Bài Học ... Vẫy Tay Chào

Không chỉ riêng thằng bé con tôi mà hầu như tất cả những đứa trẻ ở trường mẫu giáo ấy, mỗi khi thấy đoàn tàu ngang qua đều hò reo, đưa tay vẫy chào. Nhìn cảnh các bé đứng tụ ở sân trường gương mặt tươi vui, ánh mắt tròn xoe, đồng loạt đưa những cánh tay nhỏ bé lên vẫy chào đoàn tàu, thấy thật dễ thương, cảm giác bình yên nhẹ nhàng.

Những ngày mưa, dù được che chắn khá kỹ, mỗi khi nghe âm thanh đoàn tàu chạy qua, thằng bé con tôi đều gắng đưa một cánh tay ra vẫy chào. Nhìn cánh tay nhỏ bé ướt mưa mà thấy lòng ấm áp.

Lâu nay, tôi vẫn cứ tưởng nghi thức vẫy chào đoàn tàu là do các cháu bày ra với tất cả sự hồn nhiên trẻ thơ. Nhưng không phải vậy, mới đây tình cờ ngồi nói chuyện với một cô trong ban giám hiệu nhà trường mới biết: vẫy tay chào đoàn tàu là “bài học” mà các cô đã dạy cho các bé.

Cô nói: “Lâu nay người lớn chúng ta vẫn thường than phiền, bất bình về hành vi ném đá lên tàu của các em. Thật ra mà nói thì hành động đó cũng chỉ là trò nghịch ngợm trẻ con, rất vô thức, chứ các em không cố tình chơi ác gì cả. Nhưng việc trẻ con ném đá lên tàu là một hình ảnh xấu. Để thay đổi hình ảnh đó, không thể chỉ bằng những lời giáo huấn suông mà còn phải tập cho các cháu hành động...”. Và, đưa tay vẫy chào là một hành động, ban đầu đơn giản như một trò chơi, khiến các cháu thích thú. Sau đó các cháu dần tìm thấy niềm vui, chẳng hạn giành phần mình là người phát hiện đoàn tàu sớm nhất; hoặc được cộng hưởng niềm vui đó khi thấy trên tàu bất chợt có một cánh tay thò ra vẫy chào lại...(!)

Đưa tay vẫy chào đoàn tàu là một hành động rất hồn nhiên trẻ thơ. Hành động đó có thể sau này, khi lớn hơn một chút, các bé không còn hứng thú nữa. Tuy nhiên, tôi tin rằng những đứa bé đã từng đưa tay vẫy chào đoàn tàu trong suốt thời ấu thơ thần tiên của mình, sẽ không bao giờ cầm đá để ném lên tàu (!).

Từ khóa » Thằng Chạy đoàn Tàu