Bức Thư Của Người Mẹ Chột Mắt Khiến Con Trai Day Dứt Cả đời - SOHA

Mẹ tôi bị chột một mắt. Tôi ghét mẹ… Tôi cảm thấy xấu hổ về mẹ mình.

Bà có một quầy hàng nhỏ ngoài chợ bán vài ba mớ rau cỏ lặt vặt để kiếm tiền sinh hoạt cho hai mẹ con.

Nhớ lại một ngày khi tôi còn học tiểu học...Hôm đó là ngày hội thao của trường, mẹ đột ngột xuất hiện. Tôi như muốn nổ tung chỉ mong mình có lỗ nẻ nào đó để chui xuống. Sao mẹ có thể làm như vậy với tôi? Tôi nhìn mẹ với ánh mắt ghét bỏ và chạy ra ngoài.

Bức thư của người mẹ chột mắt khiến con trai day dứt cả đời - Ảnh 1.

Mẹ đột ngột xuất hiện ở trường trong ngày hội thao khiến tôi chỉ muốn "độn thổ". (Ảnh minh họa)

Ngày hôm sau đến trường, đúng như dự đoán, tôi bị lũ bạn đem ra làm trò đùa vì có bà mẹ chột.

Trước những lời chế giễu ác ý, tôi đã ước gì mẹ biến mất khỏi thế giới này nên đã lớn tiếng với mẹ: "Sao mẹ lại chỉ có một mắt? Mẹ đã biến con thành trò cười cho lũ bạn ở trường. Sao mẹ không đi chết đi?".

Mẹ im lặng không nói. Tận trong thâm tâm, tôi biết mình làm thế là hỗn láo nhưng đồng thời tôi lại thấy thỏa mãn vì đã nói ra được điều bấy lâu vẫn giữ trong lòng. Có thể vì mẹ không bắt phạt nên tôi đã không biết mình làm mẹ tổn thương nhiều đến thế.

Đêm đó… Khi tôi tỉnh dậy đi xuống bếp lấy cốc nước, tôi đã bắt gặp mẹ ngồi đó, lặng lẽ khóc, như thể mẹ sợ sẽ làm tôi thức giấc. Nhưng tôi đã làm gì? Tôi chỉ nhìn rồi quay lưng đi.

Nhớ lại những điều mình đã nói với mẹ, trái tim tôi như bị ai đó bóp nghẹt. Mặc dù vậy, tôi vẫn không thôi ghét mẹ. Tôi tự nhủ mình sẽ phải trở thành một người thành đạt bởi tôi ghét người mẹ bị chột một mắt cũng như sự nghèo khó luôn bủa vây chúng tôi.

Tôi đã cố gắng học hành thật chăm chỉ. Bỏ mẹ lại ở quê, tôi lên Seoul học và thi đậu được vào trường Đại học Seoul với tất cả sự tự tin mà tôi có. Thế rồi, tôi ra trường, đi làm, cưới vợ, sinh con và mua được cả nhà riêng.

Bức thư của người mẹ chột mắt khiến con trai day dứt cả đời - Ảnh 2.

Tôi đã trở thành một người đàn ông thành đạt, có nhà riêng, lấy vợ và sinh con ở Seoul. (Ảnh minh họa)

Giờ đây tôi đang sống hạnh phúc cuộc sống của một người đàn ông thành đạt. Tôi thích cuộc sống ở thành phố nhộn nhịp này vì nó khiến tôi quên đi mình có một người mẹ bị chột mắt.

Niềm hạnh phúc đó cứ lớn dần lên cho đến một ngày, một "vị khách không mời" tới tìm tôi. Đó chính là mẹ... vẫn với một con mắt bị chột. Tôi cảm tưởng như lúc đó cả bầu trời đang sụp xuống đầu tôi.

Nhìn thấy bà, cô con gái nhỏ của tôi sợ hãi chạy vội đi. Lúc này, bừng tỉnh, tôi quay sang hỏi bà như thể tôi với bà là hai người xa lạ: "Bà là ai? Tôi đâu có quen biết bà!".

Thậm chí, tôi con lớn tiếng hét vào mặt mẹ mình: "Ai cho phép bà tới đây và làm con gái tôi sợ! Bà cút mau đi!".

Nào ngờ, mẹ tôi khẽ xin lỗi, nói rằng bà nhầm nhà và biến mất nhanh như một cơn gió. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì nghĩ may mà mẹ không nhận ra tôi. Lần này tôi cũng tự trấn an rằng sẽ không nghĩ ngợi gì về buổi gặp gỡ đó cho tới hết cuộc đời này.

Bức thư của người mẹ chột mắt khiến con trai day dứt cả đời - Ảnh 3.

Người đàn bà chột mắt xuất hiện trước cửa nhà tôi tại Seoul chính là mẹ. (Ảnh minh họa)

Thế rồi, một ngày nọ, tôi nhận được một lá thư mời họp lớp gửi tới nhà. Tôi nói dối vợ đi công tác để về quê họp lớp. Sau buổi họp mặt, tôi trở lại căn lều xơ xác, nơi tôi từng gọi là nhà, chỉ vì tò mò muốn biết nó bây giờ ra sao.

Vừa bước chân tới cổng, tôi nhìn thấy mẹ mình nằm còng queo trên nền đất lạnh lẽo. Thế nhưng, đứa con bất hiếu là tôi vẫn không rơi một giọt lệ.

Tới gần hơn, tôi phát hiện mẹ đang nắm chặt một tờ giấy trong tay. Tôi giở tờ giấy ra. Đó là một bức thư mẹ viết và cũng là những lời cuối cùng mẹ dành cho tôi:

"Con trai à, mẹ nghĩ mẹ đã sống đủ rồi. Và… mẹ sẽ không bao giờ lên Seoul nữa… nhưng có quá không nếu mẹ muốn con về thăm mẹ dù chỉ một lần thôi? Mẹ nhớ con nhiều lắm. Mẹ đã rất vui mừng khi biết tin con sẽ về họp lớp.

Tuy nhiên, mẹ quyết định sẽ không tới đó…. Vì con… Mẹ rất tiếc vì mình chỉ còn một con mắt và khiến con cảm thấy xấu hổ. Nhưng con biết không, khi còn nhỏ con đã bị tai nạn và mất đi một mắt.

Là một người mẹ, mẹ không thể chịu đựng được khi nhìn thấy con lớn lên chỉ có một con mắt … Chính vì vậy, mẹ đã hy sinh một con mắt của mình cho con… Mẹ rất tự hào vì con đã thay mẹ đi tới một chân trời mới với điều nhỏ bé mà mẹ có thể cho con.

Mẹ chưa bao giờ giận con vì những điều con đã làm. Những lần con tức giận với mẹ, mẹ đều nghĩ đó là vì con yêu mẹ. Mẹ nhớ lắm quãng thời gian khi con còn nhỏ, lúc nào cũng quấn quít bên chân mẹ. Mẹ nhớ con nhiều lắm, con trai. Mẹ yêu con. Con là cả thế giới của mẹ".

Đất dưới chân tôi như rung chuyển. Tôi ghét cái con người ích kỷ chỉ biết sống cho bản thân là tôi. Nước mắt lớn nhỏ thi nhau rơi nhưng tôi đã chẳng còn cách nào để sửa chữa cho lỗi lầm lớn nhất của cuộc đời mình nữa rồi …

Bức thư của người mẹ chột mắt khiến con trai day dứt cả đời - Ảnh 4.

Những dòng chữ cuối cùng mẹ viết cho tôi khiến tôi hận mình hơn bao giờ hết. (Ảnh minh họa)

Qua câu chuyện trên, chắc hẳn mỗi chúng ta đã tự rút ra bài học thấm thía cho riêng mình.

Đừng bao giờ thiếu tôn trọng, làm ngơ và đánh giá thấp những hi sinh của cha mẹ dành cho bạn. Cha mẹ đã cho bạn cuộc sống này và nuôi bạn khôn lớn với tất cả những điều tốt đẹp nhất mà họ có.

Cha mẹ luôn ở bên để bảo ban, khích lệ con cái. Cha mẹ sẵn sàng từ bỏ tất cả vì con, tha thứ cho mọi lỗi lầm của con. Chẳng có gì có thể đền đáp được hết công ơn trời bể của cha mẹ.

Không phải tiền bạc, cũng không phải mâm cao cỗ đầy, cao lương mỹ vị, cách duy nhất mà phận làm con có thể làm để báo hiếu cha mẹ đó là hãy luôn ở bên, dành cho họ sự yêu thương và kính trọng. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng là quá đủ.

Bức thư của người mẹ chột mắt khiến con trai day dứt cả đời - Ảnh 5.Nỗi đau thầm kín của những phụ nữ Nhật buộc phải nhịn nhục "làm gái" để nuôi con

Từ khóa » Câu Chuyện Về Người Mẹ Bị Chột Mắt