Chùm Thơ BIỂN VẮNG Cực Hay Với Nỗi Buồn Cô đơn & Hoài Niệm

Skip to contentChùm thơ BIỂN VẮNG cực hay với nỗi buồn cô đơn & hoài niệm

Tuyển tập những bài thơ hay chủ đề Biển Vắng với nỗi cô đơn & hoài niệm khi đứng 1 mình trước biển đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.

Thơ Biển Vắng Với Tâm Trạng Buồn

Đây là những vần thơ tâm trạng buồn lẻ loi trước biển với nỗi nhớ người yêu cũ rất là hay.

Cô gái 1 mình dạo biển

NGÂY DẠI Thơ: Bảo Châu

Và cứ thế sóng vỗ tung bọt trắng Biển trần tình khi vắng bước chân qua Muốn trêu nên dòng chảy cứ vào ra Để lại đây mái chèo va lách cách

Lâu không về, biển như hờn như trách Có phải không khi mạch nước kêu than Hoàng hôn rồi tím rơi thả mơn man Lòng phảng phất chứa chan vùng kỷ niệm

Biển yêu thương càng trở lên thân thiết Nhớ thật nhiều lại viết thả vào thơ Tựa con tằm cứ lặng lẽ vương tơ Gởi đại dương, mong chờ ai nhặt lại

Biển mênh mông đưa thuyền đi xa mãi Có nhớ gì, bờ bãi hẹn hôm nao Nắm tay nhau lời trao gởi ngọt ngào Hoà vào sóng cuộn dâng cao ập tới

Nay em về, biển như thay áo mới Gió vẫn đùa phơi phới trước hoàng hôn Sóng thích xô trùm nên dải cát cồn Em đứng đó phó mặc hồn ngây dại.

Bảo Châu 28/09/2020

Bài Thơ: MÊNH MANG BIỂN CHIỀU (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

MÊNH MANG BIỂN CHIỀU Thơ: Bằng Lăng Tím

Có những chiều biển ru khúc mùa xa Từng đợt sóng vỡ òa trong niềm nhớ Bên triền cát từng chùm hoa muống nở Tím thủy chung rạng rỡ sắc tươi màu

Có những chiều lòng biển bỗng rạn đau Sóng ào ạt tung bọt màu trắng xóa Con còng gió xô vào bờ nghiêng ngả Tiếng Hải Âu bên ghềnh đá gọi đàn

Em lặng thầm ngắm mặt nước mênh mang Lúc hết giận biển dịu dàng đến thế Gió phiêu lãng thì thầm câu chuyện kể Có mối tình nhân thế mãi đậm sâu

Có đôi khi lòng biển cũng vương sầu Trăng lỗi hẹn mùa ngâu rơi đằm lệ Dấu yêu ạ! Xin anh đừng như thế Đã yêu rồi dâu bể cũng vượt qua

Biển và em thầm ước một điều là Anh trở lại hai ta chung bến đỗ…

Cẩm Phả – 4/ 9/2020

Bài Thơ: XÔN XAO BIỂN GỌI (Tác giả: Bằng Lăng Tím)

XÔN XAO BIỂN GỌI Thơ: Bằng Lăng Tím

Nhớ không anh kỷ niệm cũ năm nào Cả tiếng sóng xôn xao chiều biển gọi Bên triền cát em lặng thầm tự hỏi Chỉ một lời anh khó nói vậy sao

Biển vẫn xanh tiếng gió hát rì rào Hải Âu liệng nghiêng chao đôi cánh sải Con còng gió suốt một đời nhẫn nại Xây lâu đài miết mải tháng ngày trôi

Bóng chiều buông dần khuất phía sau đồi Chân mây tím chùm ngôi sao ẩn hiện Em vẫn đợi mắt ngóng nhìn ra biển Sóng vỗ bờ lưu luyến bước chân qua

Dấu thời gian vẫn không thể xóa nhòa Giờ hai đứa cách xa ngàn vạn dặm Nhờ gió gửi nụ hôn nồng say đắm Em một mình đứng ngắm biển mênh mang.

Cẩm Phả – 5/6/2020

Bài Thơ: RỒI MỘT NGÀY (Tác giả: Giọt Mưa Thu)

RỒI MỘT NGÀY Thơ: Giọt Mưa Thu

Rồi một ngày em đứng trước bình minh Nơi phố biển lung linh ngàn tia nắng Từng con sóng uốn cong mình thầm lặng Cứ cồn cào xô bờ cát liêu xiêu.

Có phải rằng biển cũng đã từng yêu Nên mặt nước cũng tím màu nhung nhớ Sóng ngoài xa dập dềnh như hơi thở Gió rì rầm sao chợt thấy nao nao.

Rồi một ngày con tim nhỏ khát khao Để tháng tám ngẩn ngơ chiều cuối hạ Sóng xô đẩy trườn mình lên ghềnh đá Gót chân trần xao xuyến những yêu thương.

Có khi nào anh chợt thấy vấn vương Để nỗi nhớ thêm một lần trăn trở Có phải vì câu thơ tình mắc nợ Nên đi tìm…. Con sóng lạc về đâu…¡!!

Giọt Mưa Thu HN 1/8/2020

Bài Thơ: BIỂN VẮNG (Tác giả: Bảo Châu)

BIỂN VẮNG Thơ: Bảo Châu

Anh có thấy, biển hôm nay đẹp quá Sóng nhấp nhô như lá rụng mùa thu Biển cuối ngày trời giăng sợi sương mù Tim tím biếc hình như vừa trải lụa

Em lại về thăm biển quê lần nữa Đôi bàn chân đứng giữa cát mênh mông Thu đang còn, sao gió chuyển sang đông Để lòng em ngóng trông về nơi ấy

Thuyền ai kia, con tim này như thấy Có dáng anh khơi dậy những niềm thương Buồm nâu ơi ta cứ mãi vấn vương Hoàng hôn về lại thường ra ngắm biển

Gió chiều nay rì rào thêm da diết Nghe mênh mang tha thiết gọi sóng về Đại dương sâu tình biển mãi tràn trề Nhớ không anh miền quê nhà biển mặn

Vạt nắng chiều giờ đây cùng nhau tắt Em lại ngồi khẽ đặt những vần thơ Gởi tới anh nỗi nhớ của bến bờ Hẹn nhau nhé, em chờ trên biển vắng.

Bảo Châu 17.10.19

Bài Thơ: BIỂN XANH CÔ LIÊU (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

BIỂN XANH CÔ LIÊU Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh ra đi mang nỗi nhớ khôn nguôi Bỏ lại quê hương một người con gái Một mình cô đơn đứng bên bờ bãi Quay lưng với đời hoang hoải chiều thu

Sóng vỗ rì rào như thể lời ru Biển vẫn mênh mang cho dù mặn chát Có phải chăng biển mặn vì nước mắt Khi đau buồn em than khóc nhớ thương

Như con tàu anh vui với đại dương Bỏ lại sau lưng nỗi buồn bến vắng Mình em đơn côi bên bờ thầm lặng Ôm cuộc tình lòng cay đắng xót xa

Biển muôn đời vẫn rộng lớn bao la Có những lúc biển hiền hoà êm ái Khi nổi giận biển sục sôi điên dại Như tính tình của cô gái lúc yêu

Anh đi rồi biển xanh cũng cô liêu Biển hoàng hôn nhuộm bóng chiều tím ngắt Có một người với nỗi buồn se sắt Mãi đứng chờ mong gặp mặt người xưa.

Bài Thơ: EM VỀ VỚI BIỂN (Tác giả: Bảo Châu)

EM VỀ VỚI BIỂN Thơ: Bảo Châu

Anh đi rồi biển chẳng hát tình ca Mỗi chiều về em lại ra bãi đợi Nhìn sóng xô trong em tình vời vời Mong Anh về sợi nắng ngả hoàng hôn

Em về thăm thấy lòng biển bồn chồn Sóng cũng thế với tâm hồn xao động Em với biển hai người đi trong mộng Chiều nay về cơn gió lộng mênh mang

Hè đã qua tháng tám vội bước sang Ai len lén rải thu vàng đầu ngõ Để trong ta biển tình thêm vò võ Hoàng hôn buồn mở ngỏ đợi trăng lên

Biển chiều nay con sóng cũng say mềm Cứ dào dạt lại chồm lên bờ cát Biển với bờ quyện nhau nghe gió hát Chiều thu vàng trong bát ngát nhớ thương

Về quê mình hương muối mặn vấn vương Mang nỗi nhớ trong hương tình xa thẳm Anh đi rồi biển chiều thu buồn lắm Vội giật mình sợi nắng tắt từ lâu.

Bảo Châu 24.8.18

Bài Thơ: TÌNH ANH VÀ BIỂN (Tác giả: Dương Bích Hạnh)

TÌNH ANH VÀ BIỂN Thơ: Dương Bích Hạnh

Ngắm biển lặng hoàng hôn em thầm ước Con thuyền anh vượt sóng nước mênh mông Về bên em vơi nỗi nhớ ngập lòng Thoả khát vọng nụ hôn nồng ấm áp

Em mơ ước ngọn sóng tình dào dạt Mãi vỗ về ôm bờ cát dịu êm Vầng mây xanh ngọn gió thoảng êm đềm Ru giấc điệp ngọt môi mềm tình ái

Anh nơi ấy đón bình minh nắng trãi Nhận tình em trong sáng dải ngân hà Thấu chăng anh nỗi mong nhớ tình xa Ôm kỷ niệm ánh trăng ngà thổn thức

Biển xao xuyến khơi sóng dồn rạo rực Mong một ngày mình sánh bước chung đôi Tựa bờ vai ngắm vầng trăng sáng ngời Niềm mơ ước biết bao giờ chạm tới..!!!

Thơ:Dương Bích Hạnh.22.07.2018

Bài Thơ: CHỈ LÀ BIỂN CHẾT (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

CHỈ LÀ BIỂN CHẾT Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh giờ đây như cánh buồm mắc cạn Em đi rồi đời buồn chán bơ vơ Như con tàu ra khơi phải lên bờ Nhớ con sóng lòng thẫn thờ tan vỡ

Khi xa em chỉ còn nghe sóng vỗ Như con tàu mang nỗi nhớ đại dương Sóng xô bờ đan sợi nhớ sợi thương Hoàng hôn tím mang nỗi buồn hoang vắng

Một mình cô đơn bên bờ cát trắng Chợt hiểu ra rằng biển mặn vì đâu Khi chúng mình hai đứa cách xa nhau Nước mắt rơi sóng bạc đầu thương nhớ

Như cánh hải âu suốt đời nặng nợ Với đại dương nơi sóng vỗ trùng khơi Khi xa biển hải âu cũng qua đời Nếu xa nhau em ơi mình rơi lệ

Anh vẫn biết tình đời là dâu bể Nhưng chúng mình sẽ không thể cách xa Dẫu đại dương có rộng lớn bao la Vắng con tàu cũng chỉ là biển chết.

Bài Thơ: BIỂN ĐỢI (Tác giả: Violet Hoa)

BIỂN ĐỢI Thơ: Violet Hoa

Anh có về nghe biển hát chiều nay Bờ cát trắng mê say như mời gọi Hải Âu lướt theo từng cơn gió mới Sóng hôn bờ vang dội khúc tình ca

Anh hãy về nghe biển kể tình ta Bao ngày tháng cách xa rồi anh nhỉ Biển vẫn giấu nơi lòng sâu rất kỹ Chờ anh về thủ thỉ tiếng yêu thương

Kể cho anh nghe suốt cả đêm trường Bao nhung nhớ niềm thương em nhắn gửi Nơi bờ biển – mình gặp nhau lần cuối Tận bây giờ đắm đuối chẳng nguôi ngoai

Về đi anh đêm lại đến – rất dài Từng con sóng đan cài bao nỗi nhớ Anh xa mãi, trái tim sầu nức nở Ước đêm nay gặp gỡ ở nơi này

Đón anh về biển rộn sóng mê say…

Điều hướng bài viết1 2 3 Trang sau Scroll to Top

Từ khóa » Thơ Về Chiều Trên Biển