Cơn Bão Nghiêng đêm - VĂN THƠ NHẠC

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2015

Cơn bão nghiêng đêm

Cơn bão nghiêng đêm Tôi được biết bài thơ này từ một người thầy dạy một trong các môn chung (môn không chuyên ngành). Hồi đó hầu hết bọn sinh viên chúng tôi chỉ cắm đầu vào học các môn chuyên ngành, nên không có ấn tượng gì đặc biệt với môn thầy dạy. Nhưng có một điều mà chúng tôi nhớ mãi, là trong lúc giảng bài, thầy rất hay thay đổi không khí bằng cách ngâm nga một bài thơ đến nỗi chúng tôi phải thuộc làu làu. Cơn bão nghiêng đêm Cây gãy cành bay lá Ta nắm tay em Cùng nhau qua đường cho khỏi ngã Cơn bão tạnh lâu rồi Hàng cây xanh thắm lại Nhưng em đã xa xôi Và cơn bão lòng ta thổi mãi. Mãi đến gần đây tôi mới biết đó là bài thơ “Bão” của nhà thơ Tế Hanh. Bài thơ rất ngắn nhưng giàu hình ảnh và rất biểu cảm. Chỉ với rất ít từ ngữ, tác giả đã xây dựng được hình ảnh sống động của cơn bão và diễn tả tình cảm sâu lắng chìm ẩn phía sau hành động. Đó là một cơn bão lớn, làm quay cuồng, nghiêng ngả đất trời - “Cơn bão nghiêng đêm”. Trong đêm tối, giữa khung cảnh tiêu điều, gió gào thét làm “cây gãy cành bay lá” và có lẽ có cả những ánh chớp lòe của sấm sét, hai người yêu nắm tay dìu nhau “qua đường cho khỏi ngã”. Tế Hanh chỉ viết thế thôi, nhưng người đọc có thể hình dung được sự xao xuyến, bồi hồi khi họ nắm tay nhau, cùng nhau trốn chạy cơn giông bão. Và sau khi mưa yên bão tạnh, hàng cây gãy hôm nào đã “xanh thắm lại”, thì người con gái hôm nào cũng đã rời xa. Cơn bão ngày ấy không còn dấu vết, nhưng có một cơn bão vẫn không nguôi gào thét trong ký ức người ở lại - “Nhưng em đã xa xôi/ Và cơn bão lòng ta thổi mãi…” Tha thiết quá… Có thể họ là hai người yêu nhau và sau đó đã chia lìa. Cũng có thể họ chỉ mới quen nhau trong đêm giông bão và sau đó bặt tin nhau… Gần đây, tôi được nghe bài thơ này do Thanh Tùng phổ nhạc dưới tựa đề “Cơn bão nghiêng đêm”, với giọng hát của Lê Cát Trọng Lý. Ngay lập tức tôi bị cuốn hút, mặc dù bình thường tôi không “cảm” được những ca khúc Trọng Lý trình bày và sáng tác theo phong cách dân gian đương đại. Tiếng đàn guitar của Cao Hồng Hà trong phần Introduction thật tinh tế, những nốt nhạc trong trẻo, rời rạc, như dẫn dắt người nghe vào lời tự sự của người hát, và tiếng hát của Trọng Lý vì thế cũng gần gũi hơn, như là đang thủ thỉ kể chuyện… Giọng hát Lê Cát Trọng Lý trong ca khúc này thật trong sáng, tinh khôi, và có cả một chút nũng nịu “Ta đã yêu nhau, thề mãi mãi bên nhau cơ mà”…Như một cô gái nhỏ chưa hề nếm trải buồn thương, người hát bật ra một câu hỏi ngây thơ đến đắng lòng “…Cơn bão nghiêng đêm, anh quên em thật sao?” Và khi những nốt nhạc cuối bâng quơ rơi vào thinh không, giọng hát thiếu nữ chìm xuống da diết “Nhưng anh càng xa rồi, cơn bão lòng em thổi mãi không nguôi…” Khi phổ nhạc cho bài thơ này, nhạc sĩ Thanh Tùng đã “thêm thắt” một chút để ca khúc được tròn đầy hơn, và những từ ngữ mà ông dùng: “thề mãi mãi bên nhau cơ mà”/ “anh quên em thật sao” khiến cho nhân vật ngôi thứ nhất trong ca khúc mang tính cách trẻ con hơn. Có lẽ vì thế “Cơn bão nghiêng đêm” rất hợp với giọng hát của Trọng Lý và phong cách acoustic. Cơn bão nghiêng đêm của Trọng Lý dường như chỉ là một cơn áp thấp nhiệt đới đến rồi đi, mang lại nỗi xao động, nhớ nhung về một chuyện tình buồn. Không có giông tố, không gào thét, chỉ là những tiếng thì thầm và một tiếng thở dài. Thế nhưng tôi vẫn yêu bài hát này qua tiếng hát của Lý. Ban đêm, khi ngồi một mình, bạn hãy thử nghe ca khúc này. Tôi tin rằng bạn sẽ đồng ý với tôi. Cơn bão nghiêng đêm - Lê Cát Trọng Lý Cơn bão nghiêng đêm Thơ: Tế Hanh Nhạc: Thanh Tùng Cơn bão nghiêng đêm, cây gãy cành bay lá Anh nắm tay em qua đường cho khỏi ngã Ta đã yêu nhau, thề mãi mãi bên nhau cơ mà Anh bỗng ra đi, anh ra đi vội vã... Cơn bão nghiêng đêm, anh quên em thật sao? Giông bão đã tan rồi, hàng cây ngã xanh xanh trở lại. Nhưng anh cũng xa rồi, cơn bão lòng em thổi mãi... Giờ bão đã tan đi thật xa, trời cao ngát xanh xanh hiền hòa. Nhưng anh càng xa rồi, cơn bão lòng em thổi mãi không nguôi. hoadongnoi Theo http://www.hoadongnoi.org/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Tấm vạt giường

Tấm vạt giường Nhà văn Tiểu Tử tên thật Võ Hoài Nam, sanh năm 1930, nguyên quán: Gò Dầu Hạ (Tây Ninh) Ông là con trai duy nhứt của Giáo s...

  • Nguyễn Du - Từ một ai đó đến không ai cả Nguyễn  Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
  • Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
  • Ánh trăng trong thơ Dương Quân Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê,  Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Tìm kiếm Blog này

  • Trang chủ

Giới thiệu về tôi

vanthonhactrieuchau.blogspot.com Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Báo cáo vi phạm

Lưu trữ Blog

  • ▼  2015 (3761)
    • ▼  tháng 9 (341)
      • Một thoáng bình yên với du thuyền sông Hương
      • Bốn gương mặt nữ trong vườn thơ miền núi Ẩn sông Trà
      • Nhà văn, nhà biên kịch Nguyễn Thị Minh Ngọc vẫn “c...
      • Nhà thơ Tế Hanh - “Cánh buồm vôi” đi qua thế kỷ!
      • Ve kêu phượng nở trong thi ca
      • Đặc trưng Tết 3 miền Bắc - Trung - Nam
      • Đến với bài thơ hay: “Về thôi em”, một khúc tâm tì...
      • Hương bưởi sau nhà
      • Lối cũ ta về, vườn xưa có còn
      • Một cọng rơm buộc lấy mảnh mây trời
      • Khi em đã đi qua khoảng đời tôi
      • Có ai thấu tình cô lữ, đêm đông không nhà
      • Trong âm nhạc, Văn Cao là người tự do và hạnh phúc
      • Tình ca Việt Nam - Một thời hạnh phúc
      • Những con đường hoa tím
      • Điển tích qua các rác phẩm ngâm khúc hình thức so...
      • Tìm hiểu cách vận dụng thành ngữ, tục ngữ trong tá...
      • Hình tượng “nắng” trong thơ ca Việt Nam
      • Sông nắng vườn xưa
      • Trở về mái nhà xưa
      • Ngụ ngôn của những tiếng hót
      • Mùa thu trong thơ Bích Khê
      • Người gọi những giấc mơ
      • Đọc Lục bát Lê Ngã Lễ: Hương thời gian cứ bay quan...
      • Trịnh Công Sơn , một hồn bi ca
      • Người vác nỗi buồn qua cánh rừng cổ tích
      • Lặng lẽ, những mảng màu toả sáng
      • “Nhạc Du Ca” Việt Nam
      • Ca khúc vượt thời gian -“Em đến thăm anh một chiều...
      • Những tình khúc vượt thời gian của Nhạc sĩ Phạm Duy
      • Trịnh Công Sơn - Những bài hát thiếu nhi
      • Hương gây mùi nhớ
      • Thử giải thích mấy chữ trong Truyện Kiều
      • Nguyễn Văn Vĩnh với Truyện Kiều
      • Giải mã cách đọc kiều của Tản Đà
      • Tế Hanh - Sáng tác, dịch thuật và phê bình
      • Nguyễn Huy Thiệp: Những chuyện huyền, kỳ, núi, sôn...
      • Một lần lên Bà Nà
      • Trăn trở…Nguyễn Minh Châu
      • Nhà văn Nam Cao và giọt nước mắt
      • Phiến sách ngày Xuân ngồi chấm câu
      • Đã biết mùa thu
      • Tím ngát màu thời gian
      • Thi sĩ mùa xuân Nguyễn Bính
      • Một vạt “Nắng trên đồi”
      • “Ông vua phóng sự” Vũ Trọng Phụng tác nghiệp
      • Văn xuôi tự sự Lưu Trọng Lư
      • Phong Kiều dạ bạc, ngàn năm âm vang
      • Trần Dzạ Lữ, nhà thơ hát dạo bên trời
      • Những bài thơ hay về mùa thu
      • Mùa mưa chưa qua
      • Mùa xuân đi qua ý xuân ở lại
      • Nhạc sĩ Văn Phụng với những ca khúc vượt thời gian
      • Ca khúc vượt thời gian của Nhạc sĩ Thẩm Oánh
      • Muối của rừng
      • Nguyễn Thị Lộ
      • Đưa sáo sang sông
      • Truyện tình kể trong đêm mưa
      • Những tiếng lòng
      • Hạc vừa bay vừa kêu thảng thốt
      • Chảy đi sông ơi
      • Cánh buồm thuở ấy
      • Chút thoáng Xuân Hương
      • Đốt trái tim trầm gửi gió hương
      • Ru anh - Khúc ru thấm đẫm tình người
      • Tình muôn đời vẫn đẹp
      • Cuối thu
      • Xóm nhà lá
      • Một cốc sữa
      • Tuyển tập những bài thơ hay về các loài hoa
      • Nhà thơ Lê Cảnh Nhạc - Những cảm thức gắn bó với q...
      • Bóng dáng người đàn bà trong thơ Mai Hồng Niên
      • Quán bên đường - Trang Thế Hy - Phạm Duy
      • “Hoa cao su” - Ngan ngát ân tình
      • Sinh Nguyễn Guitar Coffee - Âm nhạc đơn giản là c...
      • Chút hương trần gian
      • Ngâm thơ và thơ Nguyễn Bính
      • Bông hoa Sen lai láng giữa hồ
      • Vẻ đẹp núi Ngọc Nữ qua thơ Lê Thánh Tông
      • Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
      • Trịnh Công Sơn: Vẫn lặng lẽ nơi này
      • Thân như điện ảnh
      • Một chút kỷ niệm ngày xuân
      • Một chút cảm xúc về Đà Lạt
      • Trước thềm xuân, cảm nhận về cuộc sống
      • Những kết hợp bất thường trong ca từ Trịnh Công Sơ...
      • Hoàng Trúc Ly: Hành trình và thi ca tịch liêu của...
      • Hồ Xuân Hương - Huyền thoại và sự thực
      • Trà trong tâm thức văn nhân quân tử
      • Du xuân - Xuân du
      • Luân thường phận gái gánh trên vai...
      • Trắng tinh khôi thơm mãi tháng tư về
      • Hồng nhan đa truân - Hồng nhan bạc mệnh
      • Hội họa trong thơ
      • Nguyễn Đình Toàn hát nhạc Trịnh
      • Hương đêm cuối hạ
      • Nhạc sĩ Xuân Hồng với những bài hát về mùa xuân
      • Xuân Hồng với những chặng xuân
      • Mùa hè trong thi ca của tuổi học trò
      • Nhạc Trịnh và những nỗi buồn bên đời tôi

Từ khóa » Cơn Bão Lòng Em Thổi Mãi