Bài Học Cho Các Chị Em! - Shop Trẻ Thơ

Dâng mỡ trước miệng mèo

Gần 10 năm rồi mà Thủy, 37 tuổi, vẫn chưa quên hôm ấy. Đó là một ngày ảm đạm trong công ty nơi cô làm việc. Buổi sáng, cô và đồng nghiệp nhận được thông báo rằng anh Phát, phó phòng kinh doanh, sẽ không còn làm việc ở đây nữa. Đến chiều, Linh, trưởng nhóm kinh doanh, cũng đi một vòng chào tạm biệt mọi người, mắt đỏ hoe, bảo: “Em rất thích làm việc ở đây, nhưng em phải ra đi!”. Còn chị Hà, là trưởng phòng kinh doanh, vợ anh Phát, thì không ai liên lạc được. Nghe nói chị ấy đang phải nằm viện vì một cú sốc. Hồi đó, Thủy chưa đủ trải nghiệm và sự sắc sảo để xâu chuỗi 3 hiện tượng trên lại thành một sự việc, mà theo cô, quả là động trời!

Sau đó, Thủy mới biết chuyện. Thì ra ngày đó, chị Hà vẫn thường mời Linh tham gia những buổi tiếp khách hàng sau giờ làm việc cùng với vợ chồng mình. Chị hay nửa đùa nửa thật: “Em đi để còn phụ chị chăm sóc anh Phát chứ!”. Thế là, trong khi chị Hà phải cười với khách hàng thì Linh bày tỏ sự “nhiệt tình và chu đáo” với anh Phát. Linh ân cần đưa cho anh chiếc khăn giấy, tự tay pha thêm chút sữa vào ly cà-phê của anh…

Rồi chị Hà đi nước ngoài 1 tháng để dự một khóa học chuyên môn. Trước khi đi, chị cẩn thận dặn Linh: “Em nhớ mỗi ngày rủ anh Phát đi ăn trưa giúp chị nhé! Anh ấy hay mải việc mà quên ăn lắm đấy”. Trong 1 tháng đó, cứ vài ngày chị lại gọi về, nhắc: “Đừng quên nhiệm vụ chị giao nha. Anh ấy mà sụt cân là chị phạt em cho coi!”.

Khi chị Hà trở về, người đầu tiên chị tặng quà là Linh, kèm theo lời cám ơn rối rít: “Em thật xứng đáng là đệ tử ruột của chị!”.

Khoảng hơn 1 tháng sau đó, anh Phát thú nhận với bố mẹ mình: “Con phải chia tay Hà để cưới Linh thôi ạ. Cô ấy có thai rồi!”.

Tại anh hay tại ả?

Có nhiều quan điểm khác nhau khi bình luận về chuyện này. Có người nói do chị Hà và anh Phát lấy nhau lâu rồi mà không có con. Chị Hà mải lo kiếm tiền, không tích cực chữa trị nên anh ấy chán. Có người bảo anh Phát trăng hoa như thế, sớm muộn gì mà chẳng đến kết cục này. Người lại chép miệng, con nhỏ Linh đáo để thế, chồng Linh vừa xấu lại cù lần, mà anh Phát thì điển trai, mồm mép, lại làm to, chả trách…

Vì ba người là đồng nghiệp trong cùng một công ty nên hậu quả nặng nề hơn, đó không chỉ là câu chuyện về đạo đức hay danh dự cá nhân của mỗi người. Sự kiện hai người quản lý ra đi cùng một lúc chẳng những ảnh hưởng đến bộ máy lãnh đạo và hoạt động của công ty, mà còn làm dấy lên làn sóng tin đồn trong mấy trăm nhân viên và đối tác, khách hàng… suốt một thời gian dài.

Bản thân Thủy, ở vai trò một phụ nữ có gia đình, khi kể lại câu chuyện này, tất nhiên không ủng hộ thói trăng hoa của anh Phát và tính lẳng lơ của Linh. Tuy nhiên, Thủy cho rằng, giá như chị Hà đừng tự nguyện và hồn nhiên trao chồng mình cho cô gái trẻ kia. Chính chị, chứ không phải ai hay cái gì khác, đã tạo điều kiện thuận lợi để hai người kia đi lại với nhau một cách công khai, đường hoàng.

Chị Hà đã quên rằng, đến một đứa trẻ 100% trong sáng, vô tư, vẫn có thiên hướng chấp nhận người nào gần gũi nó hơn mẹ của mình cơ mà! Huống gì bản chất con người, đặc biệt là đàn ông, là mê của lạ, tò mò, hiếu kỳ nên ít khi làm ngơ hoặc từ chối “trái ngọt” cứ hơ hớ trước mắt và trong tầm tay. Huống hồ gì, cô gái trong trường hợp này, vốn sắc sảo mà anh chồng khờ khạo lại không đáp ứng nổi những cơn khát khao cứ hừng hực cháy trong mình, nên cô ta cứ như ngọn núi lửa chỉ chực tuôn trào, như cái cây đang xuân mà gặp nắng hạn cứ ngóng mưa về…

Tưởng khôn hóa dại

Không hiếm người phụ nữ lâm vào hoàn cảnh đớn đau vì trót... tốt bụng dâng chồng cho người khác như chị Hà. Đó có thể là hai cô bạn thân, cô này thấy cô kia chẳng may chồng mất sớm, cô đơn quá, nên nhờ chồng mình tới lui đỡ đần. Rồi cô nàng kia ban đầu là biết ơn, dần thì cảm mến và có tình cảm lúc nào không hay. Thế là người tốt bụng giờ lâm vào cảnh vừa mất chồng vừa mất bạn, chẳng biết trách ai vì chính mình là người “bày trò”.

Đặc biệt với những cuộc tình tay ba mà tội nhân đồng thời là nạn nhân – người vợ, việc bị phản bội là nỗi đau quá lớn. Trong trường hợp này, cái sự dang dở còn để lại nhiều đau đớn và tổn thương hơn bởi mình biết “há miệng mắc quai”, khó tìm được sự ủng hộ, bảo vệ của người thân, người quen khi chính mình là khởi nguồn cho đổ vỡ. Chị Thủy, nhắc đến ở trên, kết luận: “Ai nói sao cũng được, nhưng tôi cứ xin làm người phụ nữ bảo thủ và ích kỷ. Phương châm của tôi là: Gì cũng chia sẻ được, trừ chồng. Thế cho nó lành!”.

Từ khóa » Chị Em Bài Học