Cảm Nghĩ Về Mẹ Của Em (27 Mẫu) - Văn Biểu Cảm Về Mẹ Lớp 7

Download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 7: Cảm nghĩ về mẹ thân yêu của em, hướng dẫn cách viết bài văn cảm nghĩ về người mẹ.

Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu của em
Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu của em

Nội dung của tài liệu sẽ bao gồm 3 dàn ý và 35 mẫu lớp 7. Hãy cùng theo dõi nội dung chi tiết được đăng tải ngay để có thể hoàn thiện bài viết văn của mình nhanh chóng, dễ dàng hơn.

Cảm nghĩ về mẹ thân yêu của em

  • Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu ngắn gọn (5 mẫu)
  • Hướng dẫn Tìm ý cảm nghĩ về mẹ
  • Dàn ý cảm nghĩ về người mẹ thân yêu (2 mẫu)
  • Viết bài văn biểu cảm về mẹ (5 mẫu)
  • Biểu cảm về mẹ ngắn gọn (5 mẫu)
  • Văn biểu cảm về mẹ (5 mẫu)

Cảm nghĩ về người mẹ thân yêu ngắn gọn

Đoạn văn mẫu số 1

Mẹ là người mà tôi cảm thấy yêu mến và trân trọng. Với tôi, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp nhất. Mẹ của tôi là một y tá. Công việc của mẹ khá bận rộn. Thỉnh thoảng, mẹ còn phải ở lại bệnh viện để trực. Nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian để chăm sóc mọi người trong gia đình. Điều này khiến tôi khâm phục mẹ vô cùng. Mẹ vừa dịu dàng, tâm lí nhưng cũng rất nghiêm khắc. Khi tôi vẫn còn bé rất nghịch ngợm. Nhiều lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Những lúc như vậy, mẹ sẽ khuyên bảo tôi. Cuối tuần, mẹ được nghỉ ở nhà. Mẹ sẽ nấu nhiều món ngon cho tôi. Thỉnh thoảng, mẹ còn đưa tôi đi chơi nữa. Lúc đó, tôi đều cảm thấy rất vui vẻ. Tôi đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp cùng với mẹ. Có lúc, hai mẹ con lại ngồi tâm sự, trò chuyện với nhau như những người bạn Mẹ luôn lắng nghe, chia sẻ và động viên và đưa cho tôi những lời khuyên bổ ích. Từ tận đáy lòng, tôi luôn yêu mến và kính trọng mẹ. Tôi cũng mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ.

Đoạn văn mẫu số 2

Đối với tôi, mẹ là người thân quan trọng nhất. Mẹ của tôi là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang nhưng cũng rất nghiêm khắc. Công việc dạy học ở trường rất bận rộn nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Tôi còn nhớ hồi bé mình rất nghịch ngợm. Đôi lúc, tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Những lúc tôi bị ốm, mẹ ở bên chăm sóc cho tôi. Khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy cho tôi cách nấu ăn, rửa bát hay giặt quần áo. Mẹ đã dạy cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Tôi và mẹ cũng đã có những kỉ niệm đẹp đẽ. Bất kể chuyện gì, tôi cũng có thể chia sẻ cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ vất vả, tôi thấy thương mẹ thật nhiều. Tôi lại cố gắng giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tình yêu của mẹ dành cho tôi thật vĩ đại. Tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng điều đó.

Đoạn văn mẫu số 3

Mẹ là người thân mà tôi cảm thấy yêu mến và trân trọng nhất. Năm nay, mẹ đã bốn mươi tuổi nhưng vẫn còn trẻ trung, xinh đẹp. Công việc của mẹ là bác sĩ nên khá bận rộn. Thỉnh thoảng, mẹ còn phải ở lại bệnh viện để trực. Nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Mẹ là một người phụ nữ vừa dịu dàng, tâm lí nhưng cũng rất nghiêm khắc. Khi tôi vẫn còn bé rất nghịch ngợm. Nhiều lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Những lúc như vậy, mẹ sẽ khuyên bảo tôi nhẹ nhàng mà không trách mắng. Từ nhỏ đến lớn, mẹ luôn đồng hành với tôi trong mọi sự kiện trọng đại. Thỉnh thoảng, tôi và mẹ còn chia sẻ, trò chuyện với nhau như hai người bạn. Từ tận đáy lòng, tôi luôn yêu mến và kính trọng mẹ. Tôi cũng mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Tôi cũng tự hứa sẽ cố gắng để mẹ luôn cảm thấy tự hào.

Đoạn văn mẫu số 4

Mẹ là một điểm tựa tinh thần vững chắc của tôi. Mẹ của tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Nhưng tôi thấy mẹ vẫn còn rất trẻ trung và xinh đẹp. Dáng người của mẹ khá mảnh mai. Mái tóc được chăm sóc cẩn thận nên mềm mượt. Làn da đã có một vài vết nhăn. Đôi mắt thì hiền từ và nụ cười vẫn thật rạng rỡ. Tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đã bế bồng tôi khi còn thơ bé, chăm sóc tôi khi đau ốm hay vỗ về an ủi tôi khi buồn bã. Công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.

Đoạn văn mẫu số 5

Mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi. Mẹ của tôi là một giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, mẹ ba mươi tám tuổi. Tôi cảm thấy mẹ rất xinh đẹp, duyên dáng. Mái tóc đen nhánh và mềm mượt. Khuôn mặt trông rất phúc hậu. Tôi ấn tượng nhất là ánh mắt ấm áp, trìu mến của mẹ. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang nhưng cũng rất nghiêm khắc. Công việc dạy học khá bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Mẹ được rất nhiều học sinh quý mến. Mỗi ngày kỉ niệm, rất nhiều học sinh đến thăm. Điều đó khiến tôi tự hào lắm. Đôi lúc, tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Những lúc tôi bị ốm, mẹ ở bên chăm sóc cho tôi. Khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy cho tôi cách nấu ăn, rửa bát hay giặt quần áo. Mẹ đã dạy cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Tôi và mẹ cũng đã có những kỉ niệm đẹp đẽ. Tôi với mẹ giống như những người bạn vậy. Bất kể chuyện gì, tôi cũng có thể chia sẻ cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ vất vả, tôi thấy thương mẹ thật nhiều. Tôi cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà đơn giản để mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Tình yêu của mẹ dành cho tôi thật vĩ đại. Tôi luôn biết ơn và trân trọng vì điều đó.

Hướng dẫn Tìm ý cảm nghĩ về mẹ

Biểm cảm về mẹ

Dàn ý cảm nghĩ về người mẹ thân yêu

Dàn ý số 1

1. Mở bài

Giới thiệu về người mẹ.

2. Thân bài

a. Một vài nét chung

  • Tên, tuổi và công việc
  • Miêu tả đôi nét về ngoại hình, tính cách.

b. Vai trò của người mẹ

  • Mẹ có vai trò vô cùng quan trọng đối với mỗi người: chăm sóc, nuôi dưỡng và dạy dỗ chúng ta nên người.
  • Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc cho mỗi người: luôn bao dung, yêu thương chúng ta vô điều kiện.
  • Một số kỉ niệm đáng nhớ về mẹ.

c. Bày tỏ tình cảm dành cho người mẹ:

  • Yêu mến, kính trọng, tự hào,...
  • Mong muốn mẹ luôn vui vẻ, khỏe mạnh
  • Cố gắng ngoan ngoãn để mẹ luôn tự hào

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm dành cho người mẹ thân yêu.

Dàn ý số 2

1. Mở bài

Dẫn dắt, giới thiệu về người mẹ thân yêu của em: Mẹ chính là nguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác nghệ thuật. Bởi mẹ có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người. Và với riêng tôi, mẹ chính là một điểm tựa tinh thần quý giá.

2. Thân bài

a. Giới thiệu chung về người mẹ

  • Tên, tuổi và nghề nghiệp của mẹ.
  • Đặc điểm ngoại hình: dáng người, khuôn mặt, điểm ấn tượng nhất (ví dụ: đôi bàn tay chai sần, giọng nói dịu dàng…)
  • Đặc điểm tính cách: hiền từ, nghiêm khắc…

b. Vai trò của người mẹ trong cuộc sống

  • Mẹ có công sinh thành, dưỡng dục mỗi người.
  • Mẹ là điểm tựa tinh thần, yêu thương và bảo vệ con cái.

c. Kỉ niệm và tình cảm dành cho mẹ

  • Những kỉ niệm đặc biệt như: Mẹ chăm sóc khi bị ốm; Một lần mắc lỗi với mẹ…
  • Tình cảm dành cho mẹ: Yêu mến, kính trọng, tự hào…

3. Kết bài

Khẳng định lại tình cảm dành cho người mẹ thân yêu: Người mẹ - một điểm tựa tinh thân vô cùng vững chắc cho mỗi người trong cuộc hành trình đầy gian khó tìm đến với thành công. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi tất cả những lời yêu thương nhất dành cho người mẹ của mình.

Viết bài văn biểu cảm về mẹ

Bài văn mẫu số 1

Chẳng thể nào đong đếm được công lao to lớn của đấng sinh thành. Bởi vậy, chúng ta cần biết yêu thương và trân trọng họ. Với tôi, mẹ là người quan trọng nhất.

Mẹ của tôi là Nguyễn Thị Hồng Hạnh. Năm nay, mẹ bốn mươi tuổi. Nhưng mẹ vẫn rất xinh đẹp và trẻ trung. Dáng người của mẹ khá thanh mảnh. Khuôn mặt có hình trái xoan. Nước da hồng hào, vẫn còn rất mịn màng. Mái tóc dài đen nhánh được buộc gọn gàng. Nhưng tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ.

Mẹ của tôi là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất bận rộn. Thỉnh thoảng, mẹ còn phải ở lại bệnh viện để trực. Nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Điều này khiến tôi khâm phục mẹ vô cùng. Mẹ vừa dịu dàng, tâm lí nhưng cũng rất nghiêm khắc. Khi tôi vẫn còn bé rất nghịch ngợm. Nhiều lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Những lúc như vậy, mẹ sẽ khuyên bảo tôi.

Cuối tuần, mẹ được nghỉ ở nhà. Mẹ sẽ nấu nhiều món ngon cho tôi. Thỉnh thoảng, mẹ còn đưa tôi đi chơi nữa. Lúc đó, tôi đều cảm thấy rất vui vẻ. Tôi đã có thật nhiều kỉ niệm đẹp cùng với mẹ. Không chỉ vậy, mẹ đã dạy cho tôi nhiều kĩ năng trong cuộc sống. Mọi công việc, tôi đều có thể làm được tốt. Nhờ vậy, tôi trở nên tự lập hơn trong cuộc sống. Không chỉ vậy, mẹ còn là điểm tựa tinh thần vững chắc của tôi. Thỉnh thoảng, hai mẹ con lại ngồi tâm sự, trò chuyện với nhau. Mẹ luôn lắng nghe, chia sẻ và động viên tôi. Mẹ giống như một người bạn của tôi vậy.

Từ tận đáy lòng, tôi luôn yêu mến và kính trọng mẹ. Tôi cũng mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Tôi tự hứa sẽ cố gắng để mẹ luôn cảm thấy tự hào.

Bài văn mẫu số 2

“- À mẹ ơi có con dế Luôn trong bao diêm con đây Mở ra là con thấy ngay Con yêu mẹ bằng con dế”

Những lời thơ hồn nhiên, ngộ nghĩnh trong bài thơ “Con yêu mẹ” của Xuân Quỳnh đã cho thấy tình cảm mẫu tử thật thiêng liêng. Chắc hẳn, mỗi người sống trong cuộc đời đều mong muốn được sống trong tình yêu thương của mẹ.

Với tôi, mẹ giống như một điểm tựa tinh thần vững chắc. Năm nay, mẹ của tôi bốn mươi tuổi. Dáng người của mẹ khá mảnh mai. Mái tóc được mẹ chăm sóc cẩn thận nên lúc nào cũng mềm mượt. Khuôn mặt đã in hằn dấu vết của thời gian. Làn da đã rám nắng bởi những ngày làm việc vất vả. Nhưng đôi mắt vẫn hiền từ, và nụ cười vẫn thật rạng rỡ. Nhưng có lẽ, tôi thích nhất là đôi bàn tay của mẹ. Đôi bàn tay đã bế bồng tôi khi còn thơ bé, chăm sóc tôi khi đau ốm hay vỗ về an ủi tôi khi buồn bã. Đôi bàn tay đã có nhiều vết chai sần nhưng lại đầy ấm áp, yêu thương.

Mỗi ngày, mẹ đều thức dậy thật sớm để ra đồng làm việc. Công việc đồng áng vất vả, nhưng mẹ vẫn cố gắng. Dù không phải là công việc trí thức như một bác sĩ hay luật sư, nhưng tôi luôn cảm thấy tự hào về công việc của mẹ. Bởi mẹ đã làm lụng vất vả để kiếm tiền nuôi tôi, cho tôi ăn học. Tôi thầm biết ơn và cảm phục về mẹ nhiều lắm!

Dù công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc tôi. Bố tôi mất sớm, mẹ đã một mình nuôi lớn tôi. Điều đó khiến tôi càng thêm khâm phục nghị lực của mẹ. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Vì vậy, tôi đã cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà. Dù vậy, cũng có lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi tự nhận ra bài học của bản thân. Từ đó, tôi thêm cố gắng học tập, giúp đỡ mẹ việc nhà nhiều hơn. Tôi tự hứa sẽ trở thành một đứa con ngoan để mẹ cảm thấy tự hào. Tôi cũng mong mẹ giữ gìn sức khỏe thật tốt, luôn được vui vẻ và hạnh phúc.

Người mẹ, có một vị trí quan trọng đối với cuộc sống của mỗi người. Tình cảm mẫu tử vô cùng giá trị, giúp chúng ta vượt qua mọi nghịch cảnh trong cuộc sống, nỗ lực nhiều hơn.

Bài văn mẫu số 3

“Công cha như núi Thái Sơn Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra Một lòng thờ mẹ kính cha Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

Cha mẹ có vị trí vô cùng quan trọng trong cuộc sống của mỗi người. Bởi vậy, tôi luôn dành cho mẹ tình yêu thương và lòng kính trọng.

Bố tôi là bộ đội, thường xuyên phải đi công tác. Bởi vậy, mẹ là người gắn với tôi hơn cả. Năm nay, mẹ bốn mươi tuổi. Khuôn mặt trông rất dịu hiền. Làn da trắng hồng hào. Đôi bàn tay nhỏ nhắn với nhiều vết chai sần. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt.

Công việc của mẹ là một giáo viên. Dù công việc bận rộn, nhưng mẹ vẫn quan tâm đến hai chị em tôi. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Mỗi khi bố có thời gian về thăm nhà, cả gia đình lại được sum họp bên mâm cơm mẹ nấu. Cảm giác khi đó thật ấm áp, hạnh phúc biết bao.

Tôi đã có thật nhiều kỉ niệm cùng với mẹ. Những buổi chiều cuối tuần cùng mẹ vào bếp. Hai mẹ con vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ. Hay những chuyến đi chơi xa cùng với cả gia đình, mẹ luôn chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo. Cả những lúc tôi bị ốm, mẹ chăm sóc cho tôi từng chút một. Mẹ nấu cháo cho tôi, giúp tôi uống thuốc. Suốt cả đêm, mẹ thức trông tôi ngủ. Những lần đó giúp tôi cảm nhận được nỗi vất vả của mẹ nhiều hơn. Tôi nhận ra tình yêu thương mẹ dành cho mình. Điều đó khiến tôi trưởng thành hơn, thêm yêu mẹ nhiều hơn.

Tình mẹ thật bao la như biển cả. Từ tận đáy lòng, tôi muốn dành cho mẹ tất cả những lời tri ân trân trọng nhất. Tôi mong mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ để có mãi ở bên tôi.

Bài văn mẫu số 4

“Công cha như núi ngất trờiNghĩa mẹ như nước ở ngoài biển ĐôngNúi cao biển rộng mênh môngCù lao chín chữ ghi lòng con ơi”

Khi đọc bài ca dao này, em đã hiểu được công cha nghĩa mẹ thật to lớn, vĩ đại. Từ đó, em thêm kính yêu cha mẹ hơn. Đặc biệt là mẹ - người em yêu thương nhất trên đời.

Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ rất trẻ. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Còn đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Đối với em, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.

Ở trong gia đình, mẹ luôn quan tâm và chăm sóc mọi người rất chu đáo. Em vẫn nhớ khi còn nhỏ, sức khỏe của em không tốt. Em rất hay bị ốm. Những lúc đó, mẹ lại chăm sóc cho em. Mẹ nấu cháo cho em, giúp em uống thuốc. Suốt đêm, mẹ thức trông em ngủ. Em nhận ra được sự tần tảo, hy sinh cũng như tình yêu mà mẹ dành cho mình.

Nhưng cũng có đôi lần, em khiến mẹ phải phiền lòng. Hồi ấy, dù là con gái nhưng em rất nghịch ngợm. Em thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, chúng em rủ nhau trốn tiết học thể dục để ra ngoài cổng trường mua quà vặt. Nhưng không may, cả nhóm đã bị cô giáo bắt gặp. Cuối buổi hôm ấy có giờ sinh hoạt, cô giáo đã nghiêm túc phê bình chúng em trước cả lớp. Và cô cũng nói rằng sẽ đến gặp và trao đổi với phụ huynh. Trên đường về nhà, em cảm thấy rất lo lắng, hối hận. Nhưng khi về đến nhà, mẹ đã không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuôn bảo em. Mẹ còn kể cho em nghe rằng hồi trước mẹ cũng đã từng nghịch ngợm khiến bà ngoại cảm thấy phiền lòng. Điều đó khiến em nhận ra lỗi lầm của bản thân.

Từ đó trở đi, em tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Biết công việc của mẹ rất bận rộn, em luôn cố gắng sống tự lập. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Em hy vọng có thể trở thành niềm tự hào của mẹ.

Tình cảm mẫu tử thật đáng trân trọng. Đối với em, mẹ giống như một điểm tựa vững chắc không thể nào thiếu trong cuộc sống. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành và sâu sắc nhất.

Bài văn mẫu số 5

“Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính chaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

Trong gia đình của mình, người mà tôi yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi. Nhưng mẹ vẫn còn trẻ trung và xinh đẹp lắm. Dáng người của mẹ mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da vẫn còn trắng hồng như ngày nào. Đôi mắt hiền từ luôn nhìn tôi thật trìu mến. Đôi bàn tay mềm mại. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp nhất.

Mọi công việc trong gia đình đều do mẹ chăm lo. Từ giặt quần áo, dọn dẹp nhà cửa hay nấu ăn. Có khi rảnh rỗi, mẹ lại sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cho em và bố cùng thưởng thức và đánh giá. Mẹ còn dạy cho tôi cách nấu một vài món ăn đơn giản. Khi thấy mẹ vất vả chăm lo cho gia đình, tôi cảm thấy rất thương mẹ.

Mẹ là một người phụ nữ hiền dịu. Còn nhớ có một lần, trên đường đi học về thì trời đổ mưa rất to. Do chủ quan nên tôi đã không mang áo mưa, mà trường lai cách nhà khá xa. Khi về nhà, tôi đã bị ốm. Thấy tôi như vậy, mẹ đã rất lo lắng. Đêm hôm đó, mẹ luôn ở bên cạnh để chăm sóc cho tôi. Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, tôi cảm thấy rất áy náy. Tôi đã không nghe lời mẹ dặn phải mang áo mưa. Qua kỷ niệm lần đó, tôi đã hiểu ra được sự quan tâm, lo lắng của mẹ và không còn bướng bỉnh nữa.

Hiểu được sự vất vả của mẹ, tôi tự hứa sẽ cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Thỉnh thoảng, những lúc rảnh rỗi, tôi còn giúp đỡ mẹ những công việc nhà. Mùng 8 tháng 3 năm nay, tôi và bố đã có một kế hoạch để khiến cho mẹ bất ngờ. Đó cũng là lời cảm ơn dành cho mẹ vì đã vất vả với những công việc nhà trong suốt thời gian qua. Món quà bất ngờ là một bữa ăn do chính tay hai bố con chuẩn bị. Tôi tin chắc mẹ sẽ rất cảm động vì món quà này.

“Lòng mẹ bao la như biển thái bình” - tình yêu của mẹ lớn lao đến biết bao. Mẹ chính là điểm tựa lớn lao nhất để giúp tôi có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.

Biểu cảm về mẹ ngắn gọn

Bài văn mẫu số 1

“Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ, gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha”. Đối với riêng tôi, mẹ chính là người quan trọng nhất trong cuộc sống.

Năm nay, mẹ em bốn mươi hai tuổi. Mẹ em không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Mái tóc mẹ vẫn còn rất dày và đen bóng. Dường như em được thừa hưởng nước da trắng hồng từ mẹ. Khi nhìn vào khuôn mặt của mẹ, ai cũng cảm thấy quý mến. Các bác hàng xóm thường bảo đó là một khuôn mặt phúc hậu. Mẹ vốn là giáo viên dạy môn Toán của một trường cấp hai trong huyện. Tuy dạy Toán nhưng mẹ không hề khô khan. Như bao người phụ nữ khác, mẹ cũng rất yêu thích cái đẹp. Trong nhà luôn luôn phải có một vài lọ hoa. Những món ăn mẹ nấu ngon tuyệt vời. Và mẹ cũng rất yêu thích thơ ca... Điều làm em cảm thấy thích thú và tự hào nhất với bạn bè là mỗi khi gặp phải một bài toán hóc búa, em đều có thể nhờ mẹ giảng bài. Những lúc giảng bài cho em lại vô cùng nghiêm khắc. Nhưng nhờ vậy mà em đã hiểu bài hơn.

Ngoài ra, mẹ em còn là một bà nội trợ rất đảm đang. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Mẹ thường sáng tạo ra những món ăn độc đáo để cho em và bố cùng thưởng thức và đánh giá. Công việc của một đầu bếp rất bận rộn. Nhưng những bữa cơm trong gia đình mẹ vẫn luôn lo lắng tươm tất. Thỉnh thoảng, mẹ lại dạy em nấu một vài món ăn đơn giản. Bởi mẹ cho rằng, là con gái nên biết nấu một vài món ăn đơn giản để có thể tự chăm sóc cho mình. Em cảm thầy những lời dạy của mẹ đều rất đúng đắn.

Em hy vọng mẹ sẽ luôn mạnh khỏe để sống hạnh phúc cùng với bố con em. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ những lời yêu thương và trân trọng nhất.

Bài văn mẫu số 2

“Trời không ánh sáng hoa nào nởDạ vắng yêu đương, dạ những sầuĐời thiếu mẹ hiền không phụ nữAnh hùng thi sĩ hỏi còn đâu?"

(M. Goóc-ki )

Người mẹ có vai trò quan trọng cuộc sống của mỗi người. Đối với riêng em, mẹ chính là người em yêu thương nhất.

Năm nay, mẹ đã bốn mươi hai tuổi. Tuy vậy, nhưng dấu vết của thời gian cũng không làm mất đi vẻ xinh đẹp của mẹ. Mẹ không cao lắm. Dáng người mảnh mai. Mái tóc đen nhánh, mềm mại và rất dài. Làn da đã rám nắng, nhưng trông càng khỏe khoắn. Mẹ có một khuôn mặt phúc hậu, ai nhìn cũng cảm thấy quý mến. Mẹ em là một giáo viên dạy môn Vật lý. Công việc hàng ngày rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc chung em. Em thích nhất là được ăn những món ăn do mẹ nấu.

Rất nhiều lần, em đã khiến mẹ phiền lòng. Nhưng em vẫn nhớ nhất một kỉ niệm vào năm em học lớp sáu. Hôm đó, trên đường đi học về thì trời đổ mưa rất to. Do chủ quan nên em đã không mang áo mưa, mà trường lai cách nhà khá xa. Em đã phải dầm mưa đạp xe về nhà. Khi về đến nhà thì quần áo đã ướt sũng. Mẹ nhìn thấy vậy nhưng không hề tức giận mà chỉ nhẹ nhàng bảo em nhanh chóng đi tắm rửa bằng nước nóng cho khỏi cảm lạnh. Em làm theo lời mẹ. Đến tối, em bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, người nóng ran. Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, em cảm thấy rất áy náy. Vào buổi sáng, mẹ đã dặn dò em phải mang theo áo mưa vì theo dự báo thời tiết, trời có thể mưa. Nhưng em lại lười biếng, không nghe lời mẹ. Suốt đêm hôm đó, mẹ đã thức để chăm sóc em.

Sau kỉ niệm lần đó, em cảm thấy bản thân thấu hiểu được nỗi vất vả của mẹ hơn. Và từ đó, em thêm yêu thương và trân trọng mẹ nhiều hơn. Em cũng hiểu được rằng tất cả những điều mẹ làm đều xuất phát từ tình yêu thương, lo lắng cho mình.

Mẹ - tiếng gọi đầy thân thương. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh. Và em sẽ cố gắng học thật tốt để có thể khiến mẹ cảm thấy tự hào về con gái của mình.

Bài văn mẫu số 3

Mẹ chính là điểm tựa lớn lao nhất để giúp con người có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Trong gia đình, người tôi yêu thương nhất cũng chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi. Mẹ có một khuôn mặt hình trái xoan. Làn da đã điểm những nốt tàn nhang. Nước da không còn trắng hồng như trước đây. Mẹ không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Đôi bàn tay đã chai sần vì những ngày tháng làm việc vất vả. Mẹ tôi là một bác sĩ. Công việc thường ngày của mẹ vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian về nhà để nấu cơm cho cả gia đình. Đối với mẹ, bữa tối chính là lúc cả gia đình sum họp sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Bởi vậy mà bữa cơm luôn được mẹ chăm chút.

Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi đã khiến mẹ phải lo lắng. Đó có thể là những khi tôi bị ốm, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Đó có thể là khi tôi mải chơi cùng các bạn mà về nhà muộn. Đó có thể là khi tôi không chịu học bài nên bị điểm kém. Mỗi lần như vậy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo.

Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi. Tôi không cần suy nghĩ mà đồng ý luôn. Do mải chơi nên đến khi nhận ra thì cũng đã khoảng chín giờ tối. Tôi cảm thấy khá sợ và nhanh chóng đạp xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi bỗng đâm phải một chiếc xe máy. Tôi ngã ra, cảm thấy chân tay đều rất đau. Người đi xe máy nhanh chóng hỏi han và gọi điện cho mẹ đến.

Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, tôi cảm thấy rất hối hận. Tôi liền ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở. Mẹ chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi và nói: “Không sao đâu con!”. Qua kỉ niệm lần đó, tôi đã hiểu được tình yêu thương của mẹ dành cho mình. Từ đó, tôi cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ những công việc nhà.

Tình mẹ bao la, rộng lớn như biển cả. Chính nhờ có mẹ mà những đứa con thêm trưởng thành hơn. Tôi tự hào khi có mẹ ở bên, và mong rằng mẹ sẽ luôn mạnh khỏe để tiếp tục là điểm tựa vững chắc cho tôi.

Bài văn mẫu số 4

“Những khi trái nắng trở trời,Con đau là mẹ đứng ngồi không yên.Trọn đời vất vả triền miên,Chăm lo bát gạo vàng bạc nuôi con”

Mỗi khi đọc những câu ca dao trên, em lại càng thêm thấm thía về tình yêu và sự hy sinh vô bờ của mẹ.

Mẹ - là tiếng nói vô cùng thiêng liêng mà mỗi người con luôn gọi lên bằng cả trái tim mình. Em cũng vậy. Mỗi ngày, từ lúc mở mắt ra, đến lúc trước khi đi ngủ, mẹ là tiếng mà em gọi nhiều nhất. Bởi em hiểu rằng, dù lúc nào, dù ra sao, mẹ cũng sẽ luôn ở bên, luôn quan tâm, chăm sóc cho mình.

Mẹ em là một công nhân ở nhà máy may. Cũng như bao người, mẹ làm lụng vất vả và chăm chỉ để kiếm tiền chăm sóc cho con cái, gia đình. Ở nhà, mẹ còn nuôi thêm đàn gà, trồng thêm luống rau để tiết kiệm cho cuộc sống. Trong ấn tượng của em, mẹ chẳng bao giờ biết mệt hay ốm đau cả. Dù nắng, mưa mẹ vẫn đi làm đều đặn. Mẹ chẳng thích váy đẹp, chẳng mê xem phim, cũng chẳng thích ăn thịt, ăn bánh. Nhưng đến bây giờ, khi đã lớn, em mới hiểu rằng, mẹ cũng như em cũng thích ăn ngon, thích mặc đẹp. Nhưng tình yêu thương con đã vượt lên những điều đó, khiến mẹ nhường hết tất cả những gì tốt đẹp cho con.

Mẹ luôn quan tâm, chăm sóc em đến từng chi tiết nhỏ. Đôi lúc chính em cũng không nhận ra được thay đổi của bản thân, nhưng mẹ thì nhận ra ngay. Dù em không xinh, học hành cũng bình thường, nhưng mẹ vẫn luôn ôm em vào lòng, dịu dàng mà thủ thỉ: Con gái của mẹ là tuyệt vời nhất. Chính mẹ tạo cho em niềm tin, tạo cho em động lực để cố gắng, để hoàn thiện hơn từng ngày.

Mỗi khi nhìn thấy những vết sơn trên vai áo, những vết chai trên đôi tay, những nếp nhăn trên khóe mắt mẹ. Em lại càng nhủ mình phải ngoan hơn nữa, phải lớn nhanh hơn nữa để mẹ đỡ vất vả. Hằng ngày, ngoài giờ học, em thường giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu cơm, rửa bát… Dù mẹ bảo là hãy để mẹ làm cho, còn em thì đi học, nhưng em vẫn cương quyết xin được làm cùng mẹ. Để mẹ có thêm thời gian nằm xuống nghỉ ngơi, xem một bộ phim yêu thích.

Em yêu mẹ của em rất nhiều, và em biết rằng mẹ cũng như vậy. Em mong sao, thời gian trôi thật chậm, để em mãi luôn là đứa con bé nhỏ, được ở bên cạnh mẹ mỗi sớm chiều.

Bài văn mẫu số 5

“Mưa về trên khu phố khuya sao não nềThân mẹ tôi đã ướt đẫm vì đường dàiThương mẹ tôi hy sinh suốt cả cuộc đờiMong đời tôi luôn ấm êm”

Đó là những câu hát da diết, não nề trong ca khúc “Mẹ tôi”. Những câu hát ấy, đã gợi lên trong em những yêu thương, quý mến về người mẹ của mình - một người mẹ luôn tần tảo sớm hôm, một lòng vì con cái.

Mẹ em là giáo viên tiểu học, năm nay đã bốn mươi tám tuổi. Mẹ có vóc dáng cao, gầy, nhìn qua ai cũng nghĩ là rất yếu đuối, mỏng manh. Thế nhưng ẩn bên trong cơ thể mảnh mai ấy, là một nguồn sức mạnh to lớn, có thể khiêng lên cả một bầu trời cho em. Mẹ có mái tóc đen, dài đến giữa lưng. Mỗi khi đi dạy, mẹ lại tết gọn ở phía sau lưng. Vì những đêm dài thức khuya soạn giáo án trong đêm khuya, nên mắt mẹ em yếu đi, phải đeo kính suốt ngày. Mẹ có khuôn mặt tròn phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Chính vì thế, mà mẹ có thể nhanh chóng khiến mọi cô cậu học trò yêu mến ngay lần gặp đầu tiên. Bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại, ai cũng thích lắng nghe. Mỗi khi mẹ giảng bài, là học sinh lại say sưa theo dõi.

Mỗi ngày, mẹ luôn bận rộn để soạn giáo án, chuẩn bị cho buổi dạy, lại phải dành thêm thời gian để kèm cho những học sinh yếu trong lớp, rồi lại chấm bài, họp phụ huynh. Thế nhưng, mẹ vẫn luôn ưu tiên dành rất nhiều thời gian cho em. Để em luôn có cảm giác được mẹ quan tâm, yêu thương, chăm sóc. Mỗi sáng, em được mẹ đánh thức, cùng mẹ ăn sáng rồi lại được mẹ chở đến trường. Buổi chiều, em sẽ cùng mẹ về nhà. Tối tối, em ngồi học bài ở bên chiếc bàn mẹ soạn giáo án. Mỗi khi em có bài nào không hiểu, mẹ sẽ dừng lại giải thích cho em. Những lúc mẹ kèm cho học sinh, em sẽ ngồi cạnh lắng nghe. Đôi khi em còn là trợ thủ của mẹ, giúp mẹ xóa bảng, phát vở. Cứ thế, mọi khoảnh khắc trong ngày của em luôn có mẹ bên cạnh.

Có một lần em bị điểm kém môn Toán. Nguyên nhân là do em không cẩn thận lúc làm bài, viết nhầm đáp án. Hôm ấy, mọi người ai cũng rất ngạc nhiên, cô giáo còn có phần thất vọng nữa. Lúc ra chơi, em nghe thấy các bạn xì xào rằng, con gái của cô giáo mà lại làm sai bài toán dễ như vậy, thật không ngờ… Những lời bàn tán ấy khiến em vốn đã buồn vì bị điểm kém lại càng buồn bã hơn. Em cảm giác như mình đã khiến mẹ phải xấu hổ. Đau khổ vô cùng, tối hôm ấy, em đã không ăn cơm mà ngồi khóc ở trong phòng. Một lát sau, mẹ vào phòng, khẽ vuốt tóc em và nói:

- Thôi, con nín đi nào, con gái của mẹ không có gì phải khóc cả. Đó chỉ là một nhầm lẫn nhỏ thôi mà. Lần sau con lại cẩn thận hơn là được. Không sao đâu.

Lúc ấy, em liền ôm lấy mẹ, vừa khóc vừa nói:

- Mẹ ơi, con đã làm mẹ phải xấu hổ rồi. Con thật là ngu ngốc…

- Không, không phải như thế! - Mẹ ngắt lời em. Chờ em ngừng khóc mẹ mới nói tiếp:

- Con người ai cũng có thể có sai lầm. Chỉ cần con nhận ra và biết sửa sai là được. Con của mẹ đã hiểu được lỗi sai của mình nên mẹ rất vui. Và con cũng không hề làm mẹ xấu hổ. Sao mẹ lại xấu hổ khi con của mẹ biết hối hận vì sai lầm của mình chứ.

- Nhưng con là con của cô giáo mà lại sai bài toán đơn giản như thế mà… - Em ngập ngừng trả lời mẹ.

Mẹ liền nói:

- Con của cô giáo thì làm sao chứ. Con vẫn là một cô bé lớp 7 bình thường mà, cũng sẽ có lúc điểm cao, lúc điểm thấp chứ. Mẹ cảm thấy điều đó hết sức bình thường, chẳng hề cảm thấy xấu hổ gì cả. Chỉ cần con luôn cố gắng hết sức mình là được. Con hiểu ý mẹ không.

- Con hiểu rồi ạ! - Em trả lời mẹ bằng sự hạnh phúc ngập tràn.

Sau đó, em liền ra bếp ăn cơm. Ở đó, bố cũng đang ngồi chờ em bằng ánh mắt hiền từ. Vậy là em vừa ăn, vừa cười nói, nụ cười rạng rỡ lại trở về trên khuôn mặt vẫn còn chưa khô nước mắt của em. Sau lần ấy, em lại càng thêm yêu quý mẹ của mình hơn. Mỗi ngày, em luôn cố gắng nỗ lực hết sức mình để làm cho mẹ vui vẻ. Vì em muốn mẹ sẽ được tự hào về em. Ngoài ra, vào những thời gian rảnh, em còn giúp mẹ làm việc nhà như quét nhà, nấu cơm, rửa bát, phơi áo quần… để mẹ có thời gian được nghỉ ngơi.

Em mong rằng thời gian trôi thật chậm, để mẹ luôn mạnh khỏe, sống bên cạnh em thật lâu, thật lâu. Nhưng em cũng mong thời gian trôi thật nhanh để em lớn lên, báo đáp, chở che cho mẹ, bù đắp những vất vả mà mẹ đã gồng gánh trong bao năm qua. Tất cả những mong muốn trái ngược ấy, đều xuất phát từ một điều duy nhất - đó chính là tình yêu mẹ cháy bỏng trong trái tim của em.

Văn biểu cảm về mẹ

Bài văn mẫu số 1

Trong bài thơ “Thư gửi mẹ”, Ê-xê-nin đã viết:

“Chỉ mẹ là niềm tin, là ánh sáng diệu kỳChỉ mình mẹ giúp đời con vững bước”

Người mẹ có vai trò vô cùng quan trọng đối với mỗi người. Với riêng tôi cũng vậy, mẹ là người mà tôi gắn bó nhất và yêu thương nhất.

Năm nay mẹ tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Chính vì vậy, mọi dấu vết của thời gian dường như đã in hằn lên khuôn mặt của mẹ. Khuôn mặt tròn trịa phúc hậu. Nước da không còn trắng hồng như trước, mà đã điểm những nốt tàn nhang. Dáng người mẹ khá đầy đặn. Đôi bàn tay nhiều vết chai sần vì những ngày làm việc vất vả để dành những điều tốt nhất cho chị em chúng tôi.

Mẹ tôi là một bác sĩ của một bệnh viện trong thành phố nên công việc hàng ngày rất bận rộn. Có những lúc mẹ phải ở lại bệnh viện suốt đêm khi có quá nhiều bệnh nhân cần chữa trị. Tôi thương mẹ nên vào thời gian rảnh rỗi, tôi thường phụ giúp mẹ những công việc trong gia đình như nấu cơm, rửa bát, giặt giũ quần áo… Tuy công việc bận rộn như vậy, nhưng những buổi tối không phải trực ở bệnh viện, mẹ vẫn dành thời gian về nhà để nấu cơm cho cả gia đình. Đối với mẹ, bữa tối chính là lúc cả gia đình cùng nhau trò chuyện sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Nhưng lúc ấy, có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất khi cả nhà được quây quần bên nhau, ăn bữa cơm ngon lành do mẹ nấu và trò chuyện. Tôi cảm thấy mẹ là một người phụ nữ thật thần kỳ, vừa có thể làm tốt nhiệm vụ của một người bác sĩ, vừa có thể làm tốt nhiệm vụ của một người vợ người mẹ.

Tôi vẫn còn nhớ như in kỷ niệm khi còn thơ bé. Hồi ấy, dù là con gái nhưng tôi lại rất nghịch ngợm. Năm lớp năm, tôi thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, trong lúc cùng các bạn trèo lên cây ổi để hái trộm ổi, tôi đã bị ngã. Hậu quả là tôi đã bị gãy chân, phải bó bột và nằm yên một chỗ suốt một tháng liền. Khi được cô giáo thông báo rằng tôi xảy ra chuyện, mọi người trong gia đình đều vô cùng lo lắng, nhanh chóng đến bệnh viện thăm tôi. Nhưng tôi biết, mẹ là người lo lắng nhất. Bố nói rằng mẹ đã nhờ các cô chú ở trong bệnh viện giúp đỡ mọi công việc, để giành thời gian ở chăm sóc cho tôi. Nghe vậy, tôi cảm thấy rất xúc động và vô cùng có lỗi. Sau khi được tháo bột để trở về nhà, tôi đã chạy đến bên mẹ và nói với mẹ rằng tôi yêu mẹ rất nhiều.

Sau kỷ niệm lần đó, tôi dường như trưởng thành hơn. Tôi đã biết giúp đỡ mẹ những công việc vặt trong gia đình. Cũng trở nên ngoan ngoãn hơn, chịu khó học tập hơn. Tôi cũng hiểu được rằng, cho dù có thế nào. Mẹ cũng luôn bao dung và yêu thương tôi vô điều kiện.

Gia đình là hai tiếng gọi thật thiêng liêng. Thật hạnh phúc khi tôi được sống trong một gia đình hoàn chỉnh, có được tình yêu thương từ những người thân, đặc biệt nhất là tình yêu của mẹ. Sâu thẳm trong trái tim mình, tôi luôn dành cho mẹ lòng yêu thương, sự kính trọng nhất.

Bài văn mẫu số 2

Maksim Gorky từng viết:

“Trời không ánh sáng hoa nào nở Dạ vắng yêu thương cảnh những sầu Đời thiếu mẹ hiền không phụ nữ Anh hùng thi sĩ hỏi còn đâu.”

Quả vậy, người mẹ có vai trò thật quan trọng đối với mỗi người. Bởi vậy, chúng ta cần dành cho mẹ sự kính trọng và yêu thương.

Với em, mẹ là người quan trọng nhất trong cuộc đời. Năm nay, mẹ đã bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn rất trẻ trung. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da vẫn còn trắng hồng. Đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt.

Mẹ em là một y tá. Công việc của mẹ rất bận rộn. Nhưng mẹ vẫn luôn dành thời gian cho gia đình. Buổi tối, mẹ thường về sớm để nấu cơm cho cả nhà. Với mẹ, bữa tối rất quan trọng, bởi đó là khi các thành viên đều có mặt đông đủ. Mẹ cũng rất chăm lo cho em từ cách ăn mặc, đến chuyện học tập. Khi còn nhỏ, mẹ dạy em cách sống tự lập. Đến khi lớn lên, mẹ dạy em cách ăn nói, ứng xử. Mẹ cũng là “một người bạn lớn” mà em có thể tâm sự, sẻ chia.

Càng trưởng thành, em càng thấy hạnh phúc, biết ơn. Bởi từ khi thơ bé vẫn còn nằm trong bụng mẹ và được mẹ bao bọc che chở. Đến khi sinh ra, mẹ là người chăm sóc, nuôi lớn em. Nhờ có bầu sữa ngọt ngào của mẹ mà em đã lớn lên từng ngày. Những bước đi nhỏ bé đầu tiên đến những bước đi lớn lao vĩ đại, người mẹ vẫn luôn dõi theo từng bước. Bởi vậy, em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn ngoan ngoãn để mẹ luôn vui lòng.

Người mẹ - một điểm tựa tinh thân vô cùng vững chắc cho mỗi người trong cuộc hành trình đầy gian khó tìm đến với thành công. Từ tận đáy lòng, em muốn gửi tất cả những lời yêu thương nhất dành cho người mẹ của mình.

Bài văn mẫu số 3

Mẹ chính là nguồn cảm hứng bất tận trong sáng tác nghệ thuật. Bởi mẹ có vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc đời của mỗi người. Và với riêng tôi, mẹ chính là một điểm tựa tinh thần quý giá.

Năm nay, mẹ tôi bốn mươi tuổi. Nhưng tôi cảm thấy mẹ vẫn còn rất trẻ trung. Mẹ có mái tóc đen dài đến ngang lưng. Nước da vẫn còn trắng hồng. Hàm răng đều, trắng bóng và luôn nở nụ cười với chúng tôi. Ánh mắt của mẹ sáng như vì sao đêm. Mẹ của tôi không cao lắm, hơi gầy, dáng đi rất nhanh nhẹn. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sần, vì những năm tháng làm việc vất vả.

Mẹ là một y tá nên công việc khá bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Với tôi, mẹ là một người phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà. Nhưng mẹ không bao giờ kêu vất vả hay mệt mỏi. Mỗi bữa ăn mà mẹ nấu đều gửi gắm được tình yêu thương của mẹ.

Khi tôi vẫn còn bé rất nghịch ngợm. Nhiều lúc tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Những lúc như vậy, mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Điều đó khiến tôi cảm thấy có lỗi, tự nhận ra được sai lầm và quyết tâm sửa chữa. Vào dịp cuối tuần, mẹ thường ở nhà. Lúc đó, mẹ lại dạy cho tôi nhiều điều. Từ nấu cơm, rửa bát, quét nhà, giặt quần áo… Việc gì tôi cũng có thể tự làm được thật tốt. Nhờ vậy, tôi biết sống tự lập hơn.

Nhờ có mẹ, tôi cũng đã trưởng thành hơn. Tôi nhận ra tình yêu bao la của mẹ dành cho mình. Và từ đó, tôi cố gắng học tập thật tốt để mẹ luôn cảm thấy tự hào.

Bài văn mẫu số 4

“Công cha như núi Thái SơnNghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính chaCho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

Bài ca dao nói về công ơn lớn lao của đấng sinh thành, đặc biệt là người mẹ. Đối với tôi, mẹ chính là người thân quan trọng nhất.

Năm nay, mẹ của tôi đã ngoài bốn mươi tuổi. Nhưng trông mẹ vẫn còn rất trẻ trung, xinh đẹp. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Đôi bàn tay nhỏ nhắn với nhiều vết chai sần. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt sáng ngời như vì sao đêm, hiền từ và ấm áp.

Mẹ của tôi là một y tá, nên công việc rất bận rộn. Mẹ không chỉ giỏi việc nước, mà còn đảm việc nhà nữa. Mọi công việc trong gia đình đều do bàn tay của mẹ chăm lo. Tôi cảm thấy mẹ giống như siêu nhân, có thể làm mọi việc. Hiểu được sự vất vả của mẹ, tôi luôn cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà như nấu cơm, rửa bát hay giặt quần áo…

Dù bận rộn, nhưng mẹ cũng luôn quan tâm và chăm sóc mọi người. Tôi luôn cảm nhận được tình yêu thương của mẹ dành cho mình. Những lúc tôi bị ốm, mẹ lại chăm sóc cho tôi. Mẹ nấu cháo cho tôi ăn, giúp tôi uống thuốc. Suốt đêm, mẹ thức trông tôi ngủ. Tôi đã cảm nhận được nỗi vất vả của mẹ nhiều hơn. Và từ đó, tôi thêm yêu thương và trân trọng mẹ. Tôi cũng hiểu được rằng tất cả những điều mẹ làm đều xuất phát từ tình yêu thương. Từ đó, tôi tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, luôn ngoan ngoãn để mẹ cảm thấy vui lòng.

Với riêng tôi, mẹ là một người vô cùng quan trọng. Tôi mong mẹ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Tôi muốn dành cho mẹ lời yêu thương chân thành đến từ tận đáy lòng của mình.

Bài văn mẫu số 5

Có người đã từng nói rằng: “Tình thương yêu của người mẹ là nguồn năng lượng cho phép một người bình thường có thể làm những chuyện phi thường”. Câu nói đã giúp chúng ta nhận ra tầm quan trọng của người mẹ.

Mẹ của tôi là một giáo viên dạy môn Ngữ văn. Năm nay, mẹ ba mươi tám tuổi. Tôi cảm thấy mẹ rất xinh đẹp. Dáng người của mẹ mảnh mai. Mái tóc đen nhánh và mềm mượt. Khuôn mặt trông rất phúc hậu. Hàm răng đều, trắng bóng. Ánh mắt của mẹ luôn dịu hiền. Đôi bàn tay đã nhiều vết chai sần. Mẹ là một người phụ nữ dịu dàng, đảm đang nhưng cũng rất nghiêm khắc.

Công việc dạy học khá bận rộn. Dù vậy, mẹ vẫn luôn quan tâm, chăm sóc mọi người trong gia đình. Mẹ được rất nhiều học sinh quý mến. Mỗi ngày kỉ niệm, rất nhiều học sinh đến thăm. Điều đó khiến tôi tự hào lắm.

Tôi còn nhớ hồi bé mình rất nghịch ngợm. Đôi lúc, tôi đã gây ra những lỗi lầm khiến mẹ rất buồn lòng. Nhưng mẹ không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuyên bảo. Những lúc tôi bị ốm, mẹ ở bên chăm sóc cho tôi. Khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy cho tôi cách nấu ăn, rửa bát hay giặt quần áo. Mẹ đã dạy cho tôi rất nhiều bài học bổ ích. Tôi coi đó là hành trang quý giá cho bản thân.

Tôi và mẹ cũng đã có những kỉ niệm đẹp đẽ. Ngày đầu tiên đi học, tôi được mẹ đưa đến trường. Lời động viên của mẹ khiến tôi tự tin hơn khi bước vào lớp học. Tôi vẫn còn nhớ mãi ánh mắt động viên cùng cái ôm ấm áp của mẹ. Những ngày tháng sau này, mẹ cũng luôn đồng hành cùng với tôi. Tôi với mẹ giống như những người bạn vậy. Bất kể chuyện gì, tôi cũng có thể chia sẻ cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ vất vả, tôi thấy thương mẹ thật nhiều. Tôi cố gắng giúp đỡ mẹ những công việc nhà đơn giản để mẹ có thời gian nghỉ ngơi. Những ngày cuối tuần, hai mẹ con sẽ cùng đi chơi. Tôi luôn mong muốn mẹ khỏe mạnh và vui vẻ.

Tình yêu của mẹ dành cho tôi thật vĩ đại. Tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng điều đó. Tôi tự nhủ phải cố gắng hoàn thiện bản thân để mẹ sẽ cảm thấy tự hào về mình.

..........Mời tham khảo chi tiết trong file tải dưới đây.........

Từ khóa » đoạn Văn Ngắn Biểu Cảm Về Mẹ