Câu Chuyện Dưới Cờ (kể Về Nữ Anh Hùng Cách Mạng Võ Thị Sáu)

TRƯỜNG THCS ĐẮC SƠN

 LỚP: 7C                                      CÂU CHUYỆN DƯỚI CỜ

                                  (KỂ VỀ NỮ ANH HÙNG CÁCH MẠNG VÕ THỊ SÁU)                                  

        Kính thưa ban giám hiệu, kính thưa các thầy cô giáo, thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói “Giang sơn gấm vóc Việt Nam là do phụ nữ Việt Nam, trẻ cũng như già, ra sức dệt thêu mà thêm tốt đẹp, rực rỡ”. Trong bản Di chúc bất hủ để lại cho toàn Đảng, toàn dân trước lúc đi xa, Người viết “Trong sự nghiệp chống Mỹ, cứu nước, phụ nữ đảm đang đã góp phần xứng đáng trong chiến đấu và trong sản xuất”. Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trung hậu, đảm đang, bất khuất để lại dấu ấn đậm nét qua các thời kỳ dựng nước, giữ nước chẳng hề thua kém đấng nam nhi. Một trong những vị nữ anh hùng ấy người làm em cảm phục là chị Võ Thị Sáu.

Sau đây em xin thay mặt chi đội 7C được gửi tới các thầy cô  và các bạn câu chuyện nhỏ về Chị.

Chị Võ Thị Sáu tên thật là Nguyễn Thị Sáu sinh năm 1933, tại xã Phước Thọ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Vũng Tàu-Côn Đảo. Tham gia cách mạng từ năm 14 tuổi rồi nhanh chóng trở thành nữ chiến sĩ trinh sát nổi tiếng gan dạ của đội Công an xung phong Đất Đỏ. Năm 1950, chị Sáu bị địch bắt trong lúc đang tham gia trận đánh tiêu diệt Tề ở chợ quê gần nhà mình. Hơn 1 năm bị giam cầm trong khám Chí Hòa, đủ thứ đòn roi và đủ "mùi" tra tấn..., nhưng chị Võ Thị Sáu vẫn nêu cao tấm gương dũng cảm vươn lên, không khuất phục kẻ thù. 

Tháng 4.1951, thực dân Pháp đưa chị Sáu ra tòa án binh xét xử. Phiên tòa không có luật sư, không có công chúng, chỉ với sự hiện diện của hai tên tay sai hội tề làm nhân chứng với bồi thẩm đoàn, công tố và hiến binh, nhưng chánh án vẫn kết tội "Võ Thị Sáu tham dự vụ giết hại các nhà chức trách ở Đất Đỏ" và tuyên án tử hình. Lúc bấy giờ, bản án tử hình người con gái chưa đến tuổi thành niên đã gây xôn xao dư luận trong và ngoài nước, kẻ thù run sợ không dám xử bắn chị Sáu tại Sài Gòn.           Sáng 21.1.1952, chị Sáu bị lính Lê Dương còng tay, áp tải xuống một chiếc tàu chở hàng tết ra đảo. Trong 9 năm kháng chiến, đây là nữ tử tù đầu tiên, duy nhất và trẻ tuổi nhất bị giặc Pháp xiềng chặt vào boong tàu... đưa ra Côn Đảo hành hình! Sáng sớm ngày 22.1.1952, chị Võ Thị Sáu có mặt tại Côn Đảo, chúa đảo Jarty khét tiếng khôn ngoan, xảo quyệt..., không dám đưa người con gái nhỏ bé này về giam chung ở nhà banh mà cách ly tại xà lim. Thời điểm ấy, chỉ còn đúng 5 ngày nữa là đón giao thừa, nhưng chúa đảo vẫn quyết định xử bắn tù nhân".

     Đến ngày xử bắn, khoảng bốn giờ sáng, xếp Lé mở cửa xà lim. Chị Sáu đã sẵn sàng trong bộ quần áo bà ba trắng toát. Chúa đảo Giắc-ty, cò cô-pơ-lanh, chúa ngục Pác-xi, chủ sở điều tra Đuy-lây, cố đạo Pháp cùng bọn gác-điêng... Bọn chúng đến đông đủ vì hiếu kỳ? Vì ngạc nhiên? Vì kính phục? Vì đầu tiên có một người phụ nữ còn dưới tuổi thành niên bị bắn ở ngoài đảo khơi xa cách đất liền này. Chúng sợ việc hành quyết chị Sáu trong đất liền sẽ gây nhiều ảnh hưởng xấu.

  Giắc-ty hỏi chị Sáu:         - Có khai gì nữa không?

- Không.           Chúa ngục Pác-xi rót rượu đưa mời chị Sáu:

- Một lát nữa cô sẽ bị xử bắn. Cô uống đi một cốc, hơi rượu sẽ làm cô thêm can đảm.

Chị Sáu mỉm cười, trả lời:

- Rất cảm ơn? Nếu các ông cần rượu để có thêm can đảm, xin mời cứ tự nhiên. Pác-xi kinh ngạc, trố mắt nhìn cô gái.

Bọn chúng dẫn chị đi trước, hai tay không bị xích. Xếp Lé đeo súng đi kèm.          Cố đạo Tây xin phép được làm lễ rửa tội cho chị Võ Thị Sáu. Chị nói:

- Tôi không có tội. Yêu nước không phải là một tội.

 Nhìn những người đang đào huyệt cho chị, chị dừng lại hỏi họ:

- Huyệt của tôi ?

Những người đào huyệt nghẹn ngào không dám trả lời.

Chị rút bông hoa gài trên mái tóc, đưa cho mấy người lính tù.

- Tặng mấy anh bông hoa này. Cảm ơn các anh đã đào huyệt cho tôi. Hôm nay mấy anh mới đào một cái nhỏ. Nhưng ngày mai, mấy anh cần đào một cái huyệt thật to..

  Những người tù ngơ ngác nhìn nhau. Chị Sáu nháy mắt, hất hất về phía bọn Pháp:

- Một cái huyệt thật to để chôn những kẻ bắn tôi hôm nay…

  Với khí phách hiên ngang, bất khuất. Trước họng súng, chị hô vang những lời cuối cùng “ Hồ chủ tịch muôn năm” .   

   Kính thưa các thầy cô giáo, thưa các bạn!

   Cái chết của chị Võ Thị Sáu đã trở thành bất tử. Chị đã hi sinh, nhưng tấm gương về người phụ nữ yêu nước, bất khuất, kiên trung của chị còn sống mãi trong lòng nhân dân Việt Nam, sống mãi với thời gian. Được thể hiện qua những vần thơ, những lời ca tiếng hát da diết mà dạt dào cảm xúc:

Người thiếu nữ ấy như mùa xuân

Chị đã dâng trọn cuộc đời

Để chiến đấu với bao niềm tin

Dù chết vẫn không lùi bước

  Noi gương chị, lớp lớp thiếu niên chúng em nguyện sẽ ra sức học tập, rèn luyện để dựng xây quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp.

   Câu chuyện của chi đội 7C đến đây là kết thúc.

   Em xin chân thành cảm ơn các thầy cô giáo và các bạn đã lắng nghe!

    Chuyên mục mỗi tuần một câu hỏi:

                 Hãy kể tên 5 bài hát về phụ nữ mà bạn biết ?

  Đáp án:

                 Huyền thoại mẹ, Nội tôi, Mẹ yêu, Chị tôi, Mẹ Việt nam…

                                                                    Đắc sơn, ngày 10 tháng 10 năm 2018

    Ban giám hiệu duyệt                                                              Gvcn lớp 7C

 

 

                                                                                                      Phùng Thị Lan

 

Tác giả: Phùng Thị Lan - Giáo viên chủ nhiệm lớp 7C

Từ khóa » Chuyện Của Chị Võ Thị Sáu