Cảm Ơn Em Đã Đến [Full] - KỲ I - Wattpad

KỲ 1

Cái nắng vào mùa hè ở Việt Nam phải nói là rất nực, từng tia nắng mạnh mẽ phản chiếu xuống mặt đất khô khốc, cái nóng bức ập đến khiến cho tâm tình con người cũng trở nên cáu gắt.

Hạ Châu vừa mới đi học về, cô lười nhác đeo một quai cặp trên vai, tay cầm chìa khoá len vào bên trong mở cửa. Chẳng hiểu sao hôm nay ổ khoá nó bị chứng gì lại không thể mở được.

Hạ Châu đứng đó lọ mọ gần cả buổi trời rốt cuộc vẫn không mở được. Cô cau mày, giậm chân xuống đất cho hả giận, sau đó liếc mắt vào bên trong, ổ bên trong khoá mất rồi.

Ôi trời ơi !!!! Ông trời ơi !!! Lẽ nào mẹ con đi đâu mất rồi ư? Lẽ nào con phải đứng ngoài này chịu đựng trời nắng cơ á ? Không được, không được, không thể.

Hạ Châu gào thét trong lòng, gương mặt xinh xắn đã trở nên méo xẹo như một cái bánh bao bị ướt, cô ngồi bệt xuống trước cửa, cái cặp cũng bị quẳng sang bên cạnh một cách đáng thương.

Tại sao mẹ lại đi đâu vào giờ này cơ chứ ? Mình không thể tin được làn da trắng trẻo này sẽ bị cái nắng kia nhuộm một màu nâu của con trâu đó ?

Hạ Châu ngửa cổ lên hít thở, mồ hôi lúc này cứ như vừa tắm, nó trượt từ cổ xuống lớp áo sơmi, làm áo dính vào người thật khó chịu. Cô với lấy cái cặp, lôi ra chai nước lọc chỉ còn một phần ba chai, ngửa cổ uống sạch.

Khụ khụ khụ. Vì uống quá nhanh mà Hạ Châu đã bị sặc nước, cô ho sặc sụa, gương mặt đỏ bừng bừng, bây giờ là vì sặc nước mà gương mặt thành màu đỏ thế này này.

Cô đưa tay quệt quệt qua miệng rồi cất chai vào cặp, ngồi duỗi thẳng chân ra một chút. Chờ đợi rồi lại chờ đợi, đến khi cô gục đầu trên gối ngủ thiếp đi thì bên tai mới văng vẳng tiếng tắt máy xe.

Mẹ Hạ Châu bây giờ mới về đến, bà tắt máy, gạt chống xe, sau đó bước đến gần chỗ Hạ Châu đang ngủ gục. Bà vỗ nhẹ vào vai cô, " Châu, dậy đi con."

"....Umm..ao...ao...." Hạ Châu vẫn còn say ngủ, miệng phát ra vài thứ âm thanh quái lạ khiến mẹ cô chau mày lại, một cái vỗ vai thật mạnh giáng thẳng xuống.

" A! Đau quá huhu..." Lúc này Hạ Châu mới tỉnh hẳn, cô ngước mặt nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt mình, sau đó chớp chớp mắt vài cái.

" Dậy đi vô nhà này. Mẹ xin lỗi nhé, lúc nãy mới thay chìa khoá, định ở nhà chờ con về nhưng mẹ có việc gấp phải đi. " Bà vừa nói vừa gạt chống dẫn xe vào nhà.

Hạ Châu thì cúi người cầm cặp đeo lên vai, gương mặt vì tức giận mà hoá đỏ hơn lúc nãy nữa. Cô không tin được mẹ lại đổi khoá mà không chờ cô về cơ đấy. Tin được không ? Đây là người phụ nữ lúc nào cũng làm những việc rất kỳ lạ, bạn chắc chắn sẽ không đỡ nổi những việc mà người này làm đâu.

Hẳn là chỉ có mỗi tôi chịu đựng nổi thôi đấy. Hạ Châu ôm cặp trong ngực, ánh mắt liếc nhìn đến mẹ mình sau đó thì lắc đầu ngán ngẩm.

" Con lên lầu đây. " Hạ Châu vừa bước vào nhà liền nhanh chóng leo lên phòng mình, bước chân đang ở bậc tam cấp thì bị mẹ kéo áo giật ngược lại.

Từ khóa » Cảm ơn Em đã đến Truyện Full