Bài Thơ: Tôi Không Còn Cô độc (Thanh Tâm Tuyền - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 15.00Thể thơ: Thơ tự doThời kỳ: Hiện đại
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ

Một số bài cùng tác giả

- Của em- Bằng hữu- Ôi anh em Cộng Hoà- Hơi thở- Phiên Khúc 20

Một số bài cùng nguồn tham khảo

- “Ở đây tôi là vị hoàng đế” (Thanh Tâm Tuyền)- Kiến trúc (Thanh Tâm Tuyền)- Phiên Khúc 20 (Thanh Tâm Tuyền)- Định nghĩa một bài thơ hay (Thanh Tâm Tuyền)- Nhịp ba (Thanh Tâm Tuyền)

Đăng bởi karizebato vào 30/05/2009 09:25, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi karizebato vào 15/07/2009 00:33

Hợp xướngChúng tôi cúi chàonhững người đến đâymỗi bàn tay nằm một lòng taytrái tim hồi hộpchúng tôi cúi chàongày họp mặtmùa xuân bình minh vừng tránmùa xuân tinh con ngươimùa xuân mềm mái tóc làn môimóng tay bóng như lộc mớichúng tôi cúi chàohằng năm họp mặt về mùa xuânmùa hè là của biển khơimùa thu rủ nhau lên rừngmùa đông về khép cửangồi bên bếp lửasửa soạn tâm hồncho ngày gặp gỡsuốt mùa xuânmọi người thành thi sĩMột giọngThi sĩ ôi thi sĩai cười tôi chịu lỗimột phút là thi sĩđủ sáng tâm hồn đầy cuộc đờiđược làm thi sĩ suốt mùa xuântôi quỳ gối ngắm bầu trờiân huệ lớn lao cho chúng taHợp xướngMọi người thành thi sĩcuộc đời hôm nay bao nhiêu lần thơThi sĩ vàoThi sĩKhông giận hờn tủi nhục áp bứcmặt ai đều đứng thẳngthở cùng nhịp ngọt người yêungười có thể đặt trái tim mình ra ngoàihay trong trái tim một ngườinào ai cấm đoánHợp xướngNgười từ phương nào đếnđược mời hay tình cờThi sĩHãy ngắm tôi như thếhôm qua tôi còn ngủ sau ngọn đồicách một dòng sôngngoài nghĩa địahôm qua mùa đông tôi cô đơnkhi mọi người khép cửa đốt lửa sưởi tâm hồndù chẳng được mờitôi trở dậyhội xuân nào chật hẹphồn tôi không vướng víu bao nhiêuMột giọngHỡi người ngoài nghĩa địatôi thay mặt đón mờihội xuân luôn ngỏ cửaHợp xướngChúng tôi cúi chàongười đến trái tim ngửa bàn tayThi sĩHãy ngắm tôi như thếcởi cho tôi cô đơnhoàng hôn sẽ không vào thớ đấtmắt nhìn bõ thương yêuMột giọngKhông bao giờ quên người ngủ ngoài nghĩa địaHợp xướngKhông bao giờ quên người ngủ ngoài nghĩa địakhông bao giờ quên người ngủ ngoài nghĩa địakhông bao giờ quênkhông bao giờ quênMột em gáiTiến đến trước mặt thi sĩHỡi thi sĩtôi đã nhận ra ngườibài thơ ở trong lời êm ấybài thơ ở sâu hút mắt nàytôi đã nhận ra ngườihỡi thi sĩhôm nào người đã viếthãy gọi tôi là thi sĩhỡi người được sống ngày maiHợp xướngÔi chao thi sĩchúng tôi được sống ngày maiđồng chúc mừng thi sĩMột giọngNgười hãy nói thành lờithơ người tôi thuộc cảcác bạn đọc lên đicâu tự do âu yếmTiếng ồn ào đọc thơ của mọi người, em gáira ngoài và trở vào tay cầm vòng hoaEm gáiHội xuân kính tặng vòng hoangười nói thành lờichúng tôi uống sữaQuay vào tronggiữ cho hơi thở nhịp nhàngthi sĩ bắt đầu lên tiếngMột giọngThi sĩ bắt đầu lên tiếngThi sĩCảm ơn mọi ngườicảm ơn hội xuân rộng lớnnhững người dự hôm naytôi thấy những cặp mắt ngướcnhững búp tay hồng bâng khuângmầu áo trưng vuitôi còn nhìn thấy đi vàoở cuối dãymột người hôm quamùa đông đậu lại trên mái tóctrên chân runÔng già vàoNgười chưa ngủ ngoài nghĩa địađộc nhất hôm naybằng những con đườngbờ cỏ song songcây cao ngấtbằng những con đường mềm mềm nhẹ nhàngqua đồng cỏ xanhđường nhiều hoa và nhà cửangười đến đâynhững ngày hôm nàohầm hố mìn chông(đồ vật giết người)những ngày hôm nàokhông đủ lối băng ngangnhững ngày hôm nàomắt đỏ đau thươngnhững ngày hôm nàomôi tím nhục nhằnnhững ngày hôm nàomặt toác giận hờnHợp xướngNhững ngày hôm nàonhững ngày hôm nàoThi sĩNhững ngày đã sống trói taynhững ngày đã sống tù đầylòng tôi điên cuồngmồm tôi khấn nguyệntự do tự do tự do tự do tự doem gái cười riễu cợtchữ tự do không nghĩamỗi người đã chính một tự dohãy tưởng tượngnhững ngày băng ngụcđêm dài vô kểtôi chẳng dám chạm tay người yêukhi ấy chúng tôi là hai xác cứngtôi đau quằn quại từng mảnh thịtphải có tự do chỉ có tự dokhông chúng tôi thành súc vậtngười mất nơi trú ẩnlang thang như bầy cừuđược lùa nhốt trong chuồng lớnrào gai sắc chết ngườingười bị móc con ngươi trái tim tinh thầnném vào thú dữcấu xé nhauHợp xướngÔi ghê tởmôi hãi hùngcuộc đời hôm quahàng triệu hàng triệu linh hồn gục ngãMột giọngTôi quỳ ngắm bầu trờiđó quả là sự thựcnhư màn xanh thắm kia saoEm gáiTôi đã đọc thơ ngườiđau từng nhát chémtôi mãi còn hối hậnvết nhớp của người quaÔng giàQuá khứ quá khứhãy ném về hôm quagiận hờn tủi nhục áp bức đoạ đầykhông còn ám ảnhtôi vào dự hội vuikêu lớn rằng: tự doHợp xướngTự do tự dotự do tình biển cảyêu chẳng xuể cuộc đờiThi sĩTôi đã chết nghẹn ngàoôm tình yêu tự do chật ngựctôi chết và chối từđừng ai gọi tôi là thi sĩHợp xướngChúng tôi được sống ngày maivà gọi người trìu mếnhỡi thi sĩ chúng tôiThi sĩTôi ngủ ngoài nghĩa địa một mìnhquanh tôi là người khácchúng tôi cùng cô độcngười yêu tôi chết mãi phương xabởi vì đất đai chia năm xẻ bảybởi vì tâm hồn vỡ vụn thuỷ tinhtôi không biết mộ nàngngười yêu tôi chưa bao giờ ngỏnói làm sao khi chưa tự dohôm nay tôi dự hộihôm nay dùng mắt nhìnhôm nay dùng lời dịucô độc phút tan tànhtôi không còn cô độcÔng giàTôi không còn cô độcHợp xướngTôi không còn cô độcEm gáiKhông ai còn cô độcnối kết bằng âm thanhnối kết bằng ánh sángnối kết bằng tự dobằng cườm tay mắt nhìnbằng tim đập hơi thởkhông ai còn cô độcHợp xướngKhông ai còn cô độckhông ai còn cô độcNgười yêu vàoNgười yêuTôi đi vào hội xuânthân thể còn nô lệthế kỉ vui hớn hởhãy thương thế kỉ quabằng tự do tất cảgiải thoát tôitôi không những cô độccòn nhục nhằn bẩn thỉu xác xơThi sĩÔi người yêu thuở cũtôi không chờ em bao giờNgười yêuHội xuân lan thành bướctôi chết ở ven rừngcùm xích đeo taymắt điếc tai câm giác quan lạnh cứngThi sĩEm về đây rồingực toang hơi thở rưng rưnghôm nay tự do anh phải nóihãy yêu tôi hỡi người yêu mấy kiếpNgười yêuHãy yêu tôi hỡi người yêu mấy kiếptiếng chân nào ròn ngõ hồn vắng lạnắng bay về đómàu vàng đuổi màu đenkẻ thù ăn năn khóc nứcÔng giàChúng cũng cô đơn không kémchết trần truồngchúng ta đã thương mà liệm vảiNgười yêuCó phải anh đi về chân trờitheo đường biểnôi tâm hồn em thoắt sángmùa xuân vây quanhấm bao nhiêu những người thân thuộctình yêu cười ở giữaThi sĩTôi ca hát muôn đờitưởng không còn họp mặthỡi những người mùa xuânNgười yêuEm thành người yêukhông cô độccho em nắm tayđo âu yếmcòn bao giờ còn bao giờ xa cách nữa khôngThi sĩTôi không còn cô độcEm gáiMọi người dự hội xuânkhông ai còn cô độcHợp xướngKhông ai còn cô độcÔng giàTôi có thể ra ngủ ngoài nghĩa địathế kỉ lớn hoàn toànÔng già ngã xuốngHợp xướngKhông bao giờ quên ngủ ngoàinghĩa địaThi sĩHãy hát lên emrằng đời không cô độcrằng đời mãi mãi tự doHợp xướngChúng tôi cúi chàonhững người đến đâymỗi bàn tay nằm một lòng taytrái tim hồi hộpchúng tôi cúi chàongày họp mặtđầy đủ những người chết cô đơnđau cô độcthi sĩ và người yêuhoa đào bay trên không trungchim chóc viền mọi con đườngkhông bao giờ chúng tôi quên người ngủ ngoài địamộ thi sĩ người yêu sẽ cạnh nhauMột giọngHỡi người thi sĩ đau cô độctôi khắc tặng người tấm biaỞ đây ngủ một người muôn đờithi sĩHợp xướngỞ đây ngủ một người muôn đờithi sĩ

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Khép Cửa Lòng Thề Nay Cô độc