Cái Nước Mình Nó Thế, Anh ạ! - day

Gẫm & Bình

Cái nước mình nó thế, anh ạ! 07. 08. 13 - 12:41 pm

Hồng Hạnh 2 vs Nhật Khánh

SOI: Đây là trao đổi trong phần cmt cho bài “Sự bất lực của báo chí trong vụ Đường Đua“. Soi đưa lên thành bài để các bạn dễ thảo luận về đề tài này: phóng viên văn hóa văn nghệ và việc khen-chê tác phẩm. Hí họa trong bài là Soi lấy từ Internet.

phong-vien-2

HỒNG HẠNH 2

Là nhà báo nên xin cho tôi nói vài lời.

Ở đây (từ đầu cuộc tranh luận về Đường Đua đến giờ) có một “sự nhầm nhẹ” khi cứ đánh đồng báo chí với phóng viên bênh Đường Đua. Có những tờ báo cũng chê Đường Đua chứ không phải chỉ có bênh (chẳng hạn VNExpress), và có rất nhiều phóng viên tôi quen và không quen lắm cũng không thích phim này. Họ còn chửi những phóng viên viết bài ca ngợi phim.

Hầu hết các bài ca ngợi phim Đường Đua là của các bạn của hai vợ chồng Hồng Ánh – Thanh Sơn. Cái đó tôi đảm bảo, thậm chí nếu Soi cho phép (chắc là không nhỉ), tôi còn nói rõ được phóng viên nào có quan hệ thế nào với hai bạn ấy.

Hoạt động của các tờ báo Việt Nam bây giờ khá là thoáng, các bài viết văn hóa nghệ thuật được đăng khá dễ dãi, nếu là của phóng viên trong báo, và không “chửi mắng đánh đập ai”, trên tinh thần cái gì của nội thì cố mà khen. Thế nên chuyện vừa qua không nói lên được quan điểm của báo chí, chỉ nói lên được chuyện Hồng Ánh – Thanh Sơn có quan hệ tốt thế nào với nhiều phóng viên mà thôi.

Về phim thì vì tôi tui không thân nhưng cũng là người được mời đi xem và được tặng một bịch cafe với một bộ bài, nên tôi không có ý kiến gì được, và thực tế tôi cũng không viết được gì. Nhưng tôi nghĩ thế là cũng đền ơn đáp nghĩa được chủ phim rồi.

journalists-2 

NHẬT KHÁNH

Hồng Hạnh nói: “Về phim thì vì tôi tui không thân nhưng cũng là người được mời đi xem và được tặng một bịch cafe với một bộ bài, nên tôi không có ý kiến gì được, và thực tế tôi cũng không viết được gì. Nhưng tôi nghĩ thế là cũng đền ơn đáp nghĩa được chủ phim rồi”.

Là phóng viên, chỉ vì mấy món quà lẻ mà phải nghĩ đến “đền ơn đáp nghĩa” thì viết kiểu gì hả bạn?

Không viết được gì thể hiện sự bất lực của ngòi bút, nhưng bạn lại coi đó là hành động gia ơn cho nhà sản xuất. Kì quá!

Tôi nghĩ những điều anh Thuần viết rất công tâm, và để lại nhiều suy nghĩ cho những người làm nghề viết. Không có cách nào khác, phóng viên buộc phải tự nâng trình độ lên. Không thể cứ à uôm, lẫn lộn, cảm tính, theo đuôi nhau mà viết.

hi-hoa-iran

.

 HỒNG HẠNH 2

Thưa anh Nhật Khánh là, không phải vì bịch cafe với bộ bài của anh Thanh Sơn mà tôi không viết được, mà là vì những chuyện khác nữa; làng báo làng văn làng nghệ loanh quanh có từng ấy con người, vuốt mặt cũng phải nể mũi. Bạn tôi khen Đường Đua như vậy, tôi lẽ nào chê thì sau này còn gặp nhau làm sao? Chưa kể đến chuyện báo chí cũng nhìn nhau, báo mình và báo bạn có quan điểm quá trái chiều thì cũng không ổn.

Thực ra thì đi làm phóng viên mảng văn hóa văn nghệ mới thấy khó, phim Việt Nam thì dở kinh khủng khiếp, nhưng mà mình không so bó đũa chọn cột cờ thì cũng thấy tội cho họ. Anh phải đi họp báo, nhìn vợ chồng Hồng Ánh – Thanh Sơn và mấy trăm bạn trong đoàn làm phim hớn hở vui mừng, vì họ thàm tâm nghĩ phim họ hay, vâng, thì anh mới hiểu lòng những nhà báo như chúng tôi. Tạt gáo nước lạnh vào sự chân thành tuy ngây thơ của họ, quả là cũng thấy đau lòng.

Vậy nên tôi nghĩ là các nhà báo không có liên quan sâu, không phải bạn bè của Hồng Ánh – Thanh Sơn thì đều chọn cách im lặng, để không mất lòng bạn bè; có một số người khôn ngoan từng trải còn bảo, thôi không đi xem, cho còn giữ được bạn, giữ được mình.

Nhưng có người thì nể nang, hết khen trên báo lại khen trên blog, trên facebook. Mỗi người có một lựa chọn, nhưng đều do một chút tình thương với bạn bè, chút động viên với phim Việt vốn dĩ chẳng ai xem, và nếu làm vậy cũng đâu có gì sai đâu. Ở Việt Nam đâu phải ỡ Mỹ, anh mà chê phim người ta xem, bao nhiêu năm sau anh cũng không làm bạn với họ được, và biết đâu một dịp nào đó anh ra sách, anh làm phim, viết báo,.. sơ hở một cái là anh cũng chết với họ. Ấy là chưa nói, chủ phim này có tiếng là “đanh đá” trên các diễn đàn chính thức và phi chính thức đó anh ạ! Nên một sự nhịn là chính sự lành.

Cái nước mình nó thế, anh ạ!

*

Bài liên quan:

– ĐƯỜNG ĐUA: Căng thẳng, nghẹt thở, với Hồng Ánh làm sản xuất– Doanh thu Đường Đua thua xa phim ma. Nhưng…    – Xem đi! Please!       – Vì sao Đường Đua thành công về PR, thất bại về bán vé?     – Em chả phải hot blogger nên cho em nói thiệt đi, về Đường Đua    – Đường Đua: đứa nghịch tử của Tarantino   – Nói thêm vài điều về chuyện ai cũng biết là chuyện gì    – Đừng khá hay trung bình khá, vì mắt cú vọ và tim cạn máu của khán giả sẽ làm bạn tắt ngóm – Không thể dùng sự đông/vắng của phòng vé để nói là phim hay/dở    – Gửi Lê Hồng Lâm: Bạn đã hiểu sai chữ “Tử Tế” mà mình nói    – Sự bất lực của báo chí trong vụ Đường Đua     – Cái nước mình nó thế, anh ạ!    – Vâng, cái nước mình nó thế, tùy người    – Không phải ai cũng hiểu: có nhiều chuyện mà… ở đâu cũng thế

Chia sẻ: Chia sẻ lên facebook Chia sẻ lên twitter Chia sẻ lên Google Chia sẻ lên yahoo Chia sẻ lên LinkHay.com Chia sẻ lên Zing Gửi bình luận In trang này

Ý kiến - Thảo luận

15:42 Friday,9.8.2013 Đăng bởi: admin

@ Hồng Hạnh thân 2 mến: Comment của bạn đã lên thành bài. Bài có tên "Không phải ai cũng hiểu: có nhiều chuyện mà… ở đâu cũng thế". Bạn vào đọc nhé.

...xem tiếp 15:42 Friday,9.8.2013 Đăng bởi: admin

@ Hồng Hạnh thân 2 mến: Comment của bạn đã lên thành bài. Bài có tên "Không phải ai cũng hiểu: có nhiều chuyện mà… ở đâu cũng thế". Bạn vào đọc nhé.

18:49 Thursday,8.8.2013 Đăng bởi: billy John

Có những bạn còn rất trẻ đã khôn lỏi coi "'quan hệ" là lý tưởng là sự nghiệp phấn đấu của cuộc đời. Không phải các bạn tự nghĩ ra cái sự nghiệp ấy mà chính là do kinh nghiệm cha chú các bạn truyền lại. Đến lúc xã hội bê bết vì các loại quan hệ, các bạn không còn là chính con người mình thì các bạn đổ tại 'cái nước mình nó thế'. Sao các bạn không  d...xem tiếp 18:49 Thursday,8.8.2013 Đăng bởi: billy John

Có những bạn còn rất trẻ đã khôn lỏi coi "'quan hệ" là lý tưởng là sự nghiệp phấn đấu của cuộc đời. Không phải các bạn tự nghĩ ra cái sự nghiệp ấy mà chính là do kinh nghiệm cha chú các bạn truyền lại. Đến lúc xã hội bê bết vì các loại quan hệ, các bạn không còn là chính con người mình thì các bạn đổ tại 'cái nước mình nó thế'. Sao các bạn không  dám khẳng  định rằng 'quan hệ'  là rất sướng. Rất sướng

Xem tất cả Ý kiến - Thảo luận

Click here to cancel reply.

Họ tên

Email

(Đề nghị gõ chữ tiếng Việt có dấu và không viết tắt)

Từ khóa » Cái Nước Mình Nó Thế