Bứt Bỏ Một Người Cha Tồi đổi Lấy Tương Lai Cho Con - Phunuonline

Lúc đó con trai đầu mới được 3 tuổi, con trai út được 11 tháng, tôi phải đứng trước quyết định bất đắc dĩ, đầy lưỡng lự, đau đớn: làm mẹ đơn thân, tay bồng tay dắt 2 đứa con nhỏ dại rời khỏi căn nhà của mình.

Trước khi về ngoại sinh đứa con thứ hai, anh đã nhiễm thói đề đóm mà tôi không hề hay biết. Vợ đi, một mình rảnh rỗi, anh tha hồ vứt tiền qua cửa sổ với những con số. Hết thời gian thai sản, tôi bồng con vào để tiếp tục đi làm mới biết được trong thời gian đó anh khất lui khất tới tiền phòng trọ, anh hứa với bà chủ chờ vợ vào lãnh bảo hiểm rồi trả luôn. Hỏi ra mới biết quan điểm "mới" của anh: “Cần gì phải đi làm cho vất vả, ở nhà đánh đề khỏe re mà ngày vẫn kiếm được 300 ngàn, nhanh giàu nữa chứ”.

But bo mot nguoi cha toi doi lay tuong lai cho con
Thua đề, anh lại về hành hạ vợ con. Ảnh minh họa

Từ ngày dính lô đề, tính tình anh quay ngoắt 360 độ, anh nói dối, anh ăn cắp tiền, vàng cưới, anh vay mượn khắp nơi... Có hôm thua đề lớn, anh về động tay động chân với vợ và chửi rủa thậm tệ. Tôi khuyên can, anh lại đùng đùng giận hờn rồi đem đứa lớn về ngoài Bắc cho nội nuôi 4 tháng để dằn mặt tôi, để tôi phải lo lắng... rồi anh lại bế con vào Sài Gòn. Cứ thế, vợ chồng lúc nào cũng lục đục chuyện tiền bạc, nợ nần, chuyện anh bỏ bê vợ con đi suốt ngày... Anh còn hăm hở chở vợ đi lĩnh tiền bảo hiểm sinh nở để trả nợ và đánh đề gỡ lại.

Thấy tình thế gian nan, bên nhà nội và ngoại bàn nhau, mẹ con về ngoại làm ăn, tránh xa con người tồi tệ đó, để anh có thể tỉnh ra và thay đổi. Cuộc sống sau đó của mẹ con tôi thật khó khăn khi ở quê miền Trung nghèo khó, mọi người luôn xì xào to nhỏ, đoán già đoán non về cuộc hôn nhân dang dở của tôi.

Mẹ tôi thấy thế nên luôn yêu thương hết mực, cố gắng bù đắp cho đứa con gái ngày càng gầy gò, bệnh tật vì suy nghĩ quá nhiều, đầu óc lúc nào cũng choáng váng vì mất ngủ hàng đêm. Chị gái và anh rể quan tâm động viên về kinh tế lần tinh thần để giúp tôi vượt qua sóng gió.

Con lớn hơn chút, tôi phát hiện mình bị bệnh glucom, phải mổ mắt gấp, nếu không sẽ bị lây sang con khác và dẫn đến mù lòa. Tôi quyết vào Huế đi tìm công việc và tự cứu rỗi cuộc đời mình, vừa kiếm tiền, vừa chữa bệnh. Đứa lớn đem vào Kontum gửi nhờ em trai nuôi – vì em cũng có điều kiện và chưa có em bé, còn đứa sau gửi cho chị gái ở quê, chị là giáo viên, con cái học giỏi, nhà cửa đề huề... nên con sẽ có một môi trường tốt để phát triển. 

But bo mot nguoi cha toi doi lay tuong lai cho con
Sóng gió cứ vùi dập khi tôi liên tục bị bệnh hiểm nghèo

Khi mắt bên phải mổ xong, mới chỉ nhìn được 30%, tôi lại phát hiện mình bị dương tính virut HP dạ dày và tỉ lệ men gan rất cao, nguy cơ ung thư vẫn đang chờ chực. Đêm nằm, nước mắt lăn dài trên má, cứ nghĩ đến hai đứa con còn quá nhỏ... lỡ không còn mẹ, lại chơ vơ, ba lại càng không trông mong.

Tôi cố gắng “vái tứ phương” mong có sức khỏe, tự yêu bản thân mình bằng cách làm đẹp, vui vẻ bên bạn bè, tôi cười nhiều hơn, suy nghĩ tích cực hơn... Vì tôi hiểu rằng, đó là liều thuốc hữu ích nhất lúc này. Và trời lại thương khi nghe lời khẩn cầu của mình, tôi khỏe hẳn, kết quả xét nghiệm ngày càng tốt lên...

Trong khi tôi đang chiến đấu để được ở bên con thì anh lại phũ phàng tất cả. Từ ngày bồng con về, anh không thèm điện hỏi thăm con cái sức khỏe, học hành như thế nào... nỗi quan tâm lớn nhất lúc này của anh là xem đêm qua mơ giấc mơ gì để luận con gì, lô gì...

Khi con trai lớn đậu đại học lục quân, con lên gặp anh để đưa giấy tờ, xác thực bố đẻ của con. Hài hước thay, anh không nhận ra con của mình, hai người đứng gần nhau, con “chào dượng”... Còn anh loay hoay tìm xem con mình đâu mà không thấy...

But bo mot nguoi cha toi doi lay tuong lai cho con
Ảnh minh họa

Hôm nay, nhìn lại các con học giỏi, thành đạt, trở thành những chàng trai bản lĩnh, phẩm chất tốt... tôi cảm thấy đời rất mãn nguyện. Nếu tôi cam chịu trước con người ấy, chắc chắn tương lai các con đã có thể chìm ngỉm dưới đống lô đề ấy. Và tôi biết giáo dục các con ra sao khi ba nó là một kẻ tồi tệ như thế! 

Biết rằng một ngã rẽ trong mỗi cuộc hôn nhân luôn khiến người ta đau, nhưng làm mẹ đơn thân đôi khi lại là một sự lựa chọn sáng suốt... Sau cơn mưa trời lại sáng và ta sẽ thấy rõ hơn con đường thênh thang ở phía trước. Cứ bước... là sẽ tới!

                                                                                                     Bích Hoài

Từ khóa » Một ông Bố Tồi