của việc đi vay để kinh doanh là luôn chiếm trọn niềm tin trong con mắt của các chủ nợ, thế nên bạn sẽ không được phép ngừng nghỉ cái sự nghiệp gian thương này.

Nhưng giờ không vay được thêm, cắn răng lựa chọn option còn lại duy nhất: Cho con vay tiền “mở rộng” kinh doanh, con đang làm phất lắm, phải mở rộng mẹ ạ. “Mày nợ bao nhiêu rồi” đúng là mẹ hiểu con.

Mình nói đến đây các bạn đừng nghĩ chuyện vay nợ là đơn giản nhé, mình mang ơn những người cho mình vay nhiều lắm. Họ không chỉ giúp đỡ về tiền bạc mà còn gửi trọn niềm tin vào mình đấy, nên dù chỉ 1 đồng tiền đi vay, bạn cũng cần cân nhắc.

Tiếp đến mình chọn nước hoa vì đọc được 1 câu của 1 Bro: Nước hoa là thứ bán bằng nước bọt, mua bằng niềm tin và dùng bằng tín ngưỡng. Vỗ đùi đánh đét 1 cái… thằng bạn kêu oai oái, thằng dở này, điên à…

Lần này mình nằm vùng 6 tháng trời, la liếm tất cả các group, đọc, học về 1 lĩnh vực mới tinh. Cái thị trường này cực kỳ thiếu niềm tin chứ không thiếu cơ hội. Một cái nữa là không 1 ai viết review nước hoa có hồn cả, toàn đi cop khô khốc rời rạc, review nước hoa gì mà càng đọc càng thấy thối.

Thêm nữa là các vị lười chụp ảnh vãi, toàn trộm cắp của nhau, nên mình từ bức ảnh mà suy ra được ai lấy hàng của anh, nhanh chóng cũng tìm ra Trùm cuối.

Lần này đừng đùa với anh, 2 lần bón phân rồi chắc chắn lần này ra quả !!! Mình thuê cửa hàng, thuê nhân viên, làm bộ nhận diện thương hiệu luôn. Cửa hàng bé thôi nhưng phải giải quyết đc vấn đề đỗ xe.

Nhân viên em tuyển cực kỹ luôn, vì các em ý mới là bộ mặt của cửa hàng nên tuyển lung tung và trả lương thấp thì dẹo sớm. Em trả lương cao theo doanh thu vì yêu cầu cao ngay từ đầu luôn. Cũng chính vì thế mà khách đến với em đã phần ưng và đều quay trở lại (đỡ được bn tiền quảng cáo).

Toàn bộ fanpage em làm content hết, ảnh cũng đầu tư ngay từ đầu, không copy paste để tạo cái độc đáo cho thương hiệu của mình. Tránh xa con đường các shop đang đi. Em cũng giấu nhẹm cái mùi tiền khỏi cái page của em, khách đọc chỉ cảm giác như là đang review sản phẩm, không có tính chất thương mại.

Được thời ads bùng tưng bừng, set ads chạy ác, các bác cũng đoán được kết quả rồi. Kết quả là em…. thành công (cá là khối bác đoán sai) Nhưng cũng từ đây mà em bắt buộc lại HỌC BÀI TIẾP.

Em sai lầm vì nghĩ MKT tức là “chạy ads facebook”, ảo tưởng sức mạnh của fb. Có tí ti kết quả nên kéo thằng bạn vào bán giày đá bóng kéo người yêu vào máy đo thiết kế làm thương hiệu riêng. ĐM quả này giàu to, cái gì em cũng setup bài bản, online offline đầy đủ luôn.

Nhưng chạy ads thì ko ra đơn mấy, hàng họ và tiếp khách thì như dở hơi, hàng họ thì không về đúng mà em thì ko thể 3 đầu 6 tay, em vẫn vừa đi làm hành chính vừa kinh doanh mà.

Sau 1 thời gian stress nặng nề, cs bị đảo lộn vì nhiều việc quá mà chẳng việc nào ra việc nào, ngày xưa nuôi 1 thằng khoẻ mạnh, h thành nuôi 3 đứa dặt dẹo. Em phải đóng cửa thương hiệu giày và cửa hàng may của người yêu.

Các bác không biết đâu, dính đến may quần áo khổ lắm, bao sân từ tìm từng miếng vải, cắt, may rồi chỉnh sửa theo ý khách 3,4 ng ko thể làm nổi. Fb cũng khó hơn và có chạy cũng không ra đơn vì cái tư duy chạy bùng không chịu phân tích kỹ khách hàng.

Lần đấy không mất hết nhưng mà cũng thấm, 3 đấm không bằng 1 đá, lãi lời bao lâu nay chẳng đủ bù thiệt hại cho 2 cái thương hiệu đóng cửa kia.

Mà các bác đừng kinh doanh cùng với gấu nhé, em cứ thấy dở dở ương ương thế nào ý, tiền bạc rồi nhiều cái mình không nói đc. Nói chung là bật tanh tách như tôm.

Em lại quay về tập trung vét các máng cũ em hay vét. Thương hiệu lại lên, em tư duy xây dựng thương hiệu ngay từ đầu rồi nên tập khách hàng của em ngày 1 lớn. Khách mới và khách quay lại rất nhiều, cái chính là mình rất tôn trọng khách và tạo cho họ sự nâng niu, chiều chuộng.

Trong quá trình này em cũng bị đối thủ chơi xấu nhiều, chắc chắn có bác chơi xấu em trong group. Họ lập nick rồi hỏi đểu các thể loại, xong chụp choẹt mấy đoạn so sánh giá đăng lên WTT. Sau đó lập 1 loạt nick clone vào tung phân ngửi cùng nhau.

Em cũng háu đá, vào giải thích đưa dẫn chứng, mắc bẫy hồ ly, 1 đàn nick mới vào tung hứng cùng, tuyệt nhiên ko hề có 1 khách hàng nào vào bênh. Em cay lắm, định làm cho ra nhẽ, nhưng mà đù má phát hiện ra cái bài ý nó lên cmn top google, em mới thấm đòn hiểu đc sự sâu cay, nên câm nín luôn để nó tự chìm. Giá mà em kệ ngay từ đầu, không dùng văn với hội mù chữ thì có phải ko trúng kế không.

Nhưng từ đấy em hiểu, em cần sự xả thân của khách hàng, em lập 1 nick CSKH, 1 group toàn khách hàng em chăm sóc đặc biệt. Cứ có vụ gì, em post thẳng lên fanpage, y như rằng các chị vào bênh xa xả ra, sướng vãi.

Mà khách hàng họ quý mình rồi thì cảm giác họ như chiến hữu ý, vào sống ra chết luôn. Nên từ đó đến h mình luôn tìm cách mở rộng danh sách.

Thương hiệu này cho em những gì? Cực kỳ nhiều luôn, để em phân tích nhé… Thảo luận tại: https://www.facebook.com/groups/congdongisocial/permalink/575889255900184/

Phần 4: Giỏi quá cũng là cái chết!

Ruồi ỉa thì lâu chứ trâu ỉa thì mấy, tự nhận mình trâu chó rồi nên tự tin ôm thêm mảng thời trang nữ và ảnh cưới. Nhưng rút kinh nghiệm từ lần trc, tìm cạ cứng, cứng vcc luôn để cân khâu sản xuất, dễ nhất là cứ tìm ông nào đang làm tốt rồi, gạ gẫm đong đưa tý.

Cũng tìm đc cạ, với kinh nghiệm từ trc thế là cho nổ giòn giã luôn, đến giờ làm vẫn tốt do tránh được mấy bài học từ trc. Nhưng h mình chỉ chuyên 1 mảng thôi, chia rõ công việc và trong 1 tổ chức phải có thằng cầm trịch. Các thằng khác phải theo, thỉnh thoảng có tý bật, có tý cãi nhưng nó quyết rồi tất cả phải theo.

Đầu tư tiếp, clone thêm cửa hàng, nghiên cứu kỹ khách của mình hay có ở khu vực nào thì đặt cửa hàng tại khu vực đấy. Bây h ruồi chết thì dễ chứ khủng long chết thì khó lắm. Nổ 5 cửa hàng rồi, nổ thêm 1 cái nữa ở khu The Yard thử kiểu trung tâm thương mại xem ntn.

Cái The Yard tạch vì kiểu trung tâm thương mại là phải luỵ thằng chủ đầu tư khu đấy, nghe nói CĐT đưa Range Rover với Ducati về VN. Tưởng mạnh lắm, ai dè bủn xỉn, thích kiểu MKT 0 đ, khu đấy thì rõ đẹp nhưng CĐT lởm nên té sớm.

Các chủ gian hàng ở đấy kêu gọi hội đồng để đòi quyền lợi, mình biết thừa kiểu CĐT này rồi nên chả có bang hội gì cả, ngoan ngoãn với chủ đầu tư, em xin rút mong anh tạo điều kiện cho em xin tiền cọc. Mà cũng kiểu nhọ, khu ý đang ngon, đẹp nữa chứ thì Creative City mọc lên, ko tính đc khoản đấy nên xịt.

Lại đi vài trăm cảm thấy vẫn thấm, mà cái quan trọng hơn là việc cơ cấu nhân sự cũng như lợi nhuận khi phát triển hệ thống. Mình toàn nhân viên nữ nên chênh lệch tí thôi là chúng nó ghét nhau lắm, đang chị chị em em xong thù nhau ra mặt.

Chúng nó không sai, mình mới sai vì cùng 1 fanpage bn người tiếp, chia lợi nhuận khó vãi. Sau lần đấy mình đành cắn răng cho 1 nv ra đi, giữ lại đứa đc việc hơn chứ ko thể nội bộ xảy ra mâu thuẫn đc. Quý nhân viên hơn cả em gái, nhưng đôi lúc với nhân viên nữ phải cứng, à mà tất nhiên gái thích cứng rồi!!!

À việc nữa, đối với những bác nhỏ lẻ thì không sao, nhưng đến giai đoạn em bị đủ các bác soi rồi, nên các đoàn, đội, tổ, nhóm đến cửa hàng hỏi thăm đều các bác cũng cần bảo kê. Không là mệt đấy, cảm giác giờ lúc nào bên thị trường cũng chơi thú nhún gần cửa hàng em, ai cũng cần kiếm ăn cả nên các bác phải xử lý khéo nhé.

Đừng bao giờ tính đến đoạn lợi dụng quan hệ để không nộp. Phải nộp nhưng theo mặt bằng chung và ứng xử đàng hoàng là ngon lành hết, mình biết ý thì ng ta cũng biết ý theo.

Đang ngon thì em vào 1 ngã rẽ, đã ở trong giới bê đê thím mợ này thì ai cũng biết MMO, mình cũng mò mẫm MMO, thế giới của tiền số. Thấy nhiều ông mua nhà, mua xe cũng ham, mà chơi thử thôi mà mỗi giây tiền nhảy số đều nên tất tay phát nữa, kết quả mất sạch, may mà ko vay để chơi.

Sạch như chùi, khủng hoảng luôn, vì ngoài mất tiền mình còn phát hiện ra thằng làm cùng lâu năm nó làm vài việc sau lưng mình, giai đoạn mình ham MMO lỏng có 1 chút là hỏng. ĐÂY THỰC SỰ LÀ LẦN PHÁ SẢN THỨ 3. Bài học:

– Thương hiệu của bạn, bạn để người khác quản lý đồng nghĩa với việc bạn mất thương hiệu. Quy mô tăng lên thì trình độ quản lý cũng phải tăng lên, doanh nghiệp to không phải là nhiều chi nhánh mà thằng quản lý quái thai. Nó chỉ cần 1 cơ sở nhưng quái vcc thì hiệu quả hơn hẳn thằng 10 cơ sở nhưng nhờ 9 người quản lý.

– 1 tập thể mà có những mâu thuẫn nhỏ không giải quyết triệt để, nó sẽ thành lớn và bắt buộc phải loại bỏ những bộ phận kém hơn để tiếp tục.

– Thằng bạn sống chết cùng mình nó sẵn sàng làm những việc sau lưng, câu hỏi là nếu bạn là vị trí của nó, bạn có thể không? Nhiều ng dối lòng là không, nhưng thực tế là có.

Bạn tưởng tượng thế này nhé, thằng bạn mình éo làm gì, mình làm bục mả ra mà mình với nó hưởng như nhau, thế đéo đc, làm nhiều hưởng nhiều chứ. Đó là lúc mâu thuẫn và mình cứ lẳng lặng mà chỉnh sửa lại các con số, lần đầu quên, những lần sau cố tình quên, nó có làm éo gì đâu nên nó cũng chả biết.

Trong trường hợp này mình chính là thằng éo làm gì (vì đang MMO mà @@). Nên mình hoàn toàn hiểu, mọi chuyện xử lý bằng đối thoại, 2 bên hiểu nhau để làm việc tiếp, lớn phải có lông nách, sống phải có tư cách nên mọi chuyển về với quỹ đạo của nó.

– Chơi MMO nhìn số thì thích lắm, nhưng khi nào ra ngân hàng kỹ giấy nhận tiền, xong mang về nhà ném vào mặt nhau: chết này, chết này cục 10k$ ném chắc tay hẳn, đm hôm nay $ giảm vãi, bán 100k$ lỗ mẹ mấy trăm…

Lúc đấy mới là tiền của bạn, còn tiền số lên dễ, về 0 còn dễ hơn. Đừng nghĩ MMO dễ ăn, tư duy cực khủng và mất tiền tỷ rồi mới có tiền về đều. Những cao thủ MMO họ giống tảng băng trôi lắm, lầm lì và cực kỳ đáng học hỏi, cả về tư duy lẫn cách sống. Vào MMO mất tất nhưng lại thành thần tượng nhiều người.

Được cái thua keo này ta bày keo khác, lửa nhiệt huyết của mình không bao giờ tắt nên mình luôn làm lại, càng làm càng chắc tay hơn.

Có phần quan trọng này mình để vào bài viết cuối vì phần cuối chắc sẽ nhiều người đọc nhất: trong tất cả các giai đoạn của mình đều có bạn bè giúp đỡ. Giúp đỡ rất nhiều là đằng khác, mình không nói cụ thể về họ nhưng họ biết là mình đang nói đến họ, một lời cảm ơn rất sâu sắc tới bạn bè.

Chúng ta đều đi tìm sự giàu có, nhưng với mỗi người “Giàu có” lại định nghĩa khác nhau, lúc mất tất cả thì có thằng nói với mình. “Anh em còn đầy, anh lo gì”, lúc đấy mình mới nhận ra mình đang giàu có hơn cả sự mong đợi…

Nguồn: Cộng đồng iSocial

Từ khóa » Những Thất Bại Trong Kinh Doanh Online