Bài Chòi Hội An, Sân Khấu Rộn Ràng Tiếng Hát, Tiếng Cười

Ấm nồng từ một khúc quê

Ta đứng hát giữa mây trời xứ xở

Đất mẹ đi qua tháng ngày gian lao cực khổ

Con sông quê bao năm trăn trở ngọn nguồn

Một thời khói lửa đạn bom

Một tấc giang sơn, một dòng máu đỏ

Quảng Nam ơi từ trong gian khó

Có niềm tin son sắc vô bờ

Gió chiều thổi mát triền đê

Ai lên Đại Lộc, ai về Quế Sơn

Thương sao hết những đồng lúa trổ

Khi mùa vàng đang đổ sai bông

Điện Bàn ơi những ước mong

Bốn mươi năm xây dựng vẫn thủy chung với đời

Thăng Bình, Tiên Phước reo vui

Hội An phố cổ đẹp lời thơ xưa

Qua Núi Thành nhớ biển chiều Tam Hải

Ghé Long Sơn em hát khúc ca xuân

Ai về Hiệp Đức Nam Giang

Trăng mờ phố núi Phước Sơn đợi người

Quên sao được bao ngày khói lửa

Những tháng năm gian khó quê mình

Giặt về đốt mái nhà tranh

Xóm thôn dậy cảnh điêu linh ngút trời

Trọng Núi Thành đường đi sáng suốt

Giặc khiếp kinh chùn bước xâm lăng

Từ ngày ấy đã bốn mươi năm trổ nụ

Ngày quê hương sạch bóng quân thù

Thu Bồn sóng quyện câu thơ

Điệu Hòa Vang dìu dặt đôi bờ Vu Gia

Sông Trường Giang hát tình ca

Bàn tay xây dựng để quê ta đổi đời

Thương người nắng dội sương rơi

Quê mẹ thơm thảo một đời gió mưa

Đàn con ư ơ, đàn con ngon dệt ước mơ

Hát lên câu hát viết bài thơ xây đời

Vẫn sang trong tình yêu của đất

Gọi mùa lên quê Quảng yêu thương

Bàn tay nối những con đường

Nối bờ vui khúc nhạc vươn tâm tình

Em về Trung Phước, Đại Bường

Anh qua Giao Thủy tìm hướng gió lành

Bốn mươi năm ư ơ, bốn mươi năm dệt một màu xanh

Quảng Nam ơi, Quảng Nam một khúc tâm tình

Tâm tình với quê

Từ khóa » Nghe Bài Chòi Quảng Nam