Bài Văn Kể Câu Chuyện Về Cuộc Tranh Luận Giữa ôtô, Xe Máy, Xe đạp ...
Có thể bạn quan tâm
Skip to contentTrang chủ » Bài văn Kể câu chuyện về cuộc tranh luận giữa ôtô, xe máy, xe đạp lớp 6 hay nhấtBài làm 1 Sáng nay khi vừa bước chân ra chỗ để xe, em đã lén nghe được cuộc tranh cãi kịch liệt giữa chị xe đạp, anh xe máy và anh ô tô. Chẳng là nhà tôi mới mua thêm chiêc ô tô, mọi người hay sử dụng nhiều hơn nên mới xảy ra cuộc tranh cãi này. Chị xe đạp bao giờ cũng là người dậy sớm. Mỗi khi thức dậy chị vươn vai, cố ghé mình vào khe cửa để đón những tia nắng ấm áp đầu tiên, khoan khoái nói: "Chà chà! Thế là một ngày làm việc mới lại bắt đầu rồi!". Vô tình anh xe máy cũng bị đánh thức, quá tức giận anh ta vừa ngáp vừa cười nhạo nghễ: – Gớm! Dù ngày mới có đến thì cũng chẳng có ý nghĩa gì với loại xe đạp cũ kĩ như chị…! Chị xe đạp quay quắt ra vẻ tức giận lắm: – Cái gì mà cũ kĩ? Anh thì có gì hơn tôi? Anh xe máy còn khoái chí cười to hơn: – Cổ hủ! Quá cổ hủ! Chị đi chậm rì rì, đâu như tôi vừa nhanh lại vừa bảnh trai! Nói rồi anh ta giơ vành xe sáng loáng ra rồi nói tiếp: – Thấy chưa! Tôi được sơn màu bạc quý phái từ đầu đến chân. Đã thế tôi có động cơ chạy êm ru, ăn đứt cái bàn đạp lỗi thời của chị. A! Mà chị có muốn gặp các bạn của tôi không? Nào là SH, Space, Vespa… toàn là xe "xịn"! Anh ô tô cũng thức dậy, cất tiếng nói vọng sang – Có chuyện gì mà sáng sớm cãi nhau um sùm thế? – A, hóa ra hai anh chị đang cãi nhau – Anh chị như nhau cả thôi! Tranh luận làm gì cho mệt! Tôi đây mới là nhất này. Anh xe máy và chị xe đạp trố mắt, anh ô tô lại tiếp lời: – Tôi được trang trí điều hòa, lò sưởi, máy nghe nhạc, gương. Chà chà! Ngồi lên tôi mà lướt đi trên phố thì chỉ có mà an tâm, lại còn được những ánh mắt thèm muốn nhìn theo mà thôi! Trông tôi hoành tráng thế cơ mà! Anh xe máy huýt một cái: – Hoành tráng thật đấy! Xì! Có mà hoành tráng "béo" thì có. Trong giờ cao điểm thì loại xe "đồ sộ" như cậu đố mà qua được đấy! Nhẹ nhàng như tôi đây thì mới lướt được này, lúc như thế anh thử xem ai được ưa chuộng hơn ai. Chị xe đạp nghe thấy cũng bực tức và lên giọng rằng: – Các anh hơi quá đáng rồi đấy! Các anh tuy đi nhanh, nhưng thử nhìn lại dằng sau xem, các anh xả khói phì phì, ô nhiễm môi trường. Không có tôi thì làm gì có hình ảnh những dạy phố thanh bình. Tôi góp phần làm cho môi trường thêm xanh – sạch – đẹp. Người thanh lịch luôn lấy tôi làm lựa chọn hàng đầu. Xe máy và ô tô cs vẻ như hiểu ra chuyện, ô tô phân trần rằng: – Thôi từ giờ chúng ta không cãi nhau nữa, tôi nhận thấy tất cả đều có ích, không ai hơn ai mà cũng chẳng ai kém ai. Xe máy cũng có lợi ích mà tôi và xe đạp không thể có, xe đạp cũng có lợi ích mà xe máy và ô tô không thể có. Vì vậy từ hôm nay chúng ta sẽ yêu thương tôn trọng lẫn nhau, cùng cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình để phục vụ lợi ích của con người. Cả ba xe im lặng ra vẻ đồng ý. Tôi bước xuống lấy chiếc xe đạp, đạp đến trường, trong lòng có một cảm giác vui sướng đến lạ thường. Tôi không ngờ phương tiện giao thông cũng có ý thức đến như thể. Tôi thấy mình phải cố gắng học tập tốt, cố gắng giữ gìn phương tiện của mình, để nó gắn bó với tôi được lâu hơn. Bài làm 2 Trong nhà tôi có ba phương tiện giao thông là bác ô tô, chú xe máy và anh xe đạp. Một hôm, trời nóng bức, tôi leo lên người bác ô tô mở tung hết cánh cửa xe ra để nằm cho mát. Tôi chợt nghe thấy có tiếng rên rỉ của bác ô tô: “Kít! Kít! Đau quá! Đau quá!”.Nghe thấy tiếng bác ô tô rên rỉ, anh xe đạp ở bên cạnh thì thầm với chú xe máy: – Bác ô tô sướng thật, suốt ngày nằm ở nhà, chẳng vất vả gì. Thỉnh thoảng, nhà chủ phải đi bốc hàng thì mới phải đi còn những ngày thường thì được tắm rửa sạch sẽ, có khi còn được mua quần áo mới cho nữa. Chẳng bù cho tôi, tôi là người khổ nhất, người tôi gầy gò, ốm yếu nhất trong ba người, thế mà ngày nào cũng phải cùng ông chủ tập thể dục vào buổi chiều, ngày nào cũng phải đi bốn, năm cây số chứ ít gì đâu. Chân tay tôi lúc nào cũng ra rời. Có lần chân tay còn bị chảy máu vì dẫm phải đinh hay vấp hòn đá nhọn giữa đường, ông chủ phải mang tôi đi băng bó vết thương cho lành lại. Bác ô tô mới có thế mà đã kêu toáng cả lên. Bác ô tô nghe thấy nhưng vẫn lờ đi, coi như không có chuyện gì cả. Được thể, chú xe máy lên tiếng: – Ừ, chẳng bù cho tôi suốt ngày phải làm việc, luôn chân luôn tay, chẳng mấy khi được nghỉ ngơi. Buổi sáng thì chở cô chủ đến trường, trưa về lại cùng bà chủ ra chợ, đến chiều bà chủ lại bắt mang hàng đi cất. Đợt vừa rồi, chắc làm việc quá sức nên tôi bị ốm, ông chủ bà chủ không mang hàng đi cất được, buộc phải chờ tôi khoẻ hẳn. Tuy tôi to hơn anh thật đấy nhưng lại phải làm việc nặng hơn, nhiều hơn. Trong số chúng ta, tôi mới là người khổ nhất. Bác ô tô nghe thấy hết, không chịu được nữa, định cho mỗi người một cái bạt tai nhưng may là bác ấy trấn tĩnh lại được, chứ không thì… Bác nghĩ mình là người có tuổi, không nên làm như vậy, chi bằng giải thích để mọi người hiểu. Bác ô tô cất giọng từ tốn và nghiêm khắc nói: – Các anh vừa nói gì với nhau tôi đều đã nghe thấy cả. Nhưng tôi thắc mắc là, chẳng hiểu các nhà nghiên cứu đã phát minh ra chúng ta làm gì cơ chứ? Họ bỏ công sức và tiền của làm ra chúng ta là để làm cảnh hay sao? Chẳng nhẽ chúng ta lại là một lũ vô tích sự? Sau những câu hỏi của ô tô đưa ra, xe đạp và xe máy liếc nhìn nhau, mặt người nào người nấy đỏ bừng, không nói được câu nào. Bác ô tô lại nói tiếp: – Các nhà nghiên cứu phát minh ra chúng ta để phục vụ cho cuộc sống con người, giúp con người thuận tiện hơn khi đi lại, mua bán, giao tiếp. Còn bản thân tôi, tôi cũng phải làm việc, thậm chí là những công việc nặng nhọc, nhiều hơn các anh. Mà nào tôi có hé răng kêu ca với ai, thỉnh thoảng có đau mỏi quá thì kêu lên một mình đấy thôi! Phải biết rằng con người vất vả lắm mới kiếm ra được hạt cơm hạt gạo chứ chẳng ai không dưng lại có mà ăn! Nói xong, bác ô tô ho lấy ho để. Thấy thế, anh xe đạp và chú xe máy vội chạy lại xoa bóp cho bác ô tô và xin lỗi rối rít. Từ đó họ không còn kêu ca, phàn nàn nữa, ai cũng cố gắng làm việc. Bài làm 3 Trong nhà tôi có ba phương tiện giao thông: xe đạp, xe máy và ô tô. Ba phương tiện này đều đóng góp tích cực cho cuộc sống mọi người. Tuy nhiên, cả ba đều không ai ưa ai. Một buổi tối em út xe đạp đến than thở với tôi: – Chị Mai ơi! Chị đứng ra làm chứng cho em. Người khổ nhất trong nhà này vẫn là em. Người vừa gầy vừa bé thế mà phải cõng mọi người suốt mấy chục năm trời, từ khi nhà này còn nghèo túng cho đến bây giờ. Thế mà vừa mua được anh xe gắn máy là muốn quăng em sang một bên. Bỗng từ sau lưng em út xe đạp vang lên một giọng nói giận dữ của anh tư xe máy: Ai nói tôi sướng! Từ khi có tôi có phải là em út xe đạp được thảnh thơi hẳn ra. Chỉ có một việc là chở chị Mai đi học, còn ngoài ra là chẳng phải làm gì hết. Còn xe máy tôi ai cũng tranh nhau sử dụng. Hẳn là chạy cho nhanh mà không tốn sức. Ngược lại người tôi nóng ran lên, thở toàn ra khói. Thế có khổ không! Chứ không như ai kia, mặt mũi bóng láng, lại nằm chình ình một chỗ, chiếm cả nửa căn nhà. Anh năm ô tô đang nằm im, nghe có người nói kháy mình liền cười nhạt: Các chú lầm to rồi! Sướng gì mà sướng? Chỉ có hai chú sướng mà không biết đấy thôi. Tôi còn khổ hơn các chú trăm lần. Này nhé, quãng đường các chú chuyên chở chỉ vài cây số hoặc quá lắm vài chục mà thôi, còn tôi đây lên đến vài trăm cây số. Chạy liên tục từ sáng đến trưa, có khi đến chiều tối mới đến nơi. Thử hỏi còn gì mệt hơn. Các chú so làm sao được. Có đúng thế không chị Mai? Chị Mai từ đầu đến giờ ngồi im, lúc này mới lên tiếng hòa giải: – Từ nãy đến giờ, chị đã nghe hết cả rồi. Các chú đừng so bì và cãi nhau nữa. Tất cả đều có ích, không ai hơn ai mà cũng chẳng ai kém ai. Tất cả đều phục vụ lợi ích cho con người. Cả nhà đều cám ơn các chú. Nghe vậy, em út xe đạp, anh tư xe máy và anh năm ô tô vui vẻ bắt tay hòa giải với nhau. Riêng tôi, sau khi nghe câu chuyện của các phương tiện giao thông, tôi mới thấm thìa về lợi ích của các phương tiện này, từ đó cố gắng chăm sóc, bảo quản, giữ gìn phương tiện của mình thật tốt để chúng gắn bó với tôi trong suốt cuộc đời. Điều hướng bài viết← Previous Bài viếtNext Bài viết →
Bài viết liên quan
Leave a Comment Cancel Reply
Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *
Type here..Name*
Email*
Website
Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi.
Tìm kiếmTìm kiếmBài đăng gần đây nhất
From Rags to Riches: The Unbelievable Stories of Stock and Crypto Millionaires
10/08/2023The Importance of Insurance: Protecting Your Assets and Future
10/08/2023Unlocking Convenience: The Rise of Online Banking and Its Impact on Modern Lifestyles
10/08/2023Breaking Barriers: Internet Satellites Pave the Way for Global Connectivity
10/08/2023Breaking Barriers: Inclusive E-Learning Practices for Students with Diverse Needs
10/08/2023Privacy vs. Security: Debating the Boundaries of Surveillance Laws in the Digital Era
10/08/2023
Từ khóa » Kể Chuyện Tưởng Tượng Về Xe đạp Xe Máy Xe ô Tô
-
Tưởng Tượng Và Kể Lại Cuộc Tranh Cãi Giữa Ba Phương Tiện Giao Thông
-
Kể Câu Chuyện Về Cuộc Tranh Luận Giữa ô Tô, Xe Máy, Xe đạp
-
Kể Câu Chuyện Về Cuộc Tranh Luận Giữa Ô Tô, Xe Máy Và Xe đạp
-
Trong Nhà Em Có Ba Phương Tiện Giao Thông: Xe đạp, Xe Máy Và ô Tô ...
-
Kể Chuyện Tưởng Tượng Với 3 Phương Tiện ô Tô, Xe Máy, Xe đạp ...
-
Kể Chuyện Tưởng Tượng Trong Nhà Em Có Ba Phương Tiện Giao Thông ...
-
Kể Chuyện Sáng Tạo - Cuộc Tranh Cãi Giữa Xe đạp, Xe Máy Và ô Tô.
-
Hãy Tưởng Tượng Nghe Thấy Cuộc Cãi Vả Và Dàn Xếp Của Xe đạp, Xe ...
-
Kể Câu Chuyện Về Cuộc Tranh Luận Giữa ôtô, Xe Máy, Xe đạp
-
Trong Nhà Em Có Ba Phương Tiện Giao Thông: Xe đạp, Xe ... - Sách Giải
-
Kể Lại Câu Chuyện Về Cuộc Cãi Nhau Của 3 Phương Tiện Giao Thông
-
Nhà Em Có ôtô, Xe Máy Và Xe đạp. Hãy Kể Một Câu Chuyện Tưởng ...
-
Hãy Tưởng Tượng Và Kể Lại Cuộc đời Của Cái Xe đạp. - Olm