Bài Thơ Cuối Cùng – Wikisource Tiếng Việt

Bước tới nội dung
  • Văn kiện
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Trang đặc biệt
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn văn kiện này
  • Lấy URL ngắn gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tải về bản in
  • Tải về EPUB
  • Tải về MOBI
  • Tải về PDF
  • Định dạng khác
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Tải về Văn thư lưu trữ mở Wikisource Bài thơ cuối cùng  (1938)  của T.T.Kh

Bài thơ này được xuất bản năm 1938, cho đến nay vẫn không rõ tác giả là ai, nên được xem là tác phẩm khuyết danh.

2260Bài thơ cuối cùng1938T.T.Kh

Anh ạ, tháng ngày xa quá nhỉ... Một mùa thu cũ một lòng đau. Ba năm ví biết anh còn nhớ Em đã câm lời có nói đâu ? Đã lỡ thôi rồi chuyện biệt ly, Càng khơi càng thấy lụy từng khi. Trách ai mang cánh ti-gôn ấy Mà viết tình em được ích gì ? Chỉ có ba người được đọc riêng Bài thơ "đan áo của chồng em". Bài thơ đan áo nay rao bán Cho khắp người đời thóc mách xem. Là giết đời nhau đấy biết không ? Dưới giàn hoa máu tiếng mưa rung. Giận anh, tôi viết dòng dư lệ Là chút dư hương, điệu cuối cùng. Từ nay anh hãy bán thơ anh, Và để yên tôi với một mình. Những cánh hoa lòng, hừ! đã ghét Thì đem mà đổi lấy hư vinh. Ngang trái đời hoa đã úa rồi, Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi. Buồng nghiêm thơ thẩn hồn eo hẹp Đi nhớ người không muốn nhớ lời. Tôi oán hờn anh mỗi phút giây, Tôi run sợ viết bởi rồi đây, Nếu không yên được thì tôi chết. Đêm hỡi làm sao tối thế này ? Năm lại năm qua cứ muốn yên, Mà phương trời nhớ chẳng làm quên. Mà người vỡ lở duyên thầm kín Lại chính là anh, anh của em. Tôi biết làm sao được hỡi trời! Giận anh không nỡ, nhớ không thôi. Mưa buồn mưa hắt trong lòng ướt Sợ quá đi anh... có một người...

Tác phẩm này thuộc phạm vi công cộng vì thời hạn bảo hộ bản quyền của nó đã hết ở Việt Nam. Nếu là tác phẩm khuyết danh, nó đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1960. Đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1974. (Theo Điều 27, Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam sửa đổi, bổ sung 2009 bắt đầu có hiệu lực từ năm 2010 và điều khoản kéo dài bản quyền đối với tác phẩm khuyết danh từ 50 thành 75 năm nhưng không hồi tố)

Ngoài ra, một tác phẩm của Việt Nam thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam theo quy định này cũng thuộc phạm vi công cộng tại Hoa Kỳ chỉ nếu nó thuộc phạm vi công cộng tại Việt Nam vào ngày 23 tháng 12 năm 1998, tức là: tác phẩm khuyết danh đã được công bố lần đầu tiên trước năm 1948; đối với các loại tác phẩm khác, tác giả (hoặc đồng tác giả cuối cùng) của nó đã mất trước năm 1948 tác phẩm chưa bao giờ được xuất bản tại Hoa Kỳ trước ngày 23 tháng 12 năm 1998. (Theo Tuyên cáo 7161 của Tổng thống Bill Clinton áp dụng Đạo luật Thỏa thuận Vòng đàm phán Uruguay (URAA) đối với các tác phẩm được xuất bản lần đầu tiên tại Việt Nam)

Public domainPublic domainfalsefalse Lấy từ “https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Bài_thơ_cuối_cùng&oldid=78164” Thể loại:
  • Tác phẩm 1938
  • PVCC-Việt Nam
  • Thơ Việt Nam

Từ khóa » Bài Thơ Cuối Cùng Của Ttkh