Bốn Cái Ngu – Wikipedia Tiếng Việt

Văn học dân gian

    Thần thoại     Truyền thuyết     Cổ tích     Truyện cười     Ngụ ngôn     Vè, Tục ngữ     Thành ngữ     Câu đố     Ca dao     Văn học dân gian dân tộc thiểu số     Sân khấu cổ truyền

Văn học viết

    Văn học đời Tiền Lê     Văn học đời Lý     Văn học đời Trần     Văn học đời Lê Sơ     Văn học đời Mạc     Văn học đời Lê trung hưng     Văn học đời Tây Sơn     Văn học thời Nguyễn     Văn học thời Pháp thuộc     Văn học thời kỳ 1945–1954     Văn học thời kỳ 1954–1975     Văn học thời kỳ sau 1975

Khác

    Thơ Việt Nam     Truyện thơ Nôm     Kịch thơ Việt Nam     Truyện tranh Việt Nam

Bốn cái ngu (hay tứ ngu) là một quan niệm dân gian Việt Nam về những nghề nghiệp hay việc không nên làm.

Nguồn gốc

[sửa | sửa mã nguồn]

Ca dao Việt Nam đã đúc kết:[1]

Ở đời có bốn cái ngu

Làm mai, nhận nợ, gác cu, cầm chầu

Trong đó, "làm mai" là nghề mai mối, kết nối nam nữ tiến đến hôn nhân; "nhận nợ" là việc đứng tên mình để vay nợ cho người khác; "gác cu" là dùng đồ nghề để đi nhử chim cu trong lùm bụi; "cầm chầu" là việc đánh trống để khen chê đào kép trong đêm hát bội.[1]

Làm mai

[sửa | sửa mã nguồn]

Làm mai được coi là cái ngu lớn nhất trong bốn cái ngu.[1]

Nhận nợ

[sửa | sửa mã nguồn]

Nhận nợ đôi khi được coi là một hành động tốt giữa những người bạn, tuy nhiên trong một số trường hợp có thể dẫn đến hậu quả tồi tệ.[2]

Gác cu

[sửa | sửa mã nguồn]

Gác cu có thể là hoạt động canh gác để chim cu không ăn lúa trên đồng (nguy hiểm do địa hình),[cần dẫn nguồn] cũng có thể là hoạt động nuôi chim cu làm kiểng (ý nói tốn tiền bạc, thời gian, công sức),[cần dẫn nguồn] hoặc hoạt động len lỏi trong các bụi rậm chờ chim cu dính nhựa hoặc mắc bẫy.[3]

Cầm chầu

[sửa | sửa mã nguồn]

Cầm chầu là một thú chơi tốn tiền.[1]

Hiện đại

[sửa | sửa mã nguồn]

Tác giả Vương Hồng Sển cho rằng ở thời hiện đại, còn có nhiều việc "ngu hơn" bốn việc kể trên.[4]

Đặc điểm văn học

[sửa | sửa mã nguồn]

Sư xuất hiện của con số 4 là một đặc trưng của văn học dân gian Việt Nam.[5]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ a b c d Vũ Đức Sao Biển (ngày 13 tháng 11 năm 2016). "Ở đời có bốn cái ngu:Bàn chuyện cái ngu lớn nhất". Thanh niên. Truy cập ngày 20 tháng 8 năm 2020.
  2. ^ Thích Đạt Ma Phổ Giác, tr. 54-55
  3. ^ Toan Ánh (2011), tr. 12
  4. ^ Vương Hồng Sển (1968), tr. 22, phần "Ở đời có bốn cái ngu"
  5. ^ Nguyễn Xuân Kính (2004), tr. 206

Thư mục

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Nguyễn Xuân Kính, 2004, Thi pháp ca dao, Nhà xuất bản Đại học quốc gia Hà Nội
  • Thích Đạt Ma Phổ Giác, Phải trái cuộc đời, Nhà xuất bản Phương Đông
  • Toan Ánh, 2011, Các thú tiêu khiển Việt Nam - Thú vui tao nhã, Nhà xuất bản Trẻ
  • Vương Hồng Sển, 1968, Hồi ký 50 năm mê hát, 50 năm cải lương, Nhà xuất bản Trẻ
  • Đại Nghĩa, 2007, Địa chí Đại Nghĩa, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam, Nhà xuất bản Đà Nẵng

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]
  • "Gác cu" có nghĩa là gì? tại Vietnamesecommunity Wordpress
  • Bốn cái ngu - Truyện ngắn Sơn Nam

Từ khóa » Vì Sao Gọi Gác Cu Là Ngu