Biến - Wikisource

Bước tới nội dung
  • Trang
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn văn kiện này
  • Tạo URL rút gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tải về bản in
  • Tải về EPUB
  • Tải về MOBI
  • Tải về PDF
  • Định dạng khác
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Văn thư lưu trữ mở Wikisource Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn. 113NHO-GIÁO

Khi đã theo cái thiên lý thuần-túy, tất là lấy vạo tâm làm chủ, bắt nhân tâm phải phục-tòng mệnh lệnh, thì nguy hóa ra yên, vi hóa ra hiển, tự-khắc làm điều gì cũng đắc kỳ trung, không thái-quá, không bất-cập.

Trung là cái yếu-điểm của Khổng-giáo. Hễ người ta giữ được cái trung, thì sự hành-vi động-tác của mình mới điều-hòa và mới trúng tiết. Nhưng phải biết rằng cái trung của Nho-giáo không bao giờ có cái định-vị tuyệt-đối, cứ phải tùy cái địa-vị, cái cảnh-ngộ mà tìm cái trung. Xem như quẻ Kiền trong kinh Dịch có sáu hào dương cả, mỗi hào ở vào địa-vị nào, thì lại có một cái trung riêng, như hào sơ cửu là hào ở dưới cùng, thì nói rằng: « Tiềm long vật dụng 潛 龍 勿 用: Rồng còn đang chìm ở dưới nước, thì không nên làm việc gì. » Vậy ở hào này thì lấy chữ vật dụng 勿 用 làm trung. Hào trên là hào cửu nhị thì nói: « Hiện long tại điền, lợi kiến đại-nhân 見 龍 在 田,利 見 大 人: Rồng đã hiện lên trên mặt đất, thì nên ra mà thi-hành mọi việc. » Vậy ở hào này thì lấy chữ kiến 見 làm trung. Lên trên nữa, đến hào cửu tam, cửu tứ, cửu ngũ, thượng cửu, mỗi hào tùy cái địa-vị ở trong quẻ mà có một cái trung riêng. Vậy theo cái trung là theo thiên lý mà lưu-hành, mà biến-

Lấy từ “https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Trang:Nho_giao_1.pdf/109&oldid=95546” Thể loại:
  • Đã hiệu đính
Tìm kiếm Tìm kiếm Trang:Nho giao 1.pdf/109 Thêm ngôn ngữ Thêm đề tài

Từ khóa » Sơ Cửu Của Lục Hào Wiki