ĐÔI CHÂN TRẦN - Xứ Thượng

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi xứ thượng Buôn Ma Thuột, Tây Nguyên, Vietnam Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

ĐÔI CHÂN TRẦN

ĐÔI CHÂN TRẦN Tôi muốn quên đi tháng với ngàyCha đi lượm quả ngọt rừngCho con đỡ đói qua đêm Tôi muốn quên đi đôi chân trầnCha đi lượm từng hạt thócCho con một bữa cơm chiều Ôi ngày tháng, đôi vai gầyRun run tựa vào hàng câyÔi thời gian, hãy quên điĐôi chân cồng kềnh cha đi giữa rừng hoang vuLưng cha đi đội nắng gầyÔi tóc bạc tựa trăng soiCả cuộc đời và cả một đờiĐôi chân trần (Bài hát ĐÔI CHÂN TRẦN _Nhạc sĩ Y PHON K'SOR)* Ya Suy thể hiện http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/doi-chan-tran-ya-suy. Mình không hiểu tại sao tác giả lại muốn quên đi những điều đó. Mỗi lần nghe bài này lại muốn rớt nước mắt, nghẹn đắng trong lòng. Cha tôi cũng vậy, cũng một đôi chân trần, một đôi vai gánh cả gia đình trên vai. Cha không thấy nặng, cũng không mệt mỏi, vì như một ai đã nói " nếu một người xem người mình yêu thương là cả thế giới thì thế giới đó chẳng bao giờ là nặng đối với người đó cả". Có lẽ người cha nào cũng vậy, cũng âm thầm, cũng mạnh mẽ, cũng hy sinh và quên mình suốt một đời. Những ngày tháng cực khổ trong quá khứ cứ mãi ám ảnh tâm trí tôi với hình ảnh cha lam lũ làm việc, Người đội cả một trời nắng thật to, một trời mưa thật lớn và cả những cơn bão, những trận lũ lụt để che chở cho cả gia đình. Vậy tại sao phải quên đi?! Tôi càng muốn nhớ để yêu cha nhiều hơn, chăm sóc cha nhiều hơn. Có lẽ cha là người đàn ông con yêu nhất trên cuộc đời này, rồi mới tính đến người đàn ông là chồng con bây giờ! Buồn cười, chẳng bao giờ con nói với cha điều đó, vì mọi lời nói đối với yêu thương là vô nghĩa, đúng không cha! Hay tác giả muốn quên đi những cơ cực, những mệt nhọc của cha mình, hay ông đau xót khi từng thấy cha mình phải trải qua những tháng ngày khiến ông đau đớn, thương cha ông đến vô cùng. Dù thế nào thì ông cũng sẽ chẳng bao giờ quên được! Và tôi cũng thế thôi! (Theo http://readzo.com/…/11671-toi-muon-quen-di-doi-chan-tran.htm)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng Mới hơn Bài đăng Cũ hơn Trang chủ Đăng ký: Đăng Nhận xét (Atom)

Lưu trữ Blog

  • ▼  2016 (248)
    • ▼  tháng 6 (29)
      • Trong con mắt tuổi thơ... BÀ PHƯỚC
      • ĐI TÌM MỘT BÀI HỌC THUỘC LÒNG
      • Nắng ba năm, ta không bỏ bạn. Mưa một ngày, bạn l...
      • Chiếc nón xưa của phụ nữ Ê đê... NÓN ADUÔN BAI
      • ĐỒN ĐIỀN CÀ PHÊ CADA
      • THIỀN VIỆN TRÚC LÂM TỪ GIÁC
      • Huyện Krông Păk - Đăk Lăk... GIÁO XỨ BUÔN HẰNG ...
      • DỪNG CHÂN Ở KM 47 THƯỞNG THỨC BẮP NẾP LUỘC
      • Huyện Ea Kar - Đăk Lăk ... THÁC BAY
      • ĐÔI CHÂN TRẦN
      • Huyện Ea Kar - Đăk Lăk ... PHỐ CƠM GÀ
      • VÀO LÃNH ĐỊA BÒ TÓT EA SÔ
      • DU LỊCH SINH THÁI NÚI M'DRĂK
      • Trên đèo Phượng Hoàng, Khánh Dương xưa... BUÔN ETHI
      • Nơi đầu nguồn của thác Nhà Đèn, hồ Piscine, suối M...
      • NHÀ THỜ NAM THIÊN
      • Về Ban mê thăm Đạt Lý... ĂN BÁNH BỘT LỌC
      • Về Ban mê thăm Đạt Lý... CHÙA NAM THIÊN
      • Một thuở ngày xưa tinh nghịch... TUỔI HỌC TRÒ
      • NHỚ LẮM CHÙM RUỘT ƠI !
      • Nhớ thuở học trò... HOA TAY
      • Vẫn là ngày xưa... LẦN ĐẦU ĐI XE ĐẠP
      • Trò chơi ngày xưa... NĂM MƯỜI
      • Món ngon ở thị xã Buôn Hồ... BÁNH CANH HÀ LAN
      • CHÈO THUYỀN ĐỘC MỘC
      • Chuyện xứ Thượng... NÀI VOI
      • Xứ Thượng... NHỚ BẾN NƯỚC BUÔN XƯA
      • Nhớ thuở nào... TÌNH RƠI
      • HOA THIÊN LÝ

Người theo dõi

Từ khóa » đôi Vai Gầy Run Run Tựa Vào Hàng Cây