Bài Học 31: Tính Lãng Mạn Của Sự Cứu Chuộc
Có thể bạn quan tâm
Sách Ru-tơ là một câu chuyện tình tuyệt đẹp, phản ánh sự cứu rỗi và mối liên hệ của chúng ta với Đức Chúa Giê-su Christ. Kinh Thánh Cựu và Tân Ước dạy chúng ta rằng chúng ta đã đính hôn với Ngài như một cô dâu đính hôn với chàng rể của mình. Trong Ru-tơ, mối liên hệ này – như thể là “Tính lãng mạn của sự Cứu Chuộc” và luật của “người cứu chuộc trong vòng bà con thân thuộc” – phản ánh sứ điệp ân điển Chúa dành cho toàn thể nhân loại.Tham khảo Kinh Thánh: Ru-tơ 1:06
TÌNH YÊU CỨU CHUỘC
Chúng ta tiếp tục xuyên qua các sách lịch sử Cựu ước, sau khi đã nghiên cứu sách Giô-suê và Các quan xét, bây giờ đến sách Ru-tơ. Sách Ru-tơ là một chuyện tình đẹp xảy ra “trong những ngày các quan xét cai trị”.
Chuyện tình nầy mang hình bóng về sự cứu rỗi và mối quan hệ giữa chúng ta với Cứu Chúa Giê-su. Kinh Thánh Cựu ước và Tân ước đều ví sánh chúng ta là vợ hứa của Ngài. Ngài là chàng rể và chúng ta, tức Hội thánh, là “cô dâu” của Ngài. Sách Ru-tơ giới thiệu mối quan hệ nầy như là “Tình yêu cứu chuộc”. Kinh Thánh ghi lại chuyện tình đẹp đẽ nầy:
“Trong đời các quan xét, một cơn đói kém xảy đến trong xứ, có một người tư Bết-lê-hem xứ Giu-đa, đi với vợ và hai con trai mình đến kiều ngụ trong xứ Mô-áp. Người tên là Ê-li-mê-léc, vợ tên là Na-ô-mi, hai con trai tên là Mạc-lôn và Ki-li-ôn, đều là dân Ơ-phơ-rát về Bết-lê-hem trong xứ Giu-đa. Đến xứ Mô-áp, chúng bèn ở tại đó. Ê-li-mê-léc, chồng của Na-ô-mi, qua đời, để nàng lại với hai con trai mình. Chúng nó cưới vợ trong người nữ Mô-áp, người nầy tên là Ọt-ba, người kia tên là Ru-tơ; họ ở tại đó độ mười năm. Kế sau, Mạc-lôn và Ki-li-ôn cũng thác, để Na-ô-mi ở lại, không chồng không con” (Ru-tơ 1:1-5).
Ê-li-mê-léc, Na-ô-mi và hai con trai của họ đã đi đến một đất nước xa xôi và gặp phải nhiều nỗi khó khăn. Xứ Mô-áp mang một ý nghĩa tiêu cực đối với dân Do Thái tin kính và điều đó khiến cho xứ ấy giống như đất nước xa lạ đối với người con trai hoang đàng. Câu chuyện về gia đình nầy xảy ra đúng như khuôn mẫu câu chuyện người con trai hoang đàng. Trong khi gia đình lưu lạc nầy sống tại xứ Mô-áp, cả hai con trai của họ đều chết. Ê-li-mê-léc cũng chết. Na-ô-mi là thành viên duy nhất
trong gia đình đã từng đến xứ Mô-áp để lánh nạn đói tại Bết-lê-hem, xứ Giu-đa.
Khi tập trung vào Na-ô-mi, chúng ta sẽ nhận ra bóng dáng của một vài khuôn mẫu trong câu chuyện của những người lưu lạc. Khi Na-ô-mi đang trú ngụ tại xứ Mô-áp xa xôi, mọi việc đều rất khó khăn. Trước khi hai người con trai của bà qua đời, họ đã kết hôn với những người nữ Mô-áp, vốn là điều cấm kỵ. Bà đã đến xứ Mô-áp với chồng và hai con trai. Bây giờ bà không còn chồng, cũng chẳng còn con trai nhưng có hai người con dâu Mô-áp.
Câu chuyện tiếp tục: “Rồi bà bèn đứng dậy cùng với các con dâu mình đặng từ xứ Mô-áp trở về, vì bà ở trong xứ Mô-áp có nghe cách mà Đức Giê-hô-va đã đoái xem dân sự Ngài và ban lương thực cho” (Ru-tơ 1:6). Điều đó hầu như thường xảy đến cho một người lưu lạc. Khi họ đang ở một nơi xa xôi nào đó, họ được nghe điều tốt đẹp tại nhà cha mình ở quê nhà. “Vậy bà lìa bỏ chỗ mình đã ở, cùng hai dâu mình lên đường đặng trở về xứ Giu-đa” (Ru-tơ 1:7). Đây là sự trở lại của người con gái hoang đàng. Trước khi trở về, Na-ô-mi quay qua nói với các con dâu của bà, “Bây giờ mỗi con hãy trở về nhà mẹ mình. Cầu Đức Giê-hô-va lấy ơn đãi các con như các con đã đãi các người đã thác của chúng ta và với chính ta. Nguyện Đức Giê-hô-va ban cho các con sự bình an trong nhà chồng mới của mình. Bà ôm hôn hai nàng, còn hai nàng cất tiếng lên khóc”.
Chuyện kể tiếp: “Hai nàng nói với bà, ‘chúng tôi sẽ đi với mẹ đến quê hương của mẹ’. Na-ô-mi đáp, ‘Các con đi với mẹ làm chi? Mẹ chẳng còn đứa con trai nào trong lòng, và nếu có, các con sẽ tiếp tục chờ đợi cho đến khi chúng khôn lớn và làm chồng các con được sao?’ Bà nói, ‘không đâu, hãy về đi hỡi các con gái ta, và đi theo đường lối của các con; mẹ già quá không thể lấy chồng nữa” (Ru-tơ 1:11-12). Kinh Thánh cho biết người con dâu lớn của Na-ô-mi là Ọt-ba ôm hôn bà và ra đi, nhưng Ru-tơ vẫn ở lại.
Na-ô-mi nói với Ru-tơ, “Nầy, chị con đã trở về quê hương và thần của nó, con hãy trở về theo nó đi”. Đây là điểm mấu chốt khiến Ru-tơ trở thành nhân vật trung tâm của quyển sách mang tên bà và bây giờ chúng ta hãy cùng nhau xem xét chuyện tình đẹp đẽ nầy. Ru-tơ đã nói: “Xin chớ nài tôi phân rẽ mẹ; vì mẹ đi đâu, tôi sẽ đi đó; mẹ ở nơi nào, tôi sẽ ở nơi đó; dân sự của mẹ tức là dân sự của tôi, và Đức Chúa Trời của mẹ tức là Đức Chúa Trời của tôi; mẹ thác nơi nào, tôi muốn thác và được chôn nơi đó” (Ru-tơ 1:16-18).
Ru-tơ cho chúng ta một tấm gương về lòng trung thành khi bà thực hiện cam kết trang trọng nầy với Na-ô-mi. Hai câu Kinh Thánh trên giới thiệu những nét khái quát làm chuẩn mực cho những lời hứa nguyện trong hôn nhân vì là nền tảng căn bản trong lời cam kết giữa chồng và vợ. Khi bạn kết hôn với ai, bạn cam kết sẽ đi đến nơi nào họ đi và sống ở nơi nào họ sống. Bạn có thể in trí là bạn không kết hôn với cả một gia đình, nhưng sau một vài năm, quan niệm đó sẽ thay đổi thành “Dân sự của người là dân sự của tôi”, nếu không, mối quan hệ của bạn với người phối ngẫu sẽ trở nên căng thẳng.
Phần quan trọng nhất của sự cam kết là “Đức Chúa Trời của người là Đức Chúa Trời của tôi”. Nếu bạn không có cùng một Đức Chúa Trời thì bạn cũng sẽ không có cùng một quan điểm căn bản. Đó là một trong những nguyên nhân khiến các cuộc hôn nhân đổ vỡ. Khi những cặp vợ chồng không có cùng một quan điểm thì sẽ nẩy sinh nhiều nan đề. Nếu cuộc sống của họ chỉ chú trọng về thời gian, tiền bạc và năng lực, thì họ lại chẳng đồng y với nhau điều nào cả. Nền tảng đem lại sư hiệp một cho đôi vợ chồng đó là phải xác định: “Đức Chúa Trời của anh (em) cũng là Đức Chúa Trời của tôi”. Khi bạn xác lập thang giá trị của mình dựa vào mối liên hệ giữa bạn với Đức Chúa Trời, bạn sẽ có được một hệ thống giá trị chung.
Câu cuối của đoạn 1 nói, “Na-ô-mi và Ru-tơ, người Mô-áp, dâu của Na-ô-mi, từ xứ Mô-áp trở về là như vậy. Hai người đến Bết-lê-hem nhằm đầu mùa gặt lúa mạch”. Việc họ trở về Bết-lê-hem nhằm đầu mùa gặt lúa mạch rất quan trọng. Khi hai người nữ nầy về đến Bết-lê-hem, Na-ô-mi trông giống như người con gái của Đức Chúa Trời quay về nhà cha mình. Ân điển của Đức Chúa Trời đang chờ đón bà, giống như người cha chạy ra đón mừng, tiếp nhận, ôm hôn và phục hồi địa vị cho người con hoang đàng (Luca 15:20).
Trong câu chuyện nầy, Ru-tơ tượng trưng cho những người không thuộc về gia đình Đức Chúa Trời. Ru-tơ không phải là người Hê-bơ-rơ. Bà là một người ngoại. Đức Chúa Trời có ơn phước nào dành cho một người vốn không phải là thành viên trong gia đình của Ngài không? Vâng, có đấy. Ơn cứu rỗi đã đến với chúng ta trong khi chúng ta còn là những tội nhân, làm cho chúng ta trở nên một phần tử trong gia đình Đức Chúa Trời. Chúng ta sẽ nhận biết ân điển của Đức Chúa Trời dành cho Na-ô-mi và Ru-tơ trong luật pháp của Ngài.
Luật đầu tiên của Đức Chúa Trời đem lại phước hạnh cho Ru-tơ và Na-ô-mi được tìm thấy ở Lê-vi Ký 19: 9-10. Luật nầy, được gọi là Luật Mót lúa, những con gặt không được nhặt những sản vật mà họ tình cờ đánh rơi trên đất, nhưng để chúng lại cho người nghèo và khách lạ. Ru-tơ quyết định đến các cánh đồng để mót lúa ngay ngày đầu tiên sống tại Bết-lê-hem. Kinh Thánh chép: “Na-ô-mi có một người bà con bên chồng, người có quyền thế và giàu, về họ hàng Ê-li-mê-léc; tên người là Bô-ô. Ru-tơ, người Mô-áp, thưa cùng Na-ô-mi rằng: xin để con đi ra ngoài ruộng đặng mót gié lúa theo sau kẻ sẵn lòng cho con mót. Na-ô-mi đáp: hỡi con, hãy đi đi. Vậy Ru-tơ đã theo sau các con gặt mà mót trong một ruộng kia. Té ra may cho nàng gặp sở đất của Bô-ô, về họ hàng Ê-li-mê-léc” (Rutơ 2:1-3).
Một luật khác của Môi-se cũng là nền tảng quan trọng giúp chúng ta hiểu vì sao chuyện tình nầy được ghi lại trong Kinh Thánh. Đó là điều luật chép trong Phục truyền chương 25, được gọi là “Luật chuộc lại sản nghiệp của người bà con”. Luật nầy quy định nếu anh em trai của một người chết nhưng chưa có con trai, vợ góa của người không được kết hôn với người ngoài gia đình. Để lưu danh của người đó trong Y-sơ-ra-ên, người anh em của chồng nàng phải cưới nàng. Nếu người anh em của kẻ chết từ chối thì nàng phải trình kẻ đó lên các trưởng lão trong thành (điều nầy tương tự như việc đưa anh ta ra toà). Nếu người ấy vẫn tiếp tục từ chối, trước mặt các trưởng lão, nàng phải lột giày khỏi chân người và nhổ vào mặt người. Từ ngày đó trở đi, nhà người ấy sẽ bị gọi là “nhà của kẻ bị lột giày”. Đó là một danh hiệu ô nhục trong nền văn hóa Y-sơ-ra-ên.
Nhờ kết hôn với một người nam Y-sơ-ra-ên, Ru-tơ được đem vào gia đình của Đức Chúa Trời, là quốc gia Y-sơ-ra-ên. Khi chồng chết, do không có con, Ru-tơ không còn là thành viên của gia đình Đức Chúa Trời nữa. Luật tuyên bố rằng nàng có thể đến với một người bà con của người chồng đã chết, và yêu cầu anh ta cưới nàng. Nếu người ấy từ chối, nàng có thể đưa vấn đề ra trước tòa án. Nếu người ấy vẫn không chịu cưới nàng thì các trưởng lão sẽ tiến hành toàn bộ nghi thức đã được mô tả trong luật chuộc lại sản nghiệp của người bà con.
Người nam nào đồng ý kết hôn với một người nữ như thế, phải thực hiện hai điều. Trước nhất, người ấy mua nàng bằng cách trả mọi món nợ của nàng. Điều thứ nhì là phải kết hôn với nàng. Việc thiết lập mối quan hệ hôn nhân nầy đem nàng trở lại gia đình của Đức Chúa Trời. Đó là niềm hy vọng của Ru-tơ khi nàng trở về Bết-lê-hem thuộc Giu-đa. Đó cũng là lý do vì sao chương hai bắt đầu với tin tức thú vị là người cha chồng quá cố của Ru-tơ có một người bà con quyền thế và giàu có, tên là Bô-ô.
Khi tiếp tục đọc câu chuyện nầy, chúng ta thấy một hình ảnh đẹp về ân điển của Đức Chúa Trời dành cho người con lưu lạc trở về nhà, và ơn phước của Đức Chúa Trời dành cho người đến với Ngài để được cứu rỗi.
Mục sư Dick Woodward
Nguồn: mbc.icm.org
Từ khóa » Tóm Tắt Sách Ru Tơ
-
Sách Ru-tơ | Tóm Tắt | Kinh Thánh Trực Tuyến | NWT - JW.ORG
-
Sách Ru-tơ
-
TÓM TẮT KINH THÁNH : SÁCH - Ru Tơ #TomTatKinhThanh - YouTube
-
Sách Của Ru-tơ | Tóm Tắt & Sự Kiện
-
Ru-Tơ - Vietnamese Theological Review
-
Giới Thiệu Sách Ru-tơ - Châm Ngôn 27:17
-
Ý Nghĩa Tiên Tri Của Sách Ru-tơ - TIẾNG KÊU TRƯỚC RẠNG ĐÔNG
-
Dẫn Nhập KT 3 - Dẫn Nhập Ru-tơ - Tin Lanh
-
RU-TƠ
-
[PDF] Cựu Ước Lược Khảo - Free Bible Commentary
-
Cựu Ước Lược Khảo - Học Kinh Thánh
-
Trong Những Lúc Chán Nản, Hãy Nhớ Tới Câu Chuyện Về Người ...