Bài Thơ: Bâng Khuâng (Lưu Trọng Lư) - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 15.00Thể thơ: Thơ tự doThời kỳ: Hiện đại
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ
  • Tài liệu đính kèm 1

Một số bài cùng tác giả

- Giang hồ- Ngày xưa- Thơ sầu rụng- Em Mai- Tráng sĩ

Một số bài cùng nguồn tham khảo

- Tiếng thu (Lưu Trọng Lư)- Ngậm ngùi cố sự (Thâm Tâm)- Đã khuya rồi (Lưu Trọng Lư)- Hoa xoan (Lưu Trọng Lư)- Trên đò Suối (Hằng Phương)

Đăng bởi Vanachi vào 22/07/2006 05:57

Giọng đọc Trung Nghị

Ta còn thấy bóng kẻ thơ ngây,Xe chồn gối mỏi trở về đây,Trên đường hiu quạnh khách đau mỏi,Chán nản hung hăng nện gót giày;Ngàn liễu xanh xanh con cò trắng,Lạnh lẽo xa vời ủ rũ bay.Ta còn thấy bóng kẻ thơ ngây,Rẽ lau vạch suối tới am mây,Nắng trần chan chát, lòng trần héo,Mịt mù dặm cát một chòm cây,Dừng lại đây bóng im cửa Phật,Dừng lại trong làn khói biếc bay,Dừng lại đây là nơi hiu quạnh,Là nơi nghe thấy tiếng cỏ cây,Là nơi quên những mùi trần sự,Là nơi quên những nỗi chua cay.Nghe thấy tiếng ngọt ngào cõi Phật,Rũ bụi trần, chàng dừng lại ngayTrước Phật đài, chàng lâm râm nguyện“Tình xưa theo gửi, nước, trời, mây!”Một hôm thiền định dưới gốc maiBỗng thấy lòng vơi chốc lại đầy,Thẫn thờ tay lần tràng chuỗi hạtMà như lần những hạt chua cay...Vì vừa nghe tiếng chuông chùa nệnLạnh lùng từng tiếng não bên tai,Lạnh lùng như người trong cung Quảng,Bâng khuâng chợt nhớ cảnh trần ai.

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

© 2004-2025 VanachiRSS

Từ khóa » Bài Thơ Về Sự Bâng Khuâng