Chùm Thơ đất Và Người Hà Giang - Vũ Đan Thành

(Ảnh minh họa st)

1. Tiếng khèn xuống núi

Vũ Đan Thành

Cô gái Mèo xuống núi

Tiếng khèn bay lên cao

Núi à núi

Cao cao…

Người Mèo đã bao đời sống trên sườn núi biếc

Này chàng trai Mèo ơi

Hôm nay đi đâu mà chân vui thế

Nhìn kìa

Có cô gái trên nương xa

Ruộng bậc thang đang tung tăng em bước

Tiếng khèn của anh

Đâu rồi.

Cất lên đi cho chân không lạc lối

Bước chân cô gái mèo

Trên nương

Xa

Những ngày qua

Em chỉ nghe tiếng khèn

Trên đỉnh núi

Núi à núi xa… .

Hôm nay bước chân em sao mà vui vui thế

Tiếng khèn anh bay

Chân đồi

Đợi em với ớ ờ ới… .

Em muốn đi cùng anh đến chợ phiên này

Mình sẽ là bạn tình của nhau người nhé

Tiếng khèn anh

Em thương

Lâu rồi.

Hôm nay tiếng khèn của anh

Gọi em

Xuống núi ú ù ú

Chàng trai cô gái Mèo rời nương xa… .

Hôm nay bước đi sao lòng ai vui thế

Tiếng khèn thương nhau

Thật rồi… .

2. Cô giáo bản Cao

Vũ Đan Thành

Bản làng em cao cao

Bên lưng chừng núi biếc

Có cô giáo chẳng tiếc

Gửi tuổi xuân nơi này. .

Kìa cô đang đến đấy

Cô gùi chữ trên lưng

Các em đứng reo mừng

Cô giáo mình xinh nhất. .

Cô đang cười thật vui

Mùa xuân cũng mỉm cười

Núi xanh nhìn lặng lẽ

Bóng cô mười năm rồi.

Cô giáo người miền xuôi

Lên đây lâu rồi đó

Những học trò hồi đó

Giờ có vợ có chồng.

Đang con bồng con bế

Con gọi mế gọi pa

Còn cô cũng dần dà

Mùa xuân qua không lại.

Cô giáo người Tiền Hải

Từ quê lúa Thái Bình

Lên bản Cao dạy đó

Đã mười năm đưa đò.

Đã mười năm đi qua

Bên lưng chừng núi biếc

Có ngôi trường thân thiết

Và cô giáo bản Cao…

. 3. Đâu tiếng khèn lưng núi

Vũ Đan Thành

Nắng chiều đang dần tắt

Sương mờ giăng nơi đây

Núi có còn xanh mãi

Tiếng khèn trên nương đâu.

Núi mờ rồi đêm xuống

Ơi người thương nơi nào

Núi cao sao hiểu nổi

Nhớ người làm sao đây.

Ơi tiếng khèn hôm ấy

Gió vờn bay nương xa

Hỡi người ta mơ đó

Bao giờ bao giờ thôi.

Núi còn cao được mãi

Ta thầm yêu bao lâu

Đêm dài sương lạnh lắm

Bình minh sao chưa về.

Ơ ới người trai ơi

Đâu rồi tiếng khèn bay Ta chờ lưng chừng núi

Lòng ta đang rối bời…

4. Đồi hoa tam giác mạch

Vũ Đan Thành

Kìa hoa tam giác mạch

Nở rộ đầu mùa đông

Cánh hoa phơn phớt hồng

Chiều mênh mông nuối tiếc.

Mới hôm nao xanh biếc

Nay rộn ràng rẻo cao

Vẫy làn gió xôn xao

Hà Giang quê em gọi.

Đồng Văn vùng cao ơi

Mê ai người lặn lội

Men Lũng Cú xa xôi

Theo mùi hương thoang thoảng.

Cô gái Mèo thấp thoáng

Em ơi núi nghiêng rồi

Người bên hoa lưng đồi

Gọi mùa đông xinh thế.

Hương núi đồi sơn khê

Mùa nào hoa chả vậy

Ai động lòng đừng hái

Anh thương em ở lại

Hoa không theo về đâu…

5. Người lên nương ơi!

Vũ Đan Thành

Này người ơi lên rẫy

Đi làm gì sớm nay

Sương như mưa bụi bay

Rơi theo chiều gió lạnh.

Sao mùa đông rét thế

Mà sương vẫn mù giăng

Ta nhớ người thương đó

Lên đỉnh cao ngóng chờ.

Càng lên cao sương mờ

Cái nhớ thêm dày đặc

Người thương từ mùa gặt

Đến giờ bặt tin nhau.

Đêm qua tim nhói đau

Ta vừa mơ giấc mộng

Người thương ta lạc bước

Trên đỉnh đồi mờ sương.

Ta thương người năm ấy

Hẹn ta mãi chốn này

Tiếng khèn bay theo gió

Nhưng tình ta khôn nguôi.

Người đến từ miền xuôi

Sao hiểu lòng sơn nữ

Nơi vùng cao gió hú

Có sương giăng mùa đông.

Này cô gái Hơ Mông

Về đi trời rét giá

Chờ mùa đông đi qua

Đến mùa xuân hoa nở.

Ta lên nương ngóng đợi

Người ta thương từ lâu

Người miền xuôi đâu biết

Hóa đá để chờ nhau…

6. Tiếng khèn cao nguyên đá

Vũ Đan Thành

Tiếng khèn cao nguyên đá

Giữa mùa hoa tháng ba

Mà nghe sao rất lạ

Như gần mà như xa.

Tiếng khèn trên núi đá

Mê ai mà bay xa

Tiếng lòng ai thổn thức

Phiên chợ tình Khâu Vai.

Mã Pí Lèng rượu say

Tình em dòng Nho Quế

Sợi chỉ mềm giăng tơ

Nương ngô xanh chấp chới.

Tiếng khèn như vẫy gọi

Tiếng khèn ơi thân quen

Như tình anh khát em

Điệu Sli câu hát.

Nương đồi xa xanh ngát

Cao nguyên nào phẳng lặng

Rượu tình em rót uống

Say lên thác xuống ghềnh.

Tiếng khèn bay cao nguyên

Tiếng khèn trên núi biếc

Đừng rơi mưa réo rắt

Đừng đổ nắng bạt ngàn.

Để màn đêm dìu dặt

Ru tình giấc nồng say

Tiếng khèn bao mê say

Đồng Văn cao nguyên đó.

Nỗi buồn nào hóa đá

Niềm vui nào mênh mang

Tiếng khèn ơi Hà Giang

Ngút ngàn bay xa mãi… .

7. Chờ mùa cam Hà Giang Vũ Đan Thành

Mùa cam chưa chín Hà Giang Xanh như màu lá xanh loang chân đồi Mùa thu chưa kịp đến nơi Cam còn chưa chín xanh ngời quê em.

Cam sành tên gọi thân quen Em cô gái Mán đi ven lưng đồi Mùa cam chưa chín anh ơi Má hồng chưa có tay ai chạm vào. . Ai về Vĩnh Hảo lời chào Bắc Quang phố núi ngọt ngào tình em Mùa hè cam vẫn xanh men Mùa thu chín rực rải ven sườn đồi.

Này cô gái Mán xinh ơi Gùi cam chín mọng mặt trời trên lưng Hương mùa thu thoảng bay cùng Bàn chân em bước rộn ràng mùa cam.

Những mùa thu chín Hà Giang Cam sành thơm lựng mãi lưng chừng đồi Vùng cam Vĩnh Hảo xanh ngời Bao giờ lễ hội em mời nhé anh. . Tháng mười cam hết màu xanh Ửng như màu nắng đợi anh sẽ về… . 8. Xóm núi Vũ Đan Thành Xóm nhỏ ven sườn đồi Sao giống xóm của tôi Hay là như lối ấy Tôi ngang qua mấy lần.

Trời chiều sương buông dần Mơ màng rơi xóm vắng Thấp thoáng bóng nhà ngang Làn khói xanh lưng núi. . Pá mế tôi nơi đấy Sau một ngày lên nương Quây quần mâm cơm trắng Thân thương một miền quê. . Bỗng như đang nhớ thế Thời thả trâu ném còn Đôi chân chạy lon ton Đường lượn quanh làng bản. . Xóm nhỏ dãy nhà sàn Nắng mơ màng sợi nắng Nắng mơ Chiều bình an… . 9. Mã Pí Lèng lên cao

Vũ Đan Thành

Đường lên Mã Pí Lèng

Lưng chừng gió như reo

Xa xa dòng Nho Quế

Ai chăng tơ núi đồi. .

Mã Pí Lèng chới với

Núi ơi màu sương trắng

Ta lên trời tìm nắng

Ngút ngàn trôi giăng màn. .

Đi trên đường Hạnh Phúc

Mê say em mất thôi

Giữa bồng bềnh mây trắng

Hồn ta bay mênh mang. .

Giữa trập trùng đá núi

Vượt qua Mã Pí Lèng

Đồng Văn cao nguyên đợi

Xuân về sức sống mới

Ôi đất trời Hà Giang… .

10. Núi đồi nơi ấy Hà Giang Vũ Đan Thành

Núi đồi nơi ấy một thời Sương sa đỉnh núi trắng trời sương sa Hà Giang cảnh sắc mờ xa Tháng mười lưng núi màu hoa ngóng chờ.

Áo chàm còn nhớ bấy giờ Có chàng trai ấy đã nào dám yêu Hà Giang sương trắng hồn chiều Ngô xanh nương thắm mây mù bậc thang.

Mải mê núi biếc chẳng màng Chưa cầm tay ấy áo chàm tiếc không Xa rồi đồi núi mênh mông Hôm nay tìm lại màu xanh điệp trùng.

Bóng người đâu thấy trên nương Trôi làn mây trắng giăng giăng núi đồi Cảnh xưa tô nét bồi hồi Người xưa giờ đã xa xôi mịt mờ…

. 11. Xuống chợ tìm nhau nhé

Vũ Đan Thành

Xuống chợ tình em nhé

Anh đợi lối ngang qua

Đưa tay cho anh nắm

Kéo em về nhà anh.

Chỉ cần qua cánh cổng

Em chẳng thể quay về

Đến khi nào bồng bế

Anh sang nhà… nhà em.

Chỉ cần qua bậu cửa

Em thành vợ anh rồi

Chàng trai Mèo hôm ý

Là chồng em suốt đời.

Mình cùng nhau lên núi

Mình cùng nhau làm nương

Thương và yêu nhau nhé

Cùng uống chung khe suối.

Cùng uống bát rượu đầy

Em nhớ pa nhớ mế

Anh có mế có pa

Em gọi như ở nhà.

Một năm hai năm nữa

Anh dẫn về nhà em

Tay bồng và tay bế

Cả nhà mừng biết bao.

Phiên chợ tình ngày nao

Cô gái Mèo xuống núi

Rồi không thấy về nhà

Chàng trai Mèo dũng cảm.

Bắt về làm vợ luôn

Em có buồn không đó

Con gái bản mình đây

Lấy chồng đều vậy cả.

Cái hôm cầm tay kéo

Nhỡ tuột tay thì sao

Nhưng tay ai mạnh thế

Làm sao không theo về.

Muốn gọi pa gọi mế

Người bản cười lại thôi

Tại mình đi chợ sớm

Mà bị cầm tay lôi.

Muốn về sao nổi nữa

Đã của nhau mất rồi…

.

12. Xuống chợ Vũ Đan Thành

Xuống chợ gặp nhau nhé Ngày mai phiên chợ rồi Rượu tình em ngâm mãi Đợi anh thầm ngất ngây.

Xuống chợ tình noọng ơi Rừng đung đưa cành lá Con đường qua bản lạ Một người đi buồn sao.

Vùng cao quê mình đó Bước chân ta lên nương Hôm nao gặp trên đường Lòng còn vương còn vấn.

Chàng trai ơi dừng chân Cho mình đi cùng với Đường lên nương chới với Ước gì chung bên nhau.

Noọng ơi phiên chợ sau Mình cùng nhau hẹn nhé Anh sẽ về bảo mế Đến nhà đến nhà thăm.

Đêm nay nằm khó ngủ Nghe giọt sương đậu khẽ Con dế hát ngân nga Mai hẹn với người ta.

Chợ phiên mình xuống chợ Nắm tay mình che ô Ta cùng nhau cỡi ngựa Hôm sau hôm sau về… .

13. Chợ tình Khâu Vai Vũ Đan Thành

Kể từ lễ hội dềnh dang Hai đêm khai mạc Hà Giang núi đồi Chuyện tình buồn bã chia phôi Hết rồi thi vị hết rồi nhớ nhung.

Ai trên yên ngựa ngập ngừng Dừng chân tiếng nhạc bập bùng hoa đăng Chuyện tình thấm đượm dưới trăng Nay đà trắng lóa đèn giăng rộn ràng.

Tiếng khèn réo gọi oang oang Từng đôi chim phải lìa đàn bay đi Khâu Vai lễ hội tình si Đôi ta chẳng thể thầm thì thâu đêm.

Chuyện tình xưa ấy êm đềm Nhớ nhung thầm lặng ngày đêm mà thành Nay ai xé toạc bức mành Cuộc tình ân ái tan tành bẽ duyên

Khâu Vai còn nhớ hay quên Còn đâu mong mỏi cái phiên chợ tàn Khâu Vai đà nhuốm phong trần Chỉ còn là tục mơ dần đã tan.

Hà Giang, Mèo Vạc ai sang Lũ là lũ lượt từng đoàn khách Tây Tạ từ thổ cẩm từ đây Khâu Vai đã nhạt tàn phai cuộc tình.

Người ở lại cuộc linh đình Rượu say tình có mơ tình còn say Chợ tình nào phải múa may Tình riêng riêng ấy trao tay bồi hồi.

14. Chàng trai Mèo bắt vợ Vũ Đan Thành

Chợ xuân đi bắt vợ Muốn kéo em về nhà Không cầm tay thật lạ Tỷ tê thôi noọng à.

Em về nhà anh nhá Có cả mế cả pa Họ mong anh có vợ Còn em phải có chồng.

Xinh như đóa hoa rừng Để cho người ta hái Anh đã chờ em mãi Từng mùa mùa xuân trôi.

Nhà anh ở lưng đồi Về cùng tiếng khèn thổi Cùng tiếng gió vi vu Lạ cũng dần quen đó.

Về ở cùng anh nhớ Ngày ngày ta lên nương Em sinh đàn con nhỏ Đói no cùng bên nhau.

Chàng trai Mèo bản Cấu Không mắm môi kéo đẩy Mà sao cô gái ấy Đi theo theo tận nhà.

Bắt vợ sao thật lạ Chỉ thả điệu khèn thôi Cô gái Mèo lưỡng lự Rồi theo theo anh luôn…

15. Mùa thu trên Mèo Vạc Vũ Đan Thành 

Ta nghe mùa thu cũ Về chợ tình Khâu Vai Chờ mùa xuân lâu lắm Qua mùa đông giá băng.

Giữa núi đồi Hà Giang Xa mờ mênh mông lạ Những mùa đi lặng lẽ Gùi cái nhớ lên lưng.

Ta muốn gọi tiếng khèn Không gian mờ yên ắng Ta nhớ người xưa lắm Ở nơi nao Mèo Vạc.

Ta lên lưng chừng núi Bao giờ mùa xuân sang Chờ tháng ba đằng đẵng Mỏi mòn qua năm tháng.

Mùa thu bay bảng lảng Trên sườn đồi ngô non Trên lối về dốc đứng Gùi nỗi nhớ trên lưng.

Đi qua mùa khô khát Mong mưa xuân rắc hạt Mái tóc nào thân thương Nhớ nào còn vấn vương.

Mùa thu về trên nương Mùa xuân còn lâu lắm Điệu khèn ta gửi gắm Cho người thương hôm nào… .

16. Mùa thổ cẩm Vũ Đan Thành

Em ơi rừng xanh thắm Chợ tình đương đợi nhau Tiếng khèn vang đâu đó Anh chờ em đã lâu.

Em ơi mùa xuân hẹn Rắc bụi mưa mơ quen Em váy dài thổ cẩm Ai xốn xang điệu khèn.

Núi đồi xanh xanh lá Ta đợi nhau mùa xuân Em xòe ô chân bước Nhịp khèn đừng rối chân.

Em ơi xuân vừa đến Bản mình ngang trên nương Bầu trời chưa xanh biếc Mây bay như làn sương.

Kìa chợ phiên dưới núi Sắc thổ cẩm ngút ngàn Làn mưa bụi đương tan Mùi hương gì tỏa lan.

Màu thổ cẩm ngập tràn Ơi mùa xuân xinh quá… .

17. Bản lưng mây Vũ Đan Thành Núi gọi ai về nơi đó em ơi Anh nghe từ xa vọng về cơn gió thổi Mùi hương nếp thơm nồng từ phía ấy Trên ruộng bậc thang sắc lá biếc xanh.

Mù Cang Chải là em cô sơn nữ Gùi trên lưng từng đụn mây trắng bay Ai qua đây ngất ngây màu hoa núi Lưng chừng cao đèo Khau Phạ uốn quanh.

Có cái nắng lên nhanh rồi lặn xuống Có rừng xanh bản làng nhỏ đậu ngang mây Anh nghe rõ từng âm thanh vọng lại Trên tầng cao và nương lúa ngô khoai.

Mùa lễ hội vẫn đang còn ngóng đợi Cơn gió kia đừng bay xa vời vợi Mùa xuân còn thấp thoáng phía sườn non Em đợi anh mong cơn mưa vào hạ.

Gọi tiếng mõ chiều lững thững bóng đàn trâu Gọi mùa nắng ửng hồng đôi má thắm Nơi ấy quê em núi đang đợi xanh ngời Nơi ấy quê em chưa đến đã chơi vơi…

Cùng chia sẻ bài viết này

Facebook

Từ khóa » Thơ Về Cô Gái Hà Giang