Bài Thơ Tre Việt Nam (Nguyễn Duy) (1970-1972) | GợiÝ.vn

Bài thơ Tre Việt Nam

Tre xanh, Xanh tự bao giờ? Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh.

Thân gầy guộc, lá mong manh, Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi? Ở đâu tre cũng xanh tươi, Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu.

Có gì đâu, có gì đâu, Mỡ màu ít chắt dồn lâu hoá nhiều. Rễ siêng không ngại đất nghèo, Tre bao nhiêu rễ bấy nhiêu cần cù. Vươn mình trong gió tre đu, Cây kham khổ vẫn hát ru lá cành. Yêu nhiều nắng nỏ trời xanh, Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm.

Bão bùng thân bọc lấy thân, Tay ôm tay níu tre gần nhau thêm. Thương nhau tre không ở riêng, Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người. Chẳng may thân gãy cành rơi, Vẫn nguyên cái gốc truyền đời cho măng. Nòi tre đâu chịu mọc cong, Chưa lên đã nhọn như chông lạ thường. Lưng trần phơi nắng phơi sương, Có manh áo cộc tre nhường cho con.

Măng non là búp măng non, Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre. Năm qua đi, tháng qua đi, Tre già măng mọc có gì lạ đâu.

Mai sau, Mai sau, Mai sau… Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

Tác giả: Nguyễn Duy – Nguyễn Duy Nhuệ.

1970-1972

Nguồn: Tre Việt Nam, Nguyễn Duy, Cát trắng, NXB Quân đội nhân dân, 1973.

Bài thơ Tre Việt Nam (Nguyễn Duy): Tre xanh, Xanh tự bao giờ?, Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh. Thân gầy guộc, lá mong manh, Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?, Ở đâu tre cũng xanh tươi, Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu…Tre Việt Nam |  GoiY.vn
Bài thơ Tre Việt Nam (Nguyễn Duy): Tre xanh, Xanh tự bao giờ?, Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh. Thân gầy guộc, lá mong manh, Mà sao nên luỹ nên thành tre ơi?, Ở đâu tre cũng xanh tươi, Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu… Tre Việt Nam | GoiY.vn
Bài thơ Cây tre: Cây tre thanh thanh, Lá cành xanh xanh, Đu đưa theo gió, Trông thật hiền lành. Cây tre hiền lành, Mà giặc khiếp kinh. Nhìn tre giặc sợ, Thấp thỏm, giật mình…GoiY.vn
Bài thơ Tiếng hát chăn trâu: Trâu là trâu ơi!, Lúa tốt bời bời, Ruộng nào ruộng nấy, Đầy như mâm xôi. Trâu là trâu ơi!, Đừng ăn lúa đó, Bờ ni ngập cỏ, Tha hồ trâu ăn. Trâu ăn cho no, Cỏ non ngọt xớt, Nước mương trong vắt, Mời trâu xuống đầm. GoiY.vn
5/5 (4 bình chọn)

Bài viết liên quan:

Cây tre là cây tre giàCây tre là cây tre già Bài thơ Mẹ (Bằng Việt)Bài thơ Mẹ (Bằng Việt, 1972) Bài thơ Tre | Bài thơ Tre (Nguyễn Bao) (SGK Tiếng Việt 4)Bài thơ Tre (Nguyễn Bao) (SGK Tiếng Việt 4) Tre vui, tre cười, Kĩu ca kĩu kịt!Bài thơ Tre vui tre cười (Võ Quảng) Bài thơ Mẹ (Trần Quốc Minh): Lặng rồi cả tiếng con veBài thơ Mẹ (Trần Quốc Minh) (1972) Bài thơ Thăm trại Ba Vì: Đầu năm thăm trại Ba VìBài thơ Thăm trại Ba Vì (Tố Hữu) (1972) Tiếng hát mùa gặt | Bài thơ Tiếng hát mùa gặtBài thơ Tiếng hát mùa gặt (Nguyễn Duy, 1971) Ánh trăng | Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy)Bài thơ Ánh trăng (Nguyễn Duy) (1978)Tags: Ngữ văn lớp 6Ngữ Văn Lớp 7quê hương đất nướcsách giáo khoaSGK Tiếng Việt 4thế giới thực vật

Từ khóa » Cây Tre Việt Nam (nguyễn Duy)