Bài Thơ: Bồ Công Anh (Thuỵ Anh - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 45.00Thể thơ: Thơ tự doThời kỳ: Hiện đại10 người thíchTừ khoá: bồ công anh (6) tình yêu (929)
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ

Một số bài cùng từ khoá

- Đợi (Giang Tuấn Đạt)- Tình yêu với tôi... (Rasul Gamzatov)- Cái chết của con bươm bướm (Lê Minh Quốc)- Người ở đây còn yêu thương ở đâu? (Nguyễn Phong Việt)- Hình như là... (Đào Phong Lan)

Một số bài cùng tác giả

- Bài thơ viết ngày sinh nhật chồng- Hẹn- Điều chưa kịp nói- Say ở thành cổ- Ngọt ngào của mẹ

Đăng bởi Vanachi vào 20/03/2007 16:07

Em nở dưới trời nắng mớiNụ tròn e ấp, mê sayAnh là mặt trời ở xa vời vợiĐi chín mười phương bỗng dừng lại nơi nàyAnh gửi nắng cho hoa em kết mật,Anh thiêu lòng em cánh hoa bỏng hết rồiAnh giục nụ hoa nở nhanh, nông nổiAnh đã làm em yêu anh khôn nguôiĐể bây giờ còn lại tháng Năm thôiTình anh nhạt đi, hoa không vàng được nữaTrong ánh nắng xưa hình như không còn lửaChiều xuống đi chiều, cho em bình yên!Em sợ ngày mai trời lại nắng lênEm lại cố hướng lòng về xa tắpĐốm lửa nhỏ trong tim đã tắtEm biến mất trên đời, trả cho cỏ màu xanh...Nhưng lẽ nào em có thể trách anhEm là bồ công anh, loài hoa yêu nắngGiữ trong tim một điều cay đắngRằng nắng của anhCần cho tất thảy mọi loài hoa.

2000

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Thơ Bồ Công Anh Bay Trong Gió