Đệ Tử Ruột Của Trùm Giang Hồ Cu Nên: Gặm Nhấm Một Thời Ngang Dọc

Có lẽ chúng tôi là những nhà báo đầu tiên gặp gã sau từng ấy năm bóc lịch nên hiểu theo một khía cạnh nào đó, có thể gọi là "khách quý" đối với gã. Những câu chuyện của một thời giang hồ được khơi lại khiến gã linh hoạt hẳn. Nhưng xen lẫn đó là những tiếng thở dài tiếc nuối. Tuổi ngoài 40, gã sẽ bắt đầu kiến tạo lại cuộc đời mình, ngay khi được trở về xã hội. Tất nhiên là không muộn, nhưng e rằng cơ hội sẽ không còn nhiều.

"Duyên tiền định" với trùm giang hồ đất Cảng

Đầu những năm 90 của thế kỷ trước, cụm từ "giang hồ đất Cảng" được người ta nhắc đến nhiều như một nỗi kinh hãi với người dân lương thiện, nhưng cũng là sự mê hoặc ngu muội đối với nhiều kẻ thích cuộc sống gió sương. Thời điểm ấy, Hải Phòng nhức nhối với cái thế "chân kiềng" - 3 tổ chức tội phạm khét tiếng mà cầm đầu là các ông, bà trùm: Lâm "già" - Dung "Hà" - Cu Nên. Nên sinh năm 1957, người gốc Hải Phòng, có tới hơn hai chục tiền án, tiền sự. Năm 1987, Nên vượt biên trái phép sang Hồng Kông và sống trong trại tị nạn. Tuyển khi ấy cũng vượt biên sang Hồng Kông và gặp Cu Nên tại đó. Nhà Tuyển có nghề đi biển nhưng anh ta không chí thú với nghề truyền thống mà thích chơi bời hư hỏng. Đến khi gặp Cu Nên ở đất khách quê người, Tuyển như tìm thấy "minh chủ" và khi bị trục xuất về nước, gã đã tìm đến đại bản doanh của Cu Nên để xin được đi theo phò tá.

Về nước, Nên nhanh chóng trở thành ông trùm cộm cán với các hoạt động cờ bạc và bảo kê... Giúp đỡ tích cực cho ông trùm trong các hoạt động phạm tội này không ai khác làTuyển và Linh "cu". Khác với Tuyển, Linh "cu" làm đệ của Cu Nên từ một lời nhờ vả của người bạn. Linh nghiện ma túy từ năm 15 tuổi. Bố Linh có mối quan hệ giang hồ với Cu Nên nên đã gửi tới nhà nhờ Cu Nên cai nghiện và "dạy bảo". Không ngờ, tại sào huyệt của Cu Nên, Linh "cu" không những không cai được nghiện mà ngày càng nghiện nặng hơn, đồng thời trở thành tay đao búa đâm chém người không ghê tay. Khi băng nhóm tội phạm của Cu Nên bị triệt phá, Linh "cu" lĩnh án 20 năm tù giam, thời gian trong trại, hắn đánh chết một phạm nhân cùng buồng và bị xử chung thân. Sau này hắn trốn trại và đã bắn bị thương một cán bộ trại giam. Án tử hình là kết cục cuối cùng của hắn.

"Hôm đó, tôi đang ngồi chơi bài cùng một số anh em ở nhà anh Nên thì nhận được tin, xe của cháu anh Nên va chạm với một người đi đường. Anh Nên bảo tôi và thằng Linh "cu" lên đường cùng anh để "xử" nó. Sau đó, tôi đã đâm trọng thương người này" - Tuyển kể lại. Vốn có người "chống lưng" là đại ca Cu Nên nên Tuyển cũng như nhiều đệ tử của Nên tha hồ phách lối. Thậm chí ngay cả khi người đàn ông vô tội ấy phải đưa vào nhập viện vì vết thương quá nặng, Tuyển và Linh "cu" còn tiếp tục theo vào viện để đâm. Không những thế, anh ta còn nhận lệnh của đại ca chờ mai phục ở cổng bệnh viện để chờ xem có bạn bè hay người thân của nạn nhân đến thăm hay không để tiếp tục trả thù. Khoảng 22 giờ đêm hôm đó, anh Trần Anh Tuấn nghe tin bạn mình đang cấp cứu tại bệnh viện Việt - Tiệp đã vào thăm. Khi phát hiện ra anh Tuấn là bạn của nạn nhân, Tuyển và Linh "cu" đã xông tới đâm chết anh này ngay tại nhà gửi xe của bệnh viện.

Có lần, Tuyển bị bắt và phải cải tạo lao động ở trại giam. Trong buồng giam, Tuyển và nhiều người khác rất hay bị một phạm nhân tên là C. "Thọ" bắt nạt. C. "Thọ" lúc ấy được làm trật tự ở buồng giam nên rất hống hách. C. "Thọ" rất thích một chiếc áo mà Tuyển có nên nhiều lần định trấn mà không thành. Biết được ý định của C., Tuyển bảo với hắn: "Mày muốn lấy áo thì phải bước qua xác tao". Tuyển còn hăm dọa C. "Thọ": "Mai này ra ngoài xã hội tao sẽ giết cả nhà mày". Và Tuyển đã thực hiện "lời hứa" của mình.

Vừa mới chân ướt chân ráo ra khỏi trại giam, Tuyển đã tìm ngay đến nhà C. "Thọ" với ý định chặt đứt tay chân các em của C. "Thọ" để cảnh cáo nhưng vì có nhiều người can ngăn nên Tuyển đành bỏ qua. Một thời gian sau, C. "Thọ" cũng được ra trại. Linh "cu" là người đầu tiên báo tin này cho Tuyển biết. Tuyển đã nhiều lần tìm C. nhưng nhác thấy bóng Tuyển, C. "Thọ" đã biến mất. Một đêm Tuyển đang ngồi uống rượu cùng với đồng bọn của mình là Tiến "nát" thì được Linh "cu" báo là C. "Thọ" đang ở nhà. Ngay lập tức, Tuyển cùng Tiến "nát" vác súng xuống nhà C. "Thọ" và nã luôn ba phát đạn vào nhà C..

Nghe tiếng súng nổ, C. "Thọ" trốn luôn. Thấy vậy bố của C.đã vác dao ra ngoài và hét lên: "Thằng nào bắn vào nhà ông. Muốn chết hả". Ngay lập tức, Tuyển lao vào bố của C. cướp dao rồi dùng báng súng đánh liên tiếp vào lưng của ông này. Vừa đánh vừa hô: "Thằng C. "Thọ", mày không ra tao đánh chết bố mày". Phang khoảng gần 50 nhát báng súng vào lưng bố của C., vẫn chưa thỏa, Tuyển thẳng tay đập luôn ba nhát báng súng vào đầu ông bố C. khiến ông này toác cả đầu, máu chảy lênh láng. Chưa hả máu điên, Tuyển lại tiếp tục nã đạn vào nhà C. và còn định đốt luôn nhà gã này nhưng Cu Nên đã đến kịp và kéo Tuyển về.

Từ sau trận bị truy kích ấy, C. "Thọ" luôn tìm cách lẩn trốn và tinh thần lúc nào cũng cảm thấy bất an. Vạn bất đắc dĩ gã này đã phải đi giật một chiếc dây chuyền của người đi đường cho Công an bắt để được... đi tù. Đó là cách duy nhất để giúp C. "Thọ" tránh được sự truy kích của Tuyển.

Sau đó không lâu, Tuyển cùng một số chiến hữu của mình lại gây ra thêm một vụ đọ súng làm náo loạn đất Cảng. Hôm đó, Tuyển đang ngồi tại nhà Cu Nên đánh bạc cùng Linh "cu", Tuấn "khịt" thì bị đạn từ phía ngoài cửa bắn vào. Viên đạn đi qua cửa, xuyên thủng két sắt để tiền nhưng không trúng ai. Ngay lập tức. Tuyển vào trong nhà vác súng ra định "quyết một trận sống mái" với đối thủ nhưng không ngờ bọn này đã chạy mất. Linh "cu" phán đoán đó là băng đảng của Lâm "già" nên cả hai vác súng nhảy lên xe phân khối lớn quyết tâm truy đuổi đối thủ đến tận sào huyệt của chúng. Không ngờ Lâm "già" đã cho đàn em nã súng từ trên cao xuống. Một viên đạn xuyên thủng bánh xe máy của Tuyển và Linh "cu". Khi đàn em của Lâm "già" nấp ở gốc cây đang chĩa súng vào Linh "cu" định bắn thì Tuyển phát hiện ra. Phản xạ rất nhanh, Tuyển nã liên tiếp ba phát súng vào tên này. Cứ nghĩ hắn đã chết nên Tuyển và Linh "cu" quyết định rút quân.

Tiết mục biểu diễn văn nghệ của các phạm nhân nam Trại giam Nam Hà trong Hội diễn “Tiếng hát tình đời”.

Súng và... hoa hồng

Băng nhóm giang hồ của Tuyển mà đứng đầu là đại ca Cu Nên đã thực sự trở thành nỗi ám ảnh của người dân Hải Phòng. Họ thường bảo nhau, nếu chẳng may nhìn thấy những tên trong băng nhóm này thì phải tránh từ xa để khỏi rước họa vào thân. Bởi với những tên giang hồ như thế, chúng không quan tâm đến lý lẽ. Chúng có thể đánh đến chết bất kể một người nào đó vô tình gặp trên đường khiến chúng ngứa mắt hoặc đang trong trạng thái "giận cá chém thớt".

Tuyển nhớ như in hôm gã bị bắt là ngày 15/3/1995. "Tôi và nhiều chiến hữu trúng kế của Công an. Nhà anh Nên đối diện với Cung Văn hóa Hữu Nghị Việt Tiệp. Sáng hôm đó, Cung Văn hóa có hội nghị, chẳng ai nghĩ xe ôtô xếp lớp ở đó lại là xe Công an. Tôi đi bộ từ nhà anh Nên sang bên kia đường gội đầu. Trong lúc đang nằm lơ mơ cho thợ gội đầu thì tôi nghe thấy mấy người ngồi quán nước chè trước cửa nói với nhau: "Hình như thằng Tùng "ân", Linh "cu" đang ở trong nhà. Ngay lúc đó bên kia đường lại có tiếng một đứa cháu gọi vọng sang: "Chú Tuyển ơi, về chú Nên bảo gì". Và ổ nhóm của Tuyển đã rơi vào trận phục kích của Công an.

Biết đang dính lưới nhưng Tuyển vẫn bình tĩnh coi như không nhận thấy gì bất thường. Gội đầu xong, Tuyển vẫn trở lại nhà đại ca và thông báo với mọi người, toàn bộ ngôi nhà đã bị Công an bao vây. Tuyển và Linh "cu" định trèo tường thoát thân sang ngõ nhà thờ nhưng nhìn xuống thấy Công an đã vây kín. Biết không có cách nào thoát ra ngoài, Tuyển nhảy xuống bể nước công cộng xây từ thời Pháp mà bọn này vẫn quen gọi là hầm để ẩn náu. Lúc ấy, Cu Nên và một số đàn em đã bị Công an vây bắt. Tuyển vẫn nhất định án binh bất động tại chỗ quyết không lên. Phía trên, Công an cũng đang dùng biện pháp thuyết phục bởi họ biết trong người Tuyển khi đó có tới tận 4 khẩu súng và 180 viên đạn. Cho đến khi vợ của Cu Nên ở phía trên dùng lời lẽ khuyên nhủ Tuyển ra đầu thú để mong được hưởng khoan hồng của pháp luật thì gã mới chịu hàng. Băng tội phạm do Cu Nên cầm đầu bị triệt phá, Cu Nên lĩnh án tử hình, Tuyển lĩnh án chung thân, hàng chục tên đồng bọn bị bắt vào trại giam, và người dân lương thiện thành phố Cảng khi ấy mới dám thở phào.

Nếu nói về hình thức thì gã đàn ông đang ngồi trước mặt chúng tôi không đến nỗi nào. To cao và đẹp trai, Tuyển kể ngày xưa, mẹ gã thường trêu gã là "đồ dại gái". Số là hồi đó, Tuyển có một máy headphone rất xịn, nó được coi như đồ hiếm. Vậy mà có một cô gái hàng xóm kết quá, nhờ mẹ sang gạ Tuyển bán lại. Không ngờ Tuyển đưa luôn và nói: "Em nó thích cô cứ cầm về cho em nó dùng". Nhìn thấy Tuyển cho con gái bà hàng xóm món đồ đắt tiền, mẹ Tuyển cứ tiếc ngẩn tiếc ngơ, miệng không ngớt lẩm bẩm: "Đúng là đồ dại gái. Em gái thì không cho lại đi cho con gái nhà hàng xóm". Ga lăng và cũng biết cách... tiêu tiền, thế nên danh sách các cô gái tình nguyện làm người yêu gã không ít. Lạ một điều, các cô đều xinh và thuộc hàng con nhà lành.

"Không hiểu sao, với phụ nữ, tôi chưa bao giờ mắng mỏ dù là một lời, đánh họ lại càng không bao giờ. Nhưng với đàn ông, tôi rất dễ bị "chạm nọc". Chỉ cần nhìn đểu hoặc tỏ ra hơn phân là tôi đánh được ngay" - gã bộc bạch. Chắc là Tuyển không nói ngoa, bởi trong tất cả 8 vụ cướp, giết, cố ý gây thương tích do ông trùm Phạm Đình Nên chỉ đạo, thì Tuyển và Linh "cu" thực hiện tích cực nhất. Và khi bị Công an bắt giữ, Tuyển lận trong người tới 4 khẩu súng và... 180 viên đạn. Một cơ số đạn nếu được sử dụng hết, hẳn sẽ là một thảm họa.

"Lúc bị bắt tôi đã có người yêu. Người yêu tôi cũng cao như chị. Cô ấy vào trại thăm tôi hai lần rồi sau đó không vào nữa. Nghe nói giờ cô ấy đã có chồng có con rồi" - Tuyển ngậm ngùi nói với tôi. Một thoáng buồn hiện lên trong mắt gã. Tôi đành an ủi: "Con gái có thì, người ta chờ đợi anh thì dở dang hết một đời, anh yêu người ta thì phải thấy mừng khi cô ấy có hạnh phúc mới chứ". Gã gật đầu đồng tình.

Năm 1998, tức là khi Tuyển mới nhập trại được gần 3 năm thì bố và anh trai của Tuyển đi biển chẳng may bị đắm tàu chết. Không lâu sau đó, người em trai út lại bị xuất huyết não tử vong. Giờ còn đứa em trai áp út thì cả hai vợ chồng nó đều bị nhiễm HIV, cuộc sống đang được tính từng ngày. Liên tiếp những tin xấu ập xuống gia đình gã. Những ngày tháng đó Tuyển mới thấy thực sự ăn năn và day dứt. Gã cứ bị một nỗi ám ảnh mơ hồ, không biết có phải vì mình đã làm việc ác nên bây giờ những người thân trong gia đình gã đang phải chịu nghiệp chướng do gã gây nên hay không. Những anh chị em còn lại thì ai nấy đều kiến giả nhất phận nên cũng không thể hết lòng chăm lo cho mẹ già.

Giờ Tuyển đang cố gắng cải tạo thật tốt, mong sớm có ngày về để còn có cơ hội báo hiếu với mẹ - điều mà gã không thể nghĩ được khi còn ôm súng tung hoành trên giang hồ

Từ khóa » Cu Nên Và Cu Lý