Đời Giáo Sư Pín Là Ai - Bạch Thủ Trì

ĐỜI ANH PÍN

Bín oằn quê ở Đéo Đâu, Gia đình lên Nụi, quyết giầu mới thôi. Giờ ngẫm lại, thấy bồi hồi, Cũng là một thưở ngọt bùi đắng cay.

Làm trai đứng giữa đời này, Dọc ngang bốn cõi mới hay, mới tài. Xế gia truyền, chạy đường dài, Bín oằn bẻ lái đó đây một thời.

Lúc xưa Bín học tuyệt vời, Cũng văn, cũng sử, cũng đòi thi ca. Dưng đời đâu đẹp dư hoa, Bín bị giáo ghét, thành ra phải chuồn.

Nghỉ học, thì phải đi buôn, Đông – Tây Bắc cực, Bín luồn khắp nơi. Cái mác giai Nụi ngất trời, Bín nhiều gái lắm, dù hơi “lờ” – “nờ”.

Ngoài tài viết lách biên thơ, Bín oằn cũng hạng kung-fu tinh kỳ. Võ gì tuyền đá song phi, Có lần trẹo cẳng, phải đi bằng buồi.

Bín có tài viết văn xuôi, Chiện phò mở mắt, chiện đời, chiện phân. Quán bựa nức tiếng Bín oằn, Ngồi bên Anh lợn, bón phân tài mà.

Bín hay tâm sự chiện nhà, Xa mấy nghìn dặm, ai mà không thương. Bín đéo sến kiểu cải lương, Nước nói, rùi địt, Bín tương ời ời.

Văn – võ, rùi lượn nơi nơi, Bín đào hoa lắm, được xơi 3 xèng. Mà đâu phải hạng cà mèng, Toàn em danh giá, phát thèm, Bín ơi…

Rong ruổi mãi cũng phải ngơi, Bìn về đất Nụi, chơi En-Gi-Ầu* Đầu trọc, nhìn rất là ngầu, Thêm cặp kính trắng, mày râu thùi lùi.

Cuộc đời những tưởng bắp cùi, Thế nầu Bín lại đâm dùi được Tây. Em thấy được, liền cưới ngay, Đời anh Bín bé từ đây Thoát Lừa.

Đời Bín từ đấy, như mơ, Ngày trông 2 chíp, tối chờ vợ Tây. Rượu bia được bú suốt ngày, Địt theo định mức, Bín cày gãy lưng.

Thỏa nguyện một kiếp anh hùng, Một năm đôi bận, lại cùng về quê. Thăm nom, ăn uống phủ phê, Bựa nhân thấy thế mà mê, mà thèm.

Đôi ba dòng, viết tèm lem. Thế thôi, tôi phải rán nem bây giờ. Bữa trưa mà để vợ chờ, Thị tẩn tôi chết, không đùa được đâu.

Hôm nào rỗi, lại viết sau… (Trạn Khắm)

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Sư Pín Là Gì