Điêu Tàn (1937) (Chế Lan Viên - Phan Ngọc Hoan) - Thi Viện
Có thể bạn quan tâm
Thi Viện ×
- Tên tác giả/dịch giả
- Tên bài thơ @Tên tác giả
- Nội dung bài thơ @Tên tác giả
- Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
- Tên chủ đề diễn đàn
- Tìm với Google
- Tác giả
- Danh sách tác giả
- Tác giả Việt Nam
- Tác giả Trung Quốc
- Tác giả Nga
- Danh sách nước
- Danh sách nhóm bài thơ
- Thêm tác giả...
- Thơ
- Các chuyên mục
- Tìm thơ...
- Thơ Việt Nam
- Cổ thi Việt Nam
- Thơ Việt Nam hiện đại
- Thơ Trung Quốc
- Đường thi
- Thơ Đường luật
- Tống từ
- Thêm bài thơ...
- Tham gia
- Diễn đàn
- Các chủ đề mới
- Các chủ đề có bài mới
- Tìm bài viết...
- Thơ thành viên
- Danh sách nhóm
- Danh sách thơ
- Khác
- Chính sách bảo mật thông tin
- Thống kê
- Danh sách thành viên
- Từ điển Hán Việt trực tuyến
- Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập
Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký Bìa sách ☆☆☆☆☆ 444.05 36 bài thơ5 người thích- Chia sẻ trên Facebook
- Bình luận
Đọc nhiều nhất
- Xuân- Những sợi tơ lòng- Cái sọ người- Thu- Trên đường vềThích nhất
- Xuân- Những sợi tơ lòng- Ta- Thu- Cái sọ ngườiMới nhất
- Đêm xuân sầu- Xương vỡ, máu trào...- Xương khô- Xuân về- Vo lụaTạo ngày 26/06/2005 21:49 bởi Vanachi, đã sửa 8 lần, lần cuối ngày 09/10/2009 01:05 bởi karizebato Đề tựaHàn mặc Tử nói: Làm thơ tức là điên. Tôi thêm: Làm thơ là sự phi thường. Thi sĩ không phải là Người. Nó là Người Mơ, Người Say, Người Điên. Nó là Tiên, là Ma, là Quỷ, là Tỉnh, là Yêu. Nó thoát Hiện Tại. Nó xối trộn Dĩ Vãng. Nó ôm trùm Tương Lai. Người ta không hiểu được nó vì nó nói những cái vô nghĩa, tuy rằng những cái vô nghĩa hợp lý. Nhưng thường thường nó không nói. Nó gào, nó thét, nó khóc, nó cười. Cái gì của nó cũng tột cùng. Nó gào vỡ sọ, nó thét đứt hầu, nó khóc trào máu mắt, nó cười tràn cả tuỷ là tuỷ. Thế mà có người tự cho là hiểu được nó, rồi đem nó so sánh với Người, và chê nó là giả dối không chân thật. Vâng! Nó không chân thật, nó giả dối đối với Người. Với nó, cái gì nó nói đều có cả.***Thấy dòng sông Linh quằn quại trong thơ tôi, thấy người Dũng Sĩ vùng vẫy trong sách tôi, người ta hỏi: sông Linh ở đâu? Người Dũng Sĩ ăn mặc như thế nào?Hãy nghĩ lại! Có ai thấy, vào buổi chiều, rụng ở trong Tháp một viên gạch cũ mà hỏi: Viên gạch ấy chu vi, diện tích bao nhiêu? Đúc từ đời nào? Ở đâu? Bởi ai? Và để làm gì?***Điêu Tàn có riêng gì cho nước Chiêm Thành yêu mến của tôi đâu? Kìa kìa nó đang đục sọ dừa anh. Tiếng xương rạn vỡ dội thấu đáy hồn tôi.***Đọc tập ĐIÊU TÀN này xong, nếu lòng anh vẫn dửng dưng không có lấy một cơn sóng gió thì xin anh hãy cầu khẩn tất cả những gì Thiêng Liêng, những gì Cao Cả tha tội cho phạm nhân là tôi đây. Nếu, khi sách đọc xong mà cái Buồn, cái Chán, cái Hãi hùng cũng ùa nhau đến bọc lấy hồn anh, làm cho anh phải cười, phải gào, phải khóc, thì xin anh chớ hẹp hòi gì mà cười cho mênh mang, gào cho vỡ cổ, khóc cho hả hê, rồi gửi cái cười, cái gào, cái khóc ấy cho không trung. Tôi nằm ngủ ở trong sao, nghe được, tung mây ngồi dậy, vồ lấy cái quà quí báu ấy rồi say sưa, rồi ngây ngất, rồi điên cuồng vỗ lên đầu sao Khuê, sao Đẩu, lên cả Nguyệt Cầu mà bảo chúng nó rằng:- Ha, ha! bay ôi! Loài người thành thi sĩ như ta cả rồi.***Và vênh vang, kiêu ngạo, ta lấy mây làm bút, lấy trăng làm mực đề lên nền trời xanh:"Trong thơ ta dân Chàm luôn sống mãiTrong thơ ta xương máu khóc không thôi"Viết ở Tháp Đồ Bànmột đêm thu đầy trăngCHẾ LAN VIÊNNguồn: Chế Lan Viên toàn tập, Nxb Văn học, 2002 (Vũ Thị Thường sưu tầm, biên soạn) Đề tựaHàn mặc Tử nói: Làm thơ tức là điên. Tôi thêm: Làm thơ là sự phi thường. Thi sĩ không phải là Người. Nó là Người Mơ, Người Say, Người Điên. Nó là Tiên, là Ma, là Quỷ, là Tỉnh, là Yêu. Nó thoát Hiện Tại. Nó xối trộn Dĩ Vãng. Nó ôm trùm Tương Lai. Người ta không hiểu được nó vì nó nói những cái vô nghĩa, tuy rằng những cái vô nghĩa hợp lý. Nhưng thường thường nó không nói. Nó gào, nó thét, nó khóc, nó cười. Cái gì của nó cũng tột cùng. Nó gào vỡ sọ, nó thét đứt hầu, nó khóc trào máu mắt, nó cười tràn cả tuỷ là tuỷ. Thế mà có người tự cho là hiểu được nó, rồi đem nó so sánh với Người, và chê nó là giả dối không chân thật. Vâng! Nó không chân thật, nó giả dối đối với Người. Với nó, cái gì nó nói đều có cả.***Thấy dòng sông Linh quằn quại trong thơ tôi, thấy người Dũng Sĩ…- Cái sọ người5
- Những sợi tơ lòng4
- Mộng
- Điệu nhạc điên cuồng1
- Ngủ trong sao1
- Đừng quên lãng
- Ta1
- Mồ không
- Trên đường về
- Đọc sách
- Chiến tượng
- Tạo lập
- Nắng mai
- Tắm trăng
- Những nấm mồ
- Xương khô
- Đám ma
- Tiếng trống
- Bóng tối
- Đêm tàn
- Hồn trôi
- Xuân về
- Sông Linh
- Vo lụa
- Thu
- Máu xương
- Tiết trinh
- Trăng điên
- Đêm xuân sầu2
- Đầu rơi
- Xương vỡ, máu trào...
- Đợi người Chiêm nữ
- Xuân
- Cõi ta
- Đầu mênh mang
- Mơ trăng
© 2004-2025 VanachiRSS
Từ khóa » Sự điêu Tàn Là Gì
-
Điêu Tàn – Nỗi đau Vong Quốc!
-
'điêu Tàn' Là Gì?, Từ điển Tiếng Việt
-
Chế Lan Viên đã Nghĩ Gì Khi Viết "Điêu Tàn"? - Văn Nghệ Quân đội
-
Từ Điển - Từ điêu Tàn Có ý Nghĩa Gì - Chữ Nôm
-
Từ điển Tiếng Việt "điêu Tàn" - Là Gì?
-
Điêu Tàn
-
điêu Tàn Nghĩa Là Gì Trong Từ Hán Việt? - Từ điển Số
-
Điêu Tàn - Tác Phẩm Tiêu Biểu Trong Phong Trào Thơ Mới
-
CHẾ LAN VIÊN VÀ TẬP THƠ ĐIÊU TÀN
-
Điêu Tàn Là Tập Thơ đầu Tiên Của Ai
-
Nhã Nam Thư Quán - ĐIÊU TÀN (Chế Lan Viên) CHẾ ... - Facebook
-
Những Dấu Hiệu điêu Tàn — Tiếng Việt