Đọc Bài Văn: Buổi Sáng ở Thành Phố Hồ Chí Minh (SGK, Trang 132 ...

Đề bài

   Đọc bài văn: Buổi sáng ở Thành phố Hồ chí Minh (SGK, trang 132) và trả lời câu hỏi.

Buổi sáng ở Thành phố Hồ Chí Minh

       Một ngày mới bắt đầu.

       Mảng thành phố hiện ra trước mắt tôi đã biến màu trong bước chuyển huyền ảo của rạng đông. Mặt trời chưa xuất hiện nhưng tầng tầng lớp lớp bụi hồng ánh sáng đã tràn lan khắp không gian như thoa phấn trên những toàn nhà cao tầng của thành phố, khiến chúng trở nên nguy nga, đậm nét. Màn đêm mờ ảo đang lắng dần rồi chìm vào đất. Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương. Trời sáng có thể nhận rõ từng phút một. Những vùng cây xanh bỗng òa tươi trong nắng sớm. Ánh đèn từ muôn vàn ô vuông cửa sổ loãng đi rất nhanh và thưa thớt tắt. Ba ngọn đèn đỏ trên tháp phát sóng Đài Truyền hình thành phố có vẻ như bị hạ thấp và kéo gần lại. Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bóng bay mềm mại.

       Đường phố bắt đầu hoạt động và huyên náo. Những chiếc xe tải nhỏ, xe lam, xích lô máy nườm nượp chở hàng hóa và thực phẩm từ những vùng ngoại ô về các chợ Bến Thành, Cầu Muối,… đánh thức cả thành phố dậy bởi những tiếng máy nổ giòn.

        Thành phố mình đẹp quá! Đẹp quá đi!

Theo Nguyễn Mạnh Tuấn

   a) Bài văn miêu tả buổi sáng ở Thành phố Hồ Chí Minh theo trình tự nào?

   b) Tìm những chi tiết cho thấy tác giả quan sát cảnh vật rất tinh tế.

   c) Hai câu cuối bài: “Thành phố mình đẹp quá! Đẹp quá đi!” thế hiện tình cảm gì của tác giả đối với cảnh được miêu tả?

Phương pháp giải - Xem chi tiết

a. Con đọc kĩ toàn bài để phát hiện ra sự thay đổi thời gian trong bài.

b. Con đọc kĩ toàn bài và trả lời.

c. Thành phố mình đẹp quá! Đẹp quá đi! - Đây là một lời khen, con suy nghĩ xem lời khen này thể hiện điều gì?

Lời giải chi tiết

  a) Bài văn miêu tả buổi sáng ở Thành phố Hồ Chí Minh theo trình tự thời gian từ lúc trời hửng sáng đến lúc sáng rõ.

   b) Những chi tiết cho thấy tác giả quan sát cảnh vật rất tinh tế:

   + Mặt trời chưa xuất hiện nhưng tầng tầng, lớp lớp bụi hồng ánh sáng đã tràn lan khắp không gian như thoa phấn trên những tòa nhà cao tầng của thành phố, khiến chúng trở nên nguy nga, đậm nét.

   + Màn đêm mờ ảo như đang lắng dần rồi chìm vào đất.

   + Thành phố như bồng bềnh nổi giữa một biển hơi sương.

   + Những vùng cây xanh bỗng òa tươi trong nắng sớm.

   + Ánh đèn từ muôn vàn ô vuông cửa sổ loãng đi rất nhanh và thưa thớt tắt.

   + Ba ngọn đèn đỏ trên tháp phát sóng Đài Truyền hình thành phố có vẻ như bị hạ thấp và kéo gần lại.

   + Mặt trời dâng chầm chậm, lơ lửng như một quả bónq bay mềm mại.

   c) Hai câu cuối bài: “Thành phố mình đẹp quá! Đẹp quá đi!” là câu cảm thán thể hiện tình cảm tự hào, ngưỡng mộ yêu quý cùa tác giả trước vẻ đẹp của thành phố.

Loigiaihay.com

Từ khóa » Tả Cảnh Thanh Bình ở Thành Phố Hồ Chí Minh