Chuyện Con Muỗi - .vn

Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe một câu chuyện. Một câu chuyện nho nhỏ, nhỏ như con muỗi đó là chuyện con muỗi. 

Khi ta thấy trên da ngứa ngáy khó chịu, nếu không nhìn thấy con muỗi ta gãi liền nếu có con muỗi nó sẽ chết, vậy ta phẩy phẩy tay đuổi, nếu có nó sẽ bay đi.

Khi ta thấy trên da ngứa ngáy khó chịu, nếu không nhìn thấy con muỗi ta gãi liền nếu có con muỗi nó sẽ chết, vậy ta phẩy phẩy tay đuổi, nếu có nó sẽ bay đi.

Muỗi là một loài côn trùng có sáu chân. Chúng bay được nhờ hai cánh. Muỗi cái đẻ trứng vào nước, trứng nở thành ấu trùng, chúng ta hay gọi là loăng quăng hay bọ gậy. Sau một thời gian, loăng quăng lên khỏi nước, lột xác thành muỗi trưởng thành.

Muỗi là một nguyên nhân lớn nhất, khiến chúng ta tự “vả” mình. Qua một thời gian nghiên cứu và bị muỗi cắn nhiều lần, ngoài nghiên cứu muỗi ra còn nghiên cứu Phật pháp vậy nên kết hợp hai công trình nghiên cứu đó lại, tôi rút ra được năm điều như sau: Thứ nhất là quán thọ, thứ hai là từ bi, thứ ba là chính niệm, thứ tư là thất niệm, thứ năm là sân hận.

Vậy như thế nào là quán thọ? Là khi ta cảm nhận được một chỗ nào đó trên da ngứa ngáy, khó chịu, ở đó có thể là có con muỗi đang đốt ta. Ta biết rằng đây là một khổ thọ thuộc về thân, ta đang có một khổ thọ thuộc về thân.Và thọ này cũng sẽ không tồn tại lâu dài, nó là vô thường nó sẽ biến mất. Đây là điều cơ bản nhất của quán thọ.

Như thế nào là từ bi?. Khi ta thấy trên da ngứa ngáy khó chịu, ta biết có con muỗi đang đốt ta. Vậy thôi, ta cho nó tí máu đi. Theo khoa học chỉ có muỗi cái mới hút máu, vì để muôi trứng. Vậy ta nhận ra một điều nữa, con muỗi cái bất chấp tính mạng mình để đi hút máu nuôi trứng của nó, dù đây là bản năng sinh tồn nhưng ta nghĩ rằng đó cũng là tình thương của người mẹ dành cho con cái. Vậy ta hãy thương nó và cầu mong cho nó với tình thương này kiếp sau nó và những đứa con của nó đừng làm kiếp muỗi đi đốt người khác nữa. Với sự cho và nhận này ta và chúng nó luôn luôn được tiến triển trên con đường tu tập.

Như thế nào là chính niệm?. Khi ta thấy trên da ngứa ngáy khó chịu, nếu không nhìn thấy con muỗi ta gãi liền nếu có con muỗi nó sẽ chết, vậy ta phẩy phẩy tay đuổi, nếu có nó sẽ bay đi. Nếu như trên cổ hay ở đâu đó chúng ta không thấy được chúng ta cũng phải sờ nhẹ xem có gì trên đó nữa không, lỡ không phải con muỗi mà con kiến chúng ta gãi chúng chết. Như vậy mọi cử động của ta ta phải biết rõ.

Như thế nào là thất niệm? Thất niệm là khi ta thấy ngứa thì gãi ngay, như một quán tính, không để ý gì hết. Nhiều khi làm chết con muỗi hay con kiến gì đó. Mặc dù ta không cố ý giết chúng nhưng hành động vô ý của ta làm chúng chết. Đây là hành động vô ý nhỏ, có những hành động vô ý lớn như giết người, cướp của… cúng là do ta không biết mình đang làm gì, tội phước nhân quả hay không.

Như thế nào là sân hận? Sân hận là khi thấy ngứa ngứa, chưa cần biết là có muỗi đốt hay không ta dang tay đánh “bép” một phát đã. Nếu không thấy con muỗi chết dính đó thì nghĩ là chắc con muỗi bay mất rồi, có khi còn nhìn xem nó còn bay xung quanh đó không “lần sau mày chết với tao!”. Còn thấy con muỗi chết dính trên tay thì vui mừng “mày dám đốt bố mày à!”. Đập nó chết có khi còn không hả dạ, cầm nó lên vân vê cho đến khi không còn tí xác nào. Đây là sân hận, một niệm sân hận nhỏ như con muỗi mà ta đang tích tập dần dần thì sẽ có những sự sân hận lớn hơn.

Như vậy, từ chuyện nhỏ như con muỗi, chúng ta sẽ có năm bài học đó là: Quán thọ, từ bi, chính niệm, thất niệm và sân hận. Trong năm điều này chúng ta giữ được chính niệm thôi là tốt lắm rồi. Khi có cảm giác bị muỗi đốt hay kiến cắn gì đó, chúng ta từ từ xem đuổi nó đi rồi gãi ngứa thì là tốt lắm rồi. Chúng ta cũng không đủ “định lực” để mà quán thọ, hay suy nghĩ sâu xa như từ bi mà giữ được chính niệm là tốt lắm rồi. Còn thất niệm hay hơn nữa là sân hận chứng tỏ mình đang quá tệ rồi. Từ con muỗi nhỏ bé, chúng ta học được bài học ích lợi cho riêng mình. Học Phật là vậy, đâu phải là hướng theo cái gì cao siêu “thần thông chói lóa trên trời”.

Từ khóa » Kể Chuyện Về Con Muỗi