Đà Lạt - Thành Phố Của Những Ngày Mưa Buồn Thênh Thang

Chiều Đà Lạt mưa giăng kín lối

Những ngày hạ về, Đà Lạt thường mưa nhiều, nhất là những khi ngày chuyển chiều tà. Mưa Đà Lạt lạ lắm, chợt đến rồi chợt đi chứ chẳng dầm dề, dai dẳng bao giờ. Những cơn mưa nơi phố nhỏ thường bắt đầu bằng chút mây kéo về trên nền trời, bắt đầu bằng những cơn gió dần mạnh hơn. Để rồi khi tất cả quyện vào nhau, trĩu nặng thì cũng là lúc mưa lác đác rơi trên thành phố.

Mưa chiều Đà Lạt thường ào ạt lắm, những cơn mưa dồn dập mà có cảm tưởng như, chỉ một chút chậm chân thôi, ta sẽ ướt như chú chuột nhỏ chẳng kịp tìm được tán lá xanh che đầu. Thế nên người dân Đà Lạt những ngày này, trong xe luôn chứa sẵn chiếc áo khoác mưa, trong túi luôn mang theo chiếc dù con con bé nhỏ.

Du khách ghé về thành phố những ngày mưa rơi thường ngơ ngác lắm. Ngơ ngác chẳng hiểu vì sao rõ ràng đang hạ là thế, mà trời vẫn chuyển giông rồi mưa như thể những ngày đông về. Mưa Đà Lạt kèm theo hương ngai ngái của đất đỏ, của hương thông rừng, của tất cả những gì mộc mạc, chân chất nhất. Mưa Đà Lạt chẳng hầm hập hơi nóng mà quyện vào đó là cơn buốt lạnh của đất trời. Vừa ướt át, vừa buốt lạnh, vậy mà chẳng hiểu sao, người ta vẫn cứ say, vẫn cứ nhớ về những cơn mưa của thành phố nhỏ này như vậy.

Mưa giăng khắp đất trời bằng sắc trắng xóa nhợt nhạt, mưa ôm lấy cả cao nguyên xanh bằng cơn mát lành. Ở nơi phố nhỏ thưa vắng, mưa vì thế cũng trở nên thênh thang hơn, cảnh sắc vì thế cũng trở nên mênh mông dịu vợi hơn rất nhiều.

Những cơn mưa tưới đẫm tâm hồn

Mưa Đà Lạt khiến gót hài ai vội vàng ướt đẫm, khiến những vấn vương chợt hóa thành dòng. Trở về phố những ngày mưa, lòng người bỗng chốc chênh chao đôi chút. Mưa Đà Lạt khiến những ký ức đã qua chợt trở về nguyên vẹn, khiến những điều tưởng quên lại hiện lên rõ nét.

Mưa Đà Lạt khơi lên tất cả những gì lặng lẽ nhất trong tâm hồn, để rồi lần đầu tiên khiến con người ta dám đối diện cùng chúng, bóc tách từng lớp, cay xè khóe mi nhưng rồi sẽ quên đi. Không phải ngẫu nhiên mà ai cũng chọn mưa Đà Lạt là khoảng trời để bản thân giấu mình vào và gột đi tất cả những miên man xưa cũ.

Bạn đã từng bước dưới những cơn mưa của phố nhỏ với chiếc ô nhỏ trên tay? Bạn đã từng nép mình trên chiếc giường, quấn mình trong chăn và nghe tiếng mưa tí tách bên hiên cửa? Nếu đã từng như thế, thì những ký ức về mưa Đà Lạt trong bạn sẽ chẳng bao giờ nhạt phai. Vì những điều đã có ấy, đẹp đẽ như một khúc tình ca, mà dù có xa xôi bao nhiêu, người ta vẫn thi thoảng nhớ về.

Người ta vẫn bảo, ngày người buồn nhất là ngày trời đổ cơn mưa. Thế nhưng, những cơn mưa Đà Lạt chẳng đổ vào những ngày người ta buồn nhất, mà thường trở về trong những lúc người ta tưởng chừng đã quên, để một lần rửa sạch và cuốn trôi đi tất thảy.

Những chiều mưa Đà Lạt luôn là điều khiến người ta nhớ hoài, nhớ mãi. Buồn vương đấy, đau lòng đấy nhưng cứ mãi ngân vang da diết.

Từ khóa » Cảnh đà Lạt Buồn