Bài Thơ: Những Cây Bàng (Nguyễn Lê Hằng) - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 15.00
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Bình luận
  • In bài thơ

Một số bài cùng tác giả

- Mở cánh cửa thời gian- Nghe tiếng gió- Tháng tư về- Nỗi nhớ chưa vơi- Tìm về tuổi thơ Đăng ngày 12/09/2014 10:23, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 12/09/2014 14:21, số lượt xem: 1983

Những cây bàng thay lá muộn.Lá đỏ bồi hồi khoe sắc với vườn xuânNhững hàng cây thi nhau trổ biếcCây bàng giận mình cứ ngủ lim dimNhững lá bàng rụng xuống đường sáng nayĐỏ góc phố vì nhớ anh xào xạc Nghe gió chuyện trò bên ô cửa sổEm gửi lời nhớ vào mây Những cây bàng biết em nhớ anhĐã cùng em đợi trên góc phốNhững chiếc lá khô cuối mùa gom gióKhúc khích cười thành nhạc tặng mùa xuânNhững cây bàng đỏ lá rồi xanhCùng em qua bốn mùa với buồn vui đọng lạiEm và lá theo con đường hò hẹnNghe phố giật mình vì một sớm chuyển xanhNơi trở về em gặp nỗi nhớ anh,Tiếng lá rơi trong nồng nàn hương bưởiTiếng lá bật mầm xanh rười rượiVương nhớ một người nhớ một tháng ba.

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Cây Bàng Lá đỏ Thơ