Con Tàu Nào Rồi Cũng Dừng ở Sân Ga - Thơ Buồn

Con tàu nào rồi cũng dừng ở sân ga

Con tàu nào rồi cũng dừng ở một sân ga Như mỗi người rồi cũng có một bến bờ chờ đợi Cứ vui lên đi dù ngoài kia bão nổi Sóng gió qua đi bình yên lại trở về

Đừng trói chặt lòng mình bởi những suy nghĩ não nề Đừng giấu trong đôi mắt nâu những nỗi buồn sâu thẳm Đừng giam mình trong bốn bức tường câm lặng Cũng đừng sợ cánh cửa này đóng thì chẳng còn cánh cửa khác mở ra

Đích đến có thể không rõ bao xa Những có thể làm cho mỗi chặng đường trở nên ý nghĩa Hãy tìm niềm vui trong những điều bình thường như vốn thế Hãy yêu lấy chính mình và tự chăm sóc mình hơn

Hãy quên những giận hờn Xóa tan những nhỏ nhen ích kỉ Hãy nhớ thời gian cho một cuộc đời không nhiều đừng để trôi hoang phí Và tuổi thanh xuân đâu đến tận hai lần.

Hãy tới những nơi thúc giục bước chân Làm những điều mình thích Hãy bình tâm, lạc quan trước những gì đã mất Vì tương lai sẽ trả gấp bao lần. … Con tàu nào rồi cũng dừng ở một sân ga Như mỗi người rồi cũng có một bến bờ chờ đợi.

NTLA

  • tweet
Tags:Con tàu nào rồi cũng dừng ở sân ga, thơ hay, thơ tình, thơ tình yêu

Từ khóa » Bài Thơ Về Sân Ga