Bài Thơ Có Những Nỗi Buồn Không Biết To Cùng Ai - Blog Của Thư

Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai. Đành giấu trong lòng chờ thời gian vùi lấp. Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập. Cười thật nhiều…chưa hẳn đã là vui…!

Nội dung chính Show
  • Thơ tâm trạng về cuộc sống
  • 1. Nỗi Lòng
  • 2. Khóc một mình
  • 3. Treo Không Lời Ngỏ
  • 4. Cảm giác
  • 5. Đời buồn
  • 6. Cuộc đời chán nản
  • 7. Thế sự
  • 8. Đời tôi
  • Thơ tâm trạng cô đơn
  • 1. Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai
  • 2. Có ai không?
  • 3. Ngay lúc này tôi thấy lẻ loi
  • 4. Muộn Màng
  • 5. Cũng lâu rồi
  • Thơ tâm trạng khi yêu
  • 1. Cô đơn
  • 3. Cô đơn lối anh về
  • 4. Buồn Ơi…
  • 5. Ngày không nhau
  • 6. Một mình
  • 7. Tôi đã khóc
  • 8. Tình buồn
  • Video liên quan

Có những lúc bạn buồn đến nỗi nước mắt cũng không rơi được nữa, có những nỗi buồn chỉ có thể một mình gặm nhấm, không thể nói cùng ai, không thể trút ra ngoài.

Đôi khi chúng ta quá quen với những nỗi buồn để rồi nhận ra mọi thứ đã trở nên quá đỗi bình thường đến mức tầm thường, không còn tức giận hay phải vấn vương nữa. Mà nó thay thế bằng nụ cười, bằng nỗi buồn chẳng biết kể cùng ai...

Một mình ôm tâm sự, từ ngày này sang tháng nọ, vẫn mãi mãi là kẻ đóng vai chú hề trong cuộc sống của chính mình. Mỗi khi nhìn vào gương lại thấy khuôn mặt chú hề như bật khóc.

Có những lúc nỗi buồn ngấm vào tận ruột gan nhưng không thể giải bày, tâm sự, sẽ không ai quan tâm lo lắng, mà chỉ là sự thõa mãn tính tò mò vớ vẩn của người ta.

  • Những dòng status suy tư - Khi cô đơn trở thành một thói quen...

Có những nỗi buồn chỉ giữ cho riêng mình thôi, đừng cho ai hay, vì người ta bận lắm, người ta cũng bận với những nỗi buồn của người ta nữa.

Nhiều lúc người ta cô đơn … không phải vì không có bạn bè hay người thân bên cạnh, mà đơn giản chỉ là không đủ cam đảm để giãi bày và tâm sự cùng họ.

Ai trong chúng ta cũng co những lần buồn đến cùng cực như thế, chỉ muốn tìm một chỗ khiến đôi chân mình đỡ mệt, con tim mình chẳng đau nữa…

Có những ngày buồn không biết kể cùng ai. Là những ngày vết thương mang màu nâu của nhớ. Là những khi bước trên con đường với hàng cây lá đổ, nhớ một người đã nắm tay rất khẽ, nói câu yêu và thề nguyện bạc đầu.

Có những ngày buồn chẳng biết kể cùng ai. Là ngày tự dưng nghĩ về người từng thương mà giờ đã cũ. Nghẹn ngăn tim, lệ đầy hoen mắt…

Có những câu chuyện chẳng biết bắt đầu ra sao? Khi trong thẳm sâu là vô vàn điều muốn nói. Chuyện để kể ra là ngàn vạn câu hỏi? Sau những tháng năm giữ lấy âm thầm.

Có những điều chẳng biết tỏ cùng ai. Nên năm tháng cứ mãi hoài ôm ấp. Như cơn mưa thấm sâu vùng đất thấp. Ủng hạt mầm và u uất lòng nhân.

Lời kết: Suy cho cùng, ai trong chúng ta cũng ​“Có những điều chẳng thể nói cùng ai”​, nhưng vậy thì đã sao, đó là một phần cảm xúc của bạn, hãy để có những điều đặc biệt ấy đến với những người đủ khả năng cảm nhận nó. Ngay cả khi chẳng ai cảm nhận được, chúng ta cũng hãy sống trọn vẹn với mình, với phần lý trí, bản năng và cả đam mê đã tạo nên mỗi người trong cuộc đời.

Skip to content

Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai.Đành giữ trong lòng chờ thời gian vùi lấp.Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập.

Người cười thật nhiều chưa hẳn đã là vui.

Có một thứ tình cảm đã từ lâu ngủ vùi.Có những góc khuất trong tim sợ người ta nhìn thấy.Dù sống hồn nhiên lấy nụ cười che đậy.

Nhưng đêm về… bất chợt lại cô đơn..!

Càng trưởng thành càng im lặng nhiều hơn.Ngại ngùng, phân vân hay đa sầu đa cảm.Khung cảnh chiều thu càng thêm buồn ảm đảm.

Nhạc Trịnh vang lên… khẽ chạm trái tim mình..!

Nếu một ngày bỗng đánh mất niềm tin.Đi sai đường, liệu ai là người níu mình ở lại.Những cái chạm tay rồi chia xa mãi mãi.

Người qua người… buồn đọng mãi nơi đây..!

Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai..!

TNTP

error: Content is protected !!

"Tôi lạc quan giữa đám đông, Nhưng khi một mình thì lại không,

Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng..."

– Người lạ ơi / Superbrothers x Karik x Orange

Cảm xúc con người là điều khó nắm bắt, mới vui đấy hóa buồn ngay là "chuyện thường ở phường". Những lúc tâm trạng ủ rũ như thế người ta thường tìm kiếm những điều tương đồng, và những bài thơ tâm trạng chính là một công cụ tuyệt vời để bạn miên man cùng nỗi buồn đang chảy trong tâm trí.  

Thơ tâm trạng về cuộc sống

Cuộc sống chẳng bao giờ là dễ dàng, làm người lớn trên vai càng gánh nhiều trọng trách, nào là cơm áo gạo tiền, nào là gia đình, nào là xã hội, nào là những lời bàn tán, trỉ trích,... Những bài thơ tâm trạng dưới đây là mạch cảm xúc ảo não, cùng đọc và cảm nhận bạn nhé.

 

1. Nỗi Lòng

(Vi Vi)

Cũng có nỗi lòng trải không ra

Tháng ngày chồng chất xa xót xa

Phơi sương soi nguyệt tình vô ngã

Cánh hoa yêu vỡ giữa lòng ta.

-

Một cảnh chim bao một cõi đời

Buồn ai khéo tạc nợ tình rơi

Vầng trăng kết mộng đêm hoang dại

Soi mộ trần ai khóc kiếp người.

-

Tạo hóa bày ra những nỗi lòng

Sân si vay mượn ngậm sầu đong

Mở mắt chào đời đà chuốc lấy

Sông Tương nước đục chảy lòng vòng.

-

Trăm năm ai dễ bước chân qua

Hứng giọt lệ tình tóc bạc pha

Trả từng hạt nợ từng hạt nợ

Thấm nỗi lòng đau ta với ta!

2. Khóc một mình

(Phạm Tâm An)

Khóc đi! Khóc một mình thôi,

Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền

Trải bao sóng gió, đảo điên

Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.

-

Khóc đi, hãy khóc một mình

Để cho thanh thản lặng thinh theo về

Biết hồn còn chút u mê

Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.

-

Khóc đi cho nhẹ lòng này

Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?

Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường

Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?

-

Thương mình, nghĩ nỗi can qua

Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi

Hôm nay khóc một mình rồi

Để mai cười với mọi người quanh ta.

-

Khóc đi, hãy khóc mặn mà

Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.

3. Treo Không Lời Ngỏ

(Sưu tầm)

Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả

Như ta chừ tóc đã lần phai

Tâm tư lưu dấu ưu hoài

Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi.

-

Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa

Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi

Bài thơ viết chẳng thành lời

Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng.

-

Thôi xếp bút… treo không lời ngỏ

Đôi dòng đời vò võ riêng mang

Ngược tìm quá khứ… hơi tàn

Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.

4. Cảm giác

(Trúc Thanh)

Ôi cảm giác cô đơn, buồn, chán lạ

Nhìn quanh mình sau tất cả…còn ai?

Chỉ riêng ta làm bạn tiếng thở dài

Hỏi tri kỷ…có hoài là tri kỷ.

-

Trong cuộc sống bộn bề nhiều suy nghĩ

Chợt rùng mình một cảm giác không tên

Còn lại gì khi ta vốn lênh đênh

Đời hối hả người quên ta rất vội

-

Ôi sợ lắm những phút giây nhàn rỗi

Sợ đêm dài tựa gối nghĩ bâng quơ

Nghe tâm tư trống trải đến không ngờ

Nghe tim óc lạnh trơ trơ như sỏi đá́.

-

Có những lúc thấy mình như gục ngã

Những nợ đời cố trả mãi chưa xong

Nước mắt rơi cho nhẹ vết thương lòng

Để mai sáng ta không còn phải khóc.

5. Đời buồn

(Sưu tầm)

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ

Để ngày dài biết sẽ về đâu

Không tương lai, cuộc sống một màu

Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

-

Có phải chăng… cuộc sống không phép màu

Không san sẻ và không ai hiểu thấu?

Bao khó khăn vất vả một mình gánh chịu

Mọi lo lắng, gian truân trên đoạn đường đã qua.

-

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua

Và bao đau khổ xót xa một mình

Cũng là một kiếp người

Sao long đong chốn biển đời xa xôi.

-

Cuộc đời như dòng nước trôi

Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

6. Cuộc đời chán nản

(Ttbn)

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?

Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?

Hay là tất cả niềm đau khổ

Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

-

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy

Tôi cần phải uống để còn say

Để tôi không phải là tôi nữa

Đừng để cho tôi tỉnh mộng này.

-

Tôi muốn quên đi kiếp làm người

Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi

Là tôi, chắc lẽ là tôi đó

Chán nản còn đây giữa đất trời.

-

Chất rượu thấm dần trong trí não

Vô tình đập vỡ chén ly bôi

Quanh tôi trời đất cuồng điên quá

Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

-

Cười xong rồi khóc với đê mê

Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê

Và trong thế giới vô hình ấy

Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.

7. Thế sự

(Sưu tầm)

Thiên hạ đa đoan chuốc lấy phiền

Nhân tình thế thái lắm đảo điên

Lương tâm không quý bằng lương bổng

Đồng chí thua xa những đồng tiền.

-

Tôn sư trọng đạo thành xa xỉ

Cứu nhân độ thế hóa vô duyên

Thủ thường an phận qua ngày tháng

Vô vi vui thú cảnh điền viên.

-

Đường đời muôn nẻo biết về đâu

Thế sự đảo điên rượu giải sầu

Phụ tử phu thê thời cách biệt

Thân bằng huynh đệ mấy tương giao.

-

Nghĩa nhân liêm chính nào ai giữ

Tài lộc lợi danh lắm kẻ cầu

Khinh trọng khen chê tùy miệng thế

Tín trung hiếu lễ lấy làm đầu.

8. Đời tôi

(Sưu tầm)

Đời tôi sương gió phong trần

Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày

Xa quê mấy chục năm dài

Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi!

-

Làm sao viết được thành lời

Thoáng qua mà đã nửa đời gian nan

Nghĩ mà tím ruột héo gan

Tim đau như thế đâm ngàn mũi dao.

-

Bao lần nức nở nghẹn ngào

Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn

Gia đình nhiều nỗi khó khăn

Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?

-

Dòng đời chảy ngược trôi xuôi

Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng câm

Đêm nay đêm nữa âm thầm

Thịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

Xem thêm: 35 Bài thơ về ông bà xúc động, cảnh tỉnh lòng hiếu thảo trong chúng ta!

Thơ tâm trạng cô đơn

Càng trưởng thành sự cô đơn càng bủa vây tâm hồn, cuộc sống càng bận rộn càng không có thời gian chăm sóc những mối quan hệ quanh mình, đến khi ngoảnh lại chỉ còn mình ta chơi vơi lạc lõng giữa dòng đời cô độc. Những bài thơ tâm trạng cô đơn dưới đây được viết ra dành cho bạn ngay lúc này đây.

 

1. Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai

(Sưu tầm)

Có những nỗi buồn không biết kể cùng ai,

Đành giữ trong lòng chờ thời gian vùi lấp,

Cuộc sống ngoài kia mỗi ngày đều tấp nập,

Người cười thật nhiều chưa hẳn đã là vui.

-

Có một  thứ tình cảm đã từ lâu ngủ vùi,

Có những góc khuất trong tim sợ người ta nhìn thấy,

Dù sống hồn nhiên lấy nụ cười che đậy,

Nhưng đêm về… bất chợt lại cô đơn..!

-

Càng trưởng thành càng im lặng nhiều hơn,

Ngại ngùng, phân vân hay đa sầu đa cảm,

Khung cảnh chiều thu càng thêm buồn ảm đạm,

Nhạc Trịnh vang lên… khẽ chạm trái tim mình..!

-

Nếu một ngày bỗng đánh mất niềm tin,

Đi sai đường, liệu ai là người níu mình ở lại,

Những cái chạm tay rồi chia xa mãi mãi,

Người qua người… buồn đọng mãi nơi đây..!

-

Có những nỗi buồn… không biết tỏ cùng ai..!

2. Có ai không?

(Thiên Gia Bảo)

Có ai không cho mượn trái tim đi

Để yêu thương tìm về trong hoang hoải,

Tôi cô đơn đã lâu rồi mệt mỏi

Muốn một lần được hạnh phúc thật lâu…

-

Có ai không xin hãy đặt tên nhau

Lên bờ môi thơm ngọt ngào thân ái

Một lần thôi cho thời gian ngừng lại

Tựa vai kề trọn vẹn giấc bình yên…

-

Có ai không tôi mượn nét dịu hiền

Đôi mắt đẹp trong cái nhìn âu yếm

Nếu bờ môi kia vòng hoa tử niệm

Tôi cam lòng xin chết cả nghìn thu…

-

Có ai không cho mượn cái ôm hờ

Tôi rét mướt giữa mùa đơn côi quá

Kìa bàn tay cho dù còn xa lạ

Nắm lấy rồi cũng ấm áp thân quen…

-

Có ai không vào giấc mộng êm đềm

Viết giùm tôi bài thơ tình dang dở

Cuộc đời tôi một phần tư quá nửa

Vẫn lẻ loi vẫn chiếc bóng riêng mình…

-

Có ai không chơi trò gọi em – anh

Anh – là chồng còn em – thời là vợ

Chỉ hồng tơ kéo mình vào duyên nợ

Để cùng nhau đi đến hết cuộc đời…

-

Có ai không hãy lên tiếng giùm tôi

Đừng e ngại chi mấy lời hoa gió

Nếu đã xem tình yêu là hơi thở

Thì ai ơi hạnh phúc đến đây rồi.

3. Ngay lúc này tôi thấy lẻ loi

(Tùng Trần)

Ngay lúc này tôi cảm thấy lẻ loi

Cần có một người quan tâm rồi thăm hỏi

Để vơi đi chút cô đơn hờn tủi

Cùng những lời an ủi thế mà thôi.

-

Được ấm lòng như tia nắng nhỏ nhoi

Bớt quạnh hiu giữa dòng đời chật chội

Làm động lực khi chân chùn mỏi gối

Trên nẻo đường muôn lối kiếp nổi trôi.

-

Bao lâu rồi nụ cười thiếu trên môi

Vì cuộc đời không như lòng mong đợi

Những niềm vui mãi xa tầm tay với

Nên một mình cứ lủi thủi lang thang.

-

Biết bao giờ tôi chẳng phải đeo mang

Chữ đắng cay lẫn bẽ bàng đây nhỉ

Nơi khóe mi thôi rơi dòng ủy mị

Và cuộc đời tìm thấy được niềm vui.

-

Ngay lúc này tôi cảm thấy lẻ loi.

4. Muộn Màng

(Sưu tầm)

Tôi đơn lẻ giữa vòng đời xoay chuyển,

Như con tàu giữa bão biển ngàn khơi,

Bao nhiêu năm ta gọi đó “cuộc đời”,

Sao trôi nổi mãi hoài câu thương hận.

-

Tình yêu chết hay kiếp người lận đận,

Tôi lạc loài số phận kẻ vô duyên,

Ðêm hằng đêm chôn giấu nỗi muộn phiền,

Khi cay đắng ngút ngàn như sương lạnh.

-

Trong cõi nhớ mù mờ tôi hiu quạnh

Giữa kiếp người… bất hạnh vẫn là tôi,

Ðã vì em, tôi mất cả một đời

Nay yêu để đợi ngày sầu… vĩnh biệt.

-

Em yêu hỡi có bao giờ em biết

Phút chạnh lòng em sẽ thấy tiếc thương

Khi chính em lạc lối, chẳng chung đường

Xa nhau để giết người thương vô tội …

5. Cũng lâu rồi

(Tùng Trần)

Cũng lâu rồi, quên cảm giác yêu ai,

Cái nắm tay trong chiều dài bóng ngã,

Hay bởi tình đầu ra đi vội vã,

Tiếng em ơi cũng đã lãng quên dần.

-

Cũng lâu rồi, dạ chẳng chút bâng khuâng,

Chẳng cuốn cuồng mỗi lần ai giận dỗi,

Cũng không còn nhớ hai từ xin lỗi,

Bởi dòng đường ngược lối những bước chân.

Xem thêm: 25 bài thơ tình bất hủ Việt Nam càng ngẫm càng thấy hay và sâu sắc

Thơ tâm trạng khi yêu

Tình yêu là điều không thể thiếu trong cuộc sống, nó tưới mát và khiến chúng ta hân hoan nhưng đôi lúc cũng chính nó khiến ta âu sầu, buồn bã. Cùng đọc những bài thơ tâm trạng khi yêu để cảm nhận điều đó bạn nhé. 

 

1. Cô đơn

(Vũ Thắm)

Đơn phòng quạnh quẽ một mình em

Gió thoảng bên sông lệ ướt mèm

Rót chén trà thơm hồn vẫn đợi

Trao miền cảnh cũ dạ hoài đêm.

-

Âm thầm tủi lệ bờ mi nhớ

Lặng lẽ hờn tâm mái tóc thèm

Khắc khoải vì sao người lỡ hẹn

Đơn phòng quạnh quẽ một mình em.

2. Muộn

(Nguyễn Lãm Thắng)

Cũng đành xa cuộc tình xa

Dòng sông hoài niệm chảy qua đời mình

Còn gì giữa chốn phù vinh

Một miền mây trắng chở tình bay đi.

-

Nắng chiều mỏng cánh tường vi,

Cho se sắt một nỗi gì phôi pha,

Em về hun hút nẻo xa,

Ta về sông vắng chảy qua đời buồn.

-

Cớ sao không trở lại nguồn

Cho tình miên viễn cho hồn nguyên sơ

Muộn rồi! héo cả giấc mơ

Vầng trăng đã khuyết nỗi chờ trong nhau…

3. Cô đơn lối anh về

(Tùng Trần)

Bước cô đơn trên lối về quạnh quẽ

Thiếu bóng ai nên vắng vẻ lạnh lùng,

Khi đường đời ta chẳng thể bước chung

Mùa thu đến ngỡ đông sầu buốt giá.

-

Anh không trách người thay lòng đổi dạ,

Mà hỏi đời sao lại quá đắng cay,

Bao xót xa cứ dai dẳng theo hoài,

Chẳng biết đâu là tháng ngày hy vọng.

-

Mất em rồi anh về đường lẻ bóng

Cũng không còn ai trông ngóng đợi chờ,

Giọt mưa rơi hay lệ chảy đôi bờ,

Trên khoé mi vật vờ bao kỷ niệm.

-

Hạnh phúc xưa giờ biết đâu tìm kiếm

Chiếc hôn nồng ngọt lịm ở đầu môi

Phố còn đây nhưng đã vắng em rồi

Lòng tái tê hỡi người ơi có biết.

4. Buồn Ơi…

(Quách Tỉnh)

Đời buồn ai bán tôi mua,

Mang về tôi cất muối dưa ăn dần,

Nếu ai mà có tranh phần,

Thì tôi cũng chẳng ngại ngần gì đâu.

-

Cuộc đời trăm vạn bể dâu,

Niềm vui chẳng có u sầu ngàn năm,

Đêm nay tôi với ánh trăng,

Bạn cùng ly rượu hỏi rằng người đâu.

-

Đã qua hết một nhịp cầu,

Sầu dâng lặng lẽ rầu rầu người đi,

Yêu người đâu có xá gì,

Mà sao đành đoạn… Để tôi một mình.

5. Ngày không nhau

(Sưu tầm)

Đường xưa hoa nở thật nhiều

Bóng anh không thấy buồn hiu hắt buồn

Thẫn thờ nước mắt chợt tuôn

Thầm rơi từng giọt lách luồn lá hoa.

-

Nhìn theo chiếc bóng nhạt nhòa

Duyên xưa trốn chạy…tình xa mất rồi

Một mình trọn kiếp đơn côi

Từng đêm khắc khoải bồi hồi ngẩn ngơ.

-

Trách cho cơn gió hững hờ

Bỏ mây ngóng đợi…bơ vơ chạnh lòng

Còn gì đâu nữa mà mong

Đò chiều bỏ bến quên dòng sông sâu.

-

Năm canh thức trắng gọi sầu

Hồng nhan phận bạc đớn đau suốt đời

Đau lòng lắm bạn tình ơi

Nhớ thương đứng đợi nghẹn lời…xót xa.

6. Một mình

(Hạnh Ngọc)

Đêm đã khuya sao ta còn thao thức

Gió từng cơn thổi lạnh tái tê lòng

Nhớ thương ai đêm dài ta không ngủ

Để lòng buồn trăn trở suốt năm canh.

-

Ta thức dậy một mình ra sân đứng

Nhìn ánh trăng vằng vặc sáng trong đêm

Trăng hạnh phúc mặc dù trăng còn thức

Vẫn có sao lấp lánh đứng cạnh mình.

-

Người ơi hỡi nói rằng yêu em lắm

Vậy mà em vẫn trống vắng lạnh lùng

Đêm lạc lối cô đơn em lạnh lắm

Mong vòng tay ấm áp đến bên đời.

-

Đêm không ngủ đêm bỗng dài vô tận

Có một mình mới thấy nhớ mong ai

Cho ta gửi chút tình cho trăng nhé

Đến bên người ta thương nhớ đêm nay.

7. Tôi đã khóc

(Sưu tầm)

Tôi đã khóc khi cuộc tình lỡ vội,

Chia đôi đường giờ mỗi đứa một nơi.

Chẳng còn ai ai hiểu được lòng tôi,

Ai bên cạnh nói những lời mật ngọt.

-

Tôi đã khóc suốt đêm dài sửng sốt,

Khóc một mình cho vơi bớt sầu đau.

Tôi đã khóc khóc cho mối tình đầu,

Khóc nhiều lắm khóc cho nhau tất cả.

-

Đêm khuya buồn tôi trách mình khờ quá,

Để bây giờ xa lạ chốn nhân gian,

Tình yêu tôi phải chăng quá nghèo nàn,

Hay tại sao mà tình tan heo hút.

-

Trời giông tố mưa nhiều rồi sẽ lụt,

Nước mắt rơi liệu có ướt cõi lòng,

Mưa nước mắt rồi sẽ chảy thành sông,

Thành kênh suối thành những dòng mi lệ.

-

Đời cô đơn phải chăng buồn như thế,

Hay tại vì mình không thể bên nhau,

Nếu đã không thể chung một mái đầu,

Thì tôi xin đừng vì nhau mà khóc …

8. Tình buồn

(Sưu tầm)

Ừ thì hai tiếng chia tay,

Từ nay lỗi mộng chia hai lối về,

Cung trăng đó ta nguyện thề,

Mà nay kỷ niệm tràn về cõi thu.

-

Thâu đêm khói cảnh sương mù,

Tình là ảo ảnh phù du phím đàn,

Tình sầu tình bước lang thang,

Ve sầu ve khóc dở dang tình buồn.

-

Thôi đành cắt đứt dây chuông

Thôi không vương vấn tình muôn kiếp sầu.

Những bài thơ tâm trạng về tình yêu và cuộc sống này được viết ra bởi những tâm hồn mỏng manh nhạy cảm và vào lúc tác giả cũng đang miên man buồn như bạn vậy. Bạn có thấy từng câu, từng chữ được viết ra như dành riêng cho mình không?

Nguồn ảnh: Internet

Từ khóa » Thơ Biết Tỏ Cùng Ai