Có Phải Cái Chết đã Nhẹ Tựa Lông Hồng? | Giác Ngộ Online

Hình ảnh một cô gái chết nổi ở Hồ Tử Thần (Bình Dương) cứ ám ảnh, ngay cả khi đang viết bài mình vẫn giật mình.

Một hình hài không còn sự sống nổi lên mặt nước, phân rã, biến mất trong mênh mông.

Phía trên bờ là những người hiếu kỳ đứng ngồi lố nhố. Xem.

Xem gì? Xem người đã chết!

Ảnh minh họa

Tháng trước, tuần trước, hôm trước và hôm nay, bây giờ...

Khoảnh khắc nào cũng có người mất đi. Có khi chỉ vì lý do không thể nào đơn giản hơn được nữa.

Đến mức người còn sống cũng xem đó là điều hiển nhiên như câu nói: Dạo này người ta hay chết...

Và mỗi khi có tin về người chết thì cũng có hàng ngàn cú click chuột. Xem

Vẫn là xem thông tin về người đã chết.

Xem rồi thôi - chứ còn biết làm sao.

***

Lẽ nào cái chết bây giờ đã nhẹ tựa lông hồng?

Đã quen thuộc, bình thường như người ta vẫn ăn, vẫn thở?

Những cái chết xáo động suy nghĩ của người trong thời khắc, rồi thôi.

Trả lại cho nghìn trùng sự khép lại trong im lặng miên viễn của một kiếp đời.

Xanh rêu với cỏ.

***

Đạo Phật hay nói rằng người sống kiếp này phải trả nghiệp đã gây ra trong kiếp trước.

Vậy có phải những người ra đi quá sớm, hoặc phải sống đời tật nguyền, hoặc khốn cùng khổ tận lê lết mưu sinh trong gió bão ngoài kia chính là để trả cho những gì đã gây ra trong luân hồi?

Có phải vậy không mà trong đời sống lao lung có quá nhiều nỗi trầm luân, sự sống cứ mong manh như tơ nhện?

Biết kiếp đời này, ai sẽ nợ ai?

Và còn có kiếp sau để lại chờ trả nợ cho nhau?

*

Và người - biết khi nào trả hết nợ cho một cuộc đời?

Thả tiếng thở dài - dẫu biết là không đi qua trăm năm,

không thể đến với những người đã khuất...

Sáng nay, bạn thả một câu bâng quơ: "Hồi này, không cố đi tìm hạnh phúc xa xôi chi nữa

vì đã thấy rõ ràng hạnh phúc là mỗi sớm mai thức giấc, nhận ra mình chưa chết".

Từ khóa » Có Cái Chết Nhẹ Tựa Lông Hồng