Cha Và Con Trên đường Hi Vọng - Tuổi Trẻ Online

DWgmdJ06.jpgPhóng to
TT - Thật ra hi vọng hay tuyệt vọng chỉ là những trạng thái tâm lý khác nhau mà hai cha con họ phải liên tục thay đổi trên hành trình vô định. Đi mà không biết về đâu, gặp ai, để làm gì. Đi thì phải có đường, nhưng trên đường lại sợ nhất phải gặp đồng loại, những đồng loại đã mất hết nhân tính.

Cuốn tiểu thuyết kỳ lạ mở ra một không gian kỳ lạ của Cormac McCarthy hút người ta vào từ dòng đầu tiên đến dòng cuối cùng. Không thể rời mắt, thậm chí không dám cả chớp mắt. Tất cả những gì tồi tệ nhất mà trí tưởng tượng con người có thể hình dung ra về ngày tận thế đều có trong Con đường (The road - bản dịch tiếng Việt là Cha và con - ảnh).

Một không gian giả định vào một ngày nào đó của thời hiện tại, khi một tai họa khủng khiếp nào đó (chiến tranh hạt nhân, động đất, sóng thần, núi lửa) đã phá hủy tất cả, thiêu đốt tất cả, cuốn trôi tất cả thành tựu của văn minh, chỉ còn hai cha con nhà kia sống sót, lầm lũi đi trên đường.

Hai cha con đi qua những thành phố cháy trụi, những làng mạc xác xơ, những tòa lâu đài chứa đầy hầm xương người, họ gặp những kẻ lang thang đói khát, họ chạy trốn bọn ăn thịt người... Họ đi về phương nam, nơi có biển. Và càng đi càng vơi hi vọng về ngày mai, về sự sống và lòng ham sống.

Nhưng có một thứ không gì dập tắt được trong họ: đó là tình cha con. Tình cha con trong kiệt tác này của Cormac McCarthy sần sùi, thô ráp, mong manh, run rẩy, tinh tế nhưng cũng mãnh liệt vô cùng. Chỉ có tình yêu mới có thể khiến người cha vượt qua hàng ngàn lần cái chết rình rập để đưa con mình tiếp tục cuộc hành trình. Cuộc hành trình mà nhiều khi ông biết là vô định nhưng vẫn luôn bắt con mình phải tin: biết đâu có cái gì đó tốt đẹp hơn ở cuối con đường.

Điều gì phải đến rồi cũng đến: người cha gục ngã vì kiệt sức.

Nhưng cuối con đường đúng là có ánh sáng: đứa con trai gặp được đồng loại - không - ăn - thịt - người.

Cuốn sách đoạt giải Pulitzer văn chương 2007, và người đọc của năm nay chắc chắn không một mảy may nghi ngờ giá trị của giải thưởng này khi khép lại trang sách cuối cùng.

Có quá nhiều liên tưởng chờ ta ở cuối con đường.

Từ khóa » Thuyết Mccarthy