Đất Lề Quê Thói By Nhất Thanh - Goodreads
Có thể bạn quan tâm
Jump to ratings and reviews
Want to ReadBuy on AmazonRate this book
Đất Lề Quê Thói

40 people are currently reading

111 people want to read
Tuyen Tran218 reviews52 followersFollowFollowJuly 15, 2017"Người Việt Nam là giống thông minh khôn ngoan, nhưng phải nói ngay rằng kẻ dại cũng lắm người ngu cũng nhiều...Người mình không thiếu kẻ thường ranh vặt, đến quỷ quyệt, hay sợ sệt ngờ vực, bộ tịch lễ phép mà hay khinh khi báng nhạo. Tâm địa nông nổi, hay khoe khoang, khoác lác, hiếu danh, thích vui chơi, ham cờ bạc." Cụ Nhất Thanh viết cuốn này từ năm 1968, mãi đến bây giờ ngót ngát gần 50 năm mà cái lề thói ấy vẫn còn y nguyên, mới thấy nó kinh tới mức nào. Chuyện tốt xấu ngàn đời tích lũy, không tự nhiên mà có.Hai tiếng Lề Thói mộc mạc giản dị, và mình thấy đúng hơn cái chữ Phong Tục vốn có chút văn vẻ. Đây, một tập khảo cứu về nếp sống ngàn đời của người Việt, từ chuyện ăn ở, sinh đẻ, thuốc thang đến chuyện gia tộc, làng xóm, tính tình. Không có tinh thần 'tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại', ở đây tốt xấu đều có và chân thật, và bạn nào ở làng như mình thì thấy còn nhiều điều đến bây giờ vẫn tồn tại dù tốt dù xấu. Đơn cử cái chuyện lễ lược về tuổi tác. Xưa, lúc đẻ ra thì được mấy ngày kỉ niệm như đầy tháng, 100 ngày, thôi nôi, rồi thôi. Sống đến 60 thì được coi là thọ, đến 70 thì có lễ trung thọ, rồi 80 thì thượng thọ. Cái ngày sinh nhật là học theo Tây trong lúc Pháp đô hộ, rồi mãi đến bây giờ. Nhìn lại, ngày xưa thích tạ ơn tổ tiên, thấy ông bà sống lâu thì mừng nên làm lễ, ấy là chữ hiếu. Ngày nay sống cho mình, nhố nhăng (theo ý tác giả) chứ không mấy khi còn thấy lễ mừng thọ.Đọc để thấy cái gì cũng có nguồn gốc của nó. Mình thấy bây giờ các bạn trẻ (trâu), nhất là các bạn có tí học hành, có tí thăm thú hải ngoại, hở chút là so sánh nước mình thế này thế kia không bằng nước ngoài. Theo kiểu chồ ôi người ta văn minh dữ lắm chứ phải như ở Việt Nam thì đã ...bla bla. Dĩ nhiên có đúng có sai nhưng phần lớn là vì không hiểu tường tận nên thường hay phán ra thế. Cũng dĩ nhiên, bây giờ có lẽ là thời kỳ xứ An Nam xuống dốc trầm trọng. Vì sao? Mình tin mỗi người đều tự có nhận định, nhưng đừng đánh đồng cả cái xứ này, cả lịch sử văn hóa này nó như thế. Nói như cụ Nguyễn Trãi, 'tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau, song hào kiệt đời nào cũng có'. Nhắc để nhớ, lịch sử nước mình không thiếu anh hùng minh quân. Cái danh 'tiểu bá vương' không tự nhiên mà có. Việt Nam giáp với 4 nước, ngoài anh thiên triều không nói, còn 1 anh đã tan biến đi vào dĩ vãng (Champa), 2 anh còn lại thì bầm dập mãi đến giờ còn hận mình (Laos và Cambodge). Lý Thường Kiệt cũng kéo quân đánh tận Ung Châu của Tống mới chịu về, quân Đông A cản được cả đế chế mà đến Sa Hoàng cũng chịu hàng, Nguyễn Huệ đập gọn hai chục vạn Thanh mà thuỷ quân của ông được coi là đủ sức cân cả Đông Nam Á. Đời Hồng Đức, Minh Mệnh thì nước Nam đã tiến tới mức gần như một đế quốc.Cái dân tộc nó thế mới tồn tại mà không bị đồng hóa trong gần 11 thế kỷ bị đô hộ. Lịch sử là một giòng oanh liệt. Huyền thoại sông Hàn hay Thần kỳ Nhật Bản cũng từ tự tôn dân tộc lịch sử mà nên. Cái thế giới quan nó chật hẹp, thì đâm ra hay phán xét, thế lại buồn, thế là lời cụ Nhất Thanh cứ còn đúng mãi...(Cơn cảm khái bất thình lình xuất hiện ^^^)
Duong1,007 reviews124 followersFollowFollowJuly 18, 2022Có thể đọc cuốn này hoặc cuốn Việt Nam phong tục của Phan Kế Bính là đủ, đọc cả 2 thấy khá trùng, cũng không bổ sung được bao nhiêu.Tương tự như VN phong tục, ở Đất lề quê thói cũng nêu bật những phong tục ở làng quê miền Bắc, tiến trình từ sinh tới tử (cuốn của cụ Bính hình như ngược lại), với những phong tục mà giờ nghe tên còn không nghe chứ nói gì tới có ai còn làm. Mà đọc mới thấy hồi xưa ông bà mình chú trọng vệ sinh, dạy dỗ cách nuôi con, cách làm ăn bằng mấy trò “hù nhau”, mê tín hoá doạ bọn nhỏ sợ để chúng làm theo mà tránh được mất mùa, bệnh tật, hay ho phết. Như kiểu nói đẻ con xong đừng đưa nó qua khung cửa sổ sau này nó thành ăn trộm, thì lý do là hồi xưa cửa sổ kiểu cửa chống bằng gậy tre, sợ đưa qua kiểu đó nó chệch gậy chống nó đập cho thì vỡ đầu.Rồi kiểu mưa đầu mùa sợ trẻ tắm mưa xong bệnh hoặc sấm sét đánh phải, ông bà lại dạy mưa đầu mùa là bị cùi đừng tắm.Rồi vụ chôn cái nhau rốn của trẻ sơ sinh phải chôn tránh giọt tranh nhỏ từ mái nhà xuống, nếu không sau này trẻ bị lở loét thì là do vệ sinh thôi, không chôn sâu và chôn xa thì nước nhỏ xuống xói đất đi thúi rùm lên ai mà chịu được. Vân vân và vân vânNhư kiểu miền nam có tục hù ma da, chỗ nào nhiều tảo lại bảo nhau có ma da kéo chân, tắm là chết. Thật ra nhiều tảo mà trẻ bơi chưa rành dễ bị mắc chân chết đuối, nên mới truyền lại là vậy. Đọc rất hay, nhưng như mình nói, đã đọc VN phong tục rồi thì khỏi đọc cuốn này, và ngược lại.
Dzung Nguyen37 reviews1 followerFollowFollowAugust 30, 2025Sách viết về phong tục, tập quán của người Việt. Tác giả có bỏ công sức khảo cứu nhiều tài liệu và đưa ra nhiều góc nhìn thú vị. Tuy nhiên, nhiều chi tiết hơi dông dài nên hơi khó đọc, tôi đã lướt qua khá nhiều ở các chương cuối vì khó đọc và cũng một phần vì ...chán. Sách có lẽ sẽ phù hợp với những người thích nghiên cứu chuyên sâu về văn hoá Việt Nam hơn.
Dang Minh Ngoc913 reviews41 followersFollowFollowMay 13, 2025Đất Lề Quê Thói by Nhất ThanhGiới thiệu nội dungĐược viết vào những năm 60 của thế kỷ trước, Đất Lề Quê Thói xứng đáng được xem như một bách khoa toàn thư thu nhỏ về văn hóa và phong tục cổ truyền Việt Nam. Qua từng chương sách, thính giả như được mời thả bước trong một bảo tàng dân tộc học mà tác giả là người hướng dẫn vừa tận tình, sâu sắc vừa duyên dáng hóm hỉnh, để cùng trở về một không gian sống tuy gần gũi thân quen lại như đã thành quá khứ xa xôi tự thuở nào.Tổng quanTrong 13 chương sách, tác giả lần lượt điểm qua các khía cạnh khác nhau trong văn hóa, phong tục tập quán của người Việt Nam như: hình dáng, tính tình, thức ăn, đồ uống, thuốc thang, áo quần, gia tộc, làng xóm... Tác phẩm không chỉ là những câu chuyện về tâm tính người Việt, tục ma chay cưới hỏi, cúng giỗ cỗ bàn hay nguồn gốc những kiêng khem mê tín.Cả một thế giới tinh thần Việt với những gìn giữ và thích nghi, biến chuyển qua bao thế hệ, lạc hậu mà phong phú được tác giả tái hiện đầy đủ trong Đất Lề Quê Thói.Xuyên suốt tác phẩm, tác giả lồng ghép nhiều ca dao, thành ngữ, tục ngữ, văn tế, thơ ca,... vừa thể hiện trọn vẹn được tâm tính, suy nghĩ, quan niệm, lối nghĩ của người dân Việt Nam, vừa thể hiện cái thông minh sắc sảo không chỉ của giới học thức mà cả của mọi tầng lớp dân chúng. Lối viết linh hoạt kết hợp cả diễn giải định nghĩa, tổng hợp liệt kê, đi sâu phân tích và phê bình nhận xét khiến cuốn sách không chỉ là một giáo khoa khô khan mà thú vị như một câu chuyện kể.Nội dung thứ nhất: Nhiều mỹ tục được bảo tồn xuyên suốt chiều dài lịch sử dân tộc.Vốn là xã hội có căn tính cộng đồng cao, cùng với ảnh hưởng thâm sâu của Nho giáo trong nếp nghĩ, người Việt Nam có truyền thống trọng lễ nghĩa, đề cao các đức tính hiếu thuận, biết ơn, kính trên nhường dưới, như trong Kinh Phật dạy:"Chữ hiếu niệm cho tròn một tiếtThời suy ra trăm nết đều nên".So với một số nước Tây phương phát triển có xu hướng xem người già là những cá nhân không còn khả năng đóng góp, từ đó trở thành gánh nặng xã hội, truyền thống xưa nay tại đất Việt là người sống thọ luôn được kính trọng, là niềm tự hào của gia đình, như trong câu ca dao:"Có cha có mẹ thì hơnKhông cha không mẹ như đờn không dâyCây muốn lặng mà gió chẳng dừngCon muốn nuôi mà cha mẹ chẳng còn".Đổi lại, việc nuôi dưỡng, yêu thương, lo toan cho tương lai của con cái được xem là nghĩa vụ của ông bà và đặc biệt là cha mẹ. Tình cảm yêu kính của anh em trong nhà đối với nhau cũng rất mực thắm thiết. Chuyện vợ chồng ly dị nhau vốn rất hãn hữu dù luật lệ cổ kim không hề cấm đoán, cũng một phần nhờ vào bản tính xem trọng tình nghĩa và mong muốn gìn giữ gia đình vẹn toàn.Rộng hơn nữa, người Việt xem trọng sự gắn bó, đoàn kết tương trợ lẫn nhau của người trong cùng gia tộc, hay trong cùng cộng đồng làng xã. Bên cạnh đó, lòng hiếu kính mang ơn của trò với thầy không chỉ là một đức tính cao đẹp vẫn được duy trì và ngợi ca đến ngày nay mà còn phản ánh tinh thần hiếu học, xem trọng kiến văn của người Việt. Qua các triều đại phong kiến, khoa cử ngày một được hoàn thiện, chọn lọc những người học rộng hiểu sâu đứng ra dẫn dắt quần chúng nhân dân, chăm lo việc làng việc nước.Về thói quen ăn uống thì mùa nào thức nấy, các cách chế biến, kết hợp và sử dụng nguyên liệu, gia vị độc đáo, cách bảo quản thức ăn phù hợp với nhu cầu và thời tiết vẫn được duy trì đến ngày nay dù cho đã xuất hiện nhiều máy móc, công cụ hỗ trợ hiện đại.Nền ẩm thực phong phú đa dạng từ dân dã thường ngày đến cầu kỳ mỹ vị và giàu có tính địa phương sinh ra từ đó, cũng chính là phần nổi bật của di sản văn hóa Việt Nam.Nội dung thứ 2: Nhiều tệ tục ngày nay đã được lược bỏ dần nhờ sự tiến hóá đi lên của xã hội và hiểu biết khoa học.Với góc nhìn cởi mở của một tri thức tiến bộ, Nhất Thanh phê phán nhiều quan niệm và tập tục sai lầm như: trọng nam khinh nữ, chữa bệnh theo mê tín dị đoan,... Tác giả bày tỏ niềm khấp khởi hy vọng khi theo kịp với sự phát triển của thế giới, những quan niệm lạc hậu này có dấu hiệu phai nhạt dần, thậm chí được bãi bỏ hoàn toàn ở nhiều cộng đồng.Phụ nữ dẫu còn chịu nhiều thiệt thòi hơn đàn ông trên nhiều khía cạnh, nhưng đã có được những quyền lợi bình đẳng cơ bản như được đi học, có tiếng nói trong các công việc chung, tham gia vào các lao động trí óc và việc xây dựng, quản lý xã hội.Việc chữa bệnh xưa kia chủ yếu theo thuốc Bắc và thuốc Nam, trong đó các bài thuốc Nam của dân tộc bị mai một dần do không được ghi chép đầy đủ, và không có hệ thống đào tạo thầy thuốc hay nghiên cứu như thuốc Bắc. Khác với thuốc Đông y, dựa chủ yếu vào thảo mộc, Tây y dùng đến nhiều khoáng chất hơn. Ngày nay, nhờ những hiểu biết y tế tiếp thu từ khoa học Tây phương, nhiều cách chữa bệnh kém vệ sinh đã được bác bỏ, nhiều bệnh trước đây là chí tử giờ đã dễ dàng được điều trị.Song song đó, nhiều cốt lõi trong triết lý chữa bệnh và các thực hành y học Đông y được kế tục và phát huy. Ví dụ như nuôi bệnh theo tiến trình, theo dõi và kiểm soát bệnh chứ không dập trừ, ngăn chặn căn bệnh đã nhen nhóm (ví dụ như cách chữa thủy đậu). Đây là một ví dụ điển hình của việc tiếp thu có chọn lọc những phát triển của khoa học thế giới. Nội dung thứ 3: Tệ tục còn tồn tại và truyền thống bị mai một.Những vị trí công vụ tại địa phương như hương lý, xã trưởng, vốn dĩ sinh ra do nhu cầu quản lý, tổ chức các công việc chung, và thường do dân làng bầu chọn dựa trên khả năng và tinh thần phục vụ cộng đồng. Nhưng dần dà về sau, vì bổng lộc và lợi ích kèm theo, nhu cầu này lại dẫn đến nạn tranh giành địa vị, rồi nạn lợi dụng quyền hạn mà hà hiếp dân lành, tham ô vụ lợi.Nhiều phong tục vốn sinh ra từ lễ nghĩa hiếu kính, nhưng dần bị biến tướng thành công cụ phô trương thanh thế, khoe khoang của cải địa vị, như cúng giỗ ma chay, khao vọng đỗ đạt thành danh, mừng thọ người cao tuổi.Cũng có nhiều thói hư tật xấu sinh ra là do học đòi theo ngoại quốc mà không có óc phán xét, chọn lọc cho phù hợp với hoàn cảnh xã hội nước nhà. Chẳng hạn như đặt tên con theo kiểu phiên âm tiếng Tây thành ra những cái tên vô nghĩa, hay đề cao quá mức tính cá nhân.Đó là những ví dụ điển hình nhất cho những thói xấu hình thành từ thuở xa xưa đến nay vẫn còn tồn đọng trong xã hội và bị tác giả kịch liệt lên án.Đồng thời, Nhất Thanh cũng bày tỏ niềm tiếc nuối với nhiều phong tục đẹp đẽ, mang tính đặc trưng mà nay không còn được lưu truyền mạnh mẽ, thậm chí có nguy cơ mai một vĩnh viễn, như tục nhai trầu (trầu cau thường chỉ còn là phần hình thức lễ nghĩa), hay như nghệ thuật điêu khắc chạm trổ đạt đến đỉnh cao nhờ việc xây dựng các đình chùa địa phương cũng không còn được kế tục.Đất Lề Quê Thói là một đóng góp to lớn của tác giả Nhất Thanh Vũ Văn Khiếu vào tàng thư những tác phẩm khảo cứu và bình luận về phong tục Việt Nam. Vỏn vẹn trong 13 chương sách, Nhất Thanh họa nên toàn cảnh văn hóa - xã hội Việt Nam từ thuở lập quốc đến giữa thế kỷ 20. Từ khi Đất Lễ Quê Thói xuất bản lần đầu đến nay đã hơn nửa thế kỷ trôi qua - nửa thế kỷ nhiều biến thiên của dân tộc và va chạm hội nhập với thế giới hơn bao giờ hết. Lẽ đương nhiên, nhiều quan niệm vẫn còn bị hoài nghi, nhiều thói quen và thực hành ứng xử từng bị xã hội dị nghị vào thời đại của tác giả, ngày nay đã được xã hội cởi mở chấp nhận hơn. Nhiều tệ tục phản khoa học và đạo đức cũng đã được bãi bỏ và thay thế.Tuy vậy, cuốn sách vẫn là một nguồn tham khảo hữu ích cho tất cả những ai muốn am hiểu hơn về đất Việt và người Việt.09.05.2025NHien Nghiem12 reviewsFollowFollowFebruary 18, 2021Tổng hợp những phong tục vùng Bắc Bộ thời xưa, từ cái ăn, cái mặc, nết đi đứng, lễ lạt, hiếu, hỉ, sinh con đẻ cái, cho tới chuyện gia tộc, làng xã v.v...Phần nhiều là các phong tục đã mai một ngày nay, trong đó lạc hậu, thiếu kiến thức không ít, nhưng những điều logic, có nguồn gốc nhân văn lại không hề thiếu.Đọc dằn túi để lấy vốn hầu chuyện ông bà, chú bác lúc ra mắt nhà crush cũng ko phải ý tồi =))
Thủy Tiên1 reviewFollowFollowReadOctober 1, 2022i want to read, because i have to prepare for my homeworkThis entire review has been hidden because of spoilers.Show full review
Alicia V194 reviews11 followersFollowFollowOctober 15, 2020Cuốn sách về văn hoá phong tục Việt Nam có sử dụng nhiều tư liệu tham khảo của các học giả, nhà nghiên cứu từ những thời kỳ trước (chủ yếu là các cuốn Sử từ thời Lê, Nguyễn, các nhà nghiên cứu thời kỳ thực dân). Nhiều phong tục đến thời của tác giả (những năm 60 của thế kỷ XX) đã không còn tồn tại nên đến thời điểm hiện tại lại càng lùi sâu vào dĩ vãng. Tuy nhiên đó là tư liệu quý cho các thế hệ sau, đặc biệt là qua cách diễn giải bằng ca dao, tục ngữ vốn có vần điệu và dễ nhớ. Điểm đáng tiếc là tác giả viết và sống tại Sài Gòn trong thời kỳ đất nước chưa thống nhất nên ông đã không có cơ hội quan sát và nghiên cứu từ thực tế để có cái nhìn tổng quát hơn về tiền trình văn hoá sau cách mạng 1945.
Hưng Đặng132 reviews71 followersFollowFollowNovember 11, 2025I drop this one after reading 70% of the book. The book is too lengthy. While reading it there is a nagging question in my mind which is how I can verify the book's authority in term of presenting the old way of living of Vietnamese. This might be a not fair judgement because this book is not a scientific study but if it's not a collection of facts, then I am not interested in reading it
Vu Nguyen29 reviews1 followerFollowFollowJanuary 18, 2022Sách hay về nguồn gốc và lề thói (phong tục) của người Việt ta từ xưa đến thời kỳ của tác giả. Tuy thời đại ngày nay đã khác nhiều, nhưng xem sách như là một nguồn tham khảo để tùy theo từng người, từng gia đình mà thực hiện hay giải thích cho con cháu nghe cũng rất hay.Angelo13 reviews1 followerFollowFollowMarch 25, 2021goodTran Thanh Ngan61 reviewsFollowFollowOctober 31, 2021Đọc để hiểu hơn về gốc rễ phong tục của người Việt, dù nhiều điểm đã không còn phù hợp với thời đại.
An Hoe32 reviews24 followersFollowFollowJuly 13, 2016Một cuốn sách ghi lại phong tục, tập quán của xã hội Việt Nam từ thời trước (vì tới nay nhiều lề thói đã thay đổi hoặc không còn được giữ). Đọc xong cuốn sách này mới thấy yêu hơn văn hoá của đất nước mình, giản dị, gần gũi, mộc mạc nhưng vẫn đầy đủ lễ nghĩa, phép tắc. Trong sách có trích dẫn nhiều ca dao, tục ngữ kèm theo lý giải, nguyên căn, rất thú vị. Cá nhân mình ấn tượng nhất với hai phần Ma chay và Gia tộc.
Phuong18 reviews2 followersFollowFollowMarch 28, 2016Một cuốn sách đầy đủ và cần thiết để tìm hiểu về phong tục tập quán của VN. Những chủ đề trong sách đầy đủ và bao quát từ ăn mặc, nhà ở, gia đình, họ hàng, đám tiệc,... cho người đọc một cái nhìn cụ thể về đời sống người Việt cách đây hơn 100 năm.Displaying 1 - 13 of 13 reviews
Want to ReadBuy on AmazonRate this book
Đất Lề Quê ThóiNhất Thanh
3.82Want to ReadBuy on AmazonRate this book"Người Việt Nam là giống thông minh khôn ngoan, nhưng phải nói ngay rằng kẻ dại cũng lắm mà người ngu cũng nhiều...Người mình phần đông thường ranh vặt đến quỷ quyệt, hay sợ sệt ngờ vực, bộ tịch lễ phép mà hay khinh khi báng nhạo. Tâm địa nông nổi , hiếu danh, thích vui chơi, cờ bạc. Về đức tính thì cũng đủ cả cần cù, kiên nhẫn, cần cù, gan dạ, dũng cảm, khí khái...Làm người phải đắn phải đoPhải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu"Được viết vào những năm 60 của thế kỷ trước, ĐẤT LỀ QUÊ THÓI xứng đáng được xem nư là một bách khoa toàn thư thu nhỏ về văn hóa và phong tục cổ truyền Việt Nam. Qua từng trang sách, độc giả như được mời thả bước trong một bảo tàng dân tộc học mà tác giả là người hướng dẫn vừa tận tình, sâu sắc, vừa duyên dáng hóm hỉnh, để cùng trở về một không gian sống tuy gần gũi thân quen lại như đã thành quá khứ xa xôi tự thuở nào. Đâu chỉ là những câu chuyện về tâm tính người Việt, tục ma chay cưới hỏi, cúng giỗ cỗ bàn hay nguồn gốc những kiêng khem mê tín...mà cả một thế giới tinh thần Việt với những gìn giữ và thích nghi, thay đổi qua bao thế hệ , lạc hậu mà phong phú, và vẫn giàu thành kính được tái hiện đầy đủ trong ĐẤT LỀ QUÊ THÓI.Có thờ có thiêngCó kiêng có lànhTrong bối cảnh cuộc sống vật chất và các giá trị đã thay đổi quá nhanh, quá nhiều qua mấy chục năm qua, hơn bao giờ hết, tác phẩm của Nhất Thanh Vũ Văn Khiếu càng cho thấy đất lề, quê thói vẫn ăn sâu vào tiềm thức người Việt, sâu hơn nhiều những gì ta tưởng.- GenresHistoryNonfiction
375 pages, Paperback
First published January 1, 1970
Book details & editionsAbout the author

Nhất Thanh
3 books2 followersFollowFollowRatings & Reviews
What do you think?Rate this bookWrite a ReviewFriends & Following
Create a free account to discover what your friends think of this book!Community Reviews
3.825 stars23 (25%)4 stars39 (43%)3 stars20 (22%)2 stars5 (5%)1 star3 (3%)Search review textFiltersDisplaying 1 - 13 of 13 reviews
Tuyen Tran218 reviews52 followersFollowFollowJuly 15, 2017"Người Việt Nam là giống thông minh khôn ngoan, nhưng phải nói ngay rằng kẻ dại cũng lắm người ngu cũng nhiều...Người mình không thiếu kẻ thường ranh vặt, đến quỷ quyệt, hay sợ sệt ngờ vực, bộ tịch lễ phép mà hay khinh khi báng nhạo. Tâm địa nông nổi, hay khoe khoang, khoác lác, hiếu danh, thích vui chơi, ham cờ bạc." Cụ Nhất Thanh viết cuốn này từ năm 1968, mãi đến bây giờ ngót ngát gần 50 năm mà cái lề thói ấy vẫn còn y nguyên, mới thấy nó kinh tới mức nào. Chuyện tốt xấu ngàn đời tích lũy, không tự nhiên mà có.Hai tiếng Lề Thói mộc mạc giản dị, và mình thấy đúng hơn cái chữ Phong Tục vốn có chút văn vẻ. Đây, một tập khảo cứu về nếp sống ngàn đời của người Việt, từ chuyện ăn ở, sinh đẻ, thuốc thang đến chuyện gia tộc, làng xóm, tính tình. Không có tinh thần 'tốt đẹp phô ra, xấu xa đậy lại', ở đây tốt xấu đều có và chân thật, và bạn nào ở làng như mình thì thấy còn nhiều điều đến bây giờ vẫn tồn tại dù tốt dù xấu. Đơn cử cái chuyện lễ lược về tuổi tác. Xưa, lúc đẻ ra thì được mấy ngày kỉ niệm như đầy tháng, 100 ngày, thôi nôi, rồi thôi. Sống đến 60 thì được coi là thọ, đến 70 thì có lễ trung thọ, rồi 80 thì thượng thọ. Cái ngày sinh nhật là học theo Tây trong lúc Pháp đô hộ, rồi mãi đến bây giờ. Nhìn lại, ngày xưa thích tạ ơn tổ tiên, thấy ông bà sống lâu thì mừng nên làm lễ, ấy là chữ hiếu. Ngày nay sống cho mình, nhố nhăng (theo ý tác giả) chứ không mấy khi còn thấy lễ mừng thọ.Đọc để thấy cái gì cũng có nguồn gốc của nó. Mình thấy bây giờ các bạn trẻ (trâu), nhất là các bạn có tí học hành, có tí thăm thú hải ngoại, hở chút là so sánh nước mình thế này thế kia không bằng nước ngoài. Theo kiểu chồ ôi người ta văn minh dữ lắm chứ phải như ở Việt Nam thì đã ...bla bla. Dĩ nhiên có đúng có sai nhưng phần lớn là vì không hiểu tường tận nên thường hay phán ra thế. Cũng dĩ nhiên, bây giờ có lẽ là thời kỳ xứ An Nam xuống dốc trầm trọng. Vì sao? Mình tin mỗi người đều tự có nhận định, nhưng đừng đánh đồng cả cái xứ này, cả lịch sử văn hóa này nó như thế. Nói như cụ Nguyễn Trãi, 'tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau, song hào kiệt đời nào cũng có'. Nhắc để nhớ, lịch sử nước mình không thiếu anh hùng minh quân. Cái danh 'tiểu bá vương' không tự nhiên mà có. Việt Nam giáp với 4 nước, ngoài anh thiên triều không nói, còn 1 anh đã tan biến đi vào dĩ vãng (Champa), 2 anh còn lại thì bầm dập mãi đến giờ còn hận mình (Laos và Cambodge). Lý Thường Kiệt cũng kéo quân đánh tận Ung Châu của Tống mới chịu về, quân Đông A cản được cả đế chế mà đến Sa Hoàng cũng chịu hàng, Nguyễn Huệ đập gọn hai chục vạn Thanh mà thuỷ quân của ông được coi là đủ sức cân cả Đông Nam Á. Đời Hồng Đức, Minh Mệnh thì nước Nam đã tiến tới mức gần như một đế quốc.Cái dân tộc nó thế mới tồn tại mà không bị đồng hóa trong gần 11 thế kỷ bị đô hộ. Lịch sử là một giòng oanh liệt. Huyền thoại sông Hàn hay Thần kỳ Nhật Bản cũng từ tự tôn dân tộc lịch sử mà nên. Cái thế giới quan nó chật hẹp, thì đâm ra hay phán xét, thế lại buồn, thế là lời cụ Nhất Thanh cứ còn đúng mãi...(Cơn cảm khái bất thình lình xuất hiện ^^^)- history-culture
Duong1,007 reviews124 followersFollowFollowJuly 18, 2022Có thể đọc cuốn này hoặc cuốn Việt Nam phong tục của Phan Kế Bính là đủ, đọc cả 2 thấy khá trùng, cũng không bổ sung được bao nhiêu.Tương tự như VN phong tục, ở Đất lề quê thói cũng nêu bật những phong tục ở làng quê miền Bắc, tiến trình từ sinh tới tử (cuốn của cụ Bính hình như ngược lại), với những phong tục mà giờ nghe tên còn không nghe chứ nói gì tới có ai còn làm. Mà đọc mới thấy hồi xưa ông bà mình chú trọng vệ sinh, dạy dỗ cách nuôi con, cách làm ăn bằng mấy trò “hù nhau”, mê tín hoá doạ bọn nhỏ sợ để chúng làm theo mà tránh được mất mùa, bệnh tật, hay ho phết. Như kiểu nói đẻ con xong đừng đưa nó qua khung cửa sổ sau này nó thành ăn trộm, thì lý do là hồi xưa cửa sổ kiểu cửa chống bằng gậy tre, sợ đưa qua kiểu đó nó chệch gậy chống nó đập cho thì vỡ đầu.Rồi kiểu mưa đầu mùa sợ trẻ tắm mưa xong bệnh hoặc sấm sét đánh phải, ông bà lại dạy mưa đầu mùa là bị cùi đừng tắm.Rồi vụ chôn cái nhau rốn của trẻ sơ sinh phải chôn tránh giọt tranh nhỏ từ mái nhà xuống, nếu không sau này trẻ bị lở loét thì là do vệ sinh thôi, không chôn sâu và chôn xa thì nước nhỏ xuống xói đất đi thúi rùm lên ai mà chịu được. Vân vân và vân vânNhư kiểu miền nam có tục hù ma da, chỗ nào nhiều tảo lại bảo nhau có ma da kéo chân, tắm là chết. Thật ra nhiều tảo mà trẻ bơi chưa rành dễ bị mắc chân chết đuối, nên mới truyền lại là vậy. Đọc rất hay, nhưng như mình nói, đã đọc VN phong tục rồi thì khỏi đọc cuốn này, và ngược lại.- historynon-fictionvietnam-before-75
Dzung Nguyen37 reviews1 followerFollowFollowAugust 30, 2025Sách viết về phong tục, tập quán của người Việt. Tác giả có bỏ công sức khảo cứu nhiều tài liệu và đưa ra nhiều góc nhìn thú vị. Tuy nhiên, nhiều chi tiết hơi dông dài nên hơi khó đọc, tôi đã lướt qua khá nhiều ở các chương cuối vì khó đọc và cũng một phần vì ...chán. Sách có lẽ sẽ phù hợp với những người thích nghiên cứu chuyên sâu về văn hoá Việt Nam hơn.- stories
Dang Minh Ngoc913 reviews41 followersFollowFollowMay 13, 2025Đất Lề Quê Thói by Nhất ThanhGiới thiệu nội dungĐược viết vào những năm 60 của thế kỷ trước, Đất Lề Quê Thói xứng đáng được xem như một bách khoa toàn thư thu nhỏ về văn hóa và phong tục cổ truyền Việt Nam. Qua từng chương sách, thính giả như được mời thả bước trong một bảo tàng dân tộc học mà tác giả là người hướng dẫn vừa tận tình, sâu sắc vừa duyên dáng hóm hỉnh, để cùng trở về một không gian sống tuy gần gũi thân quen lại như đã thành quá khứ xa xôi tự thuở nào.Tổng quanTrong 13 chương sách, tác giả lần lượt điểm qua các khía cạnh khác nhau trong văn hóa, phong tục tập quán của người Việt Nam như: hình dáng, tính tình, thức ăn, đồ uống, thuốc thang, áo quần, gia tộc, làng xóm... Tác phẩm không chỉ là những câu chuyện về tâm tính người Việt, tục ma chay cưới hỏi, cúng giỗ cỗ bàn hay nguồn gốc những kiêng khem mê tín.Cả một thế giới tinh thần Việt với những gìn giữ và thích nghi, biến chuyển qua bao thế hệ, lạc hậu mà phong phú được tác giả tái hiện đầy đủ trong Đất Lề Quê Thói.Xuyên suốt tác phẩm, tác giả lồng ghép nhiều ca dao, thành ngữ, tục ngữ, văn tế, thơ ca,... vừa thể hiện trọn vẹn được tâm tính, suy nghĩ, quan niệm, lối nghĩ của người dân Việt Nam, vừa thể hiện cái thông minh sắc sảo không chỉ của giới học thức mà cả của mọi tầng lớp dân chúng. Lối viết linh hoạt kết hợp cả diễn giải định nghĩa, tổng hợp liệt kê, đi sâu phân tích và phê bình nhận xét khiến cuốn sách không chỉ là một giáo khoa khô khan mà thú vị như một câu chuyện kể.Nội dung thứ nhất: Nhiều mỹ tục được bảo tồn xuyên suốt chiều dài lịch sử dân tộc.Vốn là xã hội có căn tính cộng đồng cao, cùng với ảnh hưởng thâm sâu của Nho giáo trong nếp nghĩ, người Việt Nam có truyền thống trọng lễ nghĩa, đề cao các đức tính hiếu thuận, biết ơn, kính trên nhường dưới, như trong Kinh Phật dạy:"Chữ hiếu niệm cho tròn một tiếtThời suy ra trăm nết đều nên".So với một số nước Tây phương phát triển có xu hướng xem người già là những cá nhân không còn khả năng đóng góp, từ đó trở thành gánh nặng xã hội, truyền thống xưa nay tại đất Việt là người sống thọ luôn được kính trọng, là niềm tự hào của gia đình, như trong câu ca dao:"Có cha có mẹ thì hơnKhông cha không mẹ như đờn không dâyCây muốn lặng mà gió chẳng dừngCon muốn nuôi mà cha mẹ chẳng còn".Đổi lại, việc nuôi dưỡng, yêu thương, lo toan cho tương lai của con cái được xem là nghĩa vụ của ông bà và đặc biệt là cha mẹ. Tình cảm yêu kính của anh em trong nhà đối với nhau cũng rất mực thắm thiết. Chuyện vợ chồng ly dị nhau vốn rất hãn hữu dù luật lệ cổ kim không hề cấm đoán, cũng một phần nhờ vào bản tính xem trọng tình nghĩa và mong muốn gìn giữ gia đình vẹn toàn.Rộng hơn nữa, người Việt xem trọng sự gắn bó, đoàn kết tương trợ lẫn nhau của người trong cùng gia tộc, hay trong cùng cộng đồng làng xã. Bên cạnh đó, lòng hiếu kính mang ơn của trò với thầy không chỉ là một đức tính cao đẹp vẫn được duy trì và ngợi ca đến ngày nay mà còn phản ánh tinh thần hiếu học, xem trọng kiến văn của người Việt. Qua các triều đại phong kiến, khoa cử ngày một được hoàn thiện, chọn lọc những người học rộng hiểu sâu đứng ra dẫn dắt quần chúng nhân dân, chăm lo việc làng việc nước.Về thói quen ăn uống thì mùa nào thức nấy, các cách chế biến, kết hợp và sử dụng nguyên liệu, gia vị độc đáo, cách bảo quản thức ăn phù hợp với nhu cầu và thời tiết vẫn được duy trì đến ngày nay dù cho đã xuất hiện nhiều máy móc, công cụ hỗ trợ hiện đại.Nền ẩm thực phong phú đa dạng từ dân dã thường ngày đến cầu kỳ mỹ vị và giàu có tính địa phương sinh ra từ đó, cũng chính là phần nổi bật của di sản văn hóa Việt Nam.Nội dung thứ 2: Nhiều tệ tục ngày nay đã được lược bỏ dần nhờ sự tiến hóá đi lên của xã hội và hiểu biết khoa học.Với góc nhìn cởi mở của một tri thức tiến bộ, Nhất Thanh phê phán nhiều quan niệm và tập tục sai lầm như: trọng nam khinh nữ, chữa bệnh theo mê tín dị đoan,... Tác giả bày tỏ niềm khấp khởi hy vọng khi theo kịp với sự phát triển của thế giới, những quan niệm lạc hậu này có dấu hiệu phai nhạt dần, thậm chí được bãi bỏ hoàn toàn ở nhiều cộng đồng.Phụ nữ dẫu còn chịu nhiều thiệt thòi hơn đàn ông trên nhiều khía cạnh, nhưng đã có được những quyền lợi bình đẳng cơ bản như được đi học, có tiếng nói trong các công việc chung, tham gia vào các lao động trí óc và việc xây dựng, quản lý xã hội.Việc chữa bệnh xưa kia chủ yếu theo thuốc Bắc và thuốc Nam, trong đó các bài thuốc Nam của dân tộc bị mai một dần do không được ghi chép đầy đủ, và không có hệ thống đào tạo thầy thuốc hay nghiên cứu như thuốc Bắc. Khác với thuốc Đông y, dựa chủ yếu vào thảo mộc, Tây y dùng đến nhiều khoáng chất hơn. Ngày nay, nhờ những hiểu biết y tế tiếp thu từ khoa học Tây phương, nhiều cách chữa bệnh kém vệ sinh đã được bác bỏ, nhiều bệnh trước đây là chí tử giờ đã dễ dàng được điều trị.Song song đó, nhiều cốt lõi trong triết lý chữa bệnh và các thực hành y học Đông y được kế tục và phát huy. Ví dụ như nuôi bệnh theo tiến trình, theo dõi và kiểm soát bệnh chứ không dập trừ, ngăn chặn căn bệnh đã nhen nhóm (ví dụ như cách chữa thủy đậu). Đây là một ví dụ điển hình của việc tiếp thu có chọn lọc những phát triển của khoa học thế giới. Nội dung thứ 3: Tệ tục còn tồn tại và truyền thống bị mai một.Những vị trí công vụ tại địa phương như hương lý, xã trưởng, vốn dĩ sinh ra do nhu cầu quản lý, tổ chức các công việc chung, và thường do dân làng bầu chọn dựa trên khả năng và tinh thần phục vụ cộng đồng. Nhưng dần dà về sau, vì bổng lộc và lợi ích kèm theo, nhu cầu này lại dẫn đến nạn tranh giành địa vị, rồi nạn lợi dụng quyền hạn mà hà hiếp dân lành, tham ô vụ lợi.Nhiều phong tục vốn sinh ra từ lễ nghĩa hiếu kính, nhưng dần bị biến tướng thành công cụ phô trương thanh thế, khoe khoang của cải địa vị, như cúng giỗ ma chay, khao vọng đỗ đạt thành danh, mừng thọ người cao tuổi.Cũng có nhiều thói hư tật xấu sinh ra là do học đòi theo ngoại quốc mà không có óc phán xét, chọn lọc cho phù hợp với hoàn cảnh xã hội nước nhà. Chẳng hạn như đặt tên con theo kiểu phiên âm tiếng Tây thành ra những cái tên vô nghĩa, hay đề cao quá mức tính cá nhân.Đó là những ví dụ điển hình nhất cho những thói xấu hình thành từ thuở xa xưa đến nay vẫn còn tồn đọng trong xã hội và bị tác giả kịch liệt lên án.Đồng thời, Nhất Thanh cũng bày tỏ niềm tiếc nuối với nhiều phong tục đẹp đẽ, mang tính đặc trưng mà nay không còn được lưu truyền mạnh mẽ, thậm chí có nguy cơ mai một vĩnh viễn, như tục nhai trầu (trầu cau thường chỉ còn là phần hình thức lễ nghĩa), hay như nghệ thuật điêu khắc chạm trổ đạt đến đỉnh cao nhờ việc xây dựng các đình chùa địa phương cũng không còn được kế tục.Đất Lề Quê Thói là một đóng góp to lớn của tác giả Nhất Thanh Vũ Văn Khiếu vào tàng thư những tác phẩm khảo cứu và bình luận về phong tục Việt Nam. Vỏn vẹn trong 13 chương sách, Nhất Thanh họa nên toàn cảnh văn hóa - xã hội Việt Nam từ thuở lập quốc đến giữa thế kỷ 20. Từ khi Đất Lễ Quê Thói xuất bản lần đầu đến nay đã hơn nửa thế kỷ trôi qua - nửa thế kỷ nhiều biến thiên của dân tộc và va chạm hội nhập với thế giới hơn bao giờ hết. Lẽ đương nhiên, nhiều quan niệm vẫn còn bị hoài nghi, nhiều thói quen và thực hành ứng xử từng bị xã hội dị nghị vào thời đại của tác giả, ngày nay đã được xã hội cởi mở chấp nhận hơn. Nhiều tệ tục phản khoa học và đạo đức cũng đã được bãi bỏ và thay thế.Tuy vậy, cuốn sách vẫn là một nguồn tham khảo hữu ích cho tất cả những ai muốn am hiểu hơn về đất Việt và người Việt.09.05.2025NHien Nghiem12 reviewsFollowFollowFebruary 18, 2021Tổng hợp những phong tục vùng Bắc Bộ thời xưa, từ cái ăn, cái mặc, nết đi đứng, lễ lạt, hiếu, hỉ, sinh con đẻ cái, cho tới chuyện gia tộc, làng xã v.v...Phần nhiều là các phong tục đã mai một ngày nay, trong đó lạc hậu, thiếu kiến thức không ít, nhưng những điều logic, có nguồn gốc nhân văn lại không hề thiếu.Đọc dằn túi để lấy vốn hầu chuyện ông bà, chú bác lúc ra mắt nhà crush cũng ko phải ý tồi =))
Thủy Tiên1 reviewFollowFollowReadOctober 1, 2022i want to read, because i have to prepare for my homeworkThis entire review has been hidden because of spoilers.Show full review
Alicia V194 reviews11 followersFollowFollowOctober 15, 2020Cuốn sách về văn hoá phong tục Việt Nam có sử dụng nhiều tư liệu tham khảo của các học giả, nhà nghiên cứu từ những thời kỳ trước (chủ yếu là các cuốn Sử từ thời Lê, Nguyễn, các nhà nghiên cứu thời kỳ thực dân). Nhiều phong tục đến thời của tác giả (những năm 60 của thế kỷ XX) đã không còn tồn tại nên đến thời điểm hiện tại lại càng lùi sâu vào dĩ vãng. Tuy nhiên đó là tư liệu quý cho các thế hệ sau, đặc biệt là qua cách diễn giải bằng ca dao, tục ngữ vốn có vần điệu và dễ nhớ. Điểm đáng tiếc là tác giả viết và sống tại Sài Gòn trong thời kỳ đất nước chưa thống nhất nên ông đã không có cơ hội quan sát và nghiên cứu từ thực tế để có cái nhìn tổng quát hơn về tiền trình văn hoá sau cách mạng 1945.- non-fiction
Hưng Đặng132 reviews71 followersFollowFollowNovember 11, 2025I drop this one after reading 70% of the book. The book is too lengthy. While reading it there is a nagging question in my mind which is how I can verify the book's authority in term of presenting the old way of living of Vietnamese. This might be a not fair judgement because this book is not a scientific study but if it's not a collection of facts, then I am not interested in reading it
Vu Nguyen29 reviews1 followerFollowFollowJanuary 18, 2022Sách hay về nguồn gốc và lề thói (phong tục) của người Việt ta từ xưa đến thời kỳ của tác giả. Tuy thời đại ngày nay đã khác nhiều, nhưng xem sách như là một nguồn tham khảo để tùy theo từng người, từng gia đình mà thực hiện hay giải thích cho con cháu nghe cũng rất hay.Angelo13 reviews1 followerFollowFollowMarch 25, 2021goodTran Thanh Ngan61 reviewsFollowFollowOctober 31, 2021Đọc để hiểu hơn về gốc rễ phong tục của người Việt, dù nhiều điểm đã không còn phù hợp với thời đại.- language-and-culture
An Hoe32 reviews24 followersFollowFollowJuly 13, 2016Một cuốn sách ghi lại phong tục, tập quán của xã hội Việt Nam từ thời trước (vì tới nay nhiều lề thói đã thay đổi hoặc không còn được giữ). Đọc xong cuốn sách này mới thấy yêu hơn văn hoá của đất nước mình, giản dị, gần gũi, mộc mạc nhưng vẫn đầy đủ lễ nghĩa, phép tắc. Trong sách có trích dẫn nhiều ca dao, tục ngữ kèm theo lý giải, nguyên căn, rất thú vị. Cá nhân mình ấn tượng nhất với hai phần Ma chay và Gia tộc.
Phuong18 reviews2 followersFollowFollowMarch 28, 2016Một cuốn sách đầy đủ và cần thiết để tìm hiểu về phong tục tập quán của VN. Những chủ đề trong sách đầy đủ và bao quát từ ăn mặc, nhà ở, gia đình, họ hàng, đám tiệc,... cho người đọc một cái nhìn cụ thể về đời sống người Việt cách đây hơn 100 năm.Displaying 1 - 13 of 13 reviewsJoin the discussion
Adda quoteStarta discussionAska questionCan't find what you're looking for?
Get help and learn more about the design.Help centerTừ khóa » đất Lề Quê Thói Tiếng Anh Là Gì
-
đất Lề Quê Thói In English
-
'đất Lề Quê Thói' Là Gì?, Tiếng Việt - Tiếng Anh | Đất Xuyên Việt
-
"đất Lề Quê Thói" Tiếng Anh Là Gì? - EnglishTestStore
-
Đất Lề Quê Thói
-
Từ điển Tiếng Việt - Từ đất Lề Quê Thói Là Gì
-
đất Lề Quê Thói Là Gì? - Từ điển Thành Ngữ Tiếng Việt
-
Nghĩa Của Từ Đất Lề Quê Thói - Từ điển Việt - Tra Từ
-
Tái Bản Đất Lề Quê Thói Của Nhất Thanh - Báo Tuổi Trẻ
-
Đất Có Lề, Quê Có Thói - Từ điển Thành Ngữ Việt Nam
-
Về Câu “Đất Có Lề, Quê Có Thói” - Tạp Chí Đáng Nhớ
-
Sách Đất Lề Quê Thói - Phong Tục Việt Nam - FAHASA.COM
-
Review Sách Đất Lề Quê Thói – Phong Tục Việt Nam