Dàn ý Người ấy Sống Mãi Trong Lòng Tôi | Tập Làm Văn Số 1 Lớp 8 đề 2

Dàn ý Người ấy sống mãi trong lòng tôi | Tập làm văn số 1 lớp 8 đề 2

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.63 KB, 8 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Lập dàn ý chi tiết đề văn biểu cảm Người ấy (bạn, thầy, người thân...) sống</b>

<b>mãi trong lịng tơi. Bài văn mẫu tham khảo Người ấy sống mãi trong lịng tơi</b>

Một số dàn ý chi tiết đề văn "Người ấy sống mãi trong lịng tơi" - Bài viết số 1 lớp 8

<i><b>Dàn ý viết về mẹ:</b></i>

<b>I. Mở bài</b>

- Có thể dẫn dắt bằng một đơi câu thơ hay bài hát liên quan đến mẹ.

- Mẹ là người sinh thành, dưỡng dục, nuôi ta khôn lớn thành người. Mẹ tơi tên là...?

<b>II. Thân bài</b>

<i><b>a. Miêu tả mẹ</b></i>

<i>- Vóc dáng, ngoại hình:</i>

+ Lớn tuổi: theo thời gian, tuổi mẹ ngày càng cao.

+ Tóc đã điểm vài sợi bạc: tóc mẹ đã có lấm tấm vài sợi bạc vì phải chăm lo cho gia đìnhcủa mình.

+ Đơi mắt: vẫn cịn tinh anh, nhìn rõ.

+ Nụ cười: ấm áp, hồn hậu

+ Đơi bàn tay: gầy gầy, xương xương vì phải bn gánh bán bưng ngồi trời mưa gió vớibiết bao khổ cực.

+ Vóc người: cân đối.

+ Trang phục: thường hay mặc những trang phục giản dị, phù hợp với hoàn cảnh.

<i>- Tính cách:</i>

+ Đối với mọi người xung quanh: ln quan tâm, giúp đỡ.

+ Đối với gia đình: ln u thương, quan tâm, chăm lo chu đáo.

</div><span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<i><b>b. Kể một kỉ niệm sâu sắc giữa em và mẹ</b></i>

- Trời mưa to, gió lớn; mẹ nhắc tôi không nên đi chơi.

- Tôi cãi lời mẹ, nghe theo lời rủ rê của bạn bè để đi chơi đá banh với chúng bạn trongmưa to.

- Thế nhưng, sau cuộc chơi đó tơi bị bệnh sốt nặng.

- Mẹ nhìn tơi nằm trên giường bệnh với sự trìu mến.

- Khơng những khơng có lấy một lời la mắng, mẹ cịn chạy đơn chạy đáo mua thuốccho tơi trong đêm mưa to gió lớn với biết bao lo lắng cho tôi.

- Tôi cảm thấy thật hối hận và trách cứ bản thân.

- Tơi hứa với lịng sẽ không bao giờ cãi lời mẹ như vậy nữa.

- Kỉ niệm ấy luôn theo tôi đến tận bây giờ và gây trong tôi một nỗi niềm sâu sắc về mẹcùa mình.

<i><b>c. Cảm nhận về mẹ</b></i>

- Mẹ là người mà tôi luôn quý trọng và tôn thờ.

- Không gì có thể thay thế cho mẹ.

<b>III. Kết bài</b>

- Cuộc sống của tôi sẽ buồn chán và vô vị biết bao nếu thiếu vắng hình bóng của mẹ.

- Tôi hứa rằng sẽ luôn chăm lo học hành, ngoan ngỗn để trở thành con ngoan trị giỏi,khơng làm buồn lòng mẹ minh nữa.

<i><b>Dàn ý viết về bố:</b></i>

<b>I. Mở bài</b>

– Giới thiệu về người bố: người thân yêu, ruột thịt, thành viên cực kỳ quan trọng tronggia đình.

– Bố thân u ni dưỡng, chăm sóc, dạy dỗ chúng ta trưởng thành.

</div><span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

<i>a) Vài nét miêu tả người bố</i>

– Bố em độ tuổi trung niên đã 40 tuổi.

– Thân hình to lớn, cân đối.

– Đơi mắt to sáng, nhìn rõ.

– Mái tóc có vài sợi tóc bạc

– Bố em làm cơng nhân trong nhà máy vì vậy cơng việc vất vả khơng có nhiều thời gianrảnh rỗi.

<i>b) Tính cách</i>

– Trong gia đình bố là người đàn ơng có trách nhiệm, quan tâm chăm sóc các thành viêntrong nhà. Những cơng việc nặng nhọc, khó khăn trong nhà bố đều thực hiện.

– Ngoài xã hội bố là con người nhiệt tình, tự giác tham gia vào cơng việc chung và khôngnề hà những công việc của tổ chức, cộng đồng.

– Trong cơng việc bố ln là người có tính tự giác, nghiêm túc và cố gắng phấn đấu đạtkết quả cao nhất.

<i>c) Vai trò</i>

– Bố em là “trụ cột” chắc chắn cho cả gia đình những lúc khó khăn.

– Bố em là tấm gương lớn để em học tập và noi gương trưởng thành.

<i>d) Kỉ niệm với bố</i>

– Một lần em cãi lời bố để đi đá bóng với lũ bạn khi trời mưa to.

– Sau trận đá bóng, em bị sốt cao liên tục phải nghỉ học.

– Bố là người túc trực hạ sốt và theo dõi trong suốt đêm đó.

– Nhìn bố thật vất vả, em thấy mình thật có lỗi muốn thốt lên câu xin lỗi nhưng khơngthành lời.

– Sau đêm đó em tự dặn lịng sẽ luôn nghe lời bố.

</div><span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

<b>III. Kết bài</b>

– Bố là người ln thương u chăm sóc cả gia đình, là tấm gương sáng cho em học hỏi.

– Là một học sinh còn ngồi trên ghế nhà trường em sẽ cố gắng học tập để đền đáp lạinhững kì vọng tình cảm mà bố gửi gắm.

<i><b>Dàn ý viết về người bạn thân</b></i>

<b>I. Mở bài:</b>

- Mỗi người chúng ta đều có những kỉ niệm khơng bao giờ có thể qn được, và nhữngcon người “đặc biệt” – người ấy sống mãi trong lịng chúng ta.

- Tơi cũng vậy, một trong số những người “đặc biệt” ấy đối với tơi, đó là cô bạn thân thờilớp 4,5 – bạn Thùy Chi

<b>II. Thân bài:</b>

<i>* Ngoại hình:</i>

- Chi là một cơ bé cao, thân hình vừa phải khơng gầy cũng khơng béo, làn da trắng trẻo.

- Bạn có đơi mắt rất to và đen, đơi mơi nhỏ chúm chím rất hay cười. Bạn cười rất duyênnhờ một chiếc má lúm đồng tiền bên trái.

- Mái tóc dài đến eo, đen và mượt vơ cùng.

- Đặc biệt, tơi rất thích nhìn bàn tay của Chi, bàn tay dài, ngón tay búp măng như một cơcơng chúa.

<i>* Tính cách:</i>

- Chi là một người bạn rất tốt, hiền lành, hịa đồng và rất thích giúp đỡ người khác.

- Chi học khá giỏi, đặc biệt bạn ấy rất giỏi Tiếng Anh – mơn tơi học kém nhất. Vì vậy,Chi đã giúp tôi rất nhiều trong việc học Tiếng Anh, truyền cảm hứng và niềm u thíchmơn ngoại ngữ này cho tôi.

<i>* Kỉ niệm của tôi với Chi:</i>

</div><span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

duyên số không khi cô xếp Chi vào ngồi cạnh tơi ln. Từ đó, tơi là người bạn đầu tiên vàcũng là người bạn thân nhất của Chi.

- Tôi và Chi rất hợp nhau, từ cách nói chuyện cho đến sở thích, chúng tơi đều có điểmchung, nhờ đó, chúng tôi chơi càng thân với nhau, giúp đỡ nhau trong học tập và chơi đùacùng nhau, từ đó hai gia đình cũng chơi thân với nhau ln.

- Đến gần hết năm lớp 4, một điều không may đã xảy ra với Chi, mẹ bạn mất do bệnh ungthư. Khi biết tin, tôi đã rất sốc bởi mẹ Chi là một người hiền lành và bác vô cùng yêu quýtôi. Lịng tơi như trùng xuống, hơm đó bố đưa tơi đến nhà Chi thăm viếng. Tôi thật sựxúc động trước hình ảnh cơ bé xinh xắn với nụ cười ngày nào đang ngồi thu lu một góc,thẫn thờ nhìn về di ảnh của mẹ.

- Vài ngày sau, Chi đến lớp, vẫn đơi mắt to đen ấy, nhưng nó đã trở nên buồn bã, lúc nàocũng long lanh, trực khóc. Mặc dù vậy, Chi vẫn khơng khóc, bạn vẫn chăm chú nghe côgiảng, làm bài và cố gắng nở một nụ cười gượng giụ khi các bạn chơi đùa. Tôi thấy rõđằng sau sự gồng mình, gắng gượng của bạn là một nỗi buồn, một nỗi đau khó có thể vùilấp.

- Tôi thấy rõ nghị lực, sự cố gắng của Chi trước nỗi mất mát lớn lao đó, có lẽ bạn đang cốsống thật tốt để mẹ bạn trên trời có thể được yên tâm an nghỉ. Sự trưởng thành đó khiếncho tôi càng khâm phục và yêu quý bạn hơn. Từ đó, tơi quan tâm đến Chi nhiều hơn, cốgắng làm mọi chuyện để bạn vui, mẹ tôi cũng vậy, mẹ tơi càng thương Chi và mong cóthể giúp đỡ bạn vượt qua khỏi nỗi đau mất mát đó.

- Đến hết lớp 5, Chi và bố bạn chuyển lên Hà Nội sống với ông bà ngoại, hôm chia tay tôivà Chi đã khóc rất nhiều. Chúng tơi đều hứa sẽ mãi mãi là bạn tốt và không bao giờ quênnhau.

<b>III. Kết bài:</b>

- Từ đó đến nay, tơi và Chi vẫn thường xuyên liên lạc qua điện thoại với nhau, cùng nhaunói chuyện chia sẻ và hứa hẹn một ngày sẽ cùng nhau đi chơi cơng viên ở Hà Nội.

- Hình ảnh Chi với đôi mắt buồn bã, long lanh luôn in sâu trong tâm trí tơi.

<i><b>» Xem thêm:</b></i>

 Những bài văn hay chủ đề Người ấy sống mãi trong lòng tôi

</div><span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

Bài văn mẫu tham khảo Người ấy sống mãi trong lịng tơi

Ba mẹ tơi có tất cả ba người con và tơi là con gái đầu lịng. Tơi khơng giống ba, cũngkhơng giống cả mẹ nhưng tơi được thừa hưởng tính cách cố chấp từ ba và nhẫn nại từ mẹ.

Tơi được sinh ra trong hồn cảnh khá chật vật. Gia đình bên ngoại thì nghèo khónhưng là một gia đình có tiếng về gia giáo. Bên nội tuy khá giả nhưng có quan niệm chocon tự lập sớm. Thuở mới lấy nhau, ba mẹ tôi chưa có của ăn của để như bây giờ. Cuộcsống khá vất vả. Bố tôi cả ngày đi làm, về tới nhà là đã mệt nhồi. Mẹ tơi cũng chẳnghơn. Vừa đi làm vừa phải làm dâu, cuộc sống khó khăn trăm bề. Bên nội tơi gốc Hoa nêncó những quy định khắt khe mà những ai làm dâu người Hoa mới hiểu hết. Lúc ấy, cảmột đại gia đình con, dâu đều ở chung một nhà. Lúc ấy tôi còn nhỏ nhưng cũng phần nàohiểu được những nhọc nhằn khổ cực mà mẹ tôi đã trải qua.

Hàng ngày, mẹ tôi đến hãng từ năm giờ sáng và làm suốt đến bốn giờ chiều. Về đếnnhà lại tiếp tục quần quật với công việc gia đình. Mặc dù ơng bà tơi có nhiều nàng dâu,mỗi người luân phiên làm việc nhà nhưng cũng không tránh khỏi những đụng chạm hằngngày. Gia đình tơi có thói quen ăn cơm chiều vào lúc năm giờ, cũng là lúc mọi người vừađi làm về. Mẹ tơi có bệnh đau dạ dày nên hồi chưa lập gia đình, mẹ ở nhà thường dùngcơm sớm lúc bốn giờ chiều. Nhưng khi về nhà chồng, theo hủ tục của người Hoa con dâukhông được ăn chung với mọi người. Mẹ tôi phải đứng bên cạnh ơng bà để chờ bới cơm,rót nước, lấy tăm… Đến khi mẹ tôi cầm được chén cơm thì thân thể đã mệt mỏi rã rời.Nhiều lúc mẹ cầm chén cơm mà lặng lẽ khóc thầm. Đã vậy còn phải gánh chịu những lờinặng nhẹ của các cô em chồng. Thế mà mẹ tôi vẫn không than vãn một lời với bố tơi. Vìmẹ biết rằng bố tôi cũng đã vất vả nhiều.

Đến khi mang thai tơi thì mẹ tơi lại càng cực nhọc hơn. Mặc dù thai nghén nhưng mẹvẫn phải tuân thủ theo quy định giờ giấc bên chồng, vẫn phải làm việc nhà không ngơinghỉ. Cho nên mẹ tôi ngày càng trở nên gầy gị, xanh xao. Có những lúc mẹ bị cơn đau dạdày hành hạ, chịu không nổi, mẹ phải lén qua nhà ngoại ăn nhờ. Nhiều khi tủi thân màmẹ chẳng biết than khóc với ai! “Xuất giá tòng phu” mà, biết làm sao được.

Tơi cất tiếng khóc chào đời với tất cả niềm hi vọng của mẹ. Mẹ sẵng sàng chịu nhục vìnhững lời xúc xiểm, nặng nhẹ của bên chồng chỉ vì ba tơi và tơi. Mẹ tơi là thế đấy. Chỉgánh vác một mình, chẳng bao giờ hé một lời than với ai.

</div><span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

Tôi lớn lên trong nhọc nhằn tủi nhục của mẹ, nỗi vất vả của ba. Và rồi sự chịu khó củaba tôi cũng được đền đáp. Ba tôi đã thành cơng trong ngành giấy. Ơng bắt đầu dọn rariêng. Tưởng rằng mẹ tơi sẽ có những ngày thư thả. Nhưng, ba tôi càng thành công baonhiêu, mẹ tôi lại càng vất vả bấy nhiêu. Việc nội trợ vừa lo xong thì chuyển sang phụ giảiquyết việc của cơng ty… Trong khi mẹ vất vả như thế, các chú tôi lại bắt đầu sanh tật,ham chơi cờ bạc, rượu chè, rồi thiếu nợ, phải vay mượn, cầm cố đồ đạc. Ba tôi phải gánhvác, trả thay cho em. Thấy vậy, nhiều lần mẹ tôi cất tiếng khuyên can, chẳng nhữngkhông nghe, họ còn lớn tiếng nhục mạ và tỏ thái độ coi thường mẹ. Nhiều lần tơi hỏi mẹtơi: “Mẹ có ghét bên nội con không?”. Mẹ tôi ngậm ngùi: "Tủi lắm con à. Nhưng nào cóai hiểu cho mình”…

Năm tôi tám tuổi, em thứ hai tôi chào đời, sự nghiệp của ba tôi càng phát triển, mẹ tơicó phần nhẹ nhàng hơn. Đứa em tơi được xem như châu báu. Tơi bắt đầu có những ý nghĩganh ghét em mình. Tơi trở nên lười học, ham chơi nên từ hạng nhất tôi rớt xuống hạngtư. Rồi lần đầu tiên trong đời tôi dám đánh bạn mình. Cứ nghĩ mẹ tơi sẽ trừng phạt vìnhững gì tôi gây ra. Nhưng không, mẹ tôi chỉ lặng lẽ nhìn tơi, rồi mẹ kể cho tơi nghe vềcuộc đời mẹ: “… Mẹ gian khổ nhiều chỉ muốn con cái hạnh phúc. Khơng mong gì con trảơn chỉ mong con có thể tự làm chính bản thân con hạnh phúc là mẹ cũng hạnh phúc rồi”.Thật ra, lúc ấy tôi chẳng hiểu hết những điều mẹ nói, nhưng nhìn những giọt nước mắtcủa mẹ, tôi đã tự nhủ thầm không để mẹ phải buồn khổ vì mình. Và tơi đã thay đổi nhiềutừ dạo đó.

Đức em út tôi ra đời trong niềm vui của cả gia đình, một bé trai thật bụ bẫm. Với vaitrị chị cả, tôi phải gánh vác trách nhiệm làm gương. Nhiều lúc tơi cảm thấy buồn vì bamẹ tơi dần xa tôi để lo công việc kinh doanh và chăm sóc hai đứa em nhiều hơn. Nhữngxung đột giữa ba và mẹ xảy ra thường xuyên hơn…Tôi trở nên lặng lẽ và xa cách mẹ.Khoảng cách ấy ngày càng xa hơn, rộng hơn. Tơi khơng cịn muốn tâm sự với mẹ, đi họcvề là tơi rút vào phịng nghe nhạc, học bài. Cho đến một ngày… một ngày tôi chợt nhậnra tóc mẹ tơi đã có q nhiều sợi bạc. Mẹ tôi già đi nhiều quá! Trời ơi, tôi mới thảng thốtchợt nhớ rằng chỉ còn ba tháng nữa là mình khơng cịn ở bên mẹ nữa, khơng cịn được mẹtận tay chăm sóc như ngày nào, khơng được ăn những món ăn quen thuộc do mẹ nấu. Tơiphải bắt đầu cuộc sống tự lập nơi đất nước Anh xa xôi, cô độc không một người thân.Lúc này tôi mới nhận ra rằng mẹ tôi đã hy sinh cho tôi q nhiều, và tơi cảm thấy mìnhcó lỗi với mẹ. Tơi tự trách mình tại sao từ trước đến giờ tơi khơng nói một lời xin lỗi mẹ,dù chỉ một lần? Mẹ tơi có nói: “Nếu con đi mẹ sẽ khơng khóc” nhưng tơi biết rằng khi tơiđi rồi thì những dịng nước mắt của mẹ lại tn rơi như ngày nào còn làm dâu ở nhà nội…

Mẹ tơi là thế đấy. Nếu có ai hỏi về mẹ, tôi sẽ hãnh diện trả lời rằng: Mẹ …

</div><span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

…là người cho tơi tình yêu trọn vẹn và tinh khiết mà tôi sẽ không bao giờ nhận được từ aikhác

…là người thầy đầu tiên của con

…là người nhất quyết bảo rằng con đẹp biết bao dẫu rằng con chẳng bằng ai

…là người dẫn dắt tơi nhìn ra thế giới.

…là người ln u thương tơi và yêu vô điều kiện

…là mẫu người tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi

…là người sẵn sàng hy sinh và thứ tha tất cả

…là người khơng bao giờ đói khi tôi chưa no

…là người không bao giờ ấm khi tôi đang lạnh

…là người khơng ai có thế thay thế được

…là người …

Và bây giờ tôi chỉ muốn nói với mẹ tơi rằng:

Nhớ năm nào con cũng tặng mẹ một món q nhân ngày 8-3 nhưng năm nay conkhơng có gì tặng mẹ cả vì con biết rằng những món q mà con đem tặng ấy khơng phảido chính con tạo ra, con biết rằng chính con mới là món quà quý nhất của mẹ.

</div><!--links-->

Từ khóa » Dàn ý Người ấy Sống Mãi Trong Lòng Tôi Mẹ