Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy ❤️️ Giải Nghĩa Và Văn Mẫu Phân Tích

Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy ❤️️ Giải Nghĩa Và Văn Mẫu Phân Tích ✅ Tuyển Tập Những Nội Dung Nghị Luận Văn Học Đặc Sắc Về Câu Tục Ngữ Ý Nghĩa Này.

NỘI DUNG BÀI VIẾT

Toggle
  • Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy
  • Câu Ca Dao Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh
  • Phân Tích Công Cha Nghĩa Mẹ Chữ Thầy
  • Em Hiểu Thế Nào Cơm Cha Áo Mẹ
  • Ý Nghĩa Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh
  • Nghị Luận Về Câu Tục Ngữ Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy

Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy

Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy là một trong những câu nói trong kho tàng văn học dân gian khuyên dạy con người phải biết quý trọng công ơn những người đã nuôi dưỡng, dạy dỗ mình. Dưới đây xin trích dẫn câu nói ý nghĩa này.

“Công cha áo mẹ chữ thầyGắng công mà học có ngày thành danh.”(Tục ngữ Việt Nam)

Câu Ca Dao Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh

Câu Ca Dao Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh chính xác là một câu tục ngữ ghi lại lời răn dạy khuyên nhủ của ông cha ta để lại về lòng biết ơn công lao của cha mẹ, thầy cô.

Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy
Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy

Chia sẻ những nội dung hay có trong bài viết ☘ Ca Dao Tục Ngữ Về Kế Thừa Và Phát Huy Truyền Thống ☘

Phân Tích Công Cha Nghĩa Mẹ Chữ Thầy

Chia sẻ bài văn mẫu Phân Tích Công Cha Nghĩa Mẹ Chữ Thầy để bạn đọc cùng thao khảo dưới đây.

Tục ngữ ca dao là những viên ngọc quý trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam. Nếu tục ngữ là những câu nói ngắn gọn thiên về đúc kết những bài học kinh nghiệm trong cuộc sống, trong cách đối nhân xử thế thì ca dao lại mượt mà luyến láy trong những vần điệu bổng trầm đi vào hồn người với những bài hoc giáo dục về đạo lý, về nhân cách sống ở đời. Một trong những bài học đầu tiên của con người chính là bài học về đạo hiếu.

“Công cha áo mẹ chữ thầyGắng công mà học có ngày thành danh.”

Công Cha thì to lớn, vĩ đại và hùng vĩ như ngọn núi Thái Sơn và Nghĩa Mẹ thoạt nhìn thì nhỏ bé và dịu dàng như giòng suối trong nguồn, nhưng giòng suối đó vẫn róc rách chẩy ngày đêm qua bao nhiêu là năm tháng thì sẽ thành giòng sông, thành biển cả bao la, và đó chính là tình của Mẹ vẫn êm đềm yêu thương và chăm sóc con cái từ lúc con sinh ra đời hàng ngày và hàng đêm cho đến khi trưởng thành.

Công cha nghĩa mẹ thật là vĩ đại. Sự vĩ đại ấy được những người tác giả vô danh diễn tả bằng hai hình ảnh của thiên nhiên – “ núi Thái Sơn” và “ nước trong nguồn”. Người xưa mượn núi Thái Sơn để nói đến công lao của người cha, mượn hình ảnh nước trong nguồn để diễn đạt tình cảm vô cùng vô tận của người mẹ.

Ca ngơi công lao to lớn biển trời của cha mẹ, bài ca dao muốn nhắc nhở mọi người về bổn phận làm con. “ Đạo làm con” phải biết “ thờ mẹ kính cha”, phải làm tròn chữ hiếu. Đó là lẽ phải ở đời, là giềng mối luân lí của xã hoi mà con người phải tuân theo từ bao đời nay.

Tại sao con người cần phải giữ gìn chữ hiếu? Quy luật của cuộc sống là không có cây thì không có quả, không có người sinh thành thì không thể có chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ thật không có gì sánh được. Biết ơn cha mẹ trước tiên và sâu xa nhất là biết đến công ơn này.

Cha mẹ là người sinh ra ta, nuôi dưỡng ta bao năm tháng, để từ một đứa trẻ sơ sinh, ta trở thành một người có hiểu biết có kiến thức trong xã hội. Cơm ăn áo mặc hàng ngày, thuốc thang khi ta đau ốm, quần áo , tiện nghi ta có… tất cả đều do công lao nuôi dưỡng của cha mẹ.

Chưa kể đến khi ta khôn lớn, đến tuổi đi học, cha mẹ lại cat công đưa đón, kèm cặp dạy dỗ từng con chữ, lời văn. Làm sao ta có thể quên được những tháng ngày lớn lên trong sự vỗ về yêu thương chăm sóc của cha và mẹ. Để đáp lại công ơn sinh thành dưỡng dục ấy, đạo làm con phải giữ cho tròn chữ hiếu. Đó chính là một tiêu chuẩn đạo đức của con người trong xã hội, trong cuộc sống.

Câu ca dao có một giá trị đạo đức to lớn, là bài học giáo dục về nhân cách. Bài học về chữ hiếu là bài học làm người đầu tiên, là lẽ sống tâm hồn của con người, là cơ sở đạo lý của xã hội. Chính vì vậy, trải qua bao năm tháng nó vẫn không hề phai mờ.

Bài ca dao vừa là lời ca ngợi một đạo lí tốt đẹp của dân tộc, vừa là lời khuyên bảo thật cao quý. Giá trị to lớn của bài ca dao thể hiện qua những hình tượng so sánh gần gũi và súc tích, đi vào lòng người một cách tự nhiên. Hiểu được giá trị của câu ca dao, chúng ta càng phải cố gắng nhiều hơn nữa để không phụ lòng cha mẹ.

Không chỉ có Câu Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy, đọc nhiều hơn tuyển tập 🌻 Ca Dao Tục Ngữ Về Ngày Khai Trường 🌻 hay và ý nghĩa được chọn lọc!

Em Hiểu Thế Nào Cơm Cha Áo Mẹ

Em Hiểu Thế Nào Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy? Bài bình giảng văn học dưới đây sẽ cung cấp thêm nhiều kiến thức hữu ích dành cho bạn.

Trong vườn hoa muôn sắc nghìn hương ca dao của dân tộc ấy, bài ca “Ngày nào em bé cỏn con” là một trong những bài ca dao thể hiện thật xúc động bởi tiếng lòng của người con khi nhận thức công lao to lớn của các bậc sinh thành, dưỡng dục:

Ngày nào em bé cỏn conBây giờ em đã lớn khôn thế nàyCơm cha, áo mẹ, chữ thầyNghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.

Hai câu đầu bài ca dao đã nhấn mạnh yếu tố thời gian. Cụ thể là “ngày nào” và “bây giờ”. “Ngày nào” là chỉ về thời quá khứ, còn “bây giờ” lại chỉ thời gian hiện tại. Hai yếu tố thời gian ấy đã thể hiện được cả quá trình của sự trưởng thành của một con người. Mới ngày nào nhân vật trữ tình “em” còn “bé cỏn con”, mà bây giờ “em” đã lớn khôn thế này.

Đó là sự trưởng thành, lớn khôn rất nhanh chóng không chỉ về mặt thể xác mà lẫn cả tâm hồn:

Bây giờ em đã lớn khôn thế này

Câu ca như một lời tự khẳng định và dường như nhân vật trữ tình thể hiện một niềm sung sướng và tự hào về sự hoàn thiện của bản thân mình. Để có được sự khôn lớn ấy, chắc hẳn không phải là điều tự dưng hay ngẫu nhiên mà phải nhờ vào công lao to lớn của các bậc sinh thành đã nuôi nấng , dưỡng dục:

Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy.

Bằng phương pháp liệt kê, câu ca thể hiện được sự tương đẳng giữa “cơm cha” với “áo mẹ” và “chữ thầy”. Nhân vật trữ tình đã cụ thể hoá công ơn to lớn nuôi nấng và giáo dưỡng của cha mẹ và thầy cô đối với bản thân bằng những hình ảnh gắn chặt với những nhu cầu thiết yếu để con người sinh tồn và phát triển.

Đó là “cơm” để ăn còn “áo” để mặc và “chữ” để học hành. Như sinh thời Bác Hồ đã từng nói về một ham muốn tột bậc của mình: “…ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành”. Có thể nói, những thứ “cơm, áo, chữ” là nhu cầu tối thiểu và cần thiết nhất đối với con người.

Nếu như cha mẹ có công lao sinh ra và vất vả chăm bẵm, lo toan từ miếng cơm, manh áo thì người thầy lại là người có công ngày đêm giáo dưỡng bằng việc cho cái chữ để nâng tâm hồn cho nhân vật trữ tình được lớn khôn. Phép liệt kê ở đây còn thể hiện một tình cảm công bằng, minh bạch của người con hiếu thảo, của người trò ngoan về tình cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.

Tuy nhiên, công lao đó không chỉ dừng lại ở những việc cụ thể như trên và không chỉ có bấy nhiêu thôi mà công lao cha mẹ, thầy cô còn lớn lao hơn rất nhiều, nhiều đến nỗi không ai có thể nào diễn tả hết hay cân đo đong đếm được. Nhận thức được sự khôn lớn của bản thân, nhân vật trữ tình đã thể hiện tấm lòng tri ơn sâu sắc đến công ơn của cha mẹ, thầy cô:

Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao

Câu kết của bài ca là lời độc thoại của nhân vật trữ tình nhằm bộc bạch những suy nghĩ của bản thân về công ơn sinh thành, dưỡng dục. Mặc dù không có dấu hiệu dùng để hỏi nhưng câu ca vẫn mang được sắc thái của câu nghi vấn.

Với lời tự vấn này, nhân vật trữ tình tự bày tỏ sự trăn trở của bản thân và tự hứa với lòng phải tu dưỡng, phấn đấu như thế nào cho thật xứng đáng với công lao trời biển của cha mẹ và thầy cô. Đồng thời câu ca ấy còn nhằm khắc ghi không bao giờ được quên công ơn vô cùng to lớn đó.

Bài ca dao “Ngày nào em bé cỏn con” ra đời từ rất xưa và tồn tại bao đời nhưng trong xã hội hôm nay, khi đạo đức xã hội có nhiều biểu hiện phức tạp thì bài ca dao vẫn giữ nguyên được giá trị và càng có ý nghĩa cao.

Nó như lời nhắn nhủ cho bất cứ những ai đặc biệt cho một bộ phận thanh thiéu niên hiện nay sống ích kỉ, hẹp hòi, chỉ biết nghĩ đến hưởng thụ cá nhân và lo cho riêng bản thân mình mà quên đi những công lao to lớn như cha mẹ, thầy cô, những người mà cả cuộc đời hi sinh lặng lẽ, âm thầm cũng như gánh chịu bao gian nan vất vả để dành những gì tốt đẹp nhất cho những đứa con yêu quí, những học trò cưng được hưởng thụ.

Bài ca dao chỉ vẻn vẹn bốn câu với thể thơ lục bát ngọt ngào, âm điệu êm dịu, sâu lắng và thành kính đã gây nên nỗi xúc động trong tâm hồn bao người đọc bởi những suy nghĩ, bộc bạch từ tấm chân tình của người con, người trò hiếu nghĩa luôn nghĩ và nhớ đến công ơn cha mẹ, thầy cô.

Đồng thời bài ca dao còn là tiếng lòng thì thầm để nhắc nhở, khuyên nhủ mọi người hãy luôn khắc cốt ghi tâm về những công lao to lớn của các đấng sinh thành, giáo dưỡng đã hết lòng nuôi nấng, giáo dục bản thân mình nên người.

Ngoài Câu Tục Ngữ Công Cha Áo Mẹ Chữ Thầy, tại SCR.VN còn có 🦋 Ca Dao Tục Ngữ Về Ngày 20 Tháng 11 🦋

Ý Nghĩa Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh

Nội dung bên dưới cảm nhận câu ca dao và giải thích Ý Nghĩa Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành Danh. Mời bạn đọc cùng theo dõi.

“Ngày nào em bé cỏn con,Bây giờ em đã lớn khôn thế này.Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao”.(Ca dao Việt Nam)

Hai câu thơ đầu là những dòng tâm sự của nhân vật “em” trong bài thơ. Đó là một sự trưởng thành từ hình ảnh em “bé cỏn con” đến hình ảnh bây giờ “lớn khôn thế này”:

“Ngày nào em bé cỏn conBây giờ em đã lớn khôn thế này”

Hai chữ cỏn con thật dễ thương làm sao khi diễn tả hình ảnh của một cô bé với thân hình nhỏ nhắn và vẫn còn chưa biết gì. Bằng sự đối lập giữa “ ngày nào” với “ bây giờ” và hình ảnh “ cỏn con” với “ lớn khôn” chúng ta thấy được sự trưởng thành của một con người.

Đó là cả một thời gian dài và qua biết bao nhiêu sự dạy dỗ của cha mẹ nhà trường. thân hình nhỏ bé ngày nào giờ đây đã được thay thế bởi một thân hình cao lớn, mặt mũi không còn dễ thương mà đã có độ chín chắn hơn, không kể đến trí tuệ cũng không phải là của một đứa nhóc không biết gì nữa mà là của một người đã có trí tuệ hiểu biết về cuộc sống xung quanh.

Hình ảnh một cô bé, cậu bé con con trông mới thật đáng yêu làm sao. Có thể nói tác giả đã thể hiện rất chính xác tuổi thơ ngọt ngào với thân hình bé nhỏ qua hai từ “ cỏn con”. Nó gợi lên trước mắt người đọc một vẻ đẹp hồn nhiên ngây thơ của đứa trẻ. Bằng những từ ngữ rất đơn giản như thế vẻ đẹp ấy hiện ra trước mắt người đọc.

Một cô bé, cậu bé nhỏ nhắn tác giả không dùng những từ ngữ bóng bảy như hồn nhiên ngây thơ, nhỏ nhắn hay dễ thương mà dùng từ cỏn con. Điều đó thể hiện sự mộc mạc trong ca dao Việt Nam mà không làm mất đi tính thi vị của nó. Hai chữ “lớn khôn” như thể hiện sự trưởng thành của nhân vật “em” trong bài ca dao này.

Nhân vật trữ tình như tự tâm tình về sự trưởng thành của mình chỉ với hai câu thơ trên. Nó gọn nghe như thế nhưng ta biết rằng đằng sau sự lớn khôn ấy là cả một quá trình rất dài. Qua hai câu thơ hình ảnh về một tuổi thơ của nhân vật được hiện lên đầy ắp những niềm vui.

Quá trình lớn khôn trưởng thành của nhân vật nói riêng và mỗi người nói chung là quá trình rất dài, và trong quá trinh ấy không thể quên được công ơn dậy dỗ của cha mẹ cũng như thầy cô, hai câu ca dao cuối bài đã thể hiện sự biết ơn của nhân vật đối với cha mẹ thầy cô của mình:

“Cơm cha áo mẹ chữ thầyNghĩ sao cho bõ những ngày ước ao”

Làm con phải sống cho trọn đạo phải làm và hành động xứng đáng với những gì mà bố mẹ đã không quản ngại mệt nhọc để mang tới cho con những điều tốt đẹp nhất.

Chỉ có con cái mới nhanh quên những tháng ngày không quản mưa nắng của bố mẹ chứ bố mẹ sao quên được đã yêu con thương con tới chừng nào. Sự dìu dắt của bố mẹ hơn nữa còn là sự dìu dắt của thầy cô, bạn bè, không gắng công mà học thì sao cho trọn đạo trung hiếu.

Chỉ có sự chăm chỉ và quyết tâm hết mình mới khiến con người vượt lên mọi gian nan thử thách và chạm tay tới thành công. Cuộc đời chưa bao giờ phụ sự kì vọng và quyết tâm của con người.Chỉ có ta mới hiểu được bỏ ra điều gì thì sẽ nhận lại được những điều thú vị, những thứ mà chúng ta cần, luôn luôn đi kèm sự đánh đổi.

Nhân vật thể hiện sự biết ơn của cha mẹ thầy cô đối với quá trình trưởng thành của mình. Đối với cha mẹ mà nói họ không chỉ là người sinh ra ta mà họ còn là người dậy dỗ ta những phép cư xử hàng ngày. Cha mẹ không quản nhọc nhằn để cho chúng ta có một cuộc sống đầy đủ cơm ăn áo mặc.

Cơm cha áo mẹ chữ thầy mọi thứ luôn bày sẵn ra cho chúng ta con đường chúng ta đi bao giờ cũng dễ dàng hơn trước rất nhiều, tại sao chúng ta lại không chọn thành công là một điểm đến. Hành trình còn dài nhưng bản năng và sự chinh phục của con người với thành công không bao giờ dừng lại. Công sức chúng ta bỏ ra một ngày nào đó sẽ nhận lại được trái ngọt, trái ngọt của thành công.

Giới thiệu những thông tin mới có trong bài viết 🌟 Ca Dao Tục Ngữ Về Hai Bà Trưng 🌟

Nghị Luận Về Câu Tục Ngữ Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy

Bài Văn Nghị Luận Về Câu Tục Ngữ Cơm Cha Áo Mẹ Chữ Thầy đặc sắc dưới đây sẽ là tài liệu tham khảo hữu ích giúp bạn có được những góc nhìn sâu sắc và mới lạ về câu ca dao tục ngữ này.

Ca dao dân ca là điệu tâm hồn của nhân dân ta từ bao đời nay. Nó trong trẻo như giếng làng, thơm mát như hương đồng gió nội làm say đắm lòng người. Tiếng hát tâm tình trong ca dao dân ca vời vợi đã cùng với sữa mẹ, lời ru êm ái, dịu ngọt của bà đã nuôi dưỡng tầm hồn mỗi chúng ta tự thuở nằm trong nôi.

Có không ít bài ca dao nói về đạo lý, về tình người đẹp hơn mọi bài ca. Mãi mãi là những kỷ vật trong hành trang của một đời người trên lộ trình đi tới tương lai tươi sáng và hạnh phúc. Trong mỗi chúng ta, ai mà không xúc động nhắc lại bài ca dao:

“Ngày nào em bé cỏn con,Bây giờ em đã lớn khôn thế này.Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao”.

Đây cũng là bài học về tình nghĩa. Qua bài ca, nhân dân ta khuyên bảo mọi người hãy khắc sâu vào lòng công ơn to lớn của cha mẹ và thầy, cô giáo.

Hai câu đầu nói lên một quá trình trưởng thành của ‘em’, đứa con trong gia đình, người học trò dưới mái trường. Câu thơ như một lời tâm tình. ‘Em’ đang thổ lộ tâm sự cùng chúng ta:

“Ngày nào em bé cỏn con,Bây giờ em đã lớn khôn thế này”

Bằng sự tương phản ngôn ngữ và hình ảnh: ‘ngày nào’ với ‘bây giờ’, ‘bé cỏn con’ với ‘lớn khôn thế này’, ‘em’ nhớ lại một chặng đường đã qua, từ ngày còn thơ ấu đến hiện tại đã khôn lớn, trưởng thành. ‘Bé cỏn con’ nghĩa là rất bé. Ngôn từ bình dị, đậm đà màu sắc dân dã.

Tác giả không dùng từ ngữ ‘bé tí hon’, ‘bé tí xíu’ mà lại nói ‘bé cỏn con’. ‘Bé cỏn con’ không chỉ là rất bé nhỏ mà còn gợi lên tính ngây thơ, hồn nhiên của một em bé. Qua đó, ta thấy cách lựa chọn từ ngữ của nhân dân rất chính xác, tinh tế và giàu biểu cảm.

Hai chữ ‘thế này’ là ngôn từ để trỏ, em bé tự chỉ về mình và tự nói về mình nên đã làm cho lời thơ, niềm tâm sự được bộc lộ một cách chân thành. Năm tháng đã trôi qua, trên bước đường trưởng thành, em bé hồi tưởng lại mới ngày nào đó còn ‘bé cỏn con’ thế mà nay đã ‘lớn khôn thế này’…

Thân hình cao lớn thêm, mặt mũi rạng rỡ thêm, có văn hóa, mỗi năm lên một lớp, trí tuệ phát triển, sự hiểu biết được mở mang, có nhân cách, biết sống theo đạo lý, v. v… Cùng nghĩ lại, hồi tưởng lại, em càng thấy xúc động, tự hào. Đại từ ‘em’ trong bài ca dao được điệp lại hai lần cho thấy nhân vật trữ tình tuy đã khôn lớn, đã có những ý nghĩ sâu sắc nhưng vẫn còn trong tuổi học trò, sống hồn nhiên.

Nếu trong câu thứ hai, từ ‘em’ được thay thế bằng từ ‘tôi’ (Bây giờ tôi đã lớn khôn thế này) thì ý nghĩa và màu sắc biểu cảm không còn như trước nữa.

Hai câu tiếp theo, nói rõ nguyên nhân nào đem đến sự ‘lớn khôn’ của em, đâu chỉ là năm tháng thời gian?

“Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy,Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao”.

Câu thơ đẹp: đẹp về đạo lý làm người, đẹp về suy tư sâu sắc. Câu ‘lục’ thứ ba chia làm ba vế, mỗi vế hai từ, tạo nên sự cân xứng hài hòa: ‘cơm cha – áo mẹ – chữ thầy’. Nhịp thơ như những nốt ‘nhân’ vào cõi sâu thẳm của tâm linh, công ơn của mẹ cha, của thầy như đinh ninh, như khắc cốt ghi tâm, có bao giờ có thể quên được?

Biện pháp liệt kê được vận dụng sáng tạo, mỗi vế câu là một sự ân tình nặng nghĩa đối với cuộc đời của ‘em’, một đứa con trong gia đình, một người học trò ngoài xã hội. Đọc câu ca lên, lúc nào ta cũng thấy nhiều rung động, thấm thìa:

“Cơm cha, áo mẹ, chữ thầy”

“Cơm, áo, chữ” là ba hình ảnh cụ thể mang tính chất điển hình ca ngợi công ơn trời biển của mẹ cha và thầy cô giáo. Một lối nói ít mà gợi nhiều. Công ơn cha mẹ đâu chỉ là ‘cơm’ và ‘áo’? ‘Cơm’ và ‘áo’ mang tính chất tượng trưng cho công cha nghĩa mẹ. Mẹ mang nặng đẻ đau, bú mớm nâng niu, nuôi con khôn lớn với tất cả tình yêu thương. Lòng mẹ bao la như biển cả.

Cha thức khuya dậy sớm, làm lụng vất vả để nuôi con, dạy bảo con nên người. Con là hạnh phúc và hy vọng của mẹ cha. Công cha nghĩa mẹ không thể nào kể xiết. Bởi vậy mới có câu ca:

“Công cha như núi Thái Sơn,Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”

Trên đời này, cổ kim, đông tây có người nào khôn lớn, trưởng thành mà không có sự dạy dỗ của ông thầy? Người thầy là nhân vật trung tầm của nền giáo dục. Thầy dạy chữ, dạy văn hóa, khoa học kĩ thuật, dạy đạo đức… Nhờ có sự dạy dỗ của thầy mà học sinh, thế hệ trẻ của đất nước trở nên tài giỏi, có nhân cách, biết đem tài năng góp phần xây dựng Tổ quốc phồn vinh ‘sánh vai các cường quốc năm châu’.

Đây là bài ca dao cổ, ra đời khá sớm trong xã hội phong kiến. Như mọi người đã biết ba mối quan hệ: vua – tôi, thầy – trò, cha – con là cơ sở và nền tảng của tôn ti trật tự và đạo đức của xã hội ấy. Nguyễn Trãi trong ‘Quốc âm thi tập’ đã viết:

“Nợ cũ chước nào báo bổ,ơn thầy, ơn chúa liễn ơn cha”(Tự thán – bài số 24)

Thế nhưng, trong bài ca dao này, không nói đến ơn vua chúa mà lại khẳng định công ơn của mẹ cùng với công ơn của cha, của thầy, điều đó nói lên quan điểm của nhân dân lao động về ân nghĩa, tình nghĩa ở đời.

Câu cuối như một lời thề nguyền, như một điều tâm niệm. ‘Em’ nói với ‘em’, lòng tự dặn lòng, thủ thỉ, tâm tình mà sâu lắng:

“Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao”

‘Cho bõ’, từ cổ nghĩa là cho xứng đáng. ‘Ước ao’ là sự trông mong, đợi chờ vô cùng tha thiết. Câu ca được diễn đạt dưới hình thức câu hỏi tu từ trở nên lắng đọng sâu sắc. Câu ca dao mang tính đa nghĩa. Ai ước ao? Cha mẹ ước ao con khôn lớn, trung hiếu vẹn toàn, làm rạng rỡ mẹ cha và dòng họ.

Thầy cô giáo ước ao học trò trở nên tiến bộ, giỏi giang làm vẻ vang cho gia đình và cho nhà trường. Và ‘em’ ước ao, mỗi chúng ta ước ao trở thành con ngoan, trò giỏi, để đền đáp một cách xứng đáng công ơn của mẹ cha và của thầy cô giáo. Chỉ một từ ‘ước ao’ mà nói lên được ba tấm lòng; tấm lòng nào cũng đẹp, giàu yêu thương tình nghĩa. Thế mới hay rằng ‘tâm hồn đẹp mới có hy vọng đẹp’ (Vôn-te).

Tổng hợp nội dung dành cho bạn với ☔ Ca Dao Tục Ngữ Về Hoa ☔

Từ khóa » Gắng Công Mà Học Có Ngày Thành