[ BJYX | EDIT] TÔI CÙNG ANH ẤY KHÔNG THÂN CHƯƠNG 6 - Blog
Có thể bạn quan tâm
Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác nhìn nhau chằm chằm.
Vương Nhất Bác đứng trước cửa nhà anh với hai túi rau và đồ ăn vặt trên tay, bộ dạng như quyết tâm “nếu anh không cho em vào, em sẽ đăng ngay lên Weibo để bán thảm”.
Chủ nhà bất lực, thở dài để Vương Nhất Bác vào cửa, đóng cửa lại liền hỏi: “Làm sao em biết nhà anh ở đâu?”
Vương Nhất Bác đặt mấy cái túi trong tay lên bàn, lấy ra từng cái một, nói: “Em nhờ trợ lý của em hỏi trợ lý của anh.”
Hừ, đồ phản bội.
Tiêu Chiến trong đầu tính toán xem có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền nếu sa thải trợ lý, nhưng anh cảm thấy không đáng, bây giờ anh đã là minh tinh, thời gian còn đáng giá hơn tiền bạc, vậy nên chỉ có thể từ bỏ ý nghĩ kia.
Anh nhìn chằm chằm đồ ăn được Vương Nhất Bác đặt trên bàn hồi lâu, sau đó nhíu mày hỏi: “Em … thật sự mất trí nhớ? Không nói dối anh chứ?”
Vương Nhất Bác cũng khó hiểu nhìn anh: “Thật, nếu không thì em đã không đến hiện trường đụng đầu để tìm cảm hứng.”
Tiêu Chiến nghĩ thầm em va phải cột điện, nói gì mà để tìm cảm hứng: “Vậy thì làm sao em biết anh thích ăn gì?”
Nói xong, anh chỉ vào những thứ trên bàn nói: “Đây là những món anh thích.”
Vương Nhất Bác rất tự đắc, hất cằm lên cười nói: “Điều này cho thấy việc học phụ đạo của em rất hiệu quả!”
Hắn chỉ vào viên sô cô la trên bàn và nói, “Em biết anh thích nhãn hiệu này qua đoàn phim của anh vài năm trước. Một ví dụ khác là bánh quy hương vị này, em thấy anh thích ăn chúng trong chương trình truyền hình. Còn món này là những gì anh đã nói trong một cuộc phỏng vấn vào tuần trước!”
Không thể nói là không cảm động, Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác đang háo hức kể nguồn gốc mọi chuyện, hồi lâu không nói lời nào, đối phương biểu hiện chân thành nghiêm túc, trong lòng tỏa sáng, giữa mùa thu tháng mười một tạo nên sức quyến rũ mê người.
Có lẽ phát hiện ra Tiêu Chiến quá yên lặng, Vương Nhất Bác bối rối quay đầu lại, nhìn về phía Tiêu Chiến, hỏi: “Chiến Chiến, sao vậy?”
Tiêu Chiến liền tỉnh táo lại, lắc đầu nói: “Không sao, ăn cơm chưa?”
Vương Nhất Bác trả lời: “Chưa, em đi siêu thị, rồi trực tiếp qua đây.”
Một lúc sau, Tiêu Chiến đột nhiên lại dịu dàng đến mức muốn xuống bếp làm cơm cho người ta, nên bây giờ mới có cảnh anh đang đứng dưới bếp nấu canh.
Anh nhìn cà chua trên thớt, sau đó lùi lại vài bước nhìn Vương Nhất Bác đang nằm trên ghế sô pha bên ngoài, tay hắn còn ôm con heo bông vốn được anh đặt bên góc bàn, miệng đôi lúc lại nhếch nhếch cười rất câu dẫn.
Không hiểu vì sao lại tràn ngập cảm giác “Cuộc sống phu phu êm ấm.”
Tiêu lão sư, một đầu bếp giỏi, mất 20 phút để nấu đủ bốn món, anh gọi Vương Nhất Bác mang các món vào bếp, nhưng người bên kia chạy vào, nhưng con heo bông vẫn nằm trong tay hắn.
Vương Nhất Bác hỏi: “Con lợn này anh mua ở đâu vậy, sao nó nặng thế?”
Tiêu Chiến nói, “Em đã bao giờ nhìn thấy loại búp bê da được trang trí đặc biệt? Cẩn thận đấy, bị chúng đánh rất đau.”
Vừa dứt lời, Vương Nhất Bác nghiêng người cầm con búp bê, đầu heo đập vào eo lưng của Tiêu Chiến, anh A một tiếng, tức giận quay người nói: “Chỉ là để Vương lão sư bưng chút đồ ăn thôi, cần gì phải biểu hiện bất mãn như thế. “
Vương Nhất Bác cảm thấy hối hận, nói lời xin lỗi, rồi liền bê bát đĩa ra.
Tiêu Chiến cười nhạo hắn: “Anh muốn xem em bưng đĩa ra bằng cách nào.”
Vương Nhất Bác kẹp con lợn dưới cánh tay của mình, bê thêm hai món ăn và bước ra ngoài.
Tiêu Chiến càng nhìn càng cảm thấy con lợn giống mình, vì vậy anh liền đi phía sau, kéo con lợn ra.
Vương Nhất Bác đặt đĩa xuống và quay lại, nhìn thấy Tiêu Chiến đang cầm cái mũi lợn, hét lên “Vương Nhất Bác”, sau đó đập bộp vào mặt hắn.
Vương Nhất Bác: “?”
Nửa bữa ăn, người đại diện của Vương Nhất Bác gọi điện hỏi hắn đang ở đâu.
Vương Nhất Bác: “Em đang ở nhà Chiến Chiến .”
Người đại diện im lặng hồi lâu, lăng lăng đầu ra, sau khi trút giận nói thêm: “Đừng bị chụp.”
Vương Nhất Bác luôn luôn bối rối, dù sao cũng là một đôi trên danh nghĩa, cả mạng đều biết chuyện, cho dù có bị chụp ảnh cũng không thành vấn đề lớn, vì vậy anh khiêm tốn hỏi ý kiến của người đại diện.
Đầu dây bên kia bấm máy tính nói: “Đưa cho hai người số tiền để dập hotseach đủ mua hai chiếc xe thể thao. Còn hỏi vì sao ngày nào tôi cũng lo lắng cho hai người ?!”
Vương Nhất Bác lại nói: “Vậy thì đừng dập nữa.”
Người đại diện cũng mệt mỏi nói: “Cậu là một đại minh tinh, người hâm mộ và người qua đường đều chỉ vào cậu để bàn tán về tác phẩm của cậu, thật không thích hợp khi luôn lên hotsearch toàn là chuyện tình cảm. Lại nói đến Tiêu Chiến, cậu ta bây giờ hơi nổi tiếng. Nếu khi mọi người hỏi cậu ta là ai, những gì họ nói chỉ là mối quan hệ của cậu ấy với Vương Nhất Bác, thì có ổn không? “
Vương Nhất Bác nghĩ có lý, nói: “Vậy thì sao không bỏ ra một số tiền để đầu tư vào bộ phim của Chiến Chiến và em, chị nghĩ sao? Bằng cách này, chị có thể có cả hai tác phẩm và thể hiện tình yêu. “
Bên kia lại bắt đầu rống lên: “Hai người đều là cái rắm! Công ty không có tiền!”
Vương Nhất Bác cũng không hiểu, hắn rõ ràng ký hợp đồng công ty lớn, làm sao có thể nói không có tiền, vắt cổ chày ra nước so với bọn họ còn hào phóng hơn.
Cúp điện thoại, cẩn thận mở phần mềm ngân hàng kiểm tra số dư, số tiền khá vừa mắt, cúi người nửa hỏi Tiêu Chiến, “Tiêu Chiến, nếu em hết tiền, anh có còn yêu em không?” ? “
Tiêu Chiến nghĩ thầm, em có tiền hay không anh cũng không yêu em, em đang nói bậy bạ gì đó, nhưng anh nói một cách chân thành: “Vương Nhất Bác, anh đã lâu không nấu cơm ở nhà, có lẽ là tay nghề không khéo, em là bắt đầu ngộ độc thức ăn. Nói nhảm sao? “
Vương Nhất Bác không quan tâm, nói tiếp: “Công ty của em quá lỗ mãng.”
Nói xong, hắn đưa điện thoại cho Tiêu Chiến và nói thêm: “Nhìn này, đây là số tiền em kiếm được trong nhiều năm qua, em đang suy nghĩ xem có nên đầu tư tiền của mình để làm một bộ phim truyền hình cho chúng ta không. Không cần tài nguyên, em sẽ coi nó như một niềm an ủi để khi em thoát chết, và như một món quà tình yêu dành cho anh. “
Tiêu Chiến nhìn chằm chằm vào giao diện điện thoại di động của Vương Nhất Bác một lúc lâu không lên tiếng, đôi mắt của anh bắt đầu đỏ lên.
Vương Nhất Bác vươn tay siết chặt từng ngón tay an ủi, “Tiêu Chiến, đừng cảm động, là em nguyện ý.”
Tiêu Chiến quay đầu lại, cau mày: “Em mới ra mắt sớm hơn anh mấy năm, sao có thể kiếm được nhiều tiền như vậy!”
Ừm?
“Còn có, ý của em là, em tới chăm sóc anh sao?”
Cuối cùng, ý tưởng bị dập tắt ngay khi vừa mới nảy mầm, người đại diện Kim Chủ đã gọi lại.
Người đại diện cũng mệt mỏi: “Vừa rồi trách cậu. Nói với cậu một chuyện rồi quên chính sự. Thứ tư tuần sau, hai giờ chiều cậu và Tiêu Chiến sẽ có một thương vụ chung.”
Đây là thương vụ đầu tiên của hai người kể từ khi lên hot search, nên hợp đồng của hai người vẫn còn hiệu lực, Vương Nhất Bác vui mừng đến mức cúp điện thoại nói cho Tiêu Chiến biết chuyện, bên kia nhìn vào điện thoại di động của mình nói, “Tại sao người đại diện của anh không gọi cho anh.”
Vương Nhất Bác chính đáng nói: “Hẳn là do người đại diện của anh và người đại diện của em đã đồng ý rằng chúng ta là một gia đình, cho nên hai người chúng ta chỉ cần thông báo cho một người là đủ.”
Vừa dứt lời, di động của Tiêu Chiến vang lên, anh nghe máy, người đại diện ở phía đối diện nói: “Giữa cậu và Vương Nhất Bác chiều thứ tư tuần sau có việc. “
Tiêu Chiến nói: “Em biết.”
Người đại diện : “Làm sao em biết?”
Tiêu Chiến liếc mắt nhìn người bên cạnh nói: “Vương Nhất Bác ở bên cạnh em, vừa mới nhận được thông báo.”
Người đại diện phía đối diện vô cùng tức giận: “Sao em lại ở cùng Vương Nhất Bác? Cậu ta đến làm gì?! Để chị nói cho em biết, Tiêu Chiến, em phải học cách gọi báo động khi đến thời điểm, dùng điện thoại chính là cần phải thành thạo trong mọi thời điểm có thể bấm được 110. “
Tiêu Chiến “à” suy nghĩ một chút, cảnh sát có biết là phát minh vĩ đại của thế kỷ 20 – điện thoại di động, mục đích cuối cùng là muốn quấy rầy bọn họ không nhỉ?
Người đại diện nói thêm: “Cậu trông giống như một tên tra nam, ác ý của cậu đối với em là rất rõ ràng. Cậu ta đã không làm bất cứ điều gì với em, phải không ?! Em có bị thương không?”
Tiêu Chiến lập tức nói không nên lời, ngẫm lại liền nói: “Thắt lưng hơi đau, có phải là bị thương không?”
Con lợn- thủ phạm gây ra vết thương đã được Vương Nhất Bác vứt lại vị trí cũ. Người quản lý của Tiêu Chiến câu chửi thề mấy câu ở đầu dây bên kia trong hai phút. Trước khi cúp máy, còn hỏi: “Em thực sự không cần chị báo cảnh sát à?”
Tiêu Chiến không thể giải thích được: “Không cần.”
Người đại diện lo lắng nói: “Thế có cần 120 không?”
Tiêu Chiến cảm thấy hôm nay người đại diện mất trí nên cúp điện thoại.
Ở đầu bên kia, người quản lý đang ôm ngực trong công ty, ông chủ tình cờ đi ngang qua hỏi cô chuyện gì đang xảy ra và liệu cô có cần một viên thuốc trợ tim không. Người đại diện thấy ông chủ, lập tức ôm ngực nói: Sếp, công ty chúng ta còn tiền không? “
Ông chủ ngay lập tức như đối mặt với kẻ thù hỏi: “Cô định làm gì?”
Người đại diện nghiêm túc: “Em, huhu, muốn mua một cái hotsearch, nói Vương Nhất Bác không bằng cầm thú, huhu.”
Ông chủ:”?”
Trước ngày hợp tác, cả hai đã gặp nhau tại một bữa tiệc trao giải.
Trong lịch trình được thiết lập từ rất sớm, Vương Nhất Bác đã ở cùng với nữ chính của bộ phim truyền hình nửa đầu năm, và Tiêu Chiến ở cùng với đồng đội của anh.
Có lẽ là do duyên số, thứ tự biểu diễn lần lượt được sắp xếp, Tiêu Chiến và đồng đội của mình vào diễn trước thì bị người dẫn chương trình chặn lại ở khu vực phỏng vấn và chụp ảnh.
Thời tiết quá lạnh mà quần áo mỏng tang, đồng đội trả lời được vài câu liền rụt cổ bước vào, Tiêu Chiến cố gắng theo kịp nhưng nhanh chóng bị người dẫn chương trình chặn lại.
Anh hít một hơi và đứng sững tại đó, và Vương Nhất Bác bước tới phía sau anh.
Đèn flash lần lượt chớp sáng, Vương Nhất Bác cười với anh, đồng thời nhường nữ diễn viên được phỏng vấn trước, đứng phía sau để cùng Tiêu Chiến hứng gió lạnh.
Nhìn thấy đôi môi của Tiêu Chiến trở nên tím tái, Vương Nhất Bác ghé vào tai anh nói nhỏ: “Anh không đặt túi giữ nhiệt sao?”
Tiêu Chiến lắc đầu.
Vương Nhất Bác còn không kịp nghĩ, đang định cởi áo ra, lại bị Tiêu Chiến giữ chặt.
Người bên kia kinh hãi nhìn chằm chằm, giọng nói của anh phát ra từ kẽ hở giữa môi: “Em muốn làm gì ở nơi như thế này?!”
Vương Nhất Bác ngây ngô chớp mắt nói: “Đưa miếng dán giữ nhiệt cho anh.”
Tiêu Chiến không dám trợn mắt, vẫn nhìn chằm chằm máy ảnh trước mặt cười cười, bình tĩnh nói: “Nếu như ngày mai lại lên hotsearch như thế này, công ty của anh thật sự muốn phá sản luôn đó
Chưa kịp nói thêm, người dẫn chương trình đi tới đưa micro, như muốn phỏng vấn hai người cùng lúc.
Tiêu Chiến cũng rất xấu hổ, anh đón lấy micro, chờ người bên kia đặt câu hỏi.
Người dẫn chương trình hỏi: “Có phải đây là lần đầu tiên cả hai đứng trên sân khấu sau khi công khai chuyện tình cảm không?”
Tiêu Chiến nghĩ thầm, còn có cái gì quan hệ, anh cười gật đầu.
Người dẫn chương trình lại hỏi: “Tôi tùy tiện hỏi, hai người hẹn hò được bao lâu rồi?”
Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác trước kia phỏng vấn, anh cũng không nhớ rõ lúc trước nói nhảm, mơ hồ nhớ tới đã hơn ba năm, vì vậy nói: “Ba năm tám tháng.”
Người dẫn chương trình nhướng mày, như thể tối nay đang muốn đem lên một chiếc hotsearch nói, “Nhất Bác nói ba năm năm tháng, anh nói ba năm tám tháng, ba tháng thêm vào có chuyện gì vậy?”
Tiêu Chiến mắng trong lòng, cảm thấy ngành giải trí thực sự không dễ tồn tại, anh liếc nhìn Vương Nhất Bác, tiếp tục cười nói, “Ừ, tôi đã rất tức giận với Nhất Bác sau khi xem cuộc phỏng vấn hôm trước, hẹn hò lâu như vậy, đến thời gian cũng nhớ sai. “
Vương Nhất Bác lập tức nói thêm: “Là lỗi của tôi. Tôi tính từ ngày Tiêu Chiến hôn tôi. Làm sao tôi biết được Tiêu Chiến được tính từ ngày nắm tay. Tất cả đều là lỗi của tôi.”
Đơn giản một câu, Tiêu Chiến trong lòng chửi thề một câu, thầm mắng, Vương Nhất Bác, em xong đời rồi.
Anh mỉm cười, vỗ vai Vương Nhất Bác, nói: “Dù gì thì em cũng không cao bằng anh, hôm đó anh còn đi giày cao. Em kiễng hôn anh làm cho anh thấy không khắc ghi sâu bằng việc chúng ta nắm tay .”
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm Tiêu Chiến, nói, “Đúng nha, ngoài mong đợi Chiến Chiến thậm chí hôn em thêm mấy cái. Sau đó, còn đỏ mặt e thẹn nữa, làm cho em muốn chết ngay tại chỗ.”
Đôi môi đang tươi cười của Tiêu Chiến run rẩy m, anh nói: “Không ngờ lúc Nhất Bác nắm tay anh, lại không nghĩ chúng ta đang hẹn hò. Vương lão sư thoạt nhìn có rất nhiều kinh nghiệm nắm tay người khác phải không. ? “
Vương Nhất Bác hít một hơi từ micro của Tiêu Chiến: “Sao có thể chứ, trên thế giới này chỉ có bàn tay của Tiêu lão sư mà em muốn nắm và không bao giờ buông ra. Chỉ là lúc đó Tiêu lão sư đã uống rất nhiều, em vừa ôm anh thả ra, anh liền chạy thẳng ra đường, sau đó em còn cho là anh cái gì cũng không nhớ nữa, hoá ra lại nhớ rõ tất cả. “
Tiêu Chiến nghiến chặt răng trên đôi môi đang cười,, “Anh chỉ uống một chút. Không giống Vương lão sư, sẽ mất trí…. -“
Chưa kịp nói xong từ ” nhớ”, Vương Nhất Bác đã nhanh chóng phản ứng lại, nắm lấy tay Tiêu Chiến, nói: “Là chân thật yêu anh đó.”
MC được đứng ăn cẩu lương giữa buổi tối gió lạnh trong chiếc váy mỏng, thiện tâm bảo họ bước vào.
Tiêu Chiến vừa đi vừa nói thầm: “Chuyện này qua đi, nói không chừng buổi tối chúng ta lại lên hotsearch.”
Vương Nhất Bác bất lực nói: “Ai kêu Tiêu Chiến đột nhiên gây chuyện với em.”
Tiêu Chiến cũng tức giận nói: “Nếu không phải em nói nhảm, anh cũng không nhất thời trở nên mất trí như vậy, ai hôn em!”
Tiệc tàn ngày đó, Tiêu Chiến trên đường trở về nói: ” Chị, đêm nay có thể là lên hotsearch, công ty còn có tiền không?”
Người đại diện im lặng hồi lâu mới nói: “Tiêu Chiến, nhìn xem, nếu chúng tôi không tính phí chấm dứt hợp đồng với cậu một đồng nào, hiện tại chúng tôi nhất quyết chấm dứt hợp đồng với cậu, cậu có thể không kiện công ty được không?”
Tiêu Chiến: “?”
Kết quả là đêm hôm đó, hai người bọn họ thực sự là hot search, Tiêu Chiến rụt rè bấm vào xem, mọi người vừa khóc vừa vội vàng nói: “Gặm đường.” Thuận tiện, bảng xếp hạng CP của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đã thành công tiến vào top 3 bảng xếp hạng CP
——-
Ghi chú:
110: Số cảnh sát
120: Cứu thương
Chương 7
Chia sẻ:
Từ khóa » Bjyx Sao Anh Không Thích Em
-
Tổng Hợp Truyện Bjyx Sao Anh Không Thích Em - Trang 1 - LoveTruyen
-
Đọc Truyện Sao Anh Hong Thích Em? | BJYX | 为什么你不喜欢我?
-
FULL | Doujinshi BJYX - Phần 2 - Anh Có Thể Thích Em được Sao
-
[ Bác Chiến ] Anh, Có Yêu Em Không? - Tôm - Wattpad
-
Sao Anh Hong Thich Em Bjyx - Đọc Truyện - Truyen3h
-
[BJYX] Ngàn Chén Không Say - Chương 18: Anh Thực Sự Thích Em!
-
Thứ Anh Không Thích, Em Sẽ Làm Hộ Anh. - Truyện 2U
-
【bjyx】 Muốn được Yêu Anh! - | Ttlconfession Update | - Pinterest
-
Tìm Kiếm Truyện • BJYX • Bác Sĩ Tiêu Xinh đẹp (Edit) - Trang 1
-
|BJYX| Yêu Em Anh Dám Không? (Hoàn) - Phungyuen - Truyện Fanfic
-
[Bác Quân Nhất Tiêu]**/BJYX/Vương Nhất Bác!! Em Đây Chính Là ...
-
[BJYX] Ngọn Lửa Ngọt Ngào - MangaToon
-
Đọc Truyện Mỗi Ngày Lên Mạng Phòng Ngừa BJYX Công Khai - [ ]
-
[BJYX] Nếu Tiêu Chiến Xuyên Không Đến 5 Năm Sau - Chương 14
-
Tổng Hợp Truyện Của Từ Khóa Bjyxszd Mới Nhất 2022
-
Nhất Bác Tò Mò Mang Theo Bánh Ngọt đến Thăm Kế Dương đang “ốm ...
-
Đọc Truyện (BJYX) Định Mệnh Cho Em Gặp Được Anh - BÁC QUÂN ...