CHÚ MÃN NGUYỆN ĐẠI BI TÂM ĐÀ RA NI :: Tử Vi Lý Số

Gửi vào 03/01/2015 - 04:10

Còn hai tháng rưỡi nữa là Tết Quý Dậu năm 1993, bỗng mắt tôi bị đau. Tôi vội vàng đi khám phòng mạch tư bác sĩ Kính chuyên khoa về mắt ở dốc Cầu Kiệu. Bác sĩ cho uống thuốc và nhỏ nhưng mắt tôi càng ngày càng nặng thêm, nhức nhối lắm, một chút ánh sáng cũng không chịu nổi. Dù bác sĩ khám đi khám lại nhiều lần, thay đổi thuốc luôn cũng không kết quả. Cuối cùng bác sĩ bảo tôi bị nhiễm siêu vi trùng rất khó chữa. Việt Nam không có đủ phương tiện, phải đi nước ngoài mới có điều kiện chữa khỏi. Lời tuyên bố của bác sĩ làm tôi rụng rời muốn xỉu. Tôi ra về với tâm trạng chán nản, đau khổ, tuyệt vọng. Hỡi ơi! Nghiệp báo gì mà nặng thế. Nỗi đau đớn này không có bút mực tả hết. Tôi đã khóc rất nhiều, thầm nghĩ tuổi trẻ có làm gì nên tội. Mười bảy tuổi xanh, một nữ sinh Gia Long yêu kiều duyên dáng, đã cắt bỏ mái tóc xanh trở thành ni cô trẻ tại chùa từ năm 1963, có tạo điều gì thất đức với ai đâu? Nghiệp chướng gì mà con trả nặng quá, Phật ơi cứu con!!! Trong một thoáng kém suy nghĩ tôi định tìm cái chết, bèn bảo Phật tử mua cho một vỉ thuốc ngủ, vì sư cô không ngủ được. Đệ tử thấy vậy cũng mua. Buổi sáng tôi cầm vỉ thuốc là đã có quyết định rồi. Thì buổi chiều tôi nhận được một tài liệu của Thầy Phật Đào từ Pháp gởi qua. Đệ tử mở ra đọc cho tôi nghe. Đó là bài giảng về thần lực màu nhiệm của chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM, do đức Đạt Lai Lạt Ma thuyết giảng tại Pháp, dịch qua tiếng Việt ngữ, do Phật tử Phạm Công Thiện. Nghe xong tôi bừng tỉnh nghĩ rằng tại sao? Tại sao mình không trì chú? Nhờ oai thần của mật chú mà Đức Quán Thế Âm cứu mình. Tôi quyết tâm trì chú, nhờ thần chú giải nghiệp. Thế rồi tôi mò đốt ba cây hương trong bóng tối của tịnh thất, đến bàn thờ Tổ quỳ tha thiết cầu xin Đức Quán Thế Âm chứng minh cho con trì chú Đại Bi và chú OM MA NI PAD MÉ HUM, để giải nghiệp báo thân bệnh hoạn của con. Sau lời nguyện tôi ngồi xếp bằng tay kiết ấn “TỨ ĐẠI NGŨ CHÂU” mà thầy Phật Đạo dạy. Lạ lùng thay, tay vừa bắt ấn xong, tay ấn tự nhiên run rẩy, rồi toàn thân tôi cũng run lên. Tôi sợ khiếp quá, bộ mình phạm thượng điều chi đây nên có hiện tượng kỳ lạ này? Hôm trước Thầy cũng dạy mình bắt ấn đâu thấy sao? Tôi liền giật ray ra cũng không được. Định tâm suy nghĩ hay là đắt ấn, Phật chứng cho mình rồi? Qua năm phút từ từ độ run không còn nữa. Tôi bắt đầu đem hết tâm trí ra trì 108 biến chú OM MA NI PAD MÉ HUM và 21 biến ĐẠI BI thần chú. Xong quỳ van vái Đức Quán Thế Âm xin nước cúng Phật, một ly uống, một ly rửa mặt và nhỏ vô mắt. Sáng mai mở mắt ra thấy bớt nhức. Ngày tôi trì chú bốn thời: 8 giờ sáng, 2 giờ chiều, 7 giờ tối, 12 giờ đêm. Làm y như trên qua ngày thứ nhì bắt ấn không còn run, mắt không còn nhức. Ngày thứ ba thấy dễ chịu trong mắt. Ngày thứ tư thấy rõ trong bóng tối. Ôi màu nhiệm vô cùng cực, tôi càng nhập tâm trì chú hơn. Ngày thứ năm, ánh sáng lọt qua khe hở nhìn cũng thấy dễ chịu, nhìn ánh đèn dầu nhỏ cũng không thấy lòa mắt. Qua ngày thứ sáu tôi mở hé cửa nhìn ra bầu trời, thấy đôi mắt dễ chịu. Ngày thứ bảy sau khi trì chú xong, tôi mở cửa ra sân nhìn tất cả cảnh vật chùa. Ôi! Quá sung sướng! Nỗi vui mừng này không có ngôn từ nào để diễn tả. Đức Quán Âm Bồ Tát cứu mạng cứu bệnh con rồi!!! Oai thần lực của thần chú vô cùng màu nhiệm linh ứng. Quý Thầy, Sư cô cùng Phật Tử vào thăm ai cũng kinh ngạc trước sự hết bệnh của tôi một cách thần diệu. Đôi mắt tôi tìm lại ánh sáng. Vị Ân Nhân trợ giúp là Thầy Phật Đạo. Đức Quán Thế Âm chuyển sao mà Thầy gửi tài liệu đúng thời, đúng lúc khi tôi hoàn toàn tuyệt vọng. Mong ước sao tôi có đôi cánh bay bổng qua trời Âu đảnh lễ tạ ơn Thầy, cùng chia xẻ nỗi vui mừng khôn xiết của kẻ chết đi được sống lại. Đó là một chuyện màu nhiệm linh ứng về thần chú giải được nghiệp chướng. Tôi hoàn toàn hết bệnh.
  • Trở lên trên

Từ khóa » Hình ảnh Cách Bắt ấn Tứ đại Ngũ Châu